"Tiểu thư, tiểu thư xin cô hãy đứng lại cho chúng tôi trang điểm ạ?"_Trong ngôi biệt thự to lớn được thiết kế theo phòng cách Châu Âu. Có một cô gái với gương mặt hình trái xoan xinh đẹp, sóng mũi cao thoát cùng đôi mắt màu nâu hút hồn. "Không muốn, không muốn"_cô tiểu thư bướng bỉnh ấy lắc đầu cãi lại. Số người hầu thở không ra hơi nhìn cô tiểu thư mới trang điểm được một bên mặt, còn bên kia vẫn chưa trang điểm được gì? Nhưng điều đó vẫn không làm lưu mờ đi vẻ đẹp của cô gái ấy. "Con lại không nghe lời sao, Nha Nhan?"_lúc đó, một giọng nói cô cùng lấn át, cô vừa nghe đã thấy sợ. Không ai khác chính là ba cô, Hồng Hải. Hồng Tịch Nhan cười suýt xoa:"Ba nói gì vậy? Con rất vâng lời mà, giờ thì con đi trang điểm ngay, ba đừng nóng giận?". Hồng Hải nheo mắt nhìn con gái đang hậm hực đi lên phòng, hôm nay là ngày con gái ông đi xem mắt, một đứa con cũng gần 25 tuổi rồi, vậy mà vẫn rất ngang bướng, còn phá phách nữa, ông tự hỏi không biết con ông phải là con gái không nữa... Hồng Tịch Nhan…

Chương 40: ghen rồi!

Boss Hãy Cẩn Thận: Phu Nhân Thích Giả ĐiênTác giả: Ngũ Bạc Từ ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Tiểu thư, tiểu thư xin cô hãy đứng lại cho chúng tôi trang điểm ạ?"_Trong ngôi biệt thự to lớn được thiết kế theo phòng cách Châu Âu. Có một cô gái với gương mặt hình trái xoan xinh đẹp, sóng mũi cao thoát cùng đôi mắt màu nâu hút hồn. "Không muốn, không muốn"_cô tiểu thư bướng bỉnh ấy lắc đầu cãi lại. Số người hầu thở không ra hơi nhìn cô tiểu thư mới trang điểm được một bên mặt, còn bên kia vẫn chưa trang điểm được gì? Nhưng điều đó vẫn không làm lưu mờ đi vẻ đẹp của cô gái ấy. "Con lại không nghe lời sao, Nha Nhan?"_lúc đó, một giọng nói cô cùng lấn át, cô vừa nghe đã thấy sợ. Không ai khác chính là ba cô, Hồng Hải. Hồng Tịch Nhan cười suýt xoa:"Ba nói gì vậy? Con rất vâng lời mà, giờ thì con đi trang điểm ngay, ba đừng nóng giận?". Hồng Hải nheo mắt nhìn con gái đang hậm hực đi lên phòng, hôm nay là ngày con gái ông đi xem mắt, một đứa con cũng gần 25 tuổi rồi, vậy mà vẫn rất ngang bướng, còn phá phách nữa, ông tự hỏi không biết con ông phải là con gái không nữa... Hồng Tịch Nhan… Bỗng nhiên cả hai rơi vào im lặng, Hồng Tịch Nhan liền thấu bầu không khí có chút ngại ngùng, nghĩ ra gì đó, cô vẫy vẫy tay:"Tước, bế em"."Em vừa gọi anh là gì?"_Nam Thiên Tước có phần bất ngờ xen lẫn vui bẻ, cô gái nào đó muốn giở trò gì nữa đây?"Tước"_Càng nói, thanh âm càng ngọt lịm, khiến cho ai kia cũng thấy rùng mình, sởn gai ốc."Đừng gọi như vậy nữa, để anh bế em vào đánh răng rửa mặt,Nam Thiên Tước bế cô đi vào phòng tắm, đặt cô lên bồn, sau đó lấy kem đánh răng đưa cho cô.Hồng Tịch Nhan nhăn mặt:"Ở đây chỉ có một cái cây đánh ráng thôi sao?""Ừm".Nam Thiên Tước dừng một lát,nói:"Em có ý kiến gì sao?""Vậy tức cái mày là của anh?"Hồng Tịch Nhan mở to mắt."Ừm""No, No, em không súc miệng chung với anh đâu, mau đi mua bàn chảy đánh đánh răng cho em"."Em đừng nói nhiều nữa, mau đánh răng đi, nếu không anh nhốt em trong đây"."Anh chỉ thích ăn hiếp em".Hồng Tịch Nhan chu môi, bĩu lộ sự uất nghẹn của mình. Nhưng mà Nam Thiên Tước vẫn thản nhiên đùa:"Em nói sai rồi, anh không thích hiếp em, mà anh chỉ thích ăn em"."Cái tên điên này, anh điên rồi"."Sao anh điên bằng em""Anh.....""Ngoan nghe lời, đánh răng đi, xong chúng ta đi ăn"."Ăn hải sản"."Chiều ý em"Hồng Tịch Nhan cứ như vậy mà vui ẻ, vừa đánh răng vừa hát. Vẻ đáng yêu này, khiến cho Nam Thiên Tước phải yếu lòng. Phải chăng anh có phép màu, biến cô nhỏ lại cất vào trong tim. Để không ai dám bén mảng đến đây nữa".

Bỗng nhiên cả hai rơi vào im lặng, Hồng Tịch Nhan liền thấu bầu không khí có chút ngại ngùng, nghĩ ra gì đó, cô vẫy vẫy tay:"Tước, bế em".

"Em vừa gọi anh là gì?"_Nam Thiên Tước có phần bất ngờ xen lẫn vui bẻ, cô gái nào đó muốn giở trò gì nữa đây?

