Tác giả:

Editor: Mây Khi Vương Cung gõ cửa, tôi đang ngồi chơi game trong căn phòng thuê chật chội và bừa bộn. Tôi đổi tư thế ngồi, suy nghĩ hai giây rồi cũng không đứng dậy đi mở cửa. Thứ nhất, ngay cả ba mẹ tôi cũng chẳng hề biết tôi sống ở đâu. Thứ hai, thằng bạn chí cốt duy nhất của tôi thì lại đang online cùng tôi. Thứ ba, tiền thuê nhà và tiền điện, nước cũng thanh toán xong xuôi cho cả tuần sau. Thứ tư, chỗ này hẻo lánh và tồi tàn như vậy, mấy tên trộm cũng không thèm đến đây để trộm chi cho phí công. Tóm lại, cái người gõ cữa này chắc là tên ngốc gõ cửa lộn nhà rồi. Tiếng gõ cửa kéo dài tầm một phút rồi ngưng lại, sau đó có tiếng gọi lớn: “Lâm Dịch, anh có ở nhà không?” Tôi sửng sốt, do dự đứng dậy đi mở cửa. Vương Cung đứng quay lưng về phía ánh nắng chói chang. Trong bóng tối chỉ còn lại dáng hình gầy gò và mơ hồ của tôi. Tôi cau mày, “Cậu là…” Em bước vào vài bước rồi đừng bên khung cửa, lúc này tôi mới có thể nhìn thấy rõ dáng vẻ của em ấy. Làn da ấy trắng đến nỗi có cảm giác gần…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...