"Tiểu thư, tiểu thư xin cô hãy đứng lại cho chúng tôi trang điểm ạ?"_Trong ngôi biệt thự to lớn được thiết kế theo phòng cách Châu Âu. Có một cô gái với gương mặt hình trái xoan xinh đẹp, sóng mũi cao thoát cùng đôi mắt màu nâu hút hồn. "Không muốn, không muốn"_cô tiểu thư bướng bỉnh ấy lắc đầu cãi lại. Số người hầu thở không ra hơi nhìn cô tiểu thư mới trang điểm được một bên mặt, còn bên kia vẫn chưa trang điểm được gì? Nhưng điều đó vẫn không làm lưu mờ đi vẻ đẹp của cô gái ấy. "Con lại không nghe lời sao, Nha Nhan?"_lúc đó, một giọng nói cô cùng lấn át, cô vừa nghe đã thấy sợ. Không ai khác chính là ba cô, Hồng Hải. Hồng Tịch Nhan cười suýt xoa:"Ba nói gì vậy? Con rất vâng lời mà, giờ thì con đi trang điểm ngay, ba đừng nóng giận?". Hồng Hải nheo mắt nhìn con gái đang hậm hực đi lên phòng, hôm nay là ngày con gái ông đi xem mắt, một đứa con cũng gần 25 tuổi rồi, vậy mà vẫn rất ngang bướng, còn phá phách nữa, ông tự hỏi không biết con ông phải là con gái không nữa... Hồng Tịch Nhan…
Chương 16: cô đẹp như loài hoa này vậy?
Boss Hãy Cẩn Thận: Phu Nhân Thích Giả ĐiênTác giả: Ngũ Bạc Từ ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Tiểu thư, tiểu thư xin cô hãy đứng lại cho chúng tôi trang điểm ạ?"_Trong ngôi biệt thự to lớn được thiết kế theo phòng cách Châu Âu. Có một cô gái với gương mặt hình trái xoan xinh đẹp, sóng mũi cao thoát cùng đôi mắt màu nâu hút hồn. "Không muốn, không muốn"_cô tiểu thư bướng bỉnh ấy lắc đầu cãi lại. Số người hầu thở không ra hơi nhìn cô tiểu thư mới trang điểm được một bên mặt, còn bên kia vẫn chưa trang điểm được gì? Nhưng điều đó vẫn không làm lưu mờ đi vẻ đẹp của cô gái ấy. "Con lại không nghe lời sao, Nha Nhan?"_lúc đó, một giọng nói cô cùng lấn át, cô vừa nghe đã thấy sợ. Không ai khác chính là ba cô, Hồng Hải. Hồng Tịch Nhan cười suýt xoa:"Ba nói gì vậy? Con rất vâng lời mà, giờ thì con đi trang điểm ngay, ba đừng nóng giận?". Hồng Hải nheo mắt nhìn con gái đang hậm hực đi lên phòng, hôm nay là ngày con gái ông đi xem mắt, một đứa con cũng gần 25 tuổi rồi, vậy mà vẫn rất ngang bướng, còn phá phách nữa, ông tự hỏi không biết con ông phải là con gái không nữa... Hồng Tịch Nhan… Một khung cảnh đầy trắng lệ và đạp mắt này, tất nhiên phải chụp vài tấm hình chứ?Hồng Tịch Nhan đưa điện thoại của mình cho anh:"Có thể nhờ anh chụp giúp tôi vài bức ảnh được chứ?"."Ừ"Hồng Tịch Nhan đi ra phía nhiều hoa nhất, cô bắt đầu làm kiểu.Nam Thiên Tước không dùng app gì cả, anh chụp camera thường, vậy mà nét đẹp của cô vẫn lưu động lại.Cô đẹp như loài hoa này vậy, muốn ngắm mãi.Hồng Tịch Nhan cảm thấy rất vui khi đến đây, có lẽ cô có thể đến đây nhiều lần để giải tỏa bản thân."Nam Thiên Tước, anh không ngại kể tôi nghe về đời tư của anh chứ?"Nam Thiên Tước gật đầu, cùng cô đến ngồi chỗ ghế đá đặt bên cái cây to, sần sùi."Kể đi, tôi rất muốn nghe"_Hai mắt cô tròn xoe chờ đợi anh nói."Tại sao cô muốn nghe?"."Tôi thấy thắc mắc""Đời tư của tôi rất đơn giản, ngoài công việc ra tôi chỉ có công việc"."Anh không thấy nhàm chán sao?".Riêng bản thân cô thì khác, cô đi đến rất nhiều nơi để chơi. Đời mà khải biết tận hưởng, ba cô có nhiều lần bảo cô hãy đến công ty làm đi. Nhưng mà cô không nghe."Nhàm chán?"