6.15AM Trong 1 căn biệt thự rộng lớn, 1 căn phòng ấm áp,đang có một ”nàng công chúa” ngủ trong rừng… à nhầm… ngủ trên giường. Cánh cửa phòng khẽ mở, 1 ”chàng hoàng tử” tuấn tú bước vào, giọng ấm áp: - Bi, dậy đi em. - Anh iu hả, để em ngủ xíu nữa đi. ( nó nũng nịu nhưng vẫn chưa mở mắt ) Khuôn mặt ngái ngủ nhưng vô cùng thanh tú, làn da trắng hồng, đôi mi dài cong vút ẩn chứa 1 nỗi buồn mà không phải ai cũng có thể nhận ra… tất cả tạo nên 1 thiên thần cực kỳ đáng yêu. Cái dáng vẻ dễ thương ấy khiến Bin cũng không nỡ làm nó tan biến. Nhưng vì lý tưởng cao cả là không để nó phải đến trường muộn, anh đành phải tiến sát giường nó, nhẹ nhàng kéo chiếc chăn ấm áp ra khỏi người cô công chúa bé nhỏ, giọng nói dịu dàng: - Thui nào, ngoan, hum nay em nhập học đó. - Dạ, em dậy liền, hjx. Nó uể oải bước vào làm VSCN. Bin nhìn theo mà lắc đầu cười mỉm_ 1 nụ cười chỉ dành cho nó. Từ 2 năm trước_ ngày mà nó nhất quyết đòi đi du học, rời xa anh, dù anh có cố gắng ngăn cản thế nào cũng vô ích, cho đến…
Chương 14: Chương 14
Nữ Hoàng Huyền ThoạiTác giả: SENTruyện Ngôn Tình6.15AM Trong 1 căn biệt thự rộng lớn, 1 căn phòng ấm áp,đang có một ”nàng công chúa” ngủ trong rừng… à nhầm… ngủ trên giường. Cánh cửa phòng khẽ mở, 1 ”chàng hoàng tử” tuấn tú bước vào, giọng ấm áp: - Bi, dậy đi em. - Anh iu hả, để em ngủ xíu nữa đi. ( nó nũng nịu nhưng vẫn chưa mở mắt ) Khuôn mặt ngái ngủ nhưng vô cùng thanh tú, làn da trắng hồng, đôi mi dài cong vút ẩn chứa 1 nỗi buồn mà không phải ai cũng có thể nhận ra… tất cả tạo nên 1 thiên thần cực kỳ đáng yêu. Cái dáng vẻ dễ thương ấy khiến Bin cũng không nỡ làm nó tan biến. Nhưng vì lý tưởng cao cả là không để nó phải đến trường muộn, anh đành phải tiến sát giường nó, nhẹ nhàng kéo chiếc chăn ấm áp ra khỏi người cô công chúa bé nhỏ, giọng nói dịu dàng: - Thui nào, ngoan, hum nay em nhập học đó. - Dạ, em dậy liền, hjx. Nó uể oải bước vào làm VSCN. Bin nhìn theo mà lắc đầu cười mỉm_ 1 nụ cười chỉ dành cho nó. Từ 2 năm trước_ ngày mà nó nhất quyết đòi đi du học, rời xa anh, dù anh có cố gắng ngăn cản thế nào cũng vô ích, cho đến… Mỉm cười tươi như nắng sớm nó quay sang Yến thích thú:- Này, bà nhìn đi kìa. (hất mặt về phía nhỏ Ly)Yến theo hướng nó chỉ cũng quay sang nhìn, cùng lúc đó, cô bạn ngồi