Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cố Văn Hi cơ hồ quỳ rạp trên mặt đất nhìn vào sàn xe cả nửa ngày nhưng cũng không tìm được nơi cần sửa chữa. Hai học sinh trung học từ bên cạnh đi ngang qua tò mò nhìn cậu. Cậu bất lực đứng dậy, nếu không phải bánh trước của xe bị thủng, gọi điện cho cứu hộ mãi vẫn không được thì cậu cũng không muốn lấy dáng vẻ khó coi này xuất hiện trước mặt người khác. Lái xe khoảng một ngày đường, đây là lần đầu tiên Cố Văn Hi đặt chân đến thôn Bình Lương. Cái thôn này là do một lần tình cờ ngồi lướt Weibo, cậu thấy một chủ blog đề cử. Nghe nói nơi này có bốn mùa đẹp đẽ hấp dẫn, nhưng bình thường du khách chỉ đến đây vào mùa xuân và hè mà bỏ qua cái độc đáo của mùa thu và đông. Cố Văn Hi vốn rất thích đi du lịch nên đã sớm muốn đến đây khám phá, lần này cậu vì đủ thứ rắc rối mà có ý định bỏ nhà ra đi, thậm chí còn chưa nói với ba một tiếng mà đã một mình lên đường. Dọc đường…

Chương 64: 64: Phiên Ngoại

[S2] Yêu Tựa Hơi SayTác giả: Thời TúyTruyện Đam Mỹ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cố Văn Hi cơ hồ quỳ rạp trên mặt đất nhìn vào sàn xe cả nửa ngày nhưng cũng không tìm được nơi cần sửa chữa. Hai học sinh trung học từ bên cạnh đi ngang qua tò mò nhìn cậu. Cậu bất lực đứng dậy, nếu không phải bánh trước của xe bị thủng, gọi điện cho cứu hộ mãi vẫn không được thì cậu cũng không muốn lấy dáng vẻ khó coi này xuất hiện trước mặt người khác. Lái xe khoảng một ngày đường, đây là lần đầu tiên Cố Văn Hi đặt chân đến thôn Bình Lương. Cái thôn này là do một lần tình cờ ngồi lướt Weibo, cậu thấy một chủ blog đề cử. Nghe nói nơi này có bốn mùa đẹp đẽ hấp dẫn, nhưng bình thường du khách chỉ đến đây vào mùa xuân và hè mà bỏ qua cái độc đáo của mùa thu và đông. Cố Văn Hi vốn rất thích đi du lịch nên đã sớm muốn đến đây khám phá, lần này cậu vì đủ thứ rắc rối mà có ý định bỏ nhà ra đi, thậm chí còn chưa nói với ba một tiếng mà đã một mình lên đường. Dọc đường… Những câu chuyện nhỏ tác giả đăng trên Weibo1.Cố Văn Hi lại muốn xem phim kinh dị, cũng muốn kéo Đỗ Vân Nghiên xem cùng.Đỗ Vân Nghiên: "Anh không có hứng."Cố Văn Hi: "Anh xem với em đi mà QAQ"Đỗ Vân Nghiên: "Tại sao chứ?"Cố Văn Hi: "Em xem một mình thì sợ lắm."Đỗ Vân Nghiên: ".......!Cũng được."Vậy nên hai người xem bộ phim Hàn 《 Nhân, hình, sư 》.Lúc đi ngủ, Đỗ Vân Nghiên nhích lại gần Cố Văn Hi.Cố Văn Hi: "Anh xích lại gần em làm gì?"Đỗ Vân Nghiên: "Không phải em thích ôm anh ngủ sao?"Cố Văn Hi: "Hôm nay em thấy hơi nóng."Đỗ Vân Nghiên: "Vậy thôi." Sau đó chui ra khỏi cái ôm của cậu, nằm mãi mà vẫn không ngủ được.Cố Văn Hi: "Vân Nghiên à, anh sợ hả?"Đỗ Vân Nghiên: "Em mới sợ đó."Cố Văn Hi: "Vậy sao em thấy anh đang run vậy?"Đỗ Vân Nghiên: "Có đâu, là em đang run thì có."Cố Văn Hi nhích lại gần, ôm anh vào lòng, dịu dàng ghé vào tai anh: "Sao rồi, còn sợ nữa không?""Đã nói là anh không sợ mà." Đỗ Vân Nghiên vùng vẫy một hồi thì phát hiện sức của Cố Văn Hi rất lớn, dứt khoát quay qua ôm lấy eo của cậu, "Nhưng mà nếu em sợ thì có thể ôm anh."# Chúng ta vẫn không biết hôm đó rốt cuộc ai mới là người sợ hãi #2.Kỳ nghỉ tiết Thanh Minh, Lục Duẫn Sơ đến nhà trọ dân đưa cho Đỗ Vân Nghiên một cái máy pha cà phê.Đỗ Vân Nghiên rất thích làm cà phê nhưng không thích uống, mấy ly cà phê làm xong đều đưa cho Cố Văn Hi uống hết.Trước đây Cố Văn Hi chỉ uống một ngày một ly, còn bây giờ là mấy ly, ban đêm đặc biệt tỉnh táo, không thể ngủ được.Một đêm nào đó bọn họ vừa nấu xong một nồi cua đồng ngọt ngào, Đỗ Vân Nghiên đã buồn ngủ, thế nhưng Cố Văn Hi vẫn vô cùng hưng phấn."Sao em còn chưa ngủ nữa?""Do uống cà phê nhiều quá......!Hay anh ngủ trước đi?"Nhưng mà cậu cứ lật người nên Đỗ Vân Nghiên cũng không ngủ được, cuối cùng dứt khoát trò chuyện với cậu tới hơn nửa đêm.Ngày hôm sau, xế chiều Đỗ Vân Nghiên bắt đầu làm cà phê, rốt cuộc Cố Văn Hi cũng không giải quyết mớ dư thừa đó giúp anh nữa.---Toàn văn hoàn.

