Edit: Cháo 01. Chuyện to gan nhất mà Vệ Tiểu Thảo làm trong cuộc đời này, chính là lên thành phố chưa làm nên trò trống gì, thì đã bị một ông lớn bao nuôi. Ngày đó cậu đang treo bảng “Sửa đồ điện, làm phụ hồ”, rụt rè đứng trong thị trường tuyển dụng chờ việc thì được người ta gọi đi. “Ông chủ, ngài muốn xây tường hay là sửa đường ống thế.” Alpha cao lớn trước mắt mặc âu phục đi giày da nhìn chằm chằm vào cậu nửa ngày, mới mở miệng nói. “Anh… muốn em.” Vệ Tiểu Thảo không hiểu lắm, cứ thế lơ ngơ đi theo, cuối cùng chẳng hiểu thế nào mà lại thành người tình nhỏ của ông lớn. Cậu được ông lớn mang về nhà, tiến vào tòa biệt thự ba tầng, quần áo mặc đều được may từ chất liệu hàng đầu, ngay cả trái cây cũng to hơn cả loại họ trồng ở trong thôn. Vệ Tiểu Thảo mỗi ngày chẳng có việc gì làm, ông lớn cũng đối xử với cậu vô cùng hào phòng, chỉ cần báo cáo lịch trình đi đâu làm gì, rồi đưa cho cậu một tấm thẻ đen bảo cậu tùy ý xài. Vệ Tiểu Thảo cầm thẻ trong tay nghĩ cả một buổi tối, hôm sau đến thị…

Chương 20

Người Tình Thay Thế Của Bá Tổng Một Đời VợTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam MỹEdit: Cháo 01. Chuyện to gan nhất mà Vệ Tiểu Thảo làm trong cuộc đời này, chính là lên thành phố chưa làm nên trò trống gì, thì đã bị một ông lớn bao nuôi. Ngày đó cậu đang treo bảng “Sửa đồ điện, làm phụ hồ”, rụt rè đứng trong thị trường tuyển dụng chờ việc thì được người ta gọi đi. “Ông chủ, ngài muốn xây tường hay là sửa đường ống thế.” Alpha cao lớn trước mắt mặc âu phục đi giày da nhìn chằm chằm vào cậu nửa ngày, mới mở miệng nói. “Anh… muốn em.” Vệ Tiểu Thảo không hiểu lắm, cứ thế lơ ngơ đi theo, cuối cùng chẳng hiểu thế nào mà lại thành người tình nhỏ của ông lớn. Cậu được ông lớn mang về nhà, tiến vào tòa biệt thự ba tầng, quần áo mặc đều được may từ chất liệu hàng đầu, ngay cả trái cây cũng to hơn cả loại họ trồng ở trong thôn. Vệ Tiểu Thảo mỗi ngày chẳng có việc gì làm, ông lớn cũng đối xử với cậu vô cùng hào phòng, chỉ cần báo cáo lịch trình đi đâu làm gì, rồi đưa cho cậu một tấm thẻ đen bảo cậu tùy ý xài. Vệ Tiểu Thảo cầm thẻ trong tay nghĩ cả một buổi tối, hôm sau đến thị… 20.Hành lý của Chẩm Lập Phong rất đơn giản.Lần đi công tác này tổng cộng có hai ngày, chỉ cần mang mấy bộ quần áo để thay là đủ.Vệ Tiểu Thảo không phát hiện ra mình dọn dẹp đồ thành thục cỡ nào, như thể rất quen thuộc với mọi thứ trong căn nhà này, ngay cả đồ rửa mặt du lịch cũng có thể tìm thấy được từ trong ngăn kéo nhỏ.Hôm nay là lần đầu cậu mở tủ quần áo của Chẩm Lập Phong.Đồ đạc của Vệ Tiểu Thảo vẫn luôn cất trong túi bao tải mà cậu mang tới, từ lúc đến chỗ này, cậu vẫn luôn chuẩn bị để tùy thời cuốn gói rời khỏi đây.Mà trong ngăn tủ, ngoài quần áo của Chẩm Lập Phong, còn có một nửa số quần áo có kích cỡ không thuộc về Alpha.Chỗ quần áo treo đầy trong tủ, xếp sát cạnh nhau, giống như chủ nhân của chúng chưa từng rời đi vậy.Nhưng như thế có ý nghĩa gì đâu chứ, rõ ràng đã ly hôn rồi còn gì.Vệ Tiểu Thảo nghĩ vậy, mặt không tỏ vẻ gì chọn ra mấy bộ quần áo rồi đóng cửa tủ lại.Cậu kéo hành lý của Chẩm Lập Phong, đón xe đi đến công ty, lúc lễ tân nhìn thấy cậu thì sửng sốt.“Vệ tổng! Anh tới rồi…”Vệ Tiểu Thảo gật đầu, giao hành lý cho các cô, nói.“Hành lý của giám đốc Chẩm đây, phiền các cô chuyển cho anh ấy, tôi đi trước.”Cậu rời đi cũng nhanh y như lúc đến vậy, khi Chẩm Lập Phong vội vàng nghiêng ngả ra khỏi thang máy thì Vệ Tiểu Thảo đã đi không thấy bóng dáng nữa rồi.“Chẩm tổng, hành lý của anh ạ.” Lễ tân giao đồ cho anh, “Mới nãy Vệ tổng mang tới.”Chẩm Lập Phong nén xuống cảm giác tiếc nuối trong lòng, cười khách khí với nhân viên làm lâu năm một tiếng.“Cám ơn.”“Chẩm tổng khách khí rồi.” Lễ tân do dự hỏi, “Vệ tổng nghỉ lâu thế rồi, sức khỏe đã khá hơn chưa… Lúc nào có thể đi làm lại?”“Cám ơn đã quan tâm, em ấy đang hồi phục rất tốt.”Chỉ là cự tuyệt không muốn nhớ ra anh mà thôi.

