Tác giả:

Tiếng khóc của trẻ con sơ sinh vang lên trong màn đêm tĩnh mịch, ngoài trời đêm đông tuyết rơi trắng xóa lạnh buốt. Đứa bé được bà đỡ nhẹ nhàng bế lên nâng niu tựa như thứ gì đó rất dễ vỡ, bà nhẹ nhàng lấy chiếc vải trắng dày quấn vào đứa trẻ, truyền cho nó hơi ấm để tránh khỏi bị lạnh. Mẹ của đứa bé nằm ở nệm, cố gắng lấy lại từng ngụm hơi thở buốt giá. Mắt của mẹ đứa bé này lờ đờ mệt mỏi nhưng không giấu đi được tia xúc động và hạnh phúc khi nhìn thấy con mình. Bà đỡ đã thấy biết bao người mẹ sinh con ra đều hạnh phúc vô bờ bến. Nhưng trong khi đó vị phu nhân này ngoại trừ sự hạnh phúc và xúc động, còn có cả sự lạnh lùng trong đáy mắt. Bà đỡ đi lại chỗ mẹ đứa bé, đặt nhẹ đứa bé xuống bên cạnh mẹ mình. Thật nhỏ bé, mẹ đứa trẻ khẽ mỉm cười. Bà đỡ cất lời. -"Phu nhân, người định đặt tên cho đứa bé là gì?" Kuika Yui - năm nay vừa mới tròn hai mươi tuổi, cô là thợ săn quỷ và là một trụ cột, Tuyết trụ. Cô rửa tay gác kiếm ngay từ lúc cô mang thai tiểu sinh linh bé bỏng của cô. Một mình…

