Làm xong nhiệm vụ hôm nay, Kiều không về tổng bộ. Nhân lúc xe lửa đi qua cầu, Kiều móc ra từ trong cổ tay con chip đại biểu cho thân phận của mình suốt 11 năm nay, thuận tay ném xuống sông. Trên nóc toa tàu, gió phần phật trong không trung thổi tung vạt áo khoác đen dài tới gối của Kiều. Khi toa cuối sắp chạy qua cầu, Kiều đã không còn bóng dáng. Năm 9 tuổi Kiều bị người cha mà hắn không còn nhớ nổi tên bán cho bọn buôn người. Cụ thể sau đó vì sao lại rơi vào tay tổ chức X thì hắn không tra rõ được. X là một tổ chức ám sát nổi danh, nơi Kiều đã gắn bó 10 năm nay. Hắn ở đó huấn luyện 5 năm, làm nhiệm vụ 6 năm, giờ cũng đã chán. Kiều mắc chứng ngại xã giao mức độ nhẹ. Một vị bác sĩ tâm lý trước khi bị hắn ám sát đã nói vậy. Kiều không hỏi bác sĩ làm sao biết, vì hắn chưa từng cùng người lạ nói chuyện. Dù hắn có nghi ngờ nhưng vẫn gọn gàng xuống tay giải quyết vị đó. Kiều vẫn còn nhớ rõ, thời khắc bác sĩ trợn mắt tim ngừng đập, trông như là rất muốn nói cho hắn biết. Kiều ít khi hối hận…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...