"Tiểu thư, tiểu thư xin cô hãy đứng lại cho chúng tôi trang điểm ạ?"_Trong ngôi biệt thự to lớn được thiết kế theo phòng cách Châu Âu. Có một cô gái với gương mặt hình trái xoan xinh đẹp, sóng mũi cao thoát cùng đôi mắt màu nâu hút hồn. "Không muốn, không muốn"_cô tiểu thư bướng bỉnh ấy lắc đầu cãi lại. Số người hầu thở không ra hơi nhìn cô tiểu thư mới trang điểm được một bên mặt, còn bên kia vẫn chưa trang điểm được gì? Nhưng điều đó vẫn không làm lưu mờ đi vẻ đẹp của cô gái ấy. "Con lại không nghe lời sao, Nha Nhan?"_lúc đó, một giọng nói cô cùng lấn át, cô vừa nghe đã thấy sợ. Không ai khác chính là ba cô, Hồng Hải. Hồng Tịch Nhan cười suýt xoa:"Ba nói gì vậy? Con rất vâng lời mà, giờ thì con đi trang điểm ngay, ba đừng nóng giận?". Hồng Hải nheo mắt nhìn con gái đang hậm hực đi lên phòng, hôm nay là ngày con gái ông đi xem mắt, một đứa con cũng gần 25 tuổi rồi, vậy mà vẫn rất ngang bướng, còn phá phách nữa, ông tự hỏi không biết con ông phải là con gái không nữa... Hồng Tịch Nhan…

Chương 59: em chỉ có thể là của anh (h+)

Boss Hãy Cẩn Thận: Phu Nhân Thích Giả ĐiênTác giả: Ngũ Bạc Từ ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Tiểu thư, tiểu thư xin cô hãy đứng lại cho chúng tôi trang điểm ạ?"_Trong ngôi biệt thự to lớn được thiết kế theo phòng cách Châu Âu. Có một cô gái với gương mặt hình trái xoan xinh đẹp, sóng mũi cao thoát cùng đôi mắt màu nâu hút hồn. "Không muốn, không muốn"_cô tiểu thư bướng bỉnh ấy lắc đầu cãi lại. Số người hầu thở không ra hơi nhìn cô tiểu thư mới trang điểm được một bên mặt, còn bên kia vẫn chưa trang điểm được gì? Nhưng điều đó vẫn không làm lưu mờ đi vẻ đẹp của cô gái ấy. "Con lại không nghe lời sao, Nha Nhan?"_lúc đó, một giọng nói cô cùng lấn át, cô vừa nghe đã thấy sợ. Không ai khác chính là ba cô, Hồng Hải. Hồng Tịch Nhan cười suýt xoa:"Ba nói gì vậy? Con rất vâng lời mà, giờ thì con đi trang điểm ngay, ba đừng nóng giận?". Hồng Hải nheo mắt nhìn con gái đang hậm hực đi lên phòng, hôm nay là ngày con gái ông đi xem mắt, một đứa con cũng gần 25 tuổi rồi, vậy mà vẫn rất ngang bướng, còn phá phách nữa, ông tự hỏi không biết con ông phải là con gái không nữa... Hồng Tịch Nhan… Hồng Tịch Nhan càng cảm thấy có mùi nguy hiểm đâu đây, cô muốn trốn tránh ánh mắt kia, nhưng vốn không thể nào được?Hai tay cô đặt lên vòm ngực săn chắc của anh, lắc đầu:"Nam Thiên Tước, tha cho em đi, em không muốn"."Tịch Nhan, nhìn anh?".Bắt đầu, Nam Thiên Tước nhỏ giọng, cố gắng nói cho cô hiểu, anh thật sự không thể nhẫn nhịn được nữa, anh chỉ muốn cô là của anh mà thôi.Hồng Tịch Nhan như nghe theo lời anh, ngước lên nhìn, khóe mắt có chút ẩm ướt:"Tại sao lại khóc?""Làm chuyện đó sẽ rất đau, vả lại, em và anh chỉ mới quen nhau, em sợ, anh giống như những người đàn ông khác, đã ăn rồi sau đó phủi mông bỏ đi, em không muốn như vậy?""Tịch Nhan, anh yêu em bao nhiêu em không hiểu sao?""Em hiểu, nhưng em không thể chắc chắn tình yêu đó có thật tin hay không?""Anh yêu là thật! Muốn em là cô dâu của anh, muốn em là mẹ của con anh, muốn em là con dâu của mẹ anh, tất cả đều muốn là em".Nam Thiên Tước buông cô ra, rời giường, mở ngăn tủ lấy ra một chiếc nhẫn trắng tinh khiết, có đính kim cương, rồi nắm lấy tay trái đao vào cho cô:"Lấy anh đi, có được không?"Hồng Tịch Nhan vô cùng xúc động, dù không phải một buổi cầu hôn lãng mạn, nhưng mà từng câu từng chữ của anh nói ra cũng đủ để cô cảm động rồi? Vốn cô không mạnh mẽ đến như vậy?Hồng Tịch Nhan gật đầu, cô bây giờ có thể xác định được, tương lai của cô chỉ có là anh, một mình anh thôi.Nam Thiên Tước bưng mặt cô, phủ vào môi cô nụ hôn mạnh mẽ:"Cho anh đi, anh sẽ không làm em đau đâu?"Hồng Tịch Nhan e ngại gật đầu, dù gì cũng sẽ trao cho anh, cho trước cũng không sao?Nam Thiên Tước kéo tấm chăm xuống, cơ thể trắng ngọc ngà của cô từ từ hiện ra, môi lưỡi cảm thấy khô rát, thân thể nóng ran lên:"Cởi đồ cho anh đi".Bàn tay mảnh mai, đẹp mắt nâng lên cởi từng cúc áo, sau đó là cái quần tây đen, khi quần tây được cởi ra, cũng chính là lúc Tiểu huynh đệ được giải phóng bởi một lớp bọc, nhưng vẫn còn một lớp bọc nữa là chiếc quần lót nam tính.

