Lần đầu gặp anh trai mới là năm Nhã Hi 6 tuổi, vừa mới vào tiểu học. Vốn là tiểu thư nhà giàu, lại là con một, nên ban đầu chuyện này hơi khó chấp nhận, nhất là đối với Nhã Hi, con nhóc bướng hết chỗ nói.Lúc bố đưa anh trai về, Nhã Hi không vui ra mặt, phụng phịu, còn không ăn tối. Mẹ chỉ dỗ dành nói rằng anh trai hơn Nhã Hi tận 6 tuổi, sẽ không lo anh giành đồ chơi, hay giành ăn gì hết. Với lại, bố mẹ cũng vẫn yêu thương Nhã Hi rất nhiều.Nhã hi hồi đó, béo chắc tầm con lợn con, không hôm nào đi học về là quần áo không bẩn. thậm chí còn có hôm giáo viên chủ nhiệm gọi điện về báo cáo. Bố mẹ khổ tâm cực kì. Nhưng còn anh trai, lúc nào cũng giữ nguyên một bộ mặt, cả ngày có khi chỉ nói mấy từ. Mất hơn một tuần liền, Nhã Hi mới nói chuyện với anh trai mới.Đó là một hôm trời mưa, anh trai vừa đi học về không đem theo ô, mà trước đó, cậu từ chối tài xế đưa đi đón về nên người ướt nhẹp. Thành ra bị cảm lạnh. Nhã Hi lần đầu cảm thấy anh đáng thương- Anh có ổn lắm không ? Anh tên là gì? Để em…
Chương 61: Chương 61
Tiểu Thư Hậu Đậu Có Muốn Lấy Anh KhôngTác giả: Cung Lộ Khả KhảTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLần đầu gặp anh trai mới là năm Nhã Hi 6 tuổi, vừa mới vào tiểu học. Vốn là tiểu thư nhà giàu, lại là con một, nên ban đầu chuyện này hơi khó chấp nhận, nhất là đối với Nhã Hi, con nhóc bướng hết chỗ nói.Lúc bố đưa anh trai về, Nhã Hi không vui ra mặt, phụng phịu, còn không ăn tối. Mẹ chỉ dỗ dành nói rằng anh trai hơn Nhã Hi tận 6 tuổi, sẽ không lo anh giành đồ chơi, hay giành ăn gì hết. Với lại, bố mẹ cũng vẫn yêu thương Nhã Hi rất nhiều.Nhã hi hồi đó, béo chắc tầm con lợn con, không hôm nào đi học về là quần áo không bẩn. thậm chí còn có hôm giáo viên chủ nhiệm gọi điện về báo cáo. Bố mẹ khổ tâm cực kì. Nhưng còn anh trai, lúc nào cũng giữ nguyên một bộ mặt, cả ngày có khi chỉ nói mấy từ. Mất hơn một tuần liền, Nhã Hi mới nói chuyện với anh trai mới.Đó là một hôm trời mưa, anh trai vừa đi học về không đem theo ô, mà trước đó, cậu từ chối tài xế đưa đi đón về nên người ướt nhẹp. Thành ra bị cảm lạnh. Nhã Hi lần đầu cảm thấy anh đáng thương- Anh có ổn lắm không ? Anh tên là gì? Để em… Ba năm sau......!Cửa hàng bánh ngọt "Lavender" khai trương, Nhã Hi mời tất cả bạn bè đến tham dự, bây giờ cô cũng trở thành một thợ bánh ngọt có tiếng trong giới.Sở dĩ Nhã Hi đặt cái tên cửa hàng này không chỉ vì cô thích loài hoa này, mà còn vì ý nghĩa của nó, còn được gọi bằng một tên khác là thảo dược tình yêu, tượng trưng cho tình yêu bền bỉ, sắt son, mãi không chia lìa.Nghe có vẻ hơi sến, nhưng mà Nhã Hi cảm thấy quan trọng vẫn là cô thích nó.Tô Hiểu giờ cũng trở thành một nghệ sĩ piano nổi tiếng, đi đến cửa hàng còn có xe đưa đón.Nhã Hi nghe nói, Tô Hiểu đang theo đuổi đại thần nào đó trong giới, cảm thấy hơi bất ngờ, không biết rốt cuộc là ai mà khiến Tô Hiểu phải chủ động xuất kích thế? Còn Hứa Vĩnh Kì, cậu cũng đang dần tiếp quản công ty nước hoa của gia đình