*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cẩn thận đặt lát chanh cuối cùng lên miệng ly, Đường Hi bưng ly đồ uống do chính tay cậu pha cho khách kèm theo đó là một nụ cười ngoan ngoãn lễ phép. Có một ánh mắt như thiêu như đốt di chuyển theo tấm lưng cậu, nhưng cậu đã tập mãi thành quen, từ khi cậu đến đây làm việc, ông chủ ngày nào cũng đến quán ngồi cả ngày, cái gì cũng không làm, chỉ dán mắt vào cậu. Đây là công việc tử tế đầu tiên Đường Hi tìm được từ sau khi cậu mười tám tuổi, tuy đây chỉ là công việc tạm thời, ông chủ lại có phần hơi nghiêm khắc nhưng Đường Hi vô cùng quý trọng, nhất cử nhất động đều rất cẩn thận. Ông chủ ngồi bên kia cửa sổ đưa tay liếc nhìn đồng hồ, ngồi nhiều giờ liền như vậy, cuối cùng lấy hết can đảm gọi cậu: "Đường Hi, hôm nay tan tầm cậu có bận gì không?" "Tôi, tôi có hẹn với người khác rồi." Đường Hi có chút thụ sủng nhược kinh(1). (1)Thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà lo…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...