Chương 33: Sự Tấn Công Của Loài Quỷ

Cô Gái Mang Hơi Thở Của TuyếtTác giả: Bạc Y ThanhTiếng khóc của trẻ con sơ sinh vang lên trong màn đêm tĩnh mịch, ngoài trời đêm đông tuyết rơi trắng xóa lạnh buốt. Đứa bé được bà đỡ nhẹ nhàng bế lên nâng niu tựa như thứ gì đó rất dễ vỡ, bà nhẹ nhàng lấy chiếc vải trắng dày quấn vào đứa trẻ, truyền cho nó hơi ấm để tránh khỏi bị lạnh. Mẹ của đứa bé nằm ở nệm, cố gắng lấy lại từng ngụm hơi thở buốt giá. Mắt của mẹ đứa bé này lờ đờ mệt mỏi nhưng không giấu đi được tia xúc động và hạnh phúc khi nhìn thấy con mình. Bà đỡ đã thấy biết bao người mẹ sinh con ra đều hạnh phúc vô bờ bến. Nhưng trong khi đó vị phu nhân này ngoại trừ sự hạnh phúc và xúc động, còn có cả sự lạnh lùng trong đáy mắt. Bà đỡ đi lại chỗ mẹ đứa bé, đặt nhẹ đứa bé xuống bên cạnh mẹ mình. Thật nhỏ bé, mẹ đứa trẻ khẽ mỉm cười. Bà đỡ cất lời. -"Phu nhân, người định đặt tên cho đứa bé là gì?" Kuika Yui - năm nay vừa mới tròn hai mươi tuổi, cô là thợ săn quỷ và là một trụ cột, Tuyết trụ. Cô rửa tay gác kiếm ngay từ lúc cô mang thai tiểu sinh linh bé bỏng của cô. Một mình… Mấy người chán truyện tôi rồi =((________Một trụ cột, thời gian đối với họ rất quý giá, nên họ chẳng bỏ lỡ bất cứ một giây hay một phút gì cả. Thở, tập luyện, chui rèn kỹ thuật của bản thân, đó là những gì mà tất cả người thợ săn quỷ phải làm. Khi họ bị thương, họ có thể dành thời gian để hồi phục lại thể lực và vết thương, nhưng họ vẫn phải luyện tập.Chính vì vậy... trọng trách họ gánh trên vai là rất lớn.-"Chắc là sẽ không có cuộc tấn công bất ngờ nào đâu nhỉ? Nhưng con gió lạnh buốt đầy âm u và sát khí này là thế nào..."*Nhưng dự cảm của cô đã đúng, trong khi bản thân cô phải đi làm một nhiệm vụ khác thì ngôi làng của thợ rèn kiếm đã bị tấn công đột ngột. Hà trụ - Tokitou Muichirou và Kamado Tanjirou, Nezuko đang chiến đấu với những con quỷ ấy, có thêm cả sự trợ giúp của Genya và Mitsuri Kanroji. Liệu họ có bảo vệ được ngôi làng không?Trong trận chiến, Muichirou đã nhận ra được bản thân mình cần làm gì. Chiến đấu vì người khác, rồi sẽ có một ngày màn sương trong đầu cậu sẽ được xóa tan. Chưa bao giờ cậu hừng hực niềm nhiệt huyết như này, chính vì tên nhóc Tanjirou kia sao?*Hiện tại Tokitou đang chiến đấu với một thượng huyền dị hợm, hắn ta ở trong một chiếc bình và khiến cho cậu gặp khó khăn. Cách di chuyển của hắn rất quái lạ, bởi thân thể hắn là ở trong một chiếc bình hoa. Mỗi lần Muichirou chém hắn thì thứ cậu chém được lại là chiếc bình, hơn nữa tự hắn cũng có thể tạo ra để thoát thân. Thật rắc rối.Trong nhất thời sơ sót, cậu đã bị trọng thương và bị con quỷ nhốt trong một chiếc bình hoàn toàn làm bằng nước trong không trung. Chết thật...*Luyến trụ đã đến bảo vệ mọi người, thiệt hại về nhà cửa và nhân số là rất lớn. Nhưng ít nhất cô đã bảo vệ được trưởng lão ngôi làng, còn Tanjirou và Nezuko vẫn đang gặp khó khăn với những kỹ năng mà con quỷ ồ ạt tấn công. Cô bé quỷ đã bị bất tỉnh ngay giữa trận chiến, nhưng từng đợt tấn công đã chấn động đến cô nên liền tỉnh dậy. Giờ đây con bé bị kẹt giữa đống đổ nát và chịu vết thương ở tay do cầm thanh nhật luân kiếm.-"Nezuko, bỏ ra nào, em đang tự làm thương tay mình đấy!"-"Ừm...."Thanh kiếm màu đen của Tanjirou lập tức bị bốc cháy bởi máu của em gái mình, lưỡi kiếm do gặp nhiệt độ nên liền chuyển sang một màu đỏ chót. Ngay lập tức cậu thi triển điệu múa hỏa thần, chém những con quỷ kia. Quả nhiên là vậy, điệu nhảy này khiến cho những con quỷ ấy không phụ hồi ngay được.-"Gahhh!!! Chết tiệt, chết tiệt!! Tại sao lại không phục hồi được!!"-"Im lặng đi, ồn ào quá. Nó vẫn đang hồi phục chỉ là chậm hơn thôi."Tanjirou cũng nhanh chóng cứu em mình ra khỏi đống đổ nát, vết thương của cô hồi phục và tham chiến ngay sau đó. Cậu đánh hơi, phải tìm ra tên đầu sỏ đã điều khiển bốn tên này... và cậu đã tìm được. Nhưng những con quỷ kia đâu để yên nhanh như thế? Kẻ cầm quạt đã phẩy quạt khiến cho mặt đất chỗ cậu lún xuống, áp lực lên xương sống khiến cậu đau đớn la lên.-"Genya! Ngay đó! Tên thứ năm ở bên phải, hắn đang di chuyển về phía Nam!!! Bắt hắn lại đi!!"Đôi mắt của Genya nhìn qua nhìn lại ở dưới mặt đất, trên trời không có thì chỉ có ở dưới đất.-"Vãi l*n sao bé thế???"Genya nhanh chóng chạy theo thực thể nhỏ bé hệt như con chuột đó, nó khiến cậu gặp không ít khó khăn bởi cơ thể cậu quá to lớn và nó thì lại quá nhỏ. Khi cậu vung kiếm ngang qua cơ thể của nó, thanh kiếm của cậu liền bị gãy một cách nhẹ nhàng.-"Má, thanh kiếm made in china à!??"Chàng trai trẻ có chút bối rối, kiếm không được thì dùng súng vậy.(Author: tao có súng đấy, mày đừng có mà giang hồ!)Nhưng súng không hề tác động đến con quỷ đó một chút nào, một vết xước cũng không.-"Gahh!!"*-"Cái... cảm giác này là gì? Sắp có một cơn bão..."_______________Aaaa, thành thật xin lỗi vì tình trạng writeblock kéo dàiii!! Truyện có phải đang dần nhạt đi rồi không:((((????

