Tác giả:

“Á… con chó này không có dây buộc, mau kéo nó ra đi, chứ không chút nữa nó lại đải ị lung tung!”, người đẹp lễ tân hoảng hốt thét lên. Lúc này tại công ty mỹ phẩm Kim Tư Nhã ở Giang Hải, Mạc Phong dắt một con chó Bull đứng ở sảnh lớn: “Tôi tới tìm vợ, với con chó này của tôi ngoan lắm, không đi bậy đâu!” Anh vừa nói xong, con chó kia đã xuất hiện bên cạnh đội chân dài miên man của cô lễ tân, ôm chân cô ta làm chuyện không thể diễn tả bằng lời. Khóe miệng Mạc Phong giật giật, anh hai ơi, về nước rồi mà sao anh không thể tém bớt cái tính hám gái của mình lại thế? “Á… Ở đây đâu có vợ anh đâu, mau dắt con chó này đi Cô lễ tân muốn khóc tới nơi. Cô ta gặp nhiều lưu manh rồi, nhưng một con chó cũng lưu manh tới mức này thì chủ nó chắc chắn chẳng phải hạng tốt lành gì! “Chỗ các cô có phải có một cô gái tên là Mục Thu Nghi không? Tôi tới tìm cô ấy để đi đăng ký kết hôn”. Mạc Phong nghiêm túc nhìn cô lễ tân xinh đẹp nọ. “Anh… anh nói lại lần nữa, anh tìm ai?” “Mục Thu Nghị, tôi tới tìm cô ấy…