cạnh Ly chợt lên tiếng vẻ hốt hoảng:- Trời ơi, Ly, mặt bạn… mặt bạn… sao… sao… (lắp bắp không nói hết câu, thật ra là giả vờ thôi đấy, khả năng diễn của bạn này cũng không tệ rùi nha, hehe)Ly nhíu mày khó hiểu vì thái độ của cô bạn rồi cũng từ từ cầm gương lên soi… ngay sau đó…_ Áaaaaaaaaaaaaa1 tiếng hét chói tai vang lên làm cả lớp giật mình quay lại nhìn ”cái loa phóng thanh” tần suất lớn. Ly đánh rơi cả chiếc gương xuống đất, tay run run sờ lên khuôn mặt mình. Khuôn mặt nhỏ bây giờ không còn đâu vẻ trắng hồng nhân tạo khi nãy nữa mà thay vào đó là lớp da mẩm đầy những nốt đỏ dày đặc, trông giống đầu con gà chọi ghê luôn á. Thấy thế, đám con gái liền lao ngay lại phía nhỏ diễn màn quan tâm lo lắng vô cùng nhiệt tình nhưng thật ra tất cả đều đang cười thầm trong bụng. Nó cũng chạy đến ”góp vui”:- Trời, Ly bị gì vậy, sao mặt nhìn kinh khủng quá vậy. [ t/g: thành quả của Bi chứ còn ai, lại giả nai. Bi: thế không phải tại mi bắt ta làm vậy hả? t/g: hí hí, em quên]- Phải đó, nhìn ghê quá. (Yến tiếp lời)Tiếp đó cả lũ nhao nhao ”hỏi thăm”, Ly càng nghe càng hốt hoảng tột độ trông đến là buồn cười, nhỏ bật khóc rưng rức, ôm mặt chạy như bay ra khỏi lớp. Bóng Ly vừa khuất, nó ôm bụng cười sặc sụa, cười chảy cả nước mắt, rồi những tiếng cười liên tiếp vang lên khắp lớp, không phân biệt là con trai hay con gái đều hả hê khi chứng kiến cảnh Ly bị như vậy. Yến cố nín cười, vỗ vỗ vào lưng nó:- Phải công nhận là bà chơi chiêu này được à nha, tôi phục bà đấy, cứ thế phát huy, hahhahahahaha (lại ôm bụng cười)- Hehe, tôi mà lị, mà cũng phải công nhận là mấy bà cũng diễn tốt thật nha, tương lai có khi làm minh tinh màn bạc được ế chứ, lúc đấy nhớ cho tôi vài chữ kí nhá.Nó nói 1 cách nhí nhảnh làm cả bọn lại được thêm 1 tràng cười sảng khoái. Có lẽ nó đã thật sự hòa nhập được vào cái lớp học mới tinh này, hơn nữa còn rất được bạn bè yêu quý. Những ngày tháng sau này, dù có gặp bất cứ chuyện gì thì chắc chắn nó cũng không phải đơn độc, nó thật may mắn vì nhận được tình cảm thân mến của nhiều người đến thế. Nó mỉm cười, 1 nụ cười hạnh phúc thật sự mà lâu rồi chưa xuất hiện, biết đâu, chính nơi đây sẽ xoa dịu vết thương lòng cho nó, mang lại nụ cười thiên thần của ngày xưa. Nghĩ thế, lòng nó chợt len lỏi 1 cảm giác ấm áp lạ.
