Cuộc sống cấp ba bình bình đạm đạm, cùng với thanh xuân tốt đẹp trong phim truyền hình không quá giống nhau, Vương Chỉ Hân cũng không có bạn bè tốt, cũng không gặp được nam chính loá mắt của câu chuyện riêng mình. Cô mỗi ngày đều bị bao phủ ở trong đại dương đề, học những chương trình học buồn tẻ, cuộc sống chỉ xoay quanh ba điểm: phòng ngủ, phòng học và nhà ăn. Cô cho rằng ba năm cấp ba sẽ đều trôi qua như vậy, cho đến ngày đó gặp được anh, cuộc đời của cô bắt đầu xảy ra thay đổi. Lúc thứ hai giảng bài, một mình Vương Chỉ Hân đi đến quán bán quà vặt định mua hộp sữa bò nóng, lúc cách nơi đó còn khoảng một lộ trình, cô thấy một đám nam sinh vây quanh cửa, trong đó có một bam sinh cao hơn người khác một cái đầu, tay trái cầm quả bóng rổ, tóc mái trước trán bị mồ hôi làm ướt nhẹp, sơ mi trắng trên người cũng bị mồ hôi làn ướt sũng, có vẻ càng thêm tiêu sái dưới ánh mặt trời. Sau khi đến gần bọn họ vừa vặn rời đi, Vương Chỉ Hân lén liếc mắt nhìn một cái, dưới lông mày nồng đậm của anh là…

Chương 9

Cáo Biệt Với AnhTác giả: Ái Ngận Lãng MạnTruyện Ngôn TìnhCuộc sống cấp ba bình bình đạm đạm, cùng với thanh xuân tốt đẹp trong phim truyền hình không quá giống nhau, Vương Chỉ Hân cũng không có bạn bè tốt, cũng không gặp được nam chính loá mắt của câu chuyện riêng mình. Cô mỗi ngày đều bị bao phủ ở trong đại dương đề, học những chương trình học buồn tẻ, cuộc sống chỉ xoay quanh ba điểm: phòng ngủ, phòng học và nhà ăn. Cô cho rằng ba năm cấp ba sẽ đều trôi qua như vậy, cho đến ngày đó gặp được anh, cuộc đời của cô bắt đầu xảy ra thay đổi. Lúc thứ hai giảng bài, một mình Vương Chỉ Hân đi đến quán bán quà vặt định mua hộp sữa bò nóng, lúc cách nơi đó còn khoảng một lộ trình, cô thấy một đám nam sinh vây quanh cửa, trong đó có một bam sinh cao hơn người khác một cái đầu, tay trái cầm quả bóng rổ, tóc mái trước trán bị mồ hôi làm ướt nhẹp, sơ mi trắng trên người cũng bị mồ hôi làn ướt sũng, có vẻ càng thêm tiêu sái dưới ánh mặt trời. Sau khi đến gần bọn họ vừa vặn rời đi, Vương Chỉ Hân lén liếc mắt nhìn một cái, dưới lông mày nồng đậm của anh là… Về đến nhà đã là 9 giờ tối, Vương Chỉ Hân chào hỏi mẹ rồi về phòng mình, cô ngồi trên án thư lấy sổ nhật ký của chính mình.“Hôm nay là tháng thứ ba tôi thích cậu, 90 ngày. Buổi tối hôm nay tôi nhìn thấy cậu và bạn gái cậu dạo chợ đêm, rất xứng đôi, tôi rất thích cậu, vẫn luôn đi theo phía sau cậu, đi theo bước chân cậu, nghe hát đều giống như đang hát về cậu, đi đường đều là đến gần cậu, nhìn người nào đều sẽ nghĩ đến cậu, tôi vĩnh viễn đều sẽ không quên tôi thích cậu, chân thành, tốt đẹp, là trong lòng mình pháo hoa sáng lạn nở rộ, là một mình tâm sự thuộc về tôi, là bí mật trong sổ nhật ký của thiếu nữ. Tôi không biết sau này có thể còn thích anh hay không, nhưng tôi muốn thử buông tay cậu, cũng hy vọng cậu có thể hạnh phúc vui vẻ.”Sau khi viết xong Vương Chỉ Hân khép vở lại, ghé vào trên bàn phát ngốc. Màn hình điện thoại sáng lên, cô cầm điện thoại nhìn thoáng qua, là Lý Thi Lộ gửi đến.“Về đến nhà chưa?”“Đến rồi, cậu thì sao?”“Mình đã lên giường rồi, hôm nay chơi với cậu rất vui vẻ, cậu phải nghỉ sớm một chút nhé.”“Được, ngủ ngon.”Vương Chỉ Hân click mở khung thoại với anh, tin nhắn dừng lại ở chỗ đó, đối với anh mà nói, cô chỉ là một người bạn bình thường mà thôi, chỉ thế mà thôi. Cô click mở vòng bạn bè của anh, cái gì cũng không có, rời khỏi rồi chuẩn bị tắm rửa.Đột nhiên nhìn thấy một khung thoại khác, là Trịnh Văn Bác, anh ấy gửi rất nhiều tin tức cho mình, chẳng qua bởi vì cô bình thường không hay đăng nhập vào, cho nên không nhìn thấy cũng không trả lời, cô click mở, nhìn thấy tin mới nhất là chiều nay, một hình ảnh mặt trời lặn.“Cảnh sắc rất đẹp. Tôi bình thường không đăng nhập, cho nên không kịp thời trả lời cậu, thật xin lỗi.”Đối phương rất nhanh đã gửi lại một tin nhắn: “Không sao cả, tôi còn tưởng rằng cậu chê tôi quá phiền nên không muốn để ý tôi.”“Không thể nào.”“Ừm ừm, đã trễ thế này cậu còn chưa ngủ à?”“Lập tức ngủ bây giờ.”“Được, vậy cậu nghỉ ngơi đi.”Vương Chỉ Hân không trả lời, cầm lấy khăn tắm đi về phòng tắm.