Những câu chuyện nhỏ tác giả đăng trên Weibo

1.

Cố Văn Hi lại muốn xem phim kinh dị, cũng muốn kéo Đỗ Vân Nghiên xem cùng.

Đỗ Vân Nghiên: "Anh không có hứng."

Cố Văn Hi: "Anh xem với em đi mà QAQ"

Đỗ Vân Nghiên: "Tại sao chứ?"

Cố Văn Hi: "Em xem một mình thì sợ lắm."

Đỗ Vân Nghiên: ".......!Cũng được."

Vậy nên hai người xem bộ phim Hàn 《 Nhân, hình, sư 》.

Lúc đi ngủ, Đỗ Vân Nghiên nhích lại gần Cố Văn Hi.

Cố Văn Hi: "Anh xích lại gần em làm gì?"

Đỗ Vân Nghiên: "Không phải em thích ôm anh ngủ sao?"

Cố Văn Hi: "Hôm nay em thấy hơi nóng."

Đỗ Vân Nghiên: "Vậy thôi." Sau đó chui ra khỏi cái ôm của cậu, nằm mãi mà vẫn không ngủ được.

Cố Văn Hi: "Vân Nghiên à, anh sợ hả?"

Đỗ Vân Nghiên: "Em mới sợ đó."

Cố Văn Hi: "Vậy sao em thấy anh đang run vậy?"

Đỗ Vân Nghiên: "Có đâu, là em đang run thì có."

Cố Văn Hi nhích lại gần, ôm anh vào lòng, dịu dàng ghé vào tai anh: "Sao rồi, còn sợ nữa không?"

"Đã nói là anh không sợ mà." Đỗ Vân Nghiên vùng vẫy một hồi thì phát hiện sức của Cố Văn Hi rất lớn, dứt khoát quay qua ôm lấy eo của cậu, "Nhưng mà nếu em sợ thì có thể ôm anh."

# Chúng ta vẫn không biết hôm đó rốt cuộc ai mới là người sợ hãi #

2.

Kỳ nghỉ tiết Thanh Minh, Lục Duẫn Sơ đến nhà trọ dân đưa cho Đỗ Vân Nghiên một cái máy pha cà phê.

Đỗ Vân Nghiên rất thích làm cà phê nhưng không thích uống, mấy ly cà phê làm xong đều đưa cho Cố Văn Hi uống hết.

Trước đây Cố Văn Hi chỉ uống một ngày một ly, còn bây giờ là mấy ly, ban đêm đặc biệt tỉnh táo, không thể ngủ được.

Một đêm nào đó bọn họ vừa nấu xong một nồi cua đồng ngọt ngào, Đỗ Vân Nghiên đã buồn ngủ, thế nhưng Cố Văn Hi vẫn vô cùng hưng phấn.

"Sao em còn chưa ngủ nữa?"

"Do uống cà phê nhiều quá......!Hay anh ngủ trước đi?"

Nhưng mà cậu cứ lật người nên Đỗ Vân Nghiên cũng không ngủ được, cuối cùng dứt khoát trò chuyện với cậu tới hơn nửa đêm.

Ngày hôm sau, xế chiều Đỗ Vân Nghiên bắt đầu làm cà phê, rốt cuộc Cố Văn Hi cũng không giải quyết mớ dư thừa đó giúp anh nữa.

---

Toàn văn hoàn.