20.

Hành lý của Chẩm Lập Phong rất đơn giản.

Lần đi công tác này tổng cộng có hai ngày, chỉ cần mang mấy bộ quần áo để thay là đủ.

Vệ Tiểu Thảo không phát hiện ra mình dọn dẹp đồ thành thục cỡ nào, như thể rất quen thuộc với mọi thứ trong căn nhà này, ngay cả đồ rửa mặt du lịch cũng có thể tìm thấy được từ trong ngăn kéo nhỏ.

Hôm nay là lần đầu cậu mở tủ quần áo của Chẩm Lập Phong.

Đồ đạc của Vệ Tiểu Thảo vẫn luôn cất trong túi bao tải mà cậu mang tới, từ lúc đến chỗ này, cậu vẫn luôn chuẩn bị để tùy thời cuốn gói rời khỏi đây.

Mà trong ngăn tủ, ngoài quần áo của Chẩm Lập Phong, còn có một nửa số quần áo có kích cỡ không thuộc về Alpha.

Chỗ quần áo treo đầy trong tủ, xếp sát cạnh nhau, giống như chủ nhân của chúng chưa từng rời đi vậy.

Nhưng như thế có ý nghĩa gì đâu chứ, rõ ràng đã ly hôn rồi còn gì.

Vệ Tiểu Thảo nghĩ vậy, mặt không tỏ vẻ gì chọn ra mấy bộ quần áo rồi đóng cửa tủ lại.

Cậu kéo hành lý của Chẩm Lập Phong, đón xe đi đến công ty, lúc lễ tân nhìn thấy cậu thì sửng sốt.

“Vệ tổng! Anh tới rồi…”

Vệ Tiểu Thảo gật đầu, giao hành lý cho các cô, nói.

“Hành lý của giám đốc Chẩm đây, phiền các cô chuyển cho anh ấy, tôi đi trước.”

Cậu rời đi cũng nhanh y như lúc đến vậy, khi Chẩm Lập Phong vội vàng nghiêng ngả ra khỏi thang máy thì Vệ Tiểu Thảo đã đi không thấy bóng dáng nữa rồi.

“Chẩm tổng, hành lý của anh ạ.” Lễ tân giao đồ cho anh, “Mới nãy Vệ tổng mang tới.”

Chẩm Lập Phong nén xuống cảm giác tiếc nuối trong lòng, cười khách khí với nhân viên làm lâu năm một tiếng.

“Cám ơn.”

“Chẩm tổng khách khí rồi.” Lễ tân do dự hỏi, “Vệ tổng nghỉ lâu thế rồi, sức khỏe đã khá hơn chưa… Lúc nào có thể đi làm lại?”

“Cám ơn đã quan tâm, em ấy đang hồi phục rất tốt.”

Chỉ là cự tuyệt không muốn nhớ ra anh mà thôi.