Mấy người chán truyện tôi rồi =((

________

Một trụ cột, thời gian đối với họ rất quý giá, nên họ chẳng bỏ lỡ bất cứ một giây hay một phút gì cả. Thở, tập luyện, chui rèn kỹ thuật của bản thân, đó là những gì mà tất cả người thợ săn quỷ phải làm. Khi họ bị thương, họ có thể dành thời gian để hồi phục lại thể lực và vết thương, nhưng họ vẫn phải luyện tập.

Chính vì vậy... trọng trách họ gánh trên vai là rất lớn.

-"Chắc là sẽ không có cuộc tấn công bất ngờ nào đâu nhỉ? Nhưng con gió lạnh buốt đầy âm u và sát khí này là thế nào..."

*

Nhưng dự cảm của cô đã đúng, trong khi bản thân cô phải đi làm một nhiệm vụ khác thì ngôi làng của thợ rèn kiếm đã bị tấn công đột ngột. Hà trụ - Tokitou Muichirou và Kamado Tanjirou, Nezuko đang chiến đấu với những con quỷ ấy, có thêm cả sự trợ giúp của Genya và Mitsuri Kanroji. Liệu họ có bảo vệ được ngôi làng không?

Trong trận chiến, Muichirou đã nhận ra được bản thân mình cần làm gì. Chiến đấu vì người khác, rồi sẽ có một ngày màn sương trong đầu cậu sẽ được xóa tan. Chưa bao giờ cậu hừng hực niềm nhiệt huyết như này, chính vì tên nhóc Tanjirou kia sao?

*

Hiện tại Tokitou đang chiến đấu với một thượng huyền dị hợm, hắn ta ở trong một chiếc bình và khiến cho cậu gặp khó khăn. Cách di chuyển của hắn rất quái lạ, bởi thân thể hắn là ở trong một chiếc bình hoa. Mỗi lần Muichirou chém hắn thì thứ cậu chém được lại là chiếc bình, hơn nữa tự hắn cũng có thể tạo ra để thoát thân. Thật rắc rối.

Trong nhất thời sơ sót, cậu đã bị trọng thương và bị con quỷ nhốt trong một chiếc bình hoàn toàn làm bằng nước trong không trung. Chết thật...

*

Luyến trụ đã đến bảo vệ mọi người, thiệt hại về nhà cửa và nhân số là rất lớn. Nhưng ít nhất cô đã bảo vệ được trưởng lão ngôi làng, còn Tanjirou và Nezuko vẫn đang gặp khó khăn với những kỹ năng mà con quỷ ồ ạt tấn công. Cô bé quỷ đã bị bất tỉnh ngay giữa trận chiến, nhưng từng đợt tấn công đã chấn động đến cô nên liền tỉnh dậy. Giờ đây con bé bị kẹt giữa đống đổ nát và chịu vết thương ở tay do cầm thanh nhật luân kiếm.

-"Nezuko, bỏ ra nào, em đang tự làm thương tay mình đấy!"

-"Ừm...."

Thanh kiếm màu đen của Tanjirou lập tức bị bốc cháy bởi máu của em gái mình, lưỡi kiếm do gặp nhiệt độ nên liền chuyển sang một màu đỏ chót. Ngay lập tức cậu thi triển điệu múa hỏa thần, chém những con quỷ kia. Quả nhiên là vậy, điệu nhảy này khiến cho những con quỷ ấy không phụ hồi ngay được.

-"Gahhh!!! Chết tiệt, chết tiệt!! Tại sao lại không phục hồi được!!"

-"Im lặng đi, ồn ào quá. Nó vẫn đang hồi phục chỉ là chậm hơn thôi."

Tanjirou cũng nhanh chóng cứu em mình ra khỏi đống đổ nát, vết thương của cô hồi phục và tham chiến ngay sau đó. Cậu đánh hơi, phải tìm ra tên đầu sỏ đã điều khiển bốn tên này... và cậu đã tìm được. Nhưng những con quỷ kia đâu để yên nhanh như thế? Kẻ cầm quạt đã phẩy quạt khiến cho mặt đất chỗ cậu lún xuống, áp lực lên xương sống khiến cậu đau đớn la lên.