Chương 895: 895: Lẽ Nào Là Mất Trí Nhớ Sao

Người Chồng Hờ Của Nữ Giám ĐốcTác giả: Tư KiềuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Á… con chó này không có dây buộc, mau kéo nó ra đi, chứ không chút nữa nó lại đải ị lung tung!”, người đẹp lễ tân hoảng hốt thét lên. Lúc này tại công ty mỹ phẩm Kim Tư Nhã ở Giang Hải, Mạc Phong dắt một con chó Bull đứng ở sảnh lớn: “Tôi tới tìm vợ, với con chó này của tôi ngoan lắm, không đi bậy đâu!” Anh vừa nói xong, con chó kia đã xuất hiện bên cạnh đội chân dài miên man của cô lễ tân, ôm chân cô ta làm chuyện không thể diễn tả bằng lời. Khóe miệng Mạc Phong giật giật, anh hai ơi, về nước rồi mà sao anh không thể tém bớt cái tính hám gái của mình lại thế? “Á… Ở đây đâu có vợ anh đâu, mau dắt con chó này đi Cô lễ tân muốn khóc tới nơi. Cô ta gặp nhiều lưu manh rồi, nhưng một con chó cũng lưu manh tới mức này thì chủ nó chắc chắn chẳng phải hạng tốt lành gì! “Chỗ các cô có phải có một cô gái tên là Mục Thu Nghi không? Tôi tới tìm cô ấy để đi đăng ký kết hôn”. Mạc Phong nghiêm túc nhìn cô lễ tân xinh đẹp nọ. “Anh… anh nói lại lần nữa, anh tìm ai?” “Mục Thu Nghị, tôi tới tìm cô ấy… Lần trước ở duyên hải, suýt nữa thì anh mất mạng.Vậy mà khi trở về nhà, việc đầu tiên cô làm là nhìn bàn đồ ăn chứ không phải an ủi anh.Nghĩ tới đây, trong đầu Mạc Phong lại hiện ra một bóng dáng khác.Đó chính là Bạch Doanh!Đã một thời gian dài trôi quá.Bỗng anh cảm thấy việc cô biến mất giống như chẳng ảnh hưởng gì, mọi người không hề nhớ cô ấy cho lắm.Đến cả Mục Thu Nghi cũng không nhắc về cô ấy.Giống như cô gái này chưa từng xuất hiện bao giờ.Mạc Phong kéo An Nhiên khẽ hỏi: “Em có nghe được tin tức gì về Bạch Doanh không? Lâu lắm rồi chưa liên lạc với cô ấy!”“Bạch Doanh? Cô ấy là ai? Anh Mạc, em không quen cô ấy!”, An Nhiên lắc đầu.Anh bỗng khựng người.Toeic24.vn - Luyện Thi TOEIC Miễn PhíTổng hợp đề ETS 2018 - 2021, thi thử chấm điểm miễn phí!Thi Thử NgayQCNgười khác có thể nói dối nhưng anh tin An Nhiên không biết làm điều đó.Hơn nữa cô ấy cũng không cần phải nói dối.Dù không biết cũng vậy.Lẽ nào là mất trí nhớ sao?Mạc Phong lại thấy Thương Hồng bước vào bèn kéo qua một bên.“Đừng làm linh tinh, bao nhiêu người thế này!”, cô tưởng Mạc Phong định làm gì.“Hỏi em một chuyện, em phải trả lời thành thật nhé! Không được nói dối!”“Em đã nói dối anh lần nào chưa?”“Vậy thì được! Vậy em nói cho anh biết, Bạch Doanh là ai?”“Bạch Doanh? Người phụ nữ anh quen bên ngoài, sao em biết được!”“…”Mạc Phong tái mặt.Thương Hồng cũng không bao giờ lừa dối anh, nhưng tại sao mọi người đều không biết đến Bạch Doanh vậy?Rõ ràng cô gái đó trước đây từng sống ở đây vậy mà cứ như bị bốc hơi, biến mất không để lại dấu vết gì.Anh vẫn không từ bỏ, chạy đi hỏi Mục Thu Nghi nhưng cũng chỉ nhận được đáp án tương tự, và còn bị nói bị người phụ nữ khác ở bên ngoài khiến hồ đồ.Nhưng Mạc Phong dám khẳng định, Bạch Doanh không giống như cô gái khác.Chỉ trong một thời gian ngắn mà cô nhóc này đã biến mất không để lại tung tích gì như vậy sao?Lẽ nào cô ấy đã cấy trùng vào tất cả mọi người.Mạc Phong cầm cổ tay Mục Thu Nghi và bắt mạch.Mạch cô đập bình thường, không hề có hiện tượng bị trúng độc.Lẽ nào cổ thuật của Miêu Cương đã vượt qua sức tưởng tượng của anh nên bắt mạch mà không thấy?Trong căn phòng dường như không thấy dấu vết gì của việc Bạch Doanh từng sống ở đây.Nếu trước đây mà nấu nhiều món thế này thì người đầu tiên chạy tới sẽ là cô nhóc đó.Người léo nhéo nhiều nhất cũng là cô nhóc đó.Quan trọng hơn là anh còn nợ Bạch Doanh một lời xin lỗi.Buổi tối hôm đó anh đã quá thô bạo, chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.Lúc ăn cơm, mọi người trò chuyện vui vẻ, chỉ có Mạc Phong là cúi đầu không vui.Đến bản thân anh cũng nghi ngờ không biết Bạch Doanh có từng xuất hiện hay không hay là do anh tự tưởng tượng ra..

Lần trước ở duyên hải, suýt nữa thì anh mất mạng.

Vậy mà khi trở về nhà, việc đầu tiên cô làm là nhìn bàn đồ ăn chứ không phải an ủi anh.

Nghĩ tới đây, trong đầu Mạc Phong lại hiện ra một bóng dáng khác.

Đó chính là Bạch Doanh!

Đã một thời gian dài trôi quá.

Bỗng anh cảm thấy việc cô biến mất giống như chẳng ảnh hưởng gì, mọi người không hề nhớ cô ấy cho lắm.

Đến cả Mục Thu Nghi cũng không nhắc về cô ấy.

Giống như cô gái này chưa từng xuất hiện bao giờ.

Mạc Phong kéo An Nhiên khẽ hỏi: “Em có nghe được tin tức gì về Bạch Doanh không? Lâu lắm rồi chưa liên lạc với cô ấy!”

“Bạch Doanh? Cô ấy là ai? Anh Mạc, em không quen cô ấy!”, An Nhiên lắc đầu.

Anh bỗng khựng người.

Toeic24.vn - Luyện Thi TOEIC Miễn Phí

Tổng hợp đề ETS 2018 - 2021, thi thử chấm điểm miễn phí!

