Giấy trắng và tình yêu “Cuốn sách “The Curtain” lần này là một hit lớn”. “Bộ phim cùng tên đã giành được giải thưởng lớn như vậy, đẳng cấp của nguyên tác cũng tăng lên gấp đôi”. “…” Emvanlạyđừngreupnhàem Giang Nguyệt mặc một bộ lễ phục đuôi cá màu đỏ ngồi trên ghế sofa lễ tân đang trả lời phỏng vấn, kết hợp với lễ phục bó sát màu đỏ toát lên vẻ gợi cảm. Các phóng viên xung quanh liên tiếp không ngừng đưa ra câu hỏi cũng không làm gián đoạn tiết tấu của cô, cách nói chuyện và cử chỉ đều toát lên vẻ tao nhã. “Giang tiểu thư, Cuốn sách “The Curtain” từ nguyên tác đến biên tập phim toàn quyền do một mình cô phụ trách, hiện tại nó đoạt giải thưởng lớn như vậy, cô cảm thấy thế nào?” Giang Nguyệt cười nhạt: “Cảm ơn câu chuyện này đã được mọi người biết đến”. PV: “Nhiều cuốn tiểu thuyết trước đây của cô đã bùng nổ, nhiều người muốn mua quyền điện ảnh và truyền hình nhưng cô không đồng ý, tại sao lần này lại đồng ý?” Ánh mắt Giang Nguyệt dừng lại, sau đó lại nở nụ cười: “Thời cơ của nó đã đến…
Chương 2
Giấy Trắng Và ThíchTác giả: Thập Thanh YểuTruyện Ngôn TìnhGiấy trắng và tình yêu “Cuốn sách “The Curtain” lần này là một hit lớn”. “Bộ phim cùng tên đã giành được giải thưởng lớn như vậy, đẳng cấp của nguyên tác cũng tăng lên gấp đôi”. “…” Emvanlạyđừngreupnhàem Giang Nguyệt mặc một bộ lễ phục đuôi cá màu đỏ ngồi trên ghế sofa lễ tân đang trả lời phỏng vấn, kết hợp với lễ phục bó sát màu đỏ toát lên vẻ gợi cảm. Các phóng viên xung quanh liên tiếp không ngừng đưa ra câu hỏi cũng không làm gián đoạn tiết tấu của cô, cách nói chuyện và cử chỉ đều toát lên vẻ tao nhã. “Giang tiểu thư, Cuốn sách “The Curtain” từ nguyên tác đến biên tập phim toàn quyền do một mình cô phụ trách, hiện tại nó đoạt giải thưởng lớn như vậy, cô cảm thấy thế nào?” Giang Nguyệt cười nhạt: “Cảm ơn câu chuyện này đã được mọi người biết đến”. PV: “Nhiều cuốn tiểu thuyết trước đây của cô đã bùng nổ, nhiều người muốn mua quyền điện ảnh và truyền hình nhưng cô không đồng ý, tại sao lần này lại đồng ý?” Ánh mắt Giang Nguyệt dừng lại, sau đó lại nở nụ cười: “Thời cơ của nó đã đến… Thầm mến có lẽ từ đầu đến cuối đều là chuyện của một người.Nó giống như một vở kịch một vai, giống như một bộ phim không có hồi kết và bạn không thể làm gì cả.Tôi có thể một mình tìm một góc nghe đài phát thanh của anh, tạo ra hai ba giây chen ngang qua, lặng lẽ viết tên anh trên tường phía sau khuôn viên trường, lúc lén lút trộm cắp một tờ giấy thi của anh, chờ bên ngoài trong ngày thi đại học của các anh…Tôi có thể chấp nhận tuổi trẻ của anh mà không có tôi, thậm chí không bao giờ biết tôi,nhưng tôi không thể chấp nhận việc anh ra đi mà không nhớ đến tôi, không có cơ hội xuất hiện trước mặt anh và nói với anh một “Đã lâu không gặp, đàn anh”.Tôi đã đọc rất nhiều văn bản thầm mến, tôi không hiểu tại sao tất cả mọi người đều có thể được đáp lại mong muốn của họ, nhưng tôi thậm chí không có một cơ hội để biết anh. Tôi thậm chí không đủ điều kiện để giới thiệu anh với bạn bè xung quanh tôi, tự hào nói với họ rằng anh là người tôi yêu nhất.Cho đến khi anh rời đi, tôi mới nói trước mặt người khác rằng tôi có một người mà tôi thích. Nhắc đi nhắc lại lần này đến lần khác, không mệt mỏi nói với người khác câu chuyện thầm mến của tôi, câu chuyện thầm mến với nhân vật chính là anh anh, thậm chí ghi lại và tải lên mạng để