mình.Nhã Hi khai trương cửa hàng, cậu đặc biệt bay về nước, còn tặng Nhã Hi một lọ nước hoa hương lavender do tự tay cậu ta điều chế.Nhã Hi vỗ vai Vĩnh Kì, nói."Cuối cùng cậu cũng nghiêm túc làm một việc rồi." Hứa Vĩnh Kì cười cười, trong lòng thầm nghĩ "Đời này tôi có 2 việc nghiêm túc làm, một là điều chế nước hoa, 2 là thích cậu", nhưng cậu ta cũng chỉ nghĩ thôi.Lưu Tinh, sau khi tốt nghiệp thì không ở lại Anh làm việc, mà quay về nước, vừa về nước thôi, đã được tập đoàn Kim Nhã nhận vào làm chức trưởng phòng tài chính, thế là Kim Nhã lại có thêm một nhân tài rồi.Quan trọng nhất vẫn là Cố Gia Kiệt, cuối cùng cũng đã thoát ế, không phải chứng kiến cái cảnh này nào cũng nhìn mấy đứa em mình tặng một bát cơm chó đầy ụ.Vừa kết hôn năm ngoái, vợ là một cô gái người lai xinh đẹp, 2 người gặp nhau ở nhà hàng của cô gái đó, chuyện này kể ra cũng dài dòng, mà công lớn nhất lại là của Nhã Hi.Hạ Cảnh Thuần bây giờ ở trong giới giải trí là một diễn viên đang được săn đón rất nhiều, còn Lâm Trạch thì khỏi phải nói, tiếng tăm còn bay sang tận nước ngoài, mở nhiều buổi concert bên đó.Nhã Hi vừa nhìn thấy đôi này, cứ cảm thấy có gì đó sai sai, mặc dù cứ thấy Hạ Cảnh Thuần động tí lại nổi đóa, nhưng ánh mắt nhìn Lâm Trạch lại rất dịu dàng, mà Lâm Trạch cũng mặc cô nàng, làm gì cũng nghe hết, thanh niên này chắc là được kế thừa kinh nghiệm từ Cố Minh đây mà, nhất là khoản bám người.Nhưng người mà Nhã Hi thấy phấn khích nhất khi nhìn thấy là Lâm Phong và Hạ Cảnh Dật.Thực ra cô cũng không bất ngờ lắm khi thấy hai người này thành một đôi, vì Lâm Phong đối với Cảnh Dật thế nào, đến Cố Minh còn nhìn ra.Nhưng nghe Lâm Phong kể quá trình theo đuổi vợ, mới thấy quả là gian nan, Hạ Cảnh Dật ở bên cạnh nghe xong, huých tay Lâm Phong cái, Lâm Phong cười cười.Cố Minh từ sáng cũng bận rộn ở trong cửa hàng, để Nhã Hi thoải mái vui vẻ với bạn bè.Khi mọi người đến đầy đủ rồi, Nhã Hi gọi Cố Minh ra, cùng cắt băng khánh thành."Bảo bối ơi, ra cắt băng khánh thành với em." Giữa ban ngày ban mặt, trước mặt đông đảo mọi người, Cố Minh bước ra, rõ là áo sơ mi trắng đẹp đẽ, giờ đeo một cái tạp dể, xắn tay áo lên tận khuỷu tay, Nhã Hi thấy anh ra, liền hôn chụt lên môi anh, rồi cởi tạp dề cho anh, nói."Bảo bối, anh vất vả rồi!" Cố Minh cười tít cả mắt.Quần chúng ăn dưa đang hóng hớt liền đứng bất động.Chúng tôi không nhìn thấy gì hết, các người thích làm gì thì làm.Nhất là Lâm Trạch, kéo tay Hạ Cảnh Thuần đòi về, Cố Gia Kiệt thì đen mặt, ông đây có vợ rồi mà vẫn phải nhìn cảnh này, vợ Cố Gia Kiệt thấy thế liền thơm lên má chồng một cái, bây giờ tâm tình của Gia Kiệt mới tốt lên.Nhã Hi và Cố Minh dường như không để ý tới mọi người, vô tư nói."Nào, cắt băng khánh thành." Hôm đó, cửa hàng khai trương rất thuận lợi, vừa mới mở mấy tiếng đồng hồ mà đã thu hút bao nhiêu lượt khách.Nhã Hi cảm thấy mẹ cô nói rất đúng, làm tốt việc mình thích thì chính là hạnh phúc.P/S :" Mong mỗi ngày đều thêm nhiều niềm vui.".
