Đường Tự ra nước ngoài giao lưu hai năm, ngày thứ bảy sau khi trở lại, anh đã đứng trên bục giảng ba thước cẩn thận “tưới tắm” những đóa hoa của Tổ quốc. Bên dưới là tiếng bàn luận xôn xao hết đợt này đến đợt khác của những thiếu nữ sau thời kì dậy thì bị trai đẹp kích động mà trở nên vô cùng nhiệt tình. Ngành tự động hóa mười nam mới có một nữ, hai lớp hơn sáu mươi sinh viên ngồi bên dưới mà chỉ có thể nhìn thấy bảy bạn nữ. Mặc dù vậy, tiếng bàn tán của các bạn ấy vẫn sôi nổi ồn ào, thi nhau bay tới bên tai Đường Tự. Anh ho nhẹ một tiếng: “Được rồi các bạn, yên tĩnh một chút, chúng ta bắt đầu học.” Thanh âm ngập tràn từ tính, hơn nữa còn là kiểu từ tính mang chút ý cười rất thích hợp để nghe vào ban đêm, kết hợp thêm chiếc sơmi đen hệ cấm dục phác họa đường viền cơ ngực thoáng ẩn thoáng hiện, dùng bốn chữ mặt người dạ thú để hình dung anh cũng không hề lố chút nào. Mặc dù Đường Tự là giảng viên nhưng anh không phải kiểu thư sinh ôn tồn lễ độ. Từ nhỏ lớn lên trong đại viện bộ đội[1],…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...