Giản Ninh bước xuống khỏi taxi, dưới mặt đất là lớp tuyết dày đặc, khiến mỗi bước chân đều phát ra tiếng kêu cót két, cót két. Cô để chiếc vali cạnh chân, thở một hơi ra lòng bàn tay, vừa xoa xoa, vừa dậm chân tại chỗ. Tuyết vẫn đang rơi, trắng xóa một khoảng, cách đó không xa có ba chàng trai đang chơi trò ném tuyết, cậu ném vào người tôi, tôi ném đầy mặt cậu, trông thật ấu trĩ, đem theo sự kiêu ngạo, điên cuồng đặc biệt của các chàng trai tuổi thanh xuân. Chủ yếu là điên cuồng. “Hứa Trạch!” “Mẹ nó, dám nhét bóng tuyết vào mồm thiếu gia à, không muốn sống nữa rồi phải không?” …… Ba chàng trai để ý thấy Giản Ninh, liền lập tức ngừng nô đùa, khoác vai nhau tụm thành một nhóm, đi về phía cô. Giản Ninh khẽ cau mày, rồi nhanh chóng điều chỉnh nụ cười, quay mặt qua, nở nụ cười với bọn họ, đôi mắt to tròn cong cong, mái tóc mềm mại, mong mỏng rũ xuống vai, lộ vẻ dịu dàng ngoan ngoãn. Cửa lớn của biệt thự nhà họ Giản đã mở, Giản Ninh kéo vali, bước vào. “Cô em này tôi đã từng gặp rồi.” Triệu…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...