Ba năm sau......!Cửa hàng bánh ngọt "Lavender" khai trương, Nhã Hi mời tất cả bạn bè đến tham dự, bây giờ cô cũng trở thành một thợ bánh ngọt có tiếng trong giới.
Sở dĩ Nhã Hi đặt cái tên cửa hàng này không chỉ vì cô thích loài hoa này, mà còn vì ý nghĩa của nó, còn được gọi bằng một tên khác là thảo dược tình yêu, tượng trưng cho tình yêu bền bỉ, sắt son, mãi không chia lìa.
Nghe có vẻ hơi sến, nhưng mà Nhã Hi cảm thấy quan trọng vẫn là cô thích nó.
Tô Hiểu giờ cũng trở thành một nghệ sĩ piano nổi tiếng, đi đến cửa hàng còn có xe đưa đón.
Nhã Hi nghe nói, Tô Hiểu đang theo đuổi đại thần nào đó trong giới, cảm thấy hơi bất ngờ, không biết rốt cuộc là ai mà khiến Tô Hiểu phải chủ động xuất kích thế? Còn Hứa Vĩnh Kì, cậu cũng đang dần tiếp quản công ty nước hoa của gia đình mình.
Nhã Hi khai trương cửa hàng, cậu đặc biệt bay về nước, còn tặng Nhã Hi một lọ nước hoa hương lavender do tự tay cậu ta điều chế.
Nhã Hi vỗ vai Vĩnh Kì, nói."Cuối cùng cậu cũng nghiêm túc làm một việc rồi." Hứa Vĩnh Kì cười cười, trong lòng thầm nghĩ "Đời này tôi có 2 việc nghiêm túc làm, một là điều chế nước hoa, 2 là thích cậu", nhưng cậu ta cũng chỉ nghĩ thôi.
Lưu Tinh, sau khi tốt nghiệp thì không ở lại Anh làm việc, mà quay về nước, vừa về nước thôi, đã được tập đoàn Kim Nhã nhận vào làm chức trưởng phòng tài chính, thế là Kim Nhã lại có thêm một nhân tài rồi.
Quan trọng nhất vẫn là Cố Gia Kiệt, cuối cùng cũng đã thoát ế, không phải chứng kiến cái cảnh này nào cũng nhìn mấy đứa em mình tặng một bát cơm chó đầy ụ.
Vừa kết hôn năm ngoái, vợ là một cô gái người lai xinh đẹp, 2 người gặp nhau ở nhà hàng của cô gái đó, chuyện này kể ra cũng dài dòng, mà công lớn nhất lại là của Nhã Hi.
Hạ Cảnh Thuần bây giờ ở trong giới giải trí là một diễn viên đang được săn đón rất nhiều, còn Lâm Trạch thì khỏi phải nói, tiếng tăm còn bay sang tận nước ngoài, mở nhiều buổi concert bên đó.
Nhã Hi vừa nhìn thấy đôi này, cứ cảm thấy có gì đó sai sai, mặc dù cứ thấy Hạ Cảnh Thuần động tí lại nổi đóa, nhưng ánh mắt nhìn Lâm Trạch lại rất dịu dàng, mà Lâm Trạch cũng mặc cô nàng, làm gì cũng nghe hết, thanh niên này chắc là được kế thừa kinh nghiệm từ Cố Minh đây mà, nhất là khoản bám người.
Nhưng người mà Nhã Hi thấy phấn khích nhất khi nhìn thấy là Lâm Phong và Hạ Cảnh Dật.
Thực ra cô cũng không bất ngờ lắm khi thấy hai người này thành một đôi, vì Lâm Phong đối với Cảnh Dật thế nào, đến Cố Minh còn nhìn ra.
Nhưng nghe Lâm Phong kể quá trình theo đuổi vợ, mới thấy quả là gian nan, Hạ Cảnh Dật ở bên cạnh nghe xong, huých tay Lâm Phong cái, Lâm Phong cười cười.
Cố Minh từ sáng cũng bận rộn ở trong cửa hàng, để Nhã Hi thoải mái vui vẻ với bạn bè.
