Edit: Cháo 01. Chuyện to gan nhất mà Vệ Tiểu Thảo làm trong cuộc đời này, chính là lên thành phố chưa làm nên trò trống gì, thì đã bị một ông lớn bao nuôi. Ngày đó cậu đang treo bảng “Sửa đồ điện, làm phụ hồ”, rụt rè đứng trong thị trường tuyển dụng chờ việc thì được người ta gọi đi. “Ông chủ, ngài muốn xây tường hay là sửa đường ống thế.” Alpha cao lớn trước mắt mặc âu phục đi giày da nhìn chằm chằm vào cậu nửa ngày, mới mở miệng nói. “Anh… muốn em.” Vệ Tiểu Thảo không hiểu lắm, cứ thế lơ ngơ đi theo, cuối cùng chẳng hiểu thế nào mà lại thành người tình nhỏ của ông lớn. Cậu được ông lớn mang về nhà, tiến vào tòa biệt thự ba tầng, quần áo mặc đều được may từ chất liệu hàng đầu, ngay cả trái cây cũng to hơn cả loại họ trồng ở trong thôn. Vệ Tiểu Thảo mỗi ngày chẳng có việc gì làm, ông lớn cũng đối xử với cậu vô cùng hào phòng, chỉ cần báo cáo lịch trình đi đâu làm gì, rồi đưa cho cậu một tấm thẻ đen bảo cậu tùy ý xài. Vệ Tiểu Thảo cầm thẻ trong tay nghĩ cả một buổi tối, hôm sau đến thị…

Chương 35

Người Tình Thay Thế Của Bá Tổng Một Đời VợTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam MỹEdit: Cháo 01. Chuyện to gan nhất mà Vệ Tiểu Thảo làm trong cuộc đời này, chính là lên thành phố chưa làm nên trò trống gì, thì đã bị một ông lớn bao nuôi. Ngày đó cậu đang treo bảng “Sửa đồ điện, làm phụ hồ”, rụt rè đứng trong thị trường tuyển dụng chờ việc thì được người ta gọi đi. “Ông chủ, ngài muốn xây tường hay là sửa đường ống thế.” Alpha cao lớn trước mắt mặc âu phục đi giày da nhìn chằm chằm vào cậu nửa ngày, mới mở miệng nói. “Anh… muốn em.” Vệ Tiểu Thảo không hiểu lắm, cứ thế lơ ngơ đi theo, cuối cùng chẳng hiểu thế nào mà lại thành người tình nhỏ của ông lớn. Cậu được ông lớn mang về nhà, tiến vào tòa biệt thự ba tầng, quần áo mặc đều được may từ chất liệu hàng đầu, ngay cả trái cây cũng to hơn cả loại họ trồng ở trong thôn. Vệ Tiểu Thảo mỗi ngày chẳng có việc gì làm, ông lớn cũng đối xử với cậu vô cùng hào phòng, chỉ cần báo cáo lịch trình đi đâu làm gì, rồi đưa cho cậu một tấm thẻ đen bảo cậu tùy ý xài. Vệ Tiểu Thảo cầm thẻ trong tay nghĩ cả một buổi tối, hôm sau đến thị… 35.Sau khi phát hiện Chẩm Lập Phong luôn giữ khoảng cách với Omega, Phong Tử lập tức đổi hướng.Y bắt đầu thỉnh giáo với đối phương — Chẩm tổng, tôi muốn hỏi ngài một chút, làm thế nào mới theo đuổi được một Alpha vậy?Vì muốn giảm bớt sự đề phòng của Chẩm Lập Phong, y không tiếc bịa đặt ra một câu chuyện.Trong câu chuyện ấy y là một cậu ấm ngậm thìa vàng, mặc dù xảo quyệt ngang ngược, nhưng lại yêu con trai của người giúp việc lớn lên cùng mình từ nhỏ.Đối phương luôn quan tâm chu toàn bảo sao làm vậy với y, nhưng vẫn không chịu đón nhận tình cảm của y, điều ấy làm y khổ não vô cùng, thật sự là cùng đường bí lối, lại sợ chuyện này mà bị người quen biết thì sẽ không biết phải giải quyết thế nào, cho nên nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng tìm tới Chẩm Lập Phong – người có gia đình hạnh phúc nhưng không tính là thân quen lắm, hy vọng có thể được anh chỉ điểm cho.Hơn nữa chỉ vì muốn Chẩm Lập Phong tin rằng chuyện này có thật, y còn không thấy chán mà nghĩ đủ cách tìm đủ cơ hội để biểu diễn vẻ tình sâu ý đậm của mình trước mặt đối phương.Trong chuyện đùa bỡn tình cảm này, Phong Tử nhiệt tình khiến người ta khó tin, nếu y có thể dùng chút nhiệt tình đó đặt trong công việc, nói không chừng còn có thể được góp mặt trên bảng doanh nhân trẻ.Nhiều lần như vậy, tiểu thiếu gia dũng cảm theo đuổi tình yêu là y cuối cùng cũng lấy được số đăng ký trong mắt Chẩm Lập Phong.Phong Tử mượn cơ hội cố ý diễn trò, diễn ra một màn bị vứt bỏ.Chẩm Lập Phong tự cho là vô tình chạm mặt, lúng túng ngồi ăn với Phong Tử.“Nếu anh ấy không nguyện ý ăn bữa cơm này cùng tôi, vậy phiền Chẩm tổng giúp một chút nhé, dù gì lãng phí cũng không tốt lắm… Tôi lại chẳng có khẩu vị.”Nhà hàng Nhật này trang hoàng khá là lãng mạn, ánh đèn mờ ảo làm nổi bật Phong Tử càng khiến người ta tiếc thương.Đáng tiếc ánh mắt quyến rũ của y lại để cho một tên mù nhìn.Chẩm Lập Phong quả nhiên là Alpha chưa trải đời, chỉ biết vùi đầu tận lực ăn, vừa ăn còn vừa làm ra vẻ đau khổ, giống như thứ anh ăn không phải là trứng cá muối đắt tiền mà là đồ cho lợn* ăn vậy, nào có cái lẽ ấy.*gốc 猪草: mấy loại rau cỏ cho heo ăn nói chungKhông chỉ phải mời đối phương ăn uống no say một bữa, mà y còn trơ mắt nhìn Chẩm Lập Phong vừa cơm nước xong đã vội vàng chạy qua bên đường mua hạt dẻ ngào đường, vừa ăn nóng đến giậm chân, vừa nói tạm biệt y bảo muốn về nhà sớm, nếu không hạt dẻ nguội rồi người yêu anh sẽ không thích nữa.Phong Tử đứng đầu đường trong ngày tuyết rơi của tháng Mười hai mà giậm chân.Tức chết y rồi!

