Em đang họp bang cùng với mọi người trong Touman . Họp về vấn đề sẽ đi đánh nhau với băng đảng nào đó vừa mới nổi lên gần đây.. Mọi người ai cũng với khôn mặt nghiêm túc nghe Tổng trưởng Sano Manjiro tuyên bố hùng hồn là thế.. Em hạnh phúc vì cứu được tất cả bọn họ.. Sẽ chẳng còn thảm cảnh nào nữa .. À em có 1 bí mật nho nhỏ nha.. Em đang đơn phương những thành viên cộm cán của Touman đó.. Nghe kì ghê.. Ai lại 1 lần thích nhiều người thế chứ.. Nhưng em lại khác .. Mỗi khi ở miền gần họ tìm em cứ như nổi lên 1 cảm xúc lâng lâng khó tả và tất nhiên em cũng nghĩ đến chuyện tỏ tình với họ và em quyết định sẽ làm điều đó vào tuần sau.. Càng nghĩ lại càng đỏ mặt cả ra ಠ_ಠ Em đang vờn với cái cảm nghĩ của mình mà đơ ra trong khi cả đám trong Touman đang nhìn em với gương mặt kì lạ kiểu thằng nầy nay bị gì mà mặt nhìn vừa đỏ lại vừa ngu ngu ra.. Nhìn là vậy... Thì Chifuyu chợt lên tiếng kêu em.. -"Này Takemichi mày nghĩ cái gì mà mặt nhìn đơ ra thế kia" Em đang trong suy nghĩ của mình thì…
Chương 68: Sinh tử 8
AllTakemichi: Hoán Đổi Tương Lai??Tác giả: SachiTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcEm đang họp bang cùng với mọi người trong Touman . Họp về vấn đề sẽ đi đánh nhau với băng đảng nào đó vừa mới nổi lên gần đây.. Mọi người ai cũng với khôn mặt nghiêm túc nghe Tổng trưởng Sano Manjiro tuyên bố hùng hồn là thế.. Em hạnh phúc vì cứu được tất cả bọn họ.. Sẽ chẳng còn thảm cảnh nào nữa .. À em có 1 bí mật nho nhỏ nha.. Em đang đơn phương những thành viên cộm cán của Touman đó.. Nghe kì ghê.. Ai lại 1 lần thích nhiều người thế chứ.. Nhưng em lại khác .. Mỗi khi ở miền gần họ tìm em cứ như nổi lên 1 cảm xúc lâng lâng khó tả và tất nhiên em cũng nghĩ đến chuyện tỏ tình với họ và em quyết định sẽ làm điều đó vào tuần sau.. Càng nghĩ lại càng đỏ mặt cả ra ಠ_ಠ Em đang vờn với cái cảm nghĩ của mình mà đơ ra trong khi cả đám trong Touman đang nhìn em với gương mặt kì lạ kiểu thằng nầy nay bị gì mà mặt nhìn vừa đỏ lại vừa ngu ngu ra.. Nhìn là vậy... Thì Chifuyu chợt lên tiếng kêu em.. -"Này Takemichi mày nghĩ cái gì mà mặt nhìn đơ ra thế kia" Em đang trong suy nghĩ của mình thì… Tiếng hét kêu đau của Reki làm cho bọn học sinh trong lớp 1 phen hoảng hồn, nhìn kĩ lạii thì rất giống hoàn cảnh lúc trước kia khi đám năm 2 lên bắt nạt em cũng bị y hệt như vậy, lời đồn bàn tán ngày càng dâng trào lên cao.Bên này Kakuchou đang thỏa sức dùng những cú đấm bạo lực mà ra tay với tên học sinh đáng chết này, dám làm Michi bẽ mặt trên lớp.Em thì cũng chẳng nghĩ nhiều gì đâu, biết cậu bạn học Reki kia bị gì mà, đáng lắm, đánh chết cũng được. Nhưng thâm tâm em thì đang rất hỗn loạn, thiết nghĩ nếu sau này đi học tiếp thì liệu em có được bình yên hay không sau sự việc này.Cậu bạn học Reki kêu la loạn xạ dưới thềm nhà 1 hồi thì cũng bất tĩnh ngay đi. Bọn học sinh trong lớp vừa hoảng sợ vừa khó hiểu nhìn cái tên đang la liệt dưới đất kia.-" Nhìn lại thì thằng này giống thiểu năng hơn đó "-" Đúng đúng, cứ ôm đầu kêu cứu kêu đau trong khi mặt nó có bị gì đâu "-" Cái lớp này ngày càng loạn "Reki bất tỉnh được đưa vào phòng y tế kiểm tra trước.Ba mẹ em được nhà trường gọi lên cũng tức tốc bỏ công việc gian dở mà trở về bên em liền.Bên trong phòng hiệu trưởng đang là 1 trận mắng chửi to tiếng đến từ vị trí mẫu thân đại nhân của em.