[S2] Yêu Tựa Hơi SayTác giả: Thời TúyTruyện Đam Mỹ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cố Văn Hi cơ hồ quỳ rạp trên mặt đất nhìn vào sàn xe cả nửa ngày nhưng cũng không tìm được nơi cần sửa chữa. Hai học sinh trung học từ bên cạnh đi ngang qua tò mò nhìn cậu. Cậu bất lực đứng dậy, nếu không phải bánh trước của xe bị thủng, gọi điện cho cứu hộ mãi vẫn không được thì cậu cũng không muốn lấy dáng vẻ khó coi này xuất hiện trước mặt người khác. Lái xe khoảng một ngày đường, đây là lần đầu tiên Cố Văn Hi đặt chân đến thôn Bình Lương. Cái thôn này là do một lần tình cờ ngồi lướt Weibo, cậu thấy một chủ blog đề cử. Nghe nói nơi này có bốn mùa đẹp đẽ hấp dẫn, nhưng bình thường du khách chỉ đến đây vào mùa xuân và hè mà bỏ qua cái độc đáo của mùa thu và đông. Cố Văn Hi vốn rất thích đi du lịch nên đã sớm muốn đến đây khám phá, lần này cậu vì đủ thứ rắc rối mà có ý định bỏ nhà ra đi, thậm chí còn chưa nói với ba một tiếng mà đã một mình lên đường. Dọc đường… Những câu chuyện nhỏ tác giả đăng trên Weibo1.Cố Văn Hi lại muốn xem phim kinh dị, cũng muốn kéo Đỗ Vân Nghiên xem cùng.Đỗ Vân Nghiên: "Anh không có hứng."Cố Văn Hi: "Anh xem với em đi mà QAQ"Đỗ Vân Nghiên: "Tại sao chứ?"Cố Văn Hi: "Em xem một mình thì sợ lắm."Đỗ Vân Nghiên: ".......!Cũng được."Vậy nên hai người xem bộ phim Hàn 《 Nhân, hình, sư 》.Lúc đi ngủ, Đỗ Vân Nghiên nhích lại gần Cố Văn Hi.Cố Văn Hi: "Anh xích lại gần em làm gì?"Đỗ Vân Nghiên: "Không phải em thích ôm anh ngủ sao?"Cố Văn Hi: "Hôm nay em thấy hơi nóng."Đỗ Vân Nghiên: "Vậy thôi." Sau đó chui ra khỏi cái ôm của cậu, nằm mãi mà vẫn không ngủ được.Cố Văn Hi: "Vân Nghiên à, anh sợ hả?"Đỗ Vân Nghiên: "Em mới sợ đó."Cố Văn Hi: "Vậy sao em thấy anh đang run vậy?"Đỗ Vân Nghiên: "Có đâu, là em đang run thì có."Cố Văn Hi nhích lại gần, ôm anh vào lòng, dịu dàng ghé vào tai anh: "Sao rồi, còn sợ nữa không?""Đã nói là anh không sợ mà." Đỗ Vân Nghiên vùng vẫy một hồi thì phát hiện sức của Cố Văn Hi rất lớn, dứt khoát quay qua ôm lấy eo của cậu, "Nhưng mà nếu em sợ thì có thể ôm anh."# Chúng ta vẫn không biết hôm đó rốt cuộc ai mới là người sợ hãi #2.Kỳ nghỉ tiết Thanh Minh, Lục Duẫn Sơ đến nhà trọ dân đưa cho Đỗ Vân Nghiên một cái máy pha cà phê.Đỗ Vân Nghiên rất thích làm cà phê nhưng không thích uống, mấy ly cà phê làm xong đều đưa cho Cố Văn Hi uống hết.Trước đây Cố Văn Hi chỉ uống một ngày một ly, còn bây giờ là mấy ly, ban đêm đặc biệt tỉnh táo, không thể ngủ được.Một đêm nào đó bọn họ vừa nấu xong một nồi cua đồng ngọt ngào, Đỗ Vân Nghiên đã buồn ngủ, thế nhưng Cố Văn Hi vẫn vô cùng hưng phấn."Sao em còn chưa ngủ nữa?""Do uống cà phê nhiều quá......!Hay anh ngủ trước đi?"Nhưng mà cậu cứ lật người nên Đỗ Vân Nghiên cũng không ngủ được, cuối cùng dứt khoát trò chuyện với cậu tới hơn nửa đêm.Ngày hôm sau, xế chiều Đỗ Vân Nghiên bắt đầu làm cà phê, rốt cuộc Cố Văn Hi cũng không giải quyết mớ dư thừa đó giúp anh nữa.---Toàn văn hoàn.

Chương 64: 64: Phiên Ngoại