Mỉm cười tươi như nắng sớm nó quay sang Yến thích thú:
- Này, bà nhìn đi kìa. (hất mặt về phía nhỏ Ly)
Yến theo hướng nó chỉ cũng quay sang nhìn, cùng lúc đó, cô bạn ngồi cạnh Ly chợt lên tiếng vẻ hốt hoảng:
- Trời ơi, Ly, mặt bạn… mặt bạn… sao… sao… (lắp bắp không nói hết câu, thật ra là giả vờ thôi đấy, khả năng diễn của bạn này cũng không tệ rùi nha, hehe)
Ly nhíu mày khó hiểu vì thái độ của cô bạn rồi cũng từ từ cầm gương lên soi… ngay sau đó…
_ Áaaaaaaaaaaaaa
1 tiếng hét chói tai vang lên làm cả lớp giật mình quay lại nhìn ”cái loa phóng thanh” tần suất lớn. Ly đánh rơi cả chiếc gương xuống đất, tay run run sờ lên khuôn mặt mình. Khuôn mặt nhỏ bây giờ không còn đâu vẻ trắng hồng nhân tạo khi nãy nữa mà thay vào đó là lớp da mẩm đầy những nốt đỏ dày đặc, trông giống đầu con gà chọi ghê luôn á. Thấy thế, đám con gái liền lao ngay lại phía nhỏ diễn màn quan tâm lo lắng vô cùng nhiệt tình nhưng thật ra tất cả đều đang cười thầm trong bụng. Nó cũng chạy đến ”góp vui”:
- Trời, Ly bị gì vậy, sao mặt nhìn kinh khủng quá vậy. [ t/g: thành quả của Bi chứ còn ai, lại giả nai. Bi: thế không phải tại mi bắt ta làm vậy hả? t/g: hí hí, em quên]
- Phải đó, nhìn ghê quá. (Yến tiếp lời)
Tiếp đó cả lũ nhao nhao ”hỏi thăm”, Ly càng nghe càng hốt hoảng tột độ trông đến là buồn cười, nhỏ bật khóc rưng rức, ôm mặt chạy như bay ra khỏi lớp. Bóng Ly vừa khuất, nó ôm bụng cười sặc sụa, cười chảy cả nước mắt, rồi những tiếng cười liên tiếp vang lên khắp lớp, không phân biệt là con trai hay con gái đều hả hê khi chứng kiến cảnh Ly bị như vậy. Yến cố nín cười, vỗ vỗ vào lưng nó:
- Phải công nhận là bà chơi chiêu này được à nha, tôi phục bà đấy, cứ thế phát huy, hahhahahahaha (lại ôm bụng cười)
- Hehe, tôi mà lị, mà cũng phải công nhận là mấy bà cũng diễn tốt thật nha, tương lai có khi làm minh tinh màn bạc được ế chứ, lúc đấy nhớ cho tôi vài chữ kí nhá.
Nó nói 1 cách nhí nhảnh làm cả bọn lại được thêm 1 tràng cười sảng khoái. Có lẽ nó đã thật sự hòa nhập được vào cái lớp học mới tinh này, hơn nữa còn rất được bạn bè yêu quý. Những ngày tháng sau này, dù có gặp bất cứ chuyện gì thì chắc chắn nó cũng không phải đơn độc, nó thật may mắn vì nhận được tình cảm thân mến của nhiều người đến thế. Nó mỉm cười, 1 nụ cười hạnh phúc thật sự mà lâu rồi chưa xuất hiện, biết đâu, chính nơi đây sẽ xoa dịu vết thương lòng cho nó, mang lại nụ cười thiên thần của ngày xưa. Nghĩ thế, lòng nó chợt len lỏi 1 cảm giác ấm áp lạ.
Nữ Hoàng Huyền ThoạiTác giả: SENTruyện Ngôn Tình6.15AM Trong 1 căn biệt thự rộng lớn, 1 căn phòng ấm áp,đang có một ”nàng công chúa” ngủ trong rừng… à nhầm… ngủ trên giường. Cánh cửa phòng khẽ mở, 1 ”chàng hoàng tử” tuấn tú bước vào, giọng ấm áp: - Bi, dậy đi em. - Anh iu hả, để em ngủ xíu nữa đi. ( nó nũng nịu nhưng vẫn chưa mở mắt ) Khuôn mặt ngái ngủ nhưng vô cùng thanh tú, làn da trắng hồng, đôi mi dài cong vút ẩn chứa 1 nỗi buồn mà không phải ai cũng có thể nhận ra… tất cả tạo nên 1 thiên thần cực kỳ đáng