-" Trường các người dạy học sinh như thế à , xem này con trai tôi nó mà xảy ra chuyện gì là các người phải đền tội " Mẹ em lên chỉ trích thậm tệ ông hiệu trưởng và gia đình của cậu học sinh kiaNhưng gia đình kia cũng đâu kém cạnh gì cũng gân cổ lên cải lại chem chẻm, nói tiếng minh oan cho thằng con trai tội lỗi của mình.-" Con trai tôi cũng bị thương đó thôi, do con các người dạy dỗ không nghiêm, đúng là chỉ có loại hèn mọn mới nói như vậy " Mẹ Reki lên tiếng, dù gì bà ta cũng là vợ của thị trưởng nên cũng oai mồm lắm, nhưng bà ta oai mồm nhầm người rồi.-" Này nhé, con trai tôi không làm gì con bà, có các học sinh làm chứng, còn việc con bà là người sỉ nhục con trai tôi trước lớp, tôi sẽ kiện vụ này không thể để con trai tôi bị thiệt thòi được, còn về phía nhà trường, tôi sẽ rút hết phần cổ đông của gia đình tôi về, và không tài trợ 1 chút ít gì nữa, con trai tôi không cần học trong môi trường dơ bẩn như thế này " Bà Hanagaki nổi giận đùng đùng mà lên tiếng.Nhìn xem con trai bà đang trong trạng Thái hoảng loạn tâm lý, đứa con trai bà yêu thương lại bị như vậy, người làm mẹ nào mà chịu được chứ.Mẹ của Reki khi nghe mẹ em nói sẽ rút cổ đông của trường thì trợn tròn mắt, nhà đó giàu đến nỗi góp cổ đông và cả tài trợ cho trường này sao, đùa à trường này là danh tiếng bật nhất Tokyo đó. Biết gia thế nhà bên chẳng phải dạng thường bà ta cũng yên phận bớt mà chẳng dám nói gì thêm.Mẹ em giải bày xong nỗi lòng thì dắt tay em ra về, sự yêu thương của bà dành cho em là rất lớn.-" Có sao không, đi về không cần học nữa " Bà Hanagaki-" Vâng " Takemichi-" Chuyện này ta sẽ kiện đến cùng, sẽ không để cho con thiệt thòi " Ba em cũng lên tiếng an ủi.Còn cả Thiên Trúc thì đang theo sau em, thương em lắm, không có họ bảo vệ là em bị bắt nạt, thật không đáng là người yêu của em mà.Về đến nhà thì em đi vội lên phòng không nói thêm lời nào, mệt lắm rồi, muốn nghĩ ngơi thôi, muốn gặp họ 1 lát để giải tỏa nỗi lòng. Nhanh chóng chìm vào giấc ngủ để gặp họ được nhanh hơn.-" Ổn không Michi, đừng buồn nữa " Izana-" Phải, tao đã tẩn thằng đó ra trò rồi " Kakuchou-" Um, tao không sao" Em buồn buồn mà lên tiếng dựa mình vào vai của Hàn mà tìm chút sự che chở.-" Yên tâm đi, bọn tao vẫn sẽ bảo vệ mày " Rindou-" Cũng gần đến sinh nhật mày rồi, vui lên đi " Kokonoi-" Sinh nhật 1 mình thì có gì vui chứ " Em bĩu môi mà trả lời-" Sẽ vui, chắc chắn lúc đó mày sẽ là người vui nhất mà cũng là người buồn nhất " Ran,Câu nói này của Ran làm cho em dâng lên 1 cảm giác khó hiểu, vế sau đá vế trước chẳng đi đến đâu.-" Tại sao lại vui nhất mà cũng là buồn nhất " Em hỏi.-" Đến lúc đó mày sẽ biết thôi " HanmaEm tách ra khỏi vai của Hanma đi lại từng người mà hôn mỗi người 1 cái, xem như lời cảm ơn của em dành cho họ vậy.Họ bất ngờ được em hôn mà ngơ người, cũng lâu rồi chưa hôn em nên cảm giác có hơi ngại, người nào cũng dần dần lộ lên những vệt hồng đỏ trên mặt.Em vui vẻ nở nụ cười tươi với họ, Người yêu của họ có sức sống lại rồi, đúng là khi em cười luôn luôn là bộ dạng đẹp nhất.________________End chap 68
Tiếng hét kêu đau của Reki làm cho bọn học sinh trong lớp 1 phen hoảng hồn, nhìn kĩ lạii thì rất giống hoàn cảnh lúc trước kia khi đám năm 2 lên bắt nạt em cũng bị y hệt như vậy, lời đồn bàn tán ngày càng dâng trào lên cao.
