Vương Thu là trợ lý của Trịnh Quân, công việc này của cậu, thật sự không dễ dàng gì mới tìm được. Cậu tìm rất lâu, suốt ba tháng mới tìm được công việc hoàn mỹ này. Lúc ấy sếp Trịnh đã làm tám trợ lý sáu thư ký tức đến mức nghỉ việc, tất cả mọi người cho rằng Vương Thu cũng chịu không nổi ba tháng thực tập. Nhưng mà, Vương Thu thành công lên làm nhân viên chính thức, cho đến hôm nay, cậu đã làm việc bên cạnh sếp Trịnh được bốn năm chín tháng, thật đáng mừng. __________ Sếp Trịnh làm việc cực kỳ nghiêm túc, nói trắng ra là khó như chóa, cả người cứ như mới bị bệnh viện tâm thần thả ra, không chỉ có chứng OCD (*) mà còn mắc chứng lo âu táo bạo. Trừ việc có tiền, nhìn bề ngoài cũng ngon giai, nhìn xa tưởng đâu ngon nghẻ lắm, đến gần mới biết tiêu đời luôn. Ban đầu làm việc được mấy tháng, mỗi ngày Vương Thu đều bị sếp Trịnh mắng đến đau đầu, thiếu chút nữa đã từ tầng cao nhất rời đi chốn phồn hoa. Cũng may tất cả mọi thứ đã kết thúc, Vương Thu đã rất thích ứng với cường độ làm việc thế…
Chương 60: 60: Phiên Ngoại 3 Cuộc Sống Sau Khi Kết Hôn
Tuần Hoàn Liếm CẩuTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam MỹVương Thu là trợ lý của Trịnh Quân, công việc này của cậu, thật sự không dễ dàng gì mới tìm được. Cậu tìm rất lâu, suốt ba tháng mới tìm được công việc hoàn mỹ này. Lúc ấy sếp Trịnh đã làm tám trợ lý sáu thư ký tức đến mức nghỉ việc, tất cả mọi người cho rằng Vương Thu cũng chịu không nổi ba tháng thực tập. Nhưng mà, Vương Thu thành công lên làm nhân viên chính thức, cho đến hôm nay, cậu đã làm việc bên cạnh sếp Trịnh được bốn năm chín tháng, thật đáng mừng. __________ Sếp Trịnh làm việc cực kỳ nghiêm túc, nói trắng ra là khó như chóa, cả người cứ như mới bị bệnh viện tâm thần thả ra, không chỉ có chứng OCD (*) mà còn mắc chứng lo âu táo bạo. Trừ việc có tiền, nhìn bề ngoài cũng ngon giai, nhìn xa tưởng đâu ngon nghẻ lắm, đến gần mới biết tiêu đời luôn. Ban đầu làm việc được mấy tháng, mỗi ngày Vương Thu đều bị sếp Trịnh mắng đến đau đầu, thiếu chút nữa đã từ tầng cao nhất rời đi chốn phồn hoa. Cũng may tất cả mọi thứ đã kết thúc, Vương Thu đã rất thích ứng với cường độ làm việc thế… "Sếp Trịnh, chương trình quảng bá thương hiệu cho lễ hội Thất Tịch năm nay đã được đưa ra, doanh số bán hàng của chúng ta tăng 236,7% so với cùng kỳ năm ngoái."Đối với người làm ăn mà nói, các ngày lễ hội là những ngày tốt để họ kiếm tiền, càng náo nhiệt thì họ càng kiếm được nhiều tiền.Trịnh Quân làm bên thực phẩm, kinh doanh trực tuyến lẫn ngoại tuyến, mấy năm nay phát triển không tệ, mỗi năm kiếm được nhiều tiền hơn năm trước."Ừm, kế hoạch quảng bá cho Tết Trung thu và Quốc khánh cũng phải làm theo cho kịp." Trịnh Quân nhìn tài liệu, gật đầu nói: "Cảm ơn sếp phó Vương.""Sếp Trịnh khách sáo rồi." Sếp phó Vương đặt đồ trong tay xuống, cười tủm tỉm: "Nếu việc công đã xong, xử lý việc tư một chút được không?"Trịnh Quân cố gắng giữ vẻ mặt không biểu cảm, đôi mắt lại hơi cong lên, là ý cười nhộn nhạo muốn toát ra."Việc tư gì?""Bây giờ vẫn đang trong thời gian làm việc."Sếp phó Vương vừa