Hồng Tịch Nhan càng cảm thấy có mùi nguy hiểm đâu đây, cô muốn trốn tránh ánh mắt kia, nhưng vốn không thể nào được?

Hai tay cô đặt lên vòm ngực săn chắc của anh, lắc đầu:"Nam Thiên Tước, tha cho em đi, em không muốn".

"Tịch Nhan, nhìn anh?".

Bắt đầu, Nam Thiên Tước nhỏ giọng, cố gắng nói cho cô hiểu, anh thật sự không thể nhẫn nhịn được nữa, anh chỉ muốn cô là của anh mà thôi.

Hồng Tịch Nhan như nghe theo lời anh, ngước lên nhìn, khóe mắt có chút ẩm ướt:"Tại sao lại khóc?"

"Làm chuyện đó sẽ rất đau, vả lại, em và anh chỉ mới quen nhau, em sợ, anh giống như những người đàn ông khác, đã ăn rồi sau đó phủi mông bỏ đi, em không muốn như vậy?"

"Tịch Nhan, anh yêu em bao nhiêu em không hiểu sao?"

"Em hiểu, nhưng em không thể chắc chắn tình yêu đó có thật tin hay không?"

"Anh yêu là thật! Muốn em là cô dâu của anh, muốn em là mẹ của con anh, muốn em là con dâu của mẹ anh, tất cả đều muốn là em".

Nam Thiên Tước buông cô ra, rời giường, mở ngăn tủ lấy ra một chiếc nhẫn trắng tinh khiết, có đính kim cương, rồi nắm lấy tay trái đao vào cho cô:"Lấy anh đi, có được không?"

Hồng Tịch Nhan vô cùng xúc động, dù không phải một buổi cầu hôn lãng mạn, nhưng mà từng câu từng chữ của anh nói ra cũng đủ để cô cảm động rồi? Vốn cô không mạnh mẽ đến như vậy?

Hồng Tịch Nhan gật đầu, cô bây giờ có thể xác định được, tương lai của cô chỉ có là anh, một mình anh thôi.

Nam Thiên Tước bưng mặt cô, phủ vào môi cô nụ hôn mạnh mẽ:"Cho anh đi, anh sẽ không làm em đau đâu?"

Hồng Tịch Nhan e ngại gật đầu, dù gì cũng sẽ trao cho anh, cho trước cũng không sao?

Nam Thiên Tước kéo tấm chăm xuống, cơ thể trắng ngọc ngà của cô từ từ hiện ra, môi lưỡi cảm thấy khô rát, thân thể nóng ran lên:"Cởi đồ cho anh đi".

Bàn tay mảnh mai, đẹp mắt nâng lên cởi từng cúc áo, sau đó là cái quần tây đen, khi quần tây được cởi ra, cũng chính là lúc Tiểu huynh đệ được giải phóng bởi một lớp bọc, nhưng vẫn còn một lớp bọc nữa là chiếc quần lót nam tính.