yêu. Cái dáng vẻ dễ thương ấy khiến Bin cũng không nỡ làm nó tan biến. Nhưng vì lý tưởng cao cả là không để nó phải đến trường muộn, anh đành phải tiến sát giường nó, nhẹ nhàng kéo chiếc chăn ấm áp ra khỏi người cô công chúa bé nhỏ, giọng nói dịu dàng: - Thui nào, ngoan, hum nay em nhập học đó. - Dạ, em dậy liền, hjx. Nó uể oải bước vào làm VSCN. Bin nhìn theo mà lắc đầu cười mỉm_ 1 nụ cười chỉ dành cho nó. Từ 2 năm trước_ ngày mà nó nhất quyết đòi đi du học, rời xa anh, dù anh có cố gắng ngăn cản thế nào cũng vô ích, cho đến… Mỉm cười tươi như nắng sớm nó quay sang Yến thích thú:- Này, bà nhìn đi kìa. (hất mặt về phía nhỏ Ly)Yến theo hướng nó chỉ cũng quay sang nhìn, cùng lúc đó, cô bạn ngồi cạnh Ly chợt lên tiếng vẻ hốt hoảng:- Trời ơi, Ly, mặt bạn… mặt bạn… sao… sao… (lắp bắp không nói hết câu, thật ra là giả vờ thôi đấy, khả năng diễn của bạn này cũng không tệ rùi nha, hehe)Ly nhíu mày khó hiểu vì thái độ của cô bạn rồi cũng từ từ cầm gương lên soi… ngay sau đó…_ Áaaaaaaaaaaaaa1 tiếng hét chói tai vang lên làm cả lớp giật mình quay lại nhìn ”cái loa phóng thanh” tần suất lớn. Ly đánh rơi cả chiếc gương xuống đất, tay run run sờ lên khuôn mặt mình. Khuôn mặt nhỏ bây giờ không còn đâu vẻ trắng hồng nhân tạo khi nãy nữa mà thay vào đó là lớp da mẩm đầy những nốt đỏ dày đặc, trông giống đầu con gà chọi ghê luôn á. Thấy thế, đám con gái liền lao ngay lại phía nhỏ diễn màn quan tâm lo lắng vô cùng nhiệt tình nhưng thật ra tất cả đều đang cười thầm trong bụng. Nó cũng chạy đến ”góp vui”:- Trời, Ly bị gì vậy, sao mặt nhìn kinh khủng quá vậy. [ t/g: thành quả của Bi chứ còn ai, lại giả nai. Bi: thế không phải tại mi bắt ta làm vậy hả? t/g: hí hí, em quên]- Phải đó, nhìn ghê quá. (Yến tiếp lời)Tiếp đó cả lũ nhao nhao ”hỏi thăm”, Ly càng nghe càng hốt hoảng tột độ trông đến là buồn cười, nhỏ bật khóc rưng rức, ôm mặt chạy như bay ra khỏi lớp. Bóng Ly vừa khuất, nó ôm bụng cười sặc sụa, cười chảy cả nước mắt, rồi những tiếng cười liên tiếp vang lên khắp lớp, không phân biệt là con trai hay con gái đều hả hê khi chứng kiến cảnh Ly bị như vậy. Yến cố nín cười, vỗ vỗ vào lưng nó:- Phải công nhận là bà chơi chiêu này được à nha, tôi phục bà đấy, cứ thế phát huy, hahhahahahaha (lại ôm bụng cười)- Hehe, tôi mà lị, mà cũng phải công nhận là mấy bà cũng diễn tốt thật nha, tương lai có khi làm minh tinh màn bạc được ế chứ, lúc đấy nhớ cho tôi vài chữ kí nhá.Nó nói 1 cách nhí nhảnh làm cả bọn lại được thêm 1 tràng cười sảng khoái. Có lẽ nó đã thật sự hòa nhập được vào cái lớp học mới tinh này, hơn nữa còn rất được bạn bè yêu quý. Những ngày tháng sau này, dù có gặp bất cứ chuyện gì thì chắc chắn nó cũng không phải đơn độc, nó thật may mắn vì nhận được tình cảm thân mến của nhiều người đến thế. Nó mỉm cười, 1 nụ cười hạnh phúc thật sự mà lâu rồi chưa xuất hiện, biết đâu, chính nơi đây sẽ xoa dịu vết thương lòng cho nó, mang lại nụ cười thiên thần của ngày xưa. Nghĩ thế, lòng nó chợt len lỏi 1 cảm giác ấm áp lạ.