Về đến nhà đã là 9 giờ tối, Vương Chỉ Hân chào hỏi mẹ rồi về phòng mình, cô ngồi trên án thư lấy sổ nhật ký của chính mình.

“Hôm nay là tháng thứ ba tôi thích cậu, 90 ngày. Buổi tối hôm nay tôi nhìn thấy cậu và bạn gái cậu dạo chợ đêm, rất xứng đôi, tôi rất thích cậu, vẫn luôn đi theo phía sau cậu, đi theo bước chân cậu, nghe hát đều giống như đang hát về cậu, đi đường đều là đến gần cậu, nhìn người nào đều sẽ nghĩ đến cậu, tôi vĩnh viễn đều sẽ không quên tôi thích cậu, chân thành, tốt đẹp, là trong lòng mình pháo hoa sáng lạn nở rộ, là một mình tâm sự thuộc về tôi, là bí mật trong sổ nhật ký của thiếu nữ. Tôi không biết sau này có thể còn thích anh hay không, nhưng tôi muốn thử buông tay cậu, cũng hy vọng cậu có thể hạnh phúc vui vẻ.”

Sau khi viết xong Vương Chỉ Hân khép vở lại, ghé vào trên bàn phát ngốc. Màn hình điện thoại sáng lên, cô cầm điện thoại nhìn thoáng qua, là Lý Thi Lộ gửi đến.

“Về đến nhà chưa?”

“Đến rồi, cậu thì sao?”

“Mình đã lên giường rồi, hôm nay chơi với cậu rất vui vẻ, cậu phải nghỉ sớm một chút nhé.”

“Được, ngủ ngon.”

Vương Chỉ Hân click mở khung thoại với anh, tin nhắn dừng lại ở chỗ đó, đối với anh mà nói, cô chỉ là một người bạn bình thường mà thôi, chỉ thế mà thôi. Cô click mở vòng bạn bè của anh, cái gì cũng không có, rời khỏi rồi chuẩn bị tắm rửa.

Đột nhiên nhìn thấy một khung thoại khác, là Trịnh Văn Bác, anh ấy gửi rất nhiều tin tức cho mình, chẳng qua bởi vì cô bình thường không hay đăng nhập vào, cho nên không nhìn thấy cũng không trả lời, cô click mở, nhìn thấy tin mới nhất là chiều nay, một hình ảnh mặt trời lặn.

“Cảnh sắc rất đẹp. Tôi bình thường không đăng nhập, cho nên không kịp thời trả lời cậu, thật xin lỗi.”

Đối phương rất nhanh đã gửi lại một tin nhắn: “Không sao cả, tôi còn tưởng rằng cậu chê tôi quá phiền nên không muốn để ý tôi.”

“Không thể nào.”

“Ừm ừm, đã trễ thế này cậu còn chưa ngủ à?”

“Lập tức ngủ bây giờ.”

“Được, vậy cậu nghỉ ngơi đi.”

Vương Chỉ Hân không trả lời, cầm lấy khăn tắm đi về phòng tắm.