viết thành một cuốn sách. Tôi không biết tâm lý của riêng tôi là gì, nhưng tôi đã liều mạng muốn giữ anh, giữ lại những kỷ niệm của anh, để thế giới nhớ đến anh, để cho mọi người biết rằng thế giới của anh có một tôi mà anh không bao giờ biết.Nhưng, dường như không thể giữ bất cứ điều gì. TruyệnđượcedittạitrangchínhchủnhacảnhàđừngđọctrangreupamenThầm mến quá cay đắng, thích một người không thể có được quá buồn, vì vậy bây giờ tôi không muốn kết hôn, ngay cả khi gia đình luôn thúc giục tôi, nhưng tôi luôn luôn cảm thấy rằng tôi nên là của anh.Loại cảm giác này thật khiến người ta chua xót, cho nên kiếp sau tôi không muốn thích anh, ở bên em cả đời là bằng chứng cho thấy tôi đã từng yêu anh. Đừng để kiếp sau anh yêu người khác, anh không muốn thích em, lại càng không muốn yêu người khác, có lẽ nỗi ám ảnh trong lòng anh là cả đời này anh chỉ thích em, thậm chí. nếu tôi chỉ thích bạn một lần, nhưng tôi sẽ không bao giờ thích bất kỳ ai khác trong đời.Phó Ngôn Tư, thật muốn chính miệng nói với anh một câu ——Em yêu anh.
Thầm mến có lẽ từ đầu đến cuối đều là chuyện của một người.
Nó giống như một vở kịch một vai, giống như một bộ phim không có hồi kết và bạn không thể làm gì cả.
Tôi có thể một mình tìm một góc nghe đài phát thanh của anh, tạo ra hai ba giây chen ngang qua, lặng lẽ viết tên anh trên tường phía sau khuôn viên trường, lúc lén lút trộm cắp một tờ giấy thi của anh, chờ bên ngoài trong ngày thi đại học của các anh…
Tôi có thể chấp nhận tuổi trẻ của anh mà không có tôi, thậm chí không bao giờ biết tôi,nhưng tôi không thể chấp nhận việc anh ra đi mà không nhớ đến tôi, không có cơ hội xuất hiện trước mặt anh và nói với anh một “Đã lâu không gặp, đàn anh”.
Tôi đã đọc rất nhiều văn bản thầm mến, tôi không hiểu tại sao tất cả mọi người đều có thể được đáp lại mong muốn của họ, nhưng tôi thậm chí không có một cơ hội để biết anh. Tôi thậm chí không đủ điều kiện để giới thiệu anh với bạn bè xung quanh tôi, tự hào nói với họ rằng anh là người tôi yêu nhất.
Cho đến khi anh rời đi, tôi mới nói trước mặt người khác rằng tôi có một người mà tôi thích.
Nhắc đi nhắc lại lần này đến lần khác, không mệt mỏi nói với người khác câu chuyện thầm mến của tôi, câu chuyện thầm mến với nhân vật chính là anh anh, thậm chí ghi lại và tải lên mạng để viết thành một cuốn sách. Tôi không biết tâm lý của riêng tôi là gì, nhưng tôi đã liều mạng muốn giữ anh, giữ lại những kỷ niệm của anh, để thế giới nhớ đến anh, để cho mọi người biết rằng thế giới của anh có một tôi mà anh không bao giờ biết.
Nhưng, dường như không thể giữ bất cứ điều gì. Truyệnđượcedittạitrangchínhchủnhacảnhàđừngđọctrangreupamen
Thầm mến quá cay đắng, thích một người không thể có được quá buồn, vì vậy bây giờ tôi không muốn kết hôn, ngay cả khi gia đình luôn thúc giục tôi, nhưng tôi luôn luôn cảm thấy rằng tôi nên là của anh.
Loại cảm giác này thật khiến người ta chua xót, cho nên kiếp sau tôi không muốn thích anh, ở bên em cả đời là bằng chứng cho thấy tôi đã từng yêu anh. Đừng để kiếp sau anh yêu người khác, anh không muốn thích em, lại càng không muốn yêu người khác, có lẽ nỗi ám ảnh trong lòng anh là cả đời này anh chỉ thích em, thậm chí. nếu tôi chỉ thích bạn một lần, nhưng tôi sẽ không bao giờ thích bất kỳ ai khác trong đời.
Phó Ngôn Tư, thật muốn chính miệng nói với anh một câu ——
Em yêu anh.
Giấy Trắng Và ThíchTác giả: Thập Thanh YểuTruyện Ngôn TìnhGiấy trắng và tình yêu “Cuốn sách “The Curtain” lần này là một hit lớn”. “Bộ phim cùng tên đã giành được giải thưởng lớn như vậy, đẳng cấp của nguyên tác cũng tăng lên gấp đôi”. “…” Emvanlạyđừngreupnhàem Giang Nguyệt mặc một bộ lễ phục đuôi cá màu đỏ ngồi trên ghế sofa lễ tân đang trả lời phỏng vấn, kết hợp với lễ phục bó sát màu đỏ toát lên vẻ gợi cảm. Các phóng viên xung quanh liên tiếp không ngừng đưa ra câu hỏi cũng không làm gián đoạn tiết tấu của cô, cách nói chuyện và cử chỉ đều toát lên vẻ tao nhã. “Giang tiểu thư, Cuốn sách “The Curtain” từ nguyên tác đến biên tập phim toàn quyền do một mình cô phụ trách, hiện tại nó đoạt giải thưởng lớn như vậy, cô cảm thấy thế nào?” Giang Nguyệt cười nhạt: “Cảm ơn câu chuyện này đã được mọi người biết đến”. PV: “Nhiều cuốn tiểu thuyết trước đây của cô đã bùng nổ, nhiều người muốn mua quyền điện ảnh và truyền hình nhưng cô không đồng ý, tại sao lần này lại đồng ý?” Ánh mắt Giang Nguyệt dừng lại, sau đó lại nở nụ cười: “Thời cơ của nó đã đến… Thầm mến có lẽ từ đầu đến cuối đều là chuyện của một người.Nó giống như một vở kịch một vai, giống như một bộ phim không có hồi kết và bạn không thể làm gì cả.Tôi có thể một mình tìm một góc nghe đài phát thanh của anh, tạo ra hai ba giây chen ngang qua, lặng lẽ viết tên anh trên tường phía sau khuôn viên trường, lúc lén lút trộm cắp một tờ giấy thi của anh, chờ bên ngoài trong ngày thi đại học của các anh…Tôi có thể chấp nhận tuổi trẻ của anh mà không có tôi, thậm chí không bao giờ biết tôi,nhưng tôi không thể chấp nhận việc anh ra đi mà không nhớ đến tôi, không có cơ hội xuất hiện trước mặt anh và nói với anh một “Đã lâu không gặp, đàn anh”.Tôi đã đọc rất nhiều văn bản thầm mến, tôi không hiểu tại sao tất cả mọi người đều có thể được đáp lại mong muốn của họ, nhưng tôi thậm chí không có một cơ hội để biết anh. Tôi thậm chí không đủ điều kiện để giới thiệu anh với bạn bè xung quanh tôi, tự hào nói với họ rằng anh là người tôi yêu nhất.Cho đến khi anh rời đi, tôi mới nói trước mặt người khác rằng tôi có một người mà tôi thích. Nhắc đi nhắc lại lần này đến lần khác, không mệt mỏi nói với người khác câu chuyện thầm mến của tôi, câu chuyện thầm mến với nhân vật chính là anh anh, thậm chí ghi lại và tải lên mạng để viết thành một cuốn sách. Tôi không biết tâm lý của riêng tôi là gì, nhưng tôi đã liều mạng muốn giữ anh, giữ lại những kỷ niệm của anh, để thế giới nhớ đến anh, để cho mọi người biết rằng thế giới của anh có một tôi mà anh không bao giờ biết.Nhưng, dường như không thể giữ bất cứ điều gì. TruyệnđượcedittạitrangchínhchủnhacảnhàđừngđọctrangreupamenThầm mến quá cay đắng, thích một người không thể có được quá buồn, vì vậy bây giờ tôi không muốn kết hôn, ngay cả khi gia đình luôn thúc giục tôi, nhưng tôi luôn luôn cảm thấy rằng tôi nên là của anh.Loại cảm giác này thật khiến người ta chua xót, cho nên kiếp sau tôi không muốn thích anh, ở bên em cả đời là bằng chứng cho thấy tôi đã từng yêu anh. Đừng để kiếp sau anh yêu người khác, anh không muốn thích em, lại càng không muốn yêu người khác, có lẽ nỗi ám ảnh trong lòng anh là cả đời này anh chỉ thích em, thậm chí. nếu tôi chỉ thích bạn một lần, nhưng tôi sẽ không bao giờ thích bất kỳ ai khác trong đời.Phó Ngôn Tư, thật muốn chính miệng nói với anh một câu ——Em yêu anh.