35.

Sau khi phát hiện Chẩm Lập Phong luôn giữ khoảng cách với Omega, Phong Tử lập tức đổi hướng.

Y bắt đầu thỉnh giáo với đối phương — Chẩm tổng, tôi muốn hỏi ngài một chút, làm thế nào mới theo đuổi được một Alpha vậy?

Vì muốn giảm bớt sự đề phòng của Chẩm Lập Phong, y không tiếc bịa đặt ra một câu chuyện.

Trong câu chuyện ấy y là một cậu ấm ngậm thìa vàng, mặc dù xảo quyệt ngang ngược, nhưng lại yêu con trai của người giúp việc lớn lên cùng mình từ nhỏ.

Đối phương luôn quan tâm chu toàn bảo sao làm vậy với y, nhưng vẫn không chịu đón nhận tình cảm của y, điều ấy làm y khổ não vô cùng, thật sự là cùng đường bí lối, lại sợ chuyện này mà bị người quen biết thì sẽ không biết phải giải quyết thế nào, cho nên nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng tìm tới Chẩm Lập Phong – người có gia đình hạnh phúc nhưng không tính là thân quen lắm, hy vọng có thể được anh chỉ điểm cho.

Hơn nữa chỉ vì muốn Chẩm Lập Phong tin rằng chuyện này có thật, y còn không thấy chán mà nghĩ đủ cách tìm đủ cơ hội để biểu diễn vẻ tình sâu ý đậm của mình trước mặt đối phương.

Trong chuyện đùa bỡn tình cảm này, Phong Tử nhiệt tình khiến người ta khó tin, nếu y có thể dùng chút nhiệt tình đó đặt trong công việc, nói không chừng còn có thể được góp mặt trên bảng doanh nhân trẻ.

Nhiều lần như vậy, tiểu thiếu gia dũng cảm theo đuổi tình yêu là y cuối cùng cũng lấy được số đăng ký trong mắt Chẩm Lập Phong.

Phong Tử mượn cơ hội cố ý diễn trò, diễn ra một màn bị vứt bỏ.

Chẩm Lập Phong tự cho là vô tình chạm mặt, lúng túng ngồi ăn với Phong Tử.

“Nếu anh ấy không nguyện ý ăn bữa cơm này cùng tôi, vậy phiền Chẩm tổng giúp một chút nhé, dù gì lãng phí cũng không tốt lắm… Tôi lại chẳng có khẩu vị.”

Nhà hàng Nhật này trang hoàng khá là lãng mạn, ánh đèn mờ ảo làm nổi bật Phong Tử càng khiến người ta tiếc thương.