Cáo Biệt Với AnhTác giả: Ái Ngận Lãng MạnTruyện Ngôn TìnhCuộc sống cấp ba bình bình đạm đạm, cùng với thanh xuân tốt đẹp trong phim truyền hình không quá giống nhau, Vương Chỉ Hân cũng không có bạn bè tốt, cũng không gặp được nam chính loá mắt của câu chuyện riêng mình. Cô mỗi ngày đều bị bao phủ ở trong đại dương đề, học những chương trình học buồn tẻ, cuộc sống chỉ xoay quanh ba điểm: phòng ngủ, phòng học và nhà ăn. Cô cho rằng ba năm cấp ba sẽ đều trôi qua như vậy, cho đến ngày đó gặp được anh, cuộc đời của cô bắt đầu xảy ra thay đổi. Lúc thứ hai giảng bài, một mình Vương Chỉ Hân đi đến quán bán quà vặt định mua hộp sữa bò nóng, lúc cách nơi đó còn khoảng một lộ trình, cô thấy một đám nam sinh vây quanh cửa, trong đó có một bam sinh cao hơn người khác một cái đầu, tay trái cầm quả bóng rổ, tóc mái trước trán bị mồ hôi làm ướt nhẹp, sơ mi trắng trên người cũng bị mồ hôi làn ướt sũng, có vẻ càng thêm tiêu sái dưới ánh mặt trời. Sau khi đến gần bọn họ vừa vặn rời đi, Vương Chỉ Hân lén liếc mắt nhìn một cái, dưới lông mày nồng đậm của anh là… Về đến nhà đã là 9 giờ tối, Vương Chỉ Hân chào hỏi mẹ rồi về phòng mình, cô ngồi trên án thư lấy sổ nhật ký của chính mình.“Hôm nay là tháng thứ ba tôi thích cậu, 90 ngày. Buổi tối hôm nay tôi nhìn thấy cậu và bạn gái cậu dạo chợ đêm, rất xứng đôi, tôi rất thích cậu, vẫn luôn đi theo phía sau cậu, đi theo bước chân cậu, nghe hát đều giống như đang hát về cậu, đi đường đều là đến gần cậu, nhìn người nào đều sẽ nghĩ đến cậu, tôi vĩnh viễn đều sẽ không quên tôi thích cậu, chân thành, tốt đẹp, là trong lòng mình pháo hoa sáng lạn nở rộ, là một mình tâm sự thuộc về tôi, là bí mật trong sổ nhật ký của thiếu nữ. Tôi không biết sau này có thể còn thích anh hay không, nhưng tôi muốn thử buông tay cậu, cũng hy vọng cậu có thể hạnh phúc vui vẻ.”Sau khi viết xong Vương Chỉ Hân khép vở lại, ghé vào trên bàn phát ngốc. Màn hình điện thoại sáng lên, cô cầm điện thoại nhìn thoáng qua, là Lý Thi Lộ gửi đến.“Về đến nhà chưa?”“Đến rồi, cậu thì sao?”“Mình đã lên giường rồi, hôm nay chơi với cậu rất vui vẻ, cậu phải nghỉ sớm một chút nhé.”“Được, ngủ ngon.”Vương Chỉ Hân click mở khung thoại với anh, tin nhắn dừng lại ở chỗ đó, đối với anh mà nói, cô chỉ là một người bạn bình thường mà thôi, chỉ thế mà thôi. Cô click mở vòng bạn bè của anh, cái gì cũng không có, rời khỏi rồi chuẩn bị tắm rửa.Đột nhiên nhìn thấy một khung thoại khác, là Trịnh Văn Bác, anh ấy gửi rất nhiều tin tức cho mình, chẳng qua bởi vì cô bình thường không hay đăng nhập vào, cho nên không nhìn thấy cũng không trả lời, cô click mở, nhìn thấy tin mới nhất là chiều nay, một hình ảnh mặt trời lặn.“Cảnh sắc rất đẹp. Tôi bình thường không đăng nhập, cho nên không kịp thời trả lời cậu, thật xin lỗi.”Đối phương rất nhanh đã gửi lại một tin nhắn: “Không sao cả, tôi còn tưởng rằng cậu chê tôi quá phiền nên không muốn để ý tôi.”“Không thể nào.”“Ừm ừm, đã trễ thế này cậu còn chưa ngủ à?”“Lập tức ngủ bây giờ.”“Được, vậy cậu nghỉ ngơi đi.”Vương Chỉ Hân không trả lời, cầm lấy khăn tắm đi về phòng tắm.

Chương 9