Thi Thử Ngay

QC

Người khác có thể nói dối nhưng anh tin An Nhiên không biết làm điều đó.

Hơn nữa cô ấy cũng không cần phải nói dối.

Dù không biết cũng vậy.

Lẽ nào là mất trí nhớ sao?

Mạc Phong lại thấy Thương Hồng bước vào bèn kéo qua một bên.

“Đừng làm linh tinh, bao nhiêu người thế này!”, cô tưởng Mạc Phong định làm gì.

“Hỏi em một chuyện, em phải trả lời thành thật nhé! Không được nói dối!”

“Em đã nói dối anh lần nào chưa?”

“Vậy thì được! Vậy em nói cho anh biết, Bạch Doanh là ai?”

“Bạch Doanh? Người phụ nữ anh quen bên ngoài, sao em biết được!”

“…”

Mạc Phong tái mặt.

Thương Hồng cũng không bao giờ lừa dối anh, nhưng tại sao mọi người đều không biết đến Bạch Doanh vậy?

Rõ ràng cô gái đó trước đây từng sống ở đây vậy mà cứ như bị bốc hơi, biến mất không để lại dấu vết gì.

Anh vẫn không từ bỏ, chạy đi hỏi Mục Thu Nghi nhưng cũng chỉ nhận được đáp án tương tự, và còn bị nói bị người phụ nữ khác ở bên ngoài khiến hồ đồ.

Nhưng Mạc Phong dám khẳng định, Bạch Doanh không giống như cô gái khác.

Chỉ trong một thời gian ngắn mà cô nhóc này đã biến mất không để lại tung tích gì như vậy sao?

Lẽ nào cô ấy đã cấy trùng vào tất cả mọi người.

Mạc Phong cầm cổ tay Mục Thu Nghi và bắt mạch.

Mạch cô đập bình thường, không hề có hiện tượng bị trúng độc.

Lẽ nào cổ thuật của Miêu Cương đã vượt qua sức tưởng tượng của anh nên bắt mạch mà không thấy?

Trong căn phòng dường như không thấy dấu vết gì của việc Bạch Doanh từng sống ở đây.

Nếu trước đây mà nấu nhiều món thế này thì người đầu tiên chạy tới sẽ là cô nhóc đó.

Người léo nhéo nhiều nhất cũng là cô nhóc đó.

Quan trọng hơn là anh còn nợ Bạch Doanh một lời xin lỗi.

Buổi tối hôm đó anh đã quá thô bạo, chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.

Lúc ăn cơm, mọi người trò chuyện vui vẻ, chỉ có Mạc Phong là cúi đầu không vui.

Đến bản thân anh cũng nghi ngờ không biết Bạch Doanh có từng xuất hiện hay không hay là do anh tự tưởng tượng ra..