-"Genya! Ngay đó! Tên thứ năm ở bên phải, hắn đang di chuyển về phía Nam!!! Bắt hắn lại đi!!"

Đôi mắt của Genya nhìn qua nhìn lại ở dưới mặt đất, trên trời không có thì chỉ có ở dưới đất.

-"Vãi l*n sao bé thế???"

Genya nhanh chóng chạy theo thực thể nhỏ bé hệt như con chuột đó, nó khiến cậu gặp không ít khó khăn bởi cơ thể cậu quá to lớn và nó thì lại quá nhỏ. Khi cậu vung kiếm ngang qua cơ thể của nó, thanh kiếm của cậu liền bị gãy một cách nhẹ nhàng.

-"Má, thanh kiếm made in china à!??"

Chàng trai trẻ có chút bối rối, kiếm không được thì dùng súng vậy.

(Author: tao có súng đấy, mày đừng có mà giang hồ!)

Nhưng súng không hề tác động đến con quỷ đó một chút nào, một vết xước cũng không.

-"Gahh!!"

*

-"Cái... cảm giác này là gì? Sắp có một cơn bão..."

_______________

Aaaa, thành thật xin lỗi vì tình trạng writeblock kéo dàiii!! Truyện có phải đang dần nhạt đi rồi không:((((????