Boss Hãy Cẩn Thận: Phu Nhân Thích Giả ĐiênTác giả: Ngũ Bạc Từ ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Tiểu thư, tiểu thư xin cô hãy đứng lại cho chúng tôi trang điểm ạ?"_Trong ngôi biệt thự to lớn được thiết kế theo phòng cách Châu Âu. Có một cô gái với gương mặt hình trái xoan xinh đẹp, sóng mũi cao thoát cùng đôi mắt màu nâu hút hồn. "Không muốn, không muốn"_cô tiểu thư bướng bỉnh ấy lắc đầu cãi lại. Số người hầu thở không ra hơi nhìn cô tiểu thư mới trang điểm được một bên mặt, còn bên kia vẫn chưa trang điểm được gì? Nhưng điều đó vẫn không làm lưu mờ đi vẻ đẹp của cô gái ấy. "Con lại không nghe lời sao, Nha Nhan?"_lúc đó, một giọng nói cô cùng lấn át, cô vừa nghe đã thấy sợ. Không ai khác chính là ba cô, Hồng Hải. Hồng Tịch Nhan cười suýt xoa:"Ba nói gì vậy? Con rất vâng lời mà, giờ thì con đi trang điểm ngay, ba đừng nóng giận?". Hồng Hải nheo mắt nhìn con gái đang hậm hực đi lên phòng, hôm nay là ngày con gái ông đi xem mắt, một đứa con cũng gần 25 tuổi rồi, vậy mà vẫn rất ngang bướng, còn phá phách nữa, ông tự hỏi không biết con ông phải là con gái không nữa... Hồng Tịch Nhan… Hồng Tịch Nhan càng cảm thấy có mùi nguy hiểm đâu đây, cô muốn trốn tránh ánh mắt kia, nhưng vốn không thể nào được?Hai tay cô đặt lên vòm ngực săn chắc của anh, lắc đầu:"Nam Thiên Tước, tha cho em đi, em không muốn"."Tịch Nhan, nhìn anh?".Bắt đầu, Nam Thiên Tước nhỏ giọng, cố gắng nói cho cô hiểu, anh thật sự không thể nhẫn nhịn được nữa, anh chỉ muốn cô là của anh mà thôi.Hồng Tịch Nhan như nghe theo lời anh, ngước lên nhìn, khóe mắt có chút ẩm ướt:"Tại sao lại khóc?""Làm chuyện đó sẽ rất đau, vả lại, em và anh chỉ mới quen nhau, em sợ, anh giống như những người đàn ông khác, đã ăn rồi sau đó phủi mông bỏ đi, em không muốn như vậy?""Tịch Nhan, anh yêu em bao nhiêu em không hiểu sao?""Em hiểu, nhưng em không thể chắc chắn tình yêu đó có thật tin hay không?""Anh yêu là thật! Muốn em là cô dâu của anh, muốn em là mẹ của con anh, muốn em là con dâu của mẹ anh, tất cả đều muốn là em".Nam Thiên Tước buông cô ra, rời giường, mở ngăn tủ lấy ra một chiếc nhẫn trắng tinh khiết, có đính kim cương, rồi nắm lấy tay trái đao vào cho cô:"Lấy anh đi, có được không?"Hồng Tịch Nhan vô cùng xúc động, dù không phải một buổi cầu hôn lãng mạn, nhưng mà từng câu từng chữ của anh nói ra cũng đủ để cô cảm động rồi? Vốn cô không mạnh mẽ đến như vậy?Hồng Tịch Nhan gật đầu, cô bây giờ có thể xác định được, tương lai của cô chỉ có là anh, một mình anh thôi.Nam Thiên Tước bưng mặt cô, phủ vào môi cô nụ hôn mạnh mẽ:"Cho anh đi, anh sẽ không làm em đau đâu?"Hồng Tịch Nhan e ngại gật đầu, dù gì cũng sẽ trao cho anh, cho trước cũng không sao?Nam Thiên Tước kéo tấm chăm xuống, cơ thể trắng ngọc ngà của cô từ từ hiện ra, môi lưỡi cảm thấy khô rát, thân thể nóng ran lên:"Cởi đồ cho anh đi".Bàn tay mảnh mai, đẹp mắt nâng lên cởi từng cúc áo, sau đó là cái quần tây đen, khi quần tây được cởi ra, cũng chính là lúc Tiểu huynh đệ được giải phóng bởi một lớp bọc, nhưng vẫn còn một lớp bọc nữa là chiếc quần lót nam tính.

Chương 59: em chỉ có thể là của anh (h+)