"Tước"_Càng nói, thanh âm càng ngọt lịm, khiến cho ai kia cũng thấy rùng mình, sởn gai ốc.

"Đừng gọi như vậy nữa, để anh bế em vào đánh răng rửa mặt,Nam Thiên Tước bế cô đi vào phòng tắm, đặt cô lên bồn, sau đó lấy kem đánh răng đưa cho cô.

Hồng Tịch Nhan nhăn mặt:"Ở đây chỉ có một cái cây đánh ráng thôi sao?"

"Ừm".

Nam Thiên Tước dừng một lát,nói:"Em có ý kiến gì sao?"

"Vậy tức cái mày là của anh?"

Hồng Tịch Nhan mở to mắt.

"Ừm"

"No, No, em không súc miệng chung với anh đâu, mau đi mua bàn chảy đánh đánh răng cho em".

"Em đừng nói nhiều nữa, mau đánh răng đi, nếu không anh nhốt em trong đây".

"Anh chỉ thích ăn hiếp em".

Hồng Tịch Nhan chu môi, bĩu lộ sự uất nghẹn của mình. Nhưng mà Nam Thiên Tước vẫn thản nhiên đùa:"Em nói sai rồi, anh không thích hiếp em, mà anh chỉ thích ăn em".

"Cái tên điên này, anh điên rồi".

"Sao anh điên bằng em"

"Anh....."

"Ngoan nghe lời, đánh răng đi, xong chúng ta đi ăn".

"Ăn hải sản".

"Chiều ý em"

Hồng Tịch Nhan cứ như vậy mà vui ẻ, vừa đánh răng vừa hát. Vẻ đáng yêu này, khiến cho Nam Thiên Tước phải yếu lòng. Phải chăng anh có phép màu, biến cô nhỏ lại cất vào trong tim. Để không ai dám bén mảng đến đây nữa".

Boss Hãy Cẩn Thận: Phu Nhân Thích Giả ĐiênTác giả: Ngũ Bạc Từ ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Tiểu thư, tiểu thư xin cô hãy đứng lại cho chúng tôi trang điểm ạ?"_Trong ngôi biệt thự to lớn được thiết kế theo phòng cách Châu Âu. Có một cô gái với gương mặt hình trái xoan xinh đẹp, sóng mũi cao thoát cùng đôi mắt màu nâu hút hồn. "Không muốn, không muốn"_cô tiểu thư bướng bỉnh ấy lắc đầu cãi lại. Số người hầu thở không ra hơi nhìn cô tiểu thư mới trang điểm được một bên mặt, còn bên kia vẫn chưa trang điểm được gì? Nhưng điều đó vẫn không làm lưu mờ đi vẻ đẹp của cô gái ấy. "Con lại không nghe lời sao, Nha Nhan?"_lúc đó, một giọng nói cô cùng lấn át, cô vừa nghe đã thấy sợ. Không ai khác chính là ba cô, Hồng Hải. Hồng Tịch Nhan cười suýt xoa:"Ba nói gì vậy? Con rất vâng lời mà, giờ thì con đi trang điểm ngay, ba đừng nóng giận?". Hồng Hải nheo mắt nhìn con gái đang hậm hực đi lên phòng, hôm nay là ngày con gái ông đi xem mắt, một đứa con cũng gần 25 tuổi rồi, vậy mà vẫn rất ngang bướng, còn phá phách nữa, ông tự hỏi không biết con ông phải là con gái không nữa... Hồng Tịch Nhan… Bỗng nhiên cả hai rơi vào im lặng, Hồng Tịch Nhan liền thấu bầu không khí có chút ngại ngùng, nghĩ ra gì đó, cô vẫy vẫy tay:"Tước, bế em"."Em vừa gọi anh là gì?"_Nam Thiên Tước có phần bất ngờ xen lẫn vui bẻ, cô gái nào đó muốn giở trò gì nữa đây?"Tước"_Càng nói, thanh âm càng ngọt lịm, khiến cho ai kia cũng thấy rùng mình, sởn gai ốc."Đừng gọi như vậy nữa, để anh bế em vào đánh răng rửa mặt,Nam Thiên Tước bế cô đi vào phòng tắm, đặt cô lên bồn, sau đó lấy kem đánh răng đưa cho cô.Hồng Tịch Nhan nhăn mặt:"Ở đây chỉ có một cái cây đánh ráng thôi sao?""Ừm".Nam Thiên Tước dừng một lát,nói:"Em có ý kiến gì sao?""Vậy tức cái mày là của anh?"Hồng Tịch Nhan mở to mắt."Ừm""No, No, em không súc miệng chung với anh đâu, mau đi mua bàn chảy đánh đánh răng cho em"."Em đừng nói nhiều nữa, mau đánh răng đi, nếu không anh nhốt em trong đây"."Anh chỉ thích ăn hiếp em".Hồng Tịch Nhan chu môi, bĩu lộ sự uất nghẹn của mình. Nhưng mà Nam Thiên Tước vẫn thản nhiên đùa:"Em nói sai rồi, anh không thích hiếp em, mà anh chỉ thích ăn em"."Cái tên điên này, anh điên rồi"."Sao anh điên bằng em""Anh.....""Ngoan nghe lời, đánh răng đi, xong chúng ta đi ăn"."Ăn hải sản"."Chiều ý em"Hồng Tịch Nhan cứ như vậy mà vui ẻ, vừa đánh răng vừa hát. Vẻ đáng yêu này, khiến cho Nam Thiên Tước phải yếu lòng. Phải chăng anh có phép màu, biến cô nhỏ lại cất vào trong tim. Để không ai dám bén mảng đến đây nữa".

Chương 40: ghen rồi!