Người Tình Thay Thế Của Bá Tổng Một Đời VợTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam MỹEdit: Cháo 01. Chuyện to gan nhất mà Vệ Tiểu Thảo làm trong cuộc đời này, chính là lên thành phố chưa làm nên trò trống gì, thì đã bị một ông lớn bao nuôi. Ngày đó cậu đang treo bảng “Sửa đồ điện, làm phụ hồ”, rụt rè đứng trong thị trường tuyển dụng chờ việc thì được người ta gọi đi. “Ông chủ, ngài muốn xây tường hay là sửa đường ống thế.” Alpha cao lớn trước mắt mặc âu phục đi giày da nhìn chằm chằm vào cậu nửa ngày, mới mở miệng nói. “Anh… muốn em.” Vệ Tiểu Thảo không hiểu lắm, cứ thế lơ ngơ đi theo, cuối cùng chẳng hiểu thế nào mà lại thành người tình nhỏ của ông lớn. Cậu được ông lớn mang về nhà, tiến vào tòa biệt thự ba tầng, quần áo mặc đều được may từ chất liệu hàng đầu, ngay cả trái cây cũng to hơn cả loại họ trồng ở trong thôn. Vệ Tiểu Thảo mỗi ngày chẳng có việc gì làm, ông lớn cũng đối xử với cậu vô cùng hào phòng, chỉ cần báo cáo lịch trình đi đâu làm gì, rồi đưa cho cậu một tấm thẻ đen bảo cậu tùy ý xài. Vệ Tiểu Thảo cầm thẻ trong tay nghĩ cả một buổi tối, hôm sau đến thị… 20.Hành lý của Chẩm Lập Phong rất đơn giản.Lần đi công tác này tổng cộng có hai ngày, chỉ cần mang mấy bộ quần áo để thay là đủ.Vệ Tiểu Thảo không phát hiện ra mình dọn dẹp đồ thành thục cỡ nào, như thể rất quen thuộc với mọi thứ trong căn nhà này, ngay cả đồ rửa mặt du lịch cũng có thể tìm thấy được từ trong ngăn kéo nhỏ.Hôm nay là lần đầu cậu mở tủ quần áo của Chẩm Lập Phong.Đồ đạc của Vệ Tiểu Thảo vẫn luôn cất trong túi bao tải mà cậu mang tới, từ lúc đến chỗ này, cậu vẫn luôn chuẩn bị để tùy thời cuốn gói rời khỏi đây.Mà trong ngăn tủ, ngoài quần áo của Chẩm Lập Phong, còn có một nửa số quần áo có kích cỡ không thuộc về Alpha.Chỗ quần áo treo đầy trong tủ, xếp sát cạnh nhau, giống như chủ nhân của chúng chưa từng rời đi vậy.Nhưng như thế có ý nghĩa gì đâu chứ, rõ ràng đã ly hôn rồi còn gì.Vệ Tiểu Thảo nghĩ vậy, mặt không tỏ vẻ gì chọn ra mấy bộ quần áo rồi đóng cửa tủ lại.Cậu kéo hành lý của Chẩm Lập Phong, đón xe đi đến công ty, lúc lễ tân nhìn thấy cậu thì sửng sốt.“Vệ tổng! Anh tới rồi…”Vệ Tiểu Thảo gật đầu, giao hành lý cho các cô, nói.“Hành lý của giám đốc Chẩm đây, phiền các cô chuyển cho anh ấy, tôi đi trước.”Cậu rời đi cũng nhanh y như lúc đến vậy, khi Chẩm Lập Phong vội vàng nghiêng ngả ra khỏi thang máy thì Vệ Tiểu Thảo đã đi không thấy bóng dáng nữa rồi.“Chẩm tổng, hành lý của anh ạ.” Lễ tân giao đồ cho anh, “Mới nãy Vệ tổng mang tới.”Chẩm Lập Phong nén xuống cảm giác tiếc nuối trong lòng, cười khách khí với nhân viên làm lâu năm một tiếng.“Cám ơn.”“Chẩm tổng khách khí rồi.” Lễ tân do dự hỏi, “Vệ tổng nghỉ lâu thế rồi, sức khỏe đã khá hơn chưa… Lúc nào có thể đi làm lại?”“Cám ơn đã quan tâm, em ấy đang hồi phục rất tốt.”Chỉ là cự tuyệt không muốn nhớ ra anh mà thôi.

Chương 20