_Nam Thiên Tước hỏi ngược lại cô, vẫn nói tiếp:"Kiếm tiền là một thì vui, nếu không có tiền người đời chỉ xem bản thân là rác rưởi"."Ồ?"."Bảo sao anh lại giàu có như vậy?"."Còn một lí do khác để tôi kiếm tiền"."Là gì vậy?""Để nuôi vợ con".Tại sao khi nói anh lại nhìn cô bằng ánh mắt thâm tình đó, cô đỏ mặt quay đi, né tránh ánh mắt kia."Nhan Nhan, cô có bạn trai chưa?" .Dù biết cô không có bạn trai, nhưng mà anh vẫn muốn dò hỏi kĩ càng hơn.Nhan Nhan sao?Cách gọi thân mật quá rồi?"Vẫn chưa?"."Trước đây?"."Cũng không có".Cô xinh đẹp và đáng yêu như vậy, Nam Thiên Tước như anh còn phải mình, huống hồ những người kia, vậy sao cô không có một mối tình dắt dây nào chứ?"Có ai từng tỏ tình với cô chưa?""Có rồi, ngày hôm đó chính là một ngày đáng nhớ"."Rất lãng mạn à?"_ngữ điệu của anh có phần khó chịu.Hồng Tịch Nhan lắc đầu:"Họ tỏ tình từ đầu đường đến tận nhà tôi, hôm đó dẫn đến kẹt xe nghiêm trọng, ba tôi cùng mấy người nữa xử lí, còn tôi thì chẳng dám đi ra ngoài"."..........".Anh đã hiểu rồi, không phải là cô không có một mối tình nào.Mà vì cô được quá nhiều người thích mà không biết chọn ai?
Một khung cảnh đầy trắng lệ và đạp mắt này, tất nhiên phải chụp vài tấm hình chứ?
Hồng Tịch Nhan đưa điện thoại của mình cho anh:"Có thể nhờ anh chụp giúp tôi vài bức ảnh được chứ?".
"Ừ"
Hồng Tịch Nhan đi ra phía nhiều hoa nhất, cô bắt đầu làm kiểu.
Nam Thiên Tước không dùng app gì cả, anh chụp camera thường, vậy mà nét đẹp của cô vẫn lưu động lại.
Cô đẹp như loài hoa này vậy, muốn ngắm mãi.
Hồng Tịch Nhan cảm thấy rất vui khi đến đây, có lẽ cô có thể đến đây nhiều lần để giải tỏa bản thân.
"Nam Thiên Tước, anh không ngại kể tôi nghe về đời tư của anh chứ?"
Nam Thiên Tước gật đầu, cùng cô đến ngồi chỗ ghế đá đặt bên cái cây to, sần sùi.
"Kể đi, tôi rất muốn nghe"_Hai mắt cô tròn xoe chờ đợi anh nói.
"Tại sao cô muốn nghe?".
"Tôi thấy thắc mắc"
"Đời tư của tôi rất đơn giản, ngoài công việc ra tôi chỉ có công việc".
"Anh không thấy nhàm chán sao?".
Riêng bản thân cô thì khác, cô đi đến rất nhiều nơi để chơi. Đời mà khải biết tận hưởng, ba cô có nhiều lần bảo cô hãy đến công ty làm đi. Nhưng mà cô không nghe.
"Nhàm chán?"_Nam Thiên Tước hỏi ngược lại cô, vẫn nói tiếp:"Kiếm tiền là một thì vui, nếu không có tiền người đời chỉ xem bản thân là rác rưởi".
"Ồ?".
"Bảo sao anh lại giàu có như vậy?".
"Còn một lí do khác để tôi kiếm tiền".
"Là gì vậy?"
"Để nuôi vợ con".
Tại sao khi nói anh lại nhìn cô bằng ánh mắt thâm tình đó, cô đỏ mặt quay đi, né tránh ánh mắt kia.
"Nhan Nhan, cô có bạn trai chưa?" .
Dù biết cô không có bạn trai, nhưng mà anh vẫn muốn dò hỏi kĩ càng hơn.
Nhan Nhan sao?
Cách gọi thân mật quá rồi?
"Vẫn chưa?".
"Trước đây?".
"Cũng không có".
Cô xinh đẹp và đáng yêu như vậy, Nam Thiên Tước như anh còn phải mình, huống hồ những người kia, vậy sao cô không có một mối tình dắt dây nào chứ?
"Có ai từng tỏ tình với cô chưa?"
"Có rồi, ngày hôm đó chính là một ngày đáng nhớ".
"Rất lãng mạn à?"_ngữ điệu của anh có phần khó chịu.
Hồng Tịch Nhan lắc đầu:"Họ tỏ tình từ đầu đường đến tận nhà tôi, hôm đó dẫn đến kẹt xe nghiêm trọng, ba tôi cùng mấy người nữa xử lí, còn tôi thì chẳng dám đi ra ngoài".
"..........".
Anh đã hiểu rồi, không phải là cô không có một mối tình nào.
Mà vì cô được quá nhiều người thích mà không biết chọn ai?