Bên này Kakuchou đang thỏa sức dùng những cú đấm bạo lực mà ra tay với tên học sinh đáng chết này, dám làm Michi bẽ mặt trên lớp.
Em thì cũng chẳng nghĩ nhiều gì đâu, biết cậu bạn học Reki kia bị gì mà, đáng lắm, đánh chết cũng được. Nhưng thâm tâm em thì đang rất hỗn loạn, thiết nghĩ nếu sau này đi học tiếp thì liệu em có được bình yên hay không sau sự việc này.
Cậu bạn học Reki kêu la loạn xạ dưới thềm nhà 1 hồi thì cũng bất tĩnh ngay đi. Bọn học sinh trong lớp vừa hoảng sợ vừa khó hiểu nhìn cái tên đang la liệt dưới đất kia.
-" Nhìn lại thì thằng này giống thiểu năng hơn đó "
-" Đúng đúng, cứ ôm đầu kêu cứu kêu đau trong khi mặt nó có bị gì đâu "
-" Cái lớp này ngày càng loạn "
Reki bất tỉnh được đưa vào phòng y tế kiểm tra trước.
Ba mẹ em được nhà trường gọi lên cũng tức tốc bỏ công việc gian dở mà trở về bên em liền.
Bên trong phòng hiệu trưởng đang là 1 trận mắng chửi to tiếng đến từ vị trí mẫu thân đại nhân của em.
-" Trường các người dạy học sinh như thế à , xem này con trai tôi nó mà xảy ra chuyện gì là các người phải đền tội " Mẹ em lên chỉ trích thậm tệ ông hiệu trưởng và gia đình của cậu học sinh kia
Nhưng gia đình kia cũng đâu kém cạnh gì cũng gân cổ lên cải lại chem chẻm, nói tiếng minh oan cho thằng con trai tội lỗi của mình.
-" Con trai tôi cũng bị thương đó thôi, do con các người dạy dỗ không nghiêm, đúng là chỉ có loại hèn mọn mới nói như vậy " Mẹ Reki lên tiếng, dù gì bà ta cũng là vợ của thị trưởng nên cũng oai mồm lắm, nhưng bà ta oai mồm nhầm người rồi.
-" Này nhé, con trai tôi không làm gì con bà, có các học sinh làm chứng, còn việc con bà là người sỉ nhục con trai tôi trước lớp, tôi sẽ kiện vụ này không thể để con trai tôi bị thiệt thòi được, còn về phía nhà trường, tôi sẽ rút hết phần cổ đông của gia đình tôi về, và không tài trợ 1 chút ít gì nữa, con trai tôi không cần học trong môi trường dơ bẩn như thế này " Bà Hanagaki nổi giận đùng đùng mà lên tiếng.
Nhìn xem con trai bà đang trong trạng Thái hoảng loạn tâm lý, đứa con trai bà yêu thương lại bị như vậy, người làm mẹ nào mà chịu được chứ.
Mẹ của Reki khi nghe mẹ em nói sẽ rút cổ đông của trường thì trợn tròn mắt, nhà đó giàu đến nỗi góp cổ đông và cả tài trợ cho trường này sao, đùa à trường này là danh tiếng bật nhất Tokyo đó. Biết gia thế nhà bên chẳng phải dạng thường bà ta cũng yên phận bớt mà chẳng dám nói gì thêm.
Mẹ em giải bày xong nỗi lòng thì dắt tay em ra về, sự yêu thương của bà dành cho em là rất lớn.
-" Có sao không, đi về không cần học nữa " Bà Hanagaki
-" Vâng " Takemichi
-" Chuyện này ta sẽ kiện đến cùng, sẽ không để cho con thiệt thòi " Ba em cũng lên tiếng an ủi.
Còn cả Thiên Trúc thì đang theo sau em, thương em lắm, không có họ bảo vệ là em bị bắt nạt, thật không đáng là người yêu của em mà.
Về đến nhà thì em đi vội lên phòng không nói thêm lời nào, mệt lắm rồi, muốn nghĩ ngơi thôi, muốn gặp họ 1 lát để giải tỏa nỗi lòng. Nhanh chóng chìm vào giấc ngủ để gặp họ được nhanh hơn.