Khi mọi người đến đầy đủ rồi, Nhã Hi gọi Cố Minh ra, cùng cắt băng khánh thành."Bảo bối ơi, ra cắt băng khánh thành với em." Giữa ban ngày ban mặt, trước mặt đông đảo mọi người, Cố Minh bước ra, rõ là áo sơ mi trắng đẹp đẽ, giờ đeo một cái tạp dể, xắn tay áo lên tận khuỷu tay, Nhã Hi thấy anh ra, liền hôn chụt lên môi anh, rồi cởi tạp dề cho anh, nói."Bảo bối, anh vất vả rồi!" Cố Minh cười tít cả mắt.
Quần chúng ăn dưa đang hóng hớt liền đứng bất động.
Chúng tôi không nhìn thấy gì hết, các người thích làm gì thì làm.
Nhất là Lâm Trạch, kéo tay Hạ Cảnh Thuần đòi về, Cố Gia Kiệt thì đen mặt, ông đây có vợ rồi mà vẫn phải nhìn cảnh này, vợ Cố Gia Kiệt thấy thế liền thơm lên má chồng một cái, bây giờ tâm tình của Gia Kiệt mới tốt lên.
Nhã Hi và Cố Minh dường như không để ý tới mọi người, vô tư nói."Nào, cắt băng khánh thành." Hôm đó, cửa hàng khai trương rất thuận lợi, vừa mới mở mấy tiếng đồng hồ mà đã thu hút bao nhiêu lượt khách.
Nhã Hi cảm thấy mẹ cô nói rất đúng, làm tốt việc mình thích thì chính là hạnh phúc.P/S :" Mong mỗi ngày đều thêm nhiều niềm vui.".
Tiểu Thư Hậu Đậu Có Muốn Lấy Anh KhôngTác giả: Cung Lộ Khả KhảTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLần đầu gặp anh trai mới là năm Nhã Hi 6 tuổi, vừa mới vào tiểu học. Vốn là tiểu thư nhà giàu, lại là con một, nên ban đầu chuyện này hơi khó chấp nhận, nhất là đối với Nhã Hi, con nhóc bướng hết chỗ nói.Lúc bố đưa anh trai về, Nhã Hi không vui ra mặt, phụng phịu, còn không ăn tối. Mẹ chỉ dỗ dành nói rằng anh trai hơn Nhã Hi tận 6 tuổi, sẽ không lo anh giành đồ chơi, hay giành ăn gì hết. Với lại, bố mẹ cũng vẫn yêu thương Nhã Hi rất nhiều.Nhã hi hồi đó, béo chắc tầm con lợn con, không hôm nào đi học về là quần áo không bẩn. thậm chí còn có hôm giáo viên chủ nhiệm gọi điện về báo cáo. Bố mẹ khổ tâm cực kì. Nhưng còn anh trai, lúc nào cũng giữ nguyên một bộ mặt, cả ngày có khi chỉ nói mấy từ. Mất hơn một tuần liền, Nhã Hi mới nói chuyện với anh trai mới.Đó là một hôm trời mưa, anh trai vừa đi học về không đem theo ô, mà trước đó, cậu từ chối tài xế đưa đi đón về nên người ướt nhẹp. Thành ra bị cảm lạnh. Nhã Hi lần đầu cảm thấy anh đáng thương- Anh có ổn lắm không ? Anh tên là gì? Để em… Ba năm sau......!Cửa hàng bánh ngọt "Lavender" khai trương, Nhã Hi mời tất cả bạn bè đến tham dự, bây giờ cô cũng trở thành một thợ bánh ngọt có tiếng trong giới.Sở dĩ Nhã Hi đặt cái tên cửa hàng này không chỉ vì cô thích loài hoa này, mà còn vì ý nghĩa của nó, còn được gọi bằng một tên khác là thảo dược tình yêu, tượng trưng cho tình yêu bền bỉ, sắt son, mãi không chia lìa.Nghe có vẻ hơi sến, nhưng mà Nhã Hi cảm thấy quan trọng vẫn là cô thích nó.Tô Hiểu giờ cũng trở thành một nghệ sĩ piano nổi tiếng, đi đến cửa hàng còn có xe đưa đón.Nhã Hi nghe nói, Tô Hiểu đang theo đuổi đại thần nào đó trong giới, cảm thấy hơi bất ngờ, không biết rốt cuộc là ai mà khiến Tô Hiểu phải chủ động xuất kích thế? Còn Hứa Vĩnh Kì, cậu cũng đang dần tiếp quản công