nói vừa nhìn đồng hồ, vòng qua bàn làm việc đến bên cạnh Trịnh Quân, Trịnh Quân xoay ghế qua đối mặt với cậu, sếp phó Vương liền cúi xuống hôn một cái lên sườn mặt Trịnh Quân."Thu chút lãi cái đã." Vương Thu đứng thẳng dậy, lại bị Trịnh Quân ôm eo kéo cậu ngồi xuống đùi mình, cậu ra vẻ khẩn trương đẩy đẩy quần áo Trịnh Quân: "Sếp Trịnh anh làm gì vậy?""Tiền Tiền đã về nhà trước rồi, hưởng thụ cuộc sống xuất sắc! " Trịnh Quân nói như vậy, cảm giác mình có hơi tủi thân, anh chôn đầu trong lòng Vương Thu: "Anh cũng muốn tan tầm."Vương Thu sờ sờ cái đầu to trong lòng mình: "Tan tầm làm gì?""Tan tầm về nhà với vợ."Trịnh Quân ngước mắt cười rộ lên, cười đến nỗi lòng Vương Thu bắn pháo hoa bùm bùm."Đi thôi đi thôi, nhanh dọn dẹp đồ về nhà thôi." Vương Thu nhanh chóng đứng dậy, thúc giục Trịnh Quân dọn dẹp đồ đạc: "Về nhà mở quà nào."Trịnh Quân hỏi: "Em mua quà cho anh à?""Em đó."Quà chính là em đó."~~~~~ Toàn văn hoàn ~~~~~Chúc mừng năm mới ~Cảm ơn quý vị đã theo dõi, truyện còn rất nhiều sạn, sẽ beta lại vào một ngày đẹp trời ~Bái bai~.
"Sếp Trịnh, chương trình quảng bá thương hiệu cho lễ hội Thất Tịch năm nay đã được đưa ra, doanh số bán hàng của chúng ta tăng 236,7% so với cùng kỳ năm ngoái.
"
Đối với người làm ăn mà nói, các ngày lễ hội là những ngày tốt để họ kiếm tiền, càng náo nhiệt thì họ càng kiếm được nhiều tiền.
Trịnh Quân làm bên thực phẩm, kinh doanh trực tuyến lẫn ngoại tuyến, mấy năm nay phát triển không tệ, mỗi năm kiếm được nhiều tiền hơn năm trước.
"Ừm, kế hoạch quảng bá cho Tết Trung thu và Quốc khánh cũng phải làm theo cho kịp.
" Trịnh Quân nhìn tài liệu, gật đầu nói: "Cảm ơn sếp phó Vương.
"
"Sếp Trịnh khách sáo rồi.
" Sếp phó Vương đặt đồ trong tay xuống, cười tủm tỉm: "Nếu việc công đã xong, xử lý việc tư một chút được không?"
Trịnh Quân cố gắng giữ vẻ mặt không biểu cảm, đôi mắt lại hơi cong lên, là ý cười nhộn nhạo muốn toát ra.
"Việc tư gì?"
"Bây giờ vẫn đang trong thời gian làm việc.
"
Sếp phó Vương vừa nói vừa nhìn đồng hồ, vòng qua bàn làm việc đến bên cạnh Trịnh Quân, Trịnh Quân xoay ghế qua đối mặt với cậu, sếp phó Vương liền cúi xuống hôn một cái lên sườn mặt Trịnh Quân.
"Thu chút lãi cái đã.
" Vương Thu đứng thẳng dậy, lại bị Trịnh Quân ôm eo kéo cậu ngồi xuống đùi mình, cậu ra vẻ khẩn trương đẩy đẩy quần áo Trịnh Quân: "Sếp Trịnh anh làm gì vậy?"
"Tiền Tiền đã về nhà trước rồi, hưởng thụ cuộc sống xuất sắc! " Trịnh Quân nói như vậy, cảm giác mình có hơi tủi thân, anh chôn đầu trong lòng Vương Thu: "Anh cũng muốn tan tầm.
"
Vương Thu sờ sờ cái đầu to trong lòng mình: "Tan tầm làm gì?"
"Tan tầm về nhà với vợ.
"
Trịnh Quân ngước mắt cười rộ lên, cười đến nỗi lòng Vương Thu bắn pháo hoa bùm bùm.
"Đi thôi đi thôi, nhanh dọn dẹp đồ về nhà thôi.
" Vương Thu nhanh chóng đứng dậy, thúc giục Trịnh Quân dọn dẹp đồ đạc: "Về nhà mở quà nào.
"
Trịnh Quân hỏi: "Em mua quà cho anh à?"
"Em đó.
"
Quà chính là em đó.
"
~~~~~ Toàn văn hoàn ~~~~~
Chúc mừng năm mới ~
Cảm ơn quý vị đã theo dõi, truyện còn rất nhiều sạn, sẽ beta lại vào một ngày đẹp trời ~
Bái bai~.