-" Ổn không Michi, đừng buồn nữa " Izana
-" Phải, tao đã tẩn thằng đó ra trò rồi " Kakuchou
-" Um, tao không sao" Em buồn buồn mà lên tiếng dựa mình vào vai của Hàn mà tìm chút sự che chở.
-" Yên tâm đi, bọn tao vẫn sẽ bảo vệ mày " Rindou
-" Cũng gần đến sinh nhật mày rồi, vui lên đi " Kokonoi
-" Sinh nhật 1 mình thì có gì vui chứ " Em bĩu môi mà trả lời
-" Sẽ vui, chắc chắn lúc đó mày sẽ là người vui nhất mà cũng là người buồn nhất " Ran,
Câu nói này của Ran làm cho em dâng lên 1 cảm giác khó hiểu, vế sau đá vế trước chẳng đi đến đâu.
-" Tại sao lại vui nhất mà cũng là buồn nhất " Em hỏi.
-" Đến lúc đó mày sẽ biết thôi " Hanma
Em tách ra khỏi vai của Hanma đi lại từng người mà hôn mỗi người 1 cái, xem như lời cảm ơn của em dành cho họ vậy.
Họ bất ngờ được em hôn mà ngơ người, cũng lâu rồi chưa hôn em nên cảm giác có hơi ngại, người nào cũng dần dần lộ lên những vệt hồng đỏ trên mặt.
Em vui vẻ nở nụ cười tươi với họ, Người yêu của họ có sức sống lại rồi, đúng là khi em cười luôn luôn là bộ dạng đẹp nhất.
________________
End chap 68
AllTakemichi: Hoán Đổi Tương Lai??Tác giả: SachiTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcEm đang họp bang cùng với mọi người trong Touman . Họp về vấn đề sẽ đi đánh nhau với băng đảng nào đó vừa mới nổi lên gần đây.. Mọi người ai cũng với khôn mặt nghiêm túc nghe Tổng trưởng Sano Manjiro tuyên bố hùng hồn là thế.. Em hạnh phúc vì cứu được tất cả bọn họ.. Sẽ chẳng còn thảm cảnh nào nữa .. À em có 1 bí mật nho nhỏ nha.. Em đang đơn phương những thành viên cộm cán của Touman đó.. Nghe kì ghê.. Ai lại 1 lần thích nhiều người thế chứ.. Nhưng em lại khác .. Mỗi khi ở miền gần họ tìm em cứ như nổi lên 1 cảm xúc lâng lâng khó tả và tất nhiên em cũng nghĩ đến chuyện tỏ tình với họ và em quyết định sẽ làm điều đó vào tuần sau.. Càng nghĩ lại càng đỏ mặt cả ra ಠ_ಠ Em đang vờn với cái cảm nghĩ của mình mà đơ ra trong khi cả đám trong Touman đang nhìn em với gương mặt kì lạ kiểu thằng nầy nay bị gì mà mặt nhìn vừa đỏ lại vừa ngu ngu ra.. Nhìn là vậy... Thì Chifuyu chợt lên tiếng kêu em.. -"Này Takemichi mày nghĩ cái gì mà mặt nhìn đơ ra thế kia" Em đang trong suy nghĩ của mình thì… Tiếng hét kêu đau của Reki làm cho bọn học sinh trong lớp 1 phen hoảng hồn, nhìn kĩ lạii thì rất giống hoàn cảnh lúc trước kia khi đám năm 2 lên bắt nạt em cũng bị y hệt như vậy, lời đồn bàn tán ngày càng dâng trào lên cao.Bên này Kakuchou đang thỏa sức dùng những cú đấm bạo lực mà ra tay với tên học sinh đáng chết này, dám làm Michi bẽ mặt trên lớp.Em thì cũng chẳng nghĩ nhiều gì đâu, biết cậu bạn học Reki kia bị gì mà, đáng lắm, đánh chết cũng được. Nhưng thâm tâm em thì đang rất hỗn loạn, thiết nghĩ nếu sau này đi học tiếp thì liệu em có được bình yên hay không sau sự việc này.Cậu bạn học Reki kêu la loạn xạ dưới thềm nhà 1 hồi thì cũng bất tĩnh ngay đi. Bọn học sinh trong lớp vừa hoảng sợ vừa khó hiểu nhìn cái tên đang la liệt dưới đất kia.-" Nhìn lại thì thằng này giống thiểu năng hơn đó "-" Đúng đúng, cứ ôm đầu kêu cứu kêu đau trong khi mặt nó có bị gì đâu "-" Cái lớp này ngày càng loạn "Reki bất tỉnh được đưa vào phòng y tế kiểm tra trước.Ba mẹ em được nhà trường gọi lên cũng tức tốc bỏ công việc gian dở mà trở về bên em liền.Bên trong phòng hiệu trưởng đang là 1 trận mắng chửi to tiếng đến từ vị trí mẫu thân đại nhân của em.