Edit: Mimi – Beta: Chi ***** Mở mắt trong cơn mơ màng, Dương Quý Minh suýt đứng không vững. Hắn thầm kinh ngạc: Mình ngủ đứng à? Bỗng nhiên, một giọng nói đầy uy thế vang lên: “Không muốn cũng phải cưới!” Dương Quý Minh giật nảy mình. Đám người mặc trang phục cổ xưa đang đứng trong phòng này đều do hắn nằm mơ thấy hả? Hắn vươn tay nhéo cánh tay mình một cái, đau quá! Dương Trọng Minh cãi lý: “Lúc sinh thời, đúng là tổ phụ có nói hai nhà Dương – Thượng sẽ kết thông gia, nhưng lại không nói Dương Trọng Minh ta phải cưới Thượng Gia Ngôn.” Dương Chính Nghĩa mắng: “Nghịch tử!” Lão thái quân thản nhiên quét mắt một vòng, từ tốn nói: “Trọng Minh nói không sai, khi lão Hầu gia và Thượng lão đại nhân còn tại thế, đích thực có hứa hai nhà sẽ kết thông gia, nhưng lại không chỉ định là tiểu bối nào.” Dương Trọng Minh vui mừng ra mặt: “Tổ mẫu nhìn thấu mọi việc.” Dương Chính Nghĩa khó xử: “Nhưng Thượng đại nhân đã lấy tín vật ra, muốn con của con rước Thượng Gia Ngôn vào cửa.” Hầu phu nhân…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...