Tuần Hoàn Liếm CẩuTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam MỹVương Thu là trợ lý của Trịnh Quân, công việc này của cậu, thật sự không dễ dàng gì mới tìm được. Cậu tìm rất lâu, suốt ba tháng mới tìm được công việc hoàn mỹ này. Lúc ấy sếp Trịnh đã làm tám trợ lý sáu thư ký tức đến mức nghỉ việc, tất cả mọi người cho rằng Vương Thu cũng chịu không nổi ba tháng thực tập. Nhưng mà, Vương Thu thành công lên làm nhân viên chính thức, cho đến hôm nay, cậu đã làm việc bên cạnh sếp Trịnh được bốn năm chín tháng, thật đáng mừng. __________ Sếp Trịnh làm việc cực kỳ nghiêm túc, nói trắng ra là khó như chóa, cả người cứ như mới bị bệnh viện tâm thần thả ra, không chỉ có chứng OCD (*) mà còn mắc chứng lo âu táo bạo. Trừ việc có tiền, nhìn bề ngoài cũng ngon giai, nhìn xa tưởng đâu ngon nghẻ lắm, đến gần mới biết tiêu đời luôn. Ban đầu làm việc được mấy tháng, mỗi ngày Vương Thu đều bị sếp Trịnh mắng đến đau đầu, thiếu chút nữa đã từ tầng cao nhất rời đi chốn phồn hoa. Cũng may tất cả mọi thứ đã kết thúc, Vương Thu đã rất thích ứng với cường độ làm việc thế… "Sếp Trịnh, chương trình quảng bá thương hiệu cho lễ hội Thất Tịch năm nay đã được đưa ra, doanh số bán hàng của chúng ta tăng 236,7% so với cùng kỳ năm ngoái."Đối với người làm ăn mà nói, các ngày lễ hội là những ngày tốt để họ kiếm tiền, càng náo nhiệt thì họ càng kiếm được nhiều tiền.Trịnh Quân làm bên thực phẩm, kinh doanh trực tuyến lẫn ngoại tuyến, mấy năm nay phát triển không tệ, mỗi năm kiếm được nhiều tiền hơn năm trước."Ừm, kế hoạch quảng bá cho Tết Trung thu và Quốc khánh cũng phải làm theo cho kịp." Trịnh Quân nhìn tài liệu, gật đầu nói: "Cảm ơn sếp phó Vương.""Sếp Trịnh khách sáo rồi." Sếp phó Vương đặt đồ trong tay xuống, cười tủm tỉm: "Nếu việc công đã xong, xử lý việc tư một chút được không?"Trịnh Quân cố gắng giữ vẻ mặt không biểu cảm, đôi mắt lại hơi cong lên, là ý cười nhộn nhạo muốn toát ra."Việc tư gì?""Bây giờ vẫn đang trong thời gian làm việc."Sếp phó Vương vừa nói vừa nhìn đồng hồ, vòng qua bàn làm việc đến bên cạnh Trịnh Quân, Trịnh Quân xoay ghế qua đối mặt với cậu, sếp phó Vương liền cúi xuống hôn một cái lên sườn mặt Trịnh Quân."Thu chút lãi cái đã." Vương Thu đứng thẳng dậy, lại bị Trịnh Quân ôm eo kéo cậu ngồi xuống đùi mình, cậu ra vẻ khẩn trương đẩy đẩy quần áo Trịnh Quân: "Sếp Trịnh anh làm gì vậy?""Tiền Tiền đã về nhà trước rồi, hưởng thụ cuộc sống xuất sắc! " Trịnh Quân nói như vậy, cảm giác mình có hơi tủi thân, anh chôn đầu trong lòng Vương Thu: "Anh cũng muốn tan tầm."Vương Thu sờ sờ cái đầu to trong lòng mình: "Tan tầm làm gì?""Tan tầm về nhà với vợ."Trịnh Quân ngước mắt cười rộ lên, cười đến nỗi lòng Vương Thu bắn pháo hoa bùm bùm."Đi thôi đi thôi, nhanh dọn dẹp đồ về nhà thôi." Vương Thu nhanh chóng đứng dậy, thúc giục Trịnh Quân dọn dẹp đồ đạc: "Về nhà mở quà nào."Trịnh Quân hỏi: "Em mua quà cho anh à?""Em đó."Quà chính là em đó."~~~~~ Toàn văn hoàn ~~~~~Chúc mừng năm mới ~Cảm ơn quý vị đã theo dõi, truyện còn rất nhiều sạn, sẽ beta lại vào một ngày đẹp trời ~Bái bai~.