Edit by Mặc Hàm Đường Đông Đông biến mất, tôi nghĩ hắn ta đã chết. Mặc dù nửa tháng trước hắn ta vẫn lên giường với tôi, tôi suýt nữa bị đá đến bất lực khi cố gắng dùng khuyên trang trí lên đầu v* của hắn ta. Đương nhiên ‘suýt chút nữa’ là hắn ta đá bất thành còn tôi thì thành công, hơn nữa bởi vì quá hưng phấn nên tôi đã bắn vào trong rất nhiều lần. Cuối cùng hắn ta thử bỏ trốn nhưng mà cuối cùng cũng bị tôi nắm mắt cá chân lại, sau đó đạt cao trào. Hắn ta vừa khóc vừa chửi, còn tôi thì vẫn im lặng. Sau đó, hắn ta biến mất, nhưng tôi nghĩ hắn ta đã chết. Đường Đông Đông có thể không phải là Đường Đông Đông, hắn ta tên gì chính mình còn không biết. Mùa đông năm, sáu năm trước, khi tôi đứng ở công học viện mỹ viện muốn tìm vài người xinh đẹp về bao dưỡng, không biết Đường Đông Đông từ đâu nhảy ra đụng phải xe tôi đang yên tĩnh đậu ven đường. Vốn là tiếng động không lớn lắm, một người đàn ông to lớn đứng lên phủi phủi chút rồi đi cũng không sao. Cũng không biết do vận hắn ta không tốt…
Tác giả: