Chap 1: Ngôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ -cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi.. -Mẫn Mẫn..em đừng đi -cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi.. Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông.. nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này? Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực Sáng hôm sau... Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua.. ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng: -tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi.. -Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ.. cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói... làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt.. 1 cô hầu gái..nào dám…
Chương 7
Nước Mắt Lọ LemTác giả: su candyTruyện Ngôn TìnhChap 1: Ngôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ -cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi.. -Mẫn Mẫn..em đừng đi -cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi.. Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông.. nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này? Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực Sáng hôm sau... Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua.. ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng: -tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi.. -Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ.. cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói... làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt.. 1 cô hầu gái..nào dám… Chap 7:-Chắc anh phải về tp sớm thôi em à!!!khẽ chau mài..ông nói vs Mẫn Mẫn-Anh có xuống đây? với em k?-đương nhiên rồi..anh về tuần lại xuống đây với em mà...-con anh vẫn quan trọng hơn-sao em lại so sánh..đó là con anh..anh yêu nó...và a cũng yêu em nữa-thôi đc rồiii-đừng giận mà baby...-anh phảu xuống với em đó nghe hông...-Anh biết rồi...-Khi nào anh đi?-Bây giờ em ạ..chuyến công tác đã kết thúc 3 tuần trước...vì em nên anh ở lại nữa tháng rồi...công ty a còn nhìu việc phải giải quyết-ưhm..anh đi sớm..cẩn thận nhé-chào em,,,cuộc chia tay đầy luyến tiếc khiến người đàn bà đó càng muốn độc chiếm ba nó hơn...có ai biết bà sẽ lại làm gì???
Chap 7:
-Chắc anh phải về tp sớm thôi em à!!!
khẽ chau mài..ông nói vs Mẫn Mẫn
-Anh có xuống đây? với em k?
-đương nhiên rồi..anh về tuần lại xuống đây với em mà...
-con anh vẫn quan trọng hơn
-sao em lại so sánh..đó là con anh..anh yêu nó...và a cũng yêu em nữa
-thôi đc rồiii
-đừng giận mà baby...
-anh phảu xuống với em đó nghe hông...
-Anh biết rồi...
-Khi nào anh đi?
-Bây giờ em ạ..chuyến công tác đã kết thúc 3 tuần trước...vì em nên anh ở lại nữa tháng rồi...công ty a còn nhìu việc phải giải quyết
-ưhm..anh đi sớm..cẩn thận nhé
-chào em,,,
cuộc chia tay đầy luyến tiếc khiến người đàn bà đó càng muốn độc chiếm ba nó hơn...
có ai biết bà sẽ lại làm gì???
Nước Mắt Lọ LemTác giả: su candyTruyện Ngôn TìnhChap 1: Ngôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ -cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi.. -Mẫn Mẫn..em đừng đi -cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi.. Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông.. nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này? Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực Sáng hôm sau... Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua.. ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng: -tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi.. -Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ.. cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói... làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt.. 1 cô hầu gái..nào dám… Chap 7:-Chắc anh phải về tp sớm thôi em à!!!khẽ chau mài..ông nói vs Mẫn Mẫn-Anh có xuống đây? với em k?-đương nhiên rồi..anh về tuần lại xuống đây với em mà...-con anh vẫn quan trọng hơn-sao em lại so sánh..đó là con anh..anh yêu nó...và a cũng yêu em nữa-thôi đc rồiii-đừng giận mà baby...-anh phảu xuống với em đó nghe hông...-Anh biết rồi...-Khi nào anh đi?-Bây giờ em ạ..chuyến công tác đã kết thúc 3 tuần trước...vì em nên anh ở lại nữa tháng rồi...công ty a còn nhìu việc phải giải quyết-ưhm..anh đi sớm..cẩn thận nhé-chào em,,,cuộc chia tay đầy luyến tiếc khiến người đàn bà đó càng muốn độc chiếm ba nó hơn...có ai biết bà sẽ lại làm gì???