Cô Gái Mang Hơi Thở Của TuyếtTác giả: Bạc Y ThanhTiếng khóc của trẻ con sơ sinh vang lên trong màn đêm tĩnh mịch, ngoài trời đêm đông tuyết rơi trắng xóa lạnh buốt. Đứa bé được bà đỡ nhẹ nhàng bế lên nâng niu tựa như thứ gì đó rất dễ vỡ, bà nhẹ nhàng lấy chiếc vải trắng dày quấn vào đứa trẻ, truyền cho nó hơi ấm để tránh khỏi bị lạnh. Mẹ của đứa bé nằm ở nệm, cố gắng lấy lại từng ngụm hơi thở buốt giá. Mắt của mẹ đứa bé này lờ đờ mệt mỏi nhưng không giấu đi được tia xúc động và hạnh phúc khi nhìn thấy con mình. Bà đỡ đã thấy biết bao người mẹ sinh con ra đều hạnh phúc vô bờ bến. Nhưng trong khi đó vị phu nhân này ngoại trừ sự hạnh phúc và xúc động, còn có cả sự lạnh lùng trong đáy mắt. Bà đỡ đi lại chỗ mẹ đứa bé, đặt nhẹ đứa bé xuống bên cạnh mẹ mình. Thật nhỏ bé, mẹ đứa trẻ khẽ mỉm cười. Bà đỡ cất lời. -"Phu nhân, người định đặt tên cho đứa bé là gì?" Kuika Yui - năm nay vừa mới tròn hai mươi tuổi, cô là thợ săn quỷ và là một trụ cột, Tuyết trụ. Cô rửa tay gác kiếm ngay từ lúc cô mang thai tiểu sinh linh bé bỏng của cô. Một mình… Mấy người chán truyện tôi rồi =((________Một trụ cột, thời gian đối với họ rất quý giá, nên họ chẳng bỏ lỡ bất cứ một giây hay một phút gì cả. Thở, tập luyện, chui rèn kỹ thuật của bản thân, đó là những gì mà tất cả người thợ săn quỷ phải làm. Khi họ bị thương, họ có thể dành thời gian để hồi phục lại thể lực và vết thương, nhưng họ vẫn phải luyện tập.Chính vì vậy... trọng trách họ gánh trên vai là rất lớn.-"Chắc là sẽ không có cuộc tấn công bất ngờ nào đâu nhỉ? Nhưng con gió lạnh buốt đầy âm u và sát khí này là thế nào..."*Nhưng dự cảm của cô đã đúng, trong khi bản thân cô phải đi làm một nhiệm vụ khác thì ngôi làng của thợ rèn kiếm đã bị tấn công đột ngột. Hà trụ - Tokitou Muichirou và Kamado Tanjirou, Nezuko đang chiến đấu với những con quỷ ấy, có thêm cả sự trợ giúp của Genya và Mitsuri Kanroji. Liệu họ có bảo vệ được ngôi làng không?Trong trận chiến, Muichirou đã nhận ra được bản thân mình cần làm gì. Chiến đấu vì người khác, rồi sẽ có một ngày màn sương trong đầu cậu sẽ được xóa tan. Chưa bao giờ cậu hừng hực niềm nhiệt huyết như này, chính vì tên nhóc Tanjirou kia sao?*Hiện tại Tokitou đang chiến đấu với một thượng huyền dị hợm, hắn ta ở trong một chiếc bình và khiến cho cậu gặp khó khăn. Cách di chuyển của hắn rất quái lạ, bởi thân thể hắn là ở trong một chiếc bình hoa. Mỗi lần Muichirou chém hắn thì thứ cậu chém được lại là chiếc bình, hơn nữa tự hắn cũng có thể tạo ra để thoát thân. Thật rắc rối.Trong nhất thời sơ sót, cậu đã bị trọng thương và bị con quỷ nhốt trong một chiếc bình hoàn toàn làm bằng nước trong không trung. Chết thật...*Luyến trụ đã đến bảo vệ mọi người, thiệt hại về nhà cửa và nhân số là rất lớn. Nhưng ít nhất cô đã bảo vệ được trưởng lão ngôi làng, còn Tanjirou và Nezuko vẫn đang gặp khó khăn với những kỹ năng mà con quỷ ồ ạt tấn công. Cô bé quỷ đã bị bất tỉnh ngay giữa trận chiến, nhưng từng đợt tấn công đã chấn động đến cô nên liền tỉnh dậy. Giờ đây con bé bị kẹt giữa đống đổ nát và chịu vết thương ở tay do cầm thanh nhật luân kiếm.-"Nezuko, bỏ ra nào, em đang tự làm thương tay mình đấy!"-"Ừm...."Thanh kiếm màu đen của Tanjirou lập tức bị bốc cháy bởi máu của em gái mình, lưỡi kiếm do gặp nhiệt độ nên liền chuyển sang một màu đỏ chót. Ngay lập tức cậu thi triển điệu múa hỏa thần, chém những con quỷ kia. Quả nhiên là vậy, điệu nhảy này khiến cho những con quỷ ấy không phụ hồi ngay được.-"Gahhh!!! Chết tiệt, chết tiệt!! Tại sao lại không phục hồi được!!"-"Im lặng đi, ồn ào quá. Nó vẫn đang hồi phục chỉ là chậm hơn thôi."Tanjirou cũng nhanh chóng cứu em mình ra khỏi đống đổ nát, vết thương của cô hồi phục và tham chiến ngay sau đó. Cậu đánh hơi, phải tìm ra tên đầu sỏ đã điều khiển bốn tên này... và cậu đã tìm được. Nhưng những con quỷ kia đâu để yên nhanh như thế? Kẻ cầm quạt đã phẩy quạt khiến cho mặt đất chỗ cậu lún xuống, áp lực lên xương sống khiến cậu đau đớn la lên.-"Genya! Ngay đó! Tên thứ năm ở bên phải, hắn đang di chuyển về phía Nam!!! Bắt hắn lại đi!!"Đôi mắt của Genya nhìn qua nhìn lại ở dưới mặt đất, trên trời không có thì chỉ có ở dưới đất.-"Vãi l*n sao bé thế???"Genya nhanh chóng chạy theo thực thể nhỏ bé hệt như con chuột đó, nó khiến cậu gặp không ít khó khăn bởi cơ thể cậu quá to lớn và nó thì lại quá nhỏ. Khi cậu vung kiếm ngang qua cơ thể của nó, thanh kiếm của cậu liền bị gãy một cách nhẹ nhàng.-"Má, thanh kiếm made in china à!??"Chàng trai trẻ có chút bối rối, kiếm không được thì dùng súng vậy.(Author: tao có súng đấy, mày đừng có mà giang hồ!)Nhưng súng không hề tác động đến con quỷ đó một chút nào, một vết xước cũng không.-"Gahh!!"*-"Cái... cảm giác này là gì? Sắp có một cơn bão..."_______________Aaaa, thành thật xin lỗi vì tình trạng writeblock kéo dàiii!! Truyện có phải đang dần nhạt đi rồi không:((((????

Chương 33: Sự Tấn Công Của Loài Quỷ