-" Trường các người dạy học sinh như thế à , xem này con trai tôi nó mà xảy ra chuyện gì là các người phải đền tội " Mẹ em lên chỉ trích thậm tệ ông hiệu trưởng và gia đình của cậu học sinh kiaNhưng gia đình kia cũng đâu kém cạnh gì cũng gân cổ lên cải lại chem chẻm, nói tiếng minh oan cho thằng con trai tội lỗi của mình.-" Con trai tôi cũng bị thương đó thôi, do con các người dạy dỗ không nghiêm, đúng là chỉ có loại hèn mọn mới nói như vậy " Mẹ Reki lên tiếng, dù gì bà ta cũng là vợ của thị trưởng nên cũng oai mồm lắm, nhưng bà ta oai mồm nhầm người rồi.-" Này nhé, con trai tôi không làm gì con bà, có các học sinh làm chứng, còn việc con bà là người sỉ nhục con trai tôi trước lớp, tôi sẽ kiện vụ này không thể để con trai tôi bị thiệt thòi được, còn về phía nhà trường, tôi sẽ rút hết phần cổ đông của gia đình tôi về, và không tài trợ 1 chút ít gì nữa, con trai tôi không cần học trong môi trường dơ bẩn như thế này " Bà Hanagaki nổi giận đùng đùng mà lên tiếng.Nhìn xem con trai bà đang trong trạng Thái hoảng loạn tâm lý, đứa con trai bà yêu thương lại bị như vậy, người làm mẹ nào mà chịu được chứ.Mẹ của Reki khi nghe mẹ em nói sẽ rút cổ đông của trường thì trợn tròn mắt, nhà đó giàu đến nỗi góp cổ đông và cả tài trợ cho trường này sao, đùa à trường này là danh tiếng bật nhất Tokyo đó. Biết gia thế nhà bên chẳng phải dạng thường bà ta cũng yên phận bớt mà chẳng dám nói gì thêm.Mẹ em giải bày xong nỗi lòng thì dắt tay em ra về, sự yêu thương của bà dành cho em là rất lớn.-" Có sao không, đi về không cần học nữa " Bà Hanagaki-" Vâng " Takemichi-" Chuyện này ta sẽ kiện đến cùng, sẽ không để cho con thiệt thòi " Ba em cũng lên tiếng an ủi.Còn cả Thiên Trúc thì đang theo sau em, thương em lắm, không có họ bảo vệ là em bị bắt nạt, thật không đáng là người yêu của em mà.Về đến nhà thì em đi vội lên phòng không nói thêm lời nào, mệt lắm rồi, muốn nghĩ ngơi thôi, muốn gặp họ 1 lát để giải tỏa nỗi lòng. Nhanh chóng chìm vào giấc ngủ để gặp họ được nhanh hơn.-" Ổn không Michi, đừng buồn nữa " Izana-" Phải, tao đã tẩn thằng đó ra trò rồi " Kakuchou-" Um, tao không sao" Em buồn buồn mà lên tiếng dựa mình vào vai của Hàn mà tìm chút sự che chở.-" Yên tâm đi, bọn tao vẫn sẽ bảo vệ mày " Rindou-" Cũng gần đến sinh nhật mày rồi, vui lên đi " Kokonoi-" Sinh nhật 1 mình thì có gì vui chứ " Em bĩu môi mà trả lời-" Sẽ vui, chắc chắn lúc đó mày sẽ là người vui nhất mà cũng là người buồn nhất " Ran,Câu nói này của Ran làm cho em dâng lên 1 cảm giác khó hiểu, vế sau đá vế trước chẳng đi đến đâu.-" Tại sao lại vui nhất mà cũng là buồn nhất " Em hỏi.-" Đến lúc đó mày sẽ biết thôi " HanmaEm tách ra khỏi vai của Hanma đi lại từng người mà hôn mỗi người 1 cái, xem như lời cảm ơn của em dành cho họ vậy.Họ bất ngờ được em hôn mà ngơ người, cũng lâu rồi chưa hôn em nên cảm giác có hơi ngại, người nào cũng dần dần lộ lên những vệt hồng đỏ trên mặt.Em vui vẻ nở nụ cười tươi với họ, Người yêu của họ có sức sống lại rồi, đúng là khi em cười luôn luôn là bộ dạng đẹp nhất.________________End chap 68