ty nước hoa của gia đình mình.Nhã Hi khai trương cửa hàng, cậu đặc biệt bay về nước, còn tặng Nhã Hi một lọ nước hoa hương lavender do tự tay cậu ta điều chế.Nhã Hi vỗ vai Vĩnh Kì, nói."Cuối cùng cậu cũng nghiêm túc làm một việc rồi." Hứa Vĩnh Kì cười cười, trong lòng thầm nghĩ "Đời này tôi có 2 việc nghiêm túc làm, một là điều chế nước hoa, 2 là thích cậu", nhưng cậu ta cũng chỉ nghĩ thôi.Lưu Tinh, sau khi tốt nghiệp thì không ở lại Anh làm việc, mà quay về nước, vừa về nước thôi, đã được tập đoàn Kim Nhã nhận vào làm chức trưởng phòng tài chính, thế là Kim Nhã lại có thêm một nhân tài rồi.Quan trọng nhất vẫn là Cố Gia Kiệt, cuối cùng cũng đã thoát ế, không phải chứng kiến cái cảnh này nào cũng nhìn mấy đứa em mình tặng một bát cơm chó đầy ụ.Vừa kết hôn năm ngoái, vợ là một cô gái người lai xinh đẹp, 2 người gặp nhau ở nhà hàng của cô gái đó, chuyện này kể ra cũng dài dòng, mà công lớn nhất lại là của Nhã Hi.Hạ Cảnh Thuần bây giờ ở trong giới giải trí là một diễn viên đang được săn đón rất nhiều, còn Lâm Trạch thì khỏi phải nói, tiếng tăm còn bay sang tận nước ngoài, mở nhiều buổi concert bên đó.Nhã Hi vừa nhìn thấy đôi này, cứ cảm thấy có gì đó sai sai, mặc dù cứ thấy Hạ Cảnh Thuần động tí lại nổi đóa, nhưng ánh mắt nhìn Lâm Trạch lại rất dịu dàng, mà Lâm Trạch cũng mặc cô nàng, làm gì cũng nghe hết, thanh niên này chắc là được kế thừa kinh nghiệm từ Cố Minh đây mà, nhất là khoản bám người.Nhưng người mà Nhã Hi thấy phấn khích nhất khi nhìn thấy là Lâm Phong và Hạ Cảnh Dật.Thực ra cô cũng không bất ngờ lắm khi thấy hai người này thành một đôi, vì Lâm Phong đối với Cảnh Dật thế nào, đến Cố Minh còn nhìn ra.Nhưng nghe Lâm Phong kể quá trình theo đuổi vợ, mới thấy quả là gian nan, Hạ Cảnh Dật ở bên cạnh nghe xong, huých tay Lâm Phong cái, Lâm Phong cười cười.Cố Minh từ sáng cũng bận rộn ở trong cửa hàng, để Nhã Hi thoải mái vui vẻ với bạn bè.Khi mọi người đến đầy đủ rồi, Nhã Hi gọi Cố Minh ra, cùng cắt băng khánh thành."Bảo bối ơi, ra cắt băng khánh thành với em." Giữa ban ngày ban mặt, trước mặt đông đảo mọi người, Cố Minh bước ra, rõ là áo sơ mi trắng đẹp đẽ, giờ đeo một cái tạp dể, xắn tay áo lên tận khuỷu tay, Nhã Hi thấy anh ra, liền hôn chụt lên môi anh, rồi cởi tạp dề cho anh, nói."Bảo bối, anh vất vả rồi!" Cố Minh cười tít cả mắt.Quần chúng ăn dưa đang hóng hớt liền đứng bất động.Chúng tôi không nhìn thấy gì hết, các người thích làm gì thì làm.Nhất là Lâm Trạch, kéo tay Hạ Cảnh Thuần đòi về, Cố Gia Kiệt thì đen mặt, ông đây có vợ rồi mà vẫn phải nhìn cảnh này, vợ Cố Gia Kiệt thấy thế liền thơm lên má chồng một cái, bây giờ tâm tình của Gia Kiệt mới tốt lên.Nhã Hi và Cố Minh dường như không để ý tới mọi người, vô tư nói."Nào, cắt băng khánh thành." Hôm đó, cửa hàng khai trương rất thuận lợi, vừa mới mở mấy tiếng đồng hồ mà đã thu hút bao nhiêu lượt khách.Nhã Hi cảm thấy mẹ cô nói rất đúng, làm tốt việc mình thích thì chính là hạnh phúc.P/S :" Mong mỗi ngày đều thêm nhiều niềm vui.".