Boss Hãy Cẩn Thận: Phu Nhân Thích Giả ĐiênTác giả: Ngũ Bạc Từ ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Tiểu thư, tiểu thư xin cô hãy đứng lại cho chúng tôi trang điểm ạ?"_Trong ngôi biệt thự to lớn được thiết kế theo phòng cách Châu Âu. Có một cô gái với gương mặt hình trái xoan xinh đẹp, sóng mũi cao thoát cùng đôi mắt màu nâu hút hồn. "Không muốn, không muốn"_cô tiểu thư bướng bỉnh ấy lắc đầu cãi lại. Số người hầu thở không ra hơi nhìn cô tiểu thư mới trang điểm được một bên mặt, còn bên kia vẫn chưa trang điểm được gì? Nhưng điều đó vẫn không làm lưu mờ đi vẻ đẹp của cô gái ấy. "Con lại không nghe lời sao, Nha Nhan?"_lúc đó, một giọng nói cô cùng lấn át, cô vừa nghe đã thấy sợ. Không ai khác chính là ba cô, Hồng Hải. Hồng Tịch Nhan cười suýt xoa:"Ba nói gì vậy? Con rất vâng lời mà, giờ thì con đi trang điểm ngay, ba đừng nóng giận?". Hồng Hải nheo mắt nhìn con gái đang hậm hực đi lên phòng, hôm nay là ngày con gái ông đi xem mắt, một đứa con cũng gần 25 tuổi rồi, vậy mà vẫn rất ngang bướng, còn phá phách nữa, ông tự hỏi không biết con ông phải là con gái không nữa... Hồng Tịch Nhan… Một khung cảnh đầy trắng lệ và đạp mắt này, tất nhiên phải chụp vài tấm hình chứ?Hồng Tịch Nhan đưa điện thoại của mình cho anh:"Có thể nhờ anh chụp giúp tôi vài bức ảnh được chứ?"."Ừ"Hồng Tịch Nhan đi ra phía nhiều hoa nhất, cô bắt đầu làm kiểu.Nam Thiên Tước không dùng app gì cả, anh chụp camera thường, vậy mà nét đẹp của cô vẫn lưu động lại.Cô đẹp như loài hoa này vậy, muốn ngắm mãi.Hồng Tịch Nhan cảm thấy rất vui khi đến đây, có lẽ cô có thể đến đây nhiều lần để giải tỏa bản thân."Nam Thiên Tước, anh không ngại kể tôi nghe về đời tư của anh chứ?"Nam Thiên Tước gật đầu, cùng cô đến ngồi chỗ ghế đá đặt bên cái cây to, sần sùi."Kể đi, tôi rất muốn nghe"_Hai mắt cô tròn xoe chờ đợi anh nói."Tại sao cô muốn nghe?"."Tôi thấy thắc mắc""Đời tư của tôi rất đơn giản, ngoài công việc ra tôi chỉ có công việc"."Anh không thấy nhàm chán sao?".Riêng bản thân cô thì khác, cô đi đến rất nhiều nơi để chơi. Đời mà khải biết tận hưởng, ba cô có nhiều lần bảo cô hãy đến công ty làm đi. Nhưng mà cô không nghe."Nhàm chán?"_Nam Thiên Tước hỏi ngược lại cô, vẫn nói tiếp:"Kiếm tiền là một thì vui, nếu không có tiền người đời chỉ xem bản thân là rác rưởi"."Ồ?"."Bảo sao anh lại giàu có như vậy?"."Còn một lí do khác để tôi kiếm tiền"."Là gì vậy?""Để nuôi vợ con".Tại sao khi nói anh lại nhìn cô bằng ánh mắt thâm tình đó, cô đỏ mặt quay đi, né tránh ánh mắt kia."Nhan Nhan, cô có bạn trai chưa?" .Dù biết cô không có bạn trai, nhưng mà anh vẫn muốn dò hỏi kĩ càng hơn.Nhan Nhan sao?Cách gọi thân mật quá rồi?"Vẫn chưa?"."Trước đây?"."Cũng không có".Cô xinh đẹp và đáng yêu như vậy, Nam Thiên Tước như anh còn phải mình, huống hồ những người kia, vậy sao cô không có một mối tình dắt dây nào chứ?"Có ai từng tỏ tình với cô chưa?""Có rồi, ngày hôm đó chính là một ngày đáng nhớ"."Rất lãng mạn à?"_ngữ điệu của anh có phần khó chịu.Hồng Tịch Nhan lắc đầu:"Họ tỏ tình từ đầu đường đến tận nhà tôi, hôm đó dẫn đến kẹt xe nghiêm trọng, ba tôi cùng mấy người nữa xử lí, còn tôi thì chẳng dám đi ra ngoài"."..........".Anh đã hiểu rồi, không phải là cô không có một mối tình nào.Mà vì cô được quá nhiều người thích mà không biết chọn ai?