Người Chồng Hờ Của Nữ Giám ĐốcTác giả: Tư KiềuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Á… con chó này không có dây buộc, mau kéo nó ra đi, chứ không chút nữa nó lại đải ị lung tung!”, người đẹp lễ tân hoảng hốt thét lên. Lúc này tại công ty mỹ phẩm Kim Tư Nhã ở Giang Hải, Mạc Phong dắt một con chó Bull đứng ở sảnh lớn: “Tôi tới tìm vợ, với con chó này của tôi ngoan lắm, không đi bậy đâu!” Anh vừa nói xong, con chó kia đã xuất hiện bên cạnh đội chân dài miên man của cô lễ tân, ôm chân cô ta làm chuyện không thể diễn tả bằng lời. Khóe miệng Mạc Phong giật giật, anh hai ơi, về nước rồi mà sao anh không thể tém bớt cái tính hám gái của mình lại thế? “Á… Ở đây đâu có vợ anh đâu, mau dắt con chó này đi Cô lễ tân muốn khóc tới nơi. Cô ta gặp nhiều lưu manh rồi, nhưng một con chó cũng lưu manh tới mức này thì chủ nó chắc chắn chẳng phải hạng tốt lành gì! “Chỗ các cô có phải có một cô gái tên là Mục Thu Nghi không? Tôi tới tìm cô ấy để đi đăng ký kết hôn”. Mạc Phong nghiêm túc nhìn cô lễ tân xinh đẹp nọ. “Anh… anh nói lại lần nữa, anh tìm ai?” “Mục Thu Nghị, tôi tới tìm cô ấy… Lần trước ở duyên hải, suýt nữa thì anh mất mạng.Vậy mà khi trở về nhà, việc đầu tiên cô làm là nhìn bàn đồ ăn chứ không phải an ủi anh.Nghĩ tới đây, trong đầu Mạc Phong lại hiện ra một bóng dáng khác.Đó chính là Bạch Doanh!Đã một thời gian dài trôi quá.Bỗng anh cảm thấy việc cô biến mất giống như chẳng ảnh hưởng gì, mọi người không hề nhớ cô ấy cho lắm.Đến cả Mục Thu Nghi cũng không nhắc về cô ấy.Giống như cô gái này chưa từng xuất hiện bao giờ.Mạc Phong kéo An Nhiên khẽ hỏi: “Em có nghe được tin tức gì về Bạch Doanh không? Lâu lắm rồi chưa liên lạc với cô ấy!”“Bạch Doanh? Cô ấy là ai? Anh Mạc, em không quen cô ấy!”, An Nhiên lắc đầu.Anh bỗng khựng người.Toeic24.vn - Luyện Thi TOEIC Miễn PhíTổng hợp đề ETS 2018 - 2021, thi thử chấm điểm miễn phí!Thi Thử NgayQCNgười khác có thể nói dối nhưng anh tin An Nhiên không biết làm điều đó.Hơn nữa cô ấy cũng không cần phải nói dối.Dù không biết cũng vậy.Lẽ nào là mất trí nhớ sao?Mạc Phong lại thấy Thương Hồng bước vào bèn kéo qua một bên.“Đừng làm linh tinh, bao nhiêu người thế này!”, cô tưởng Mạc Phong định làm gì.“Hỏi em một chuyện, em phải trả lời thành thật nhé! Không được nói dối!”“Em đã nói dối anh lần nào chưa?”“Vậy thì được! Vậy em nói cho anh biết, Bạch Doanh là ai?”“Bạch Doanh? Người phụ nữ anh quen bên ngoài, sao em biết được!”“…”Mạc Phong tái mặt.Thương Hồng cũng không bao giờ lừa dối anh, nhưng tại sao mọi người đều không biết đến Bạch Doanh vậy?Rõ ràng cô gái đó trước đây từng sống ở đây vậy mà cứ như bị bốc hơi, biến mất không để lại dấu vết gì.Anh vẫn không từ bỏ, chạy đi hỏi Mục Thu Nghi nhưng cũng chỉ nhận được đáp án tương tự, và còn bị nói bị người phụ nữ khác ở bên ngoài khiến hồ đồ.Nhưng Mạc Phong dám khẳng định, Bạch Doanh không giống như cô gái khác.Chỉ trong một thời gian ngắn mà cô nhóc này đã biến mất không để lại tung tích gì như vậy sao?Lẽ nào cô ấy đã cấy trùng vào tất cả mọi người.Mạc Phong cầm cổ tay Mục Thu Nghi và bắt mạch.Mạch cô đập bình thường, không hề có hiện tượng bị trúng độc.Lẽ nào cổ thuật của Miêu Cương đã vượt qua sức tưởng tượng của anh nên bắt mạch mà không thấy?Trong căn phòng dường như không thấy dấu vết gì của việc Bạch Doanh từng sống ở đây.Nếu trước đây mà nấu nhiều món thế này thì người đầu tiên chạy tới sẽ là cô nhóc đó.Người léo nhéo nhiều nhất cũng là cô nhóc đó.Quan trọng hơn là anh còn nợ Bạch Doanh một lời xin lỗi.Buổi tối hôm đó anh đã quá thô bạo, chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.Lúc ăn cơm, mọi người trò chuyện vui vẻ, chỉ có Mạc Phong là cúi đầu không vui.Đến bản thân anh cũng nghi ngờ không biết Bạch Doanh có từng xuất hiện hay không hay là do anh tự tưởng tượng ra..

Chương 895: 895: Lẽ Nào Là Mất Trí Nhớ Sao