Đáng tiếc ánh mắt quyến rũ của y lại để cho một tên mù nhìn.

Chẩm Lập Phong quả nhiên là Alpha chưa trải đời, chỉ biết vùi đầu tận lực ăn, vừa ăn còn vừa làm ra vẻ đau khổ, giống như thứ anh ăn không phải là trứng cá muối đắt tiền mà là đồ cho lợn* ăn vậy, nào có cái lẽ ấy.

*gốc 猪草: mấy loại rau cỏ cho heo ăn nói chung

Không chỉ phải mời đối phương ăn uống no say một bữa, mà y còn trơ mắt nhìn Chẩm Lập Phong vừa cơm nước xong đã vội vàng chạy qua bên đường mua hạt dẻ ngào đường, vừa ăn nóng đến giậm chân, vừa nói tạm biệt y bảo muốn về nhà sớm, nếu không hạt dẻ nguội rồi người yêu anh sẽ không thích nữa.

Phong Tử đứng đầu đường trong ngày tuyết rơi của tháng Mười hai mà giậm chân.

Tức chết y rồi!

Người Tình Thay Thế Của Bá Tổng Một Đời VợTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam MỹEdit: Cháo 01. Chuyện to gan nhất mà Vệ Tiểu Thảo làm trong cuộc đời này, chính là lên thành phố chưa làm nên trò trống gì, thì đã bị một ông lớn bao nuôi. Ngày đó cậu đang treo bảng “Sửa đồ điện, làm phụ hồ”, rụt rè đứng trong thị trường tuyển dụng chờ việc thì được người ta gọi đi. “Ông chủ, ngài muốn xây tường hay là sửa đường ống thế.” Alpha cao lớn trước mắt mặc âu phục đi giày da nhìn chằm chằm vào cậu nửa ngày, mới mở miệng nói. “Anh… muốn em.” Vệ Tiểu Thảo không hiểu lắm, cứ thế lơ ngơ đi theo, cuối cùng chẳng hiểu thế nào mà lại thành người tình nhỏ của ông lớn. Cậu được ông lớn mang về nhà, tiến vào tòa biệt thự ba tầng, quần áo mặc đều được may từ chất liệu hàng đầu, ngay cả trái cây cũng to hơn cả loại họ trồng ở trong thôn. Vệ Tiểu Thảo mỗi ngày chẳng có việc gì làm, ông lớn cũng đối xử với cậu vô cùng hào phòng, chỉ cần báo cáo lịch trình đi đâu làm gì, rồi đưa cho cậu một tấm thẻ đen bảo cậu tùy ý xài. Vệ Tiểu Thảo cầm thẻ trong tay nghĩ cả một buổi tối, hôm sau đến thị… 35.Sau khi phát hiện Chẩm Lập Phong luôn giữ khoảng cách với Omega, Phong Tử lập tức đổi hướng.Y bắt đầu thỉnh giáo với đối phương — Chẩm tổng, tôi muốn hỏi ngài một chút, làm thế nào mới theo đuổi được một Alpha vậy?Vì muốn giảm bớt sự đề phòng của Chẩm Lập Phong, y không tiếc bịa đặt ra một câu chuyện.Trong câu chuyện ấy y là một cậu ấm ngậm thìa vàng, mặc dù xảo quyệt ngang ngược, nhưng lại yêu con trai của người giúp việc lớn lên cùng mình từ nhỏ.Đối phương luôn quan tâm chu toàn bảo sao làm vậy với y, nhưng vẫn không chịu đón nhận tình cảm của y, điều ấy làm y khổ não vô cùng, thật sự là cùng đường bí lối, lại sợ chuyện này mà bị người quen biết thì sẽ không biết phải giải quyết thế nào, cho nên nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng tìm tới Chẩm Lập Phong – người có gia đình hạnh phúc nhưng không tính là thân quen lắm, hy vọng có thể được anh chỉ điểm cho.Hơn nữa chỉ vì muốn Chẩm Lập Phong tin rằng chuyện này có thật, y còn không thấy chán mà nghĩ đủ cách tìm đủ cơ hội để biểu diễn vẻ tình sâu ý đậm của mình trước mặt đối phương.Trong chuyện đùa bỡn tình cảm này, Phong Tử nhiệt tình khiến người ta khó tin, nếu y có thể dùng chút nhiệt tình đó đặt trong công việc, nói không chừng còn có thể được góp mặt trên bảng doanh nhân trẻ.Nhiều lần như vậy, tiểu thiếu gia dũng cảm theo đuổi tình yêu là y cuối cùng cũng lấy được số đăng ký trong mắt Chẩm Lập Phong.Phong Tử mượn cơ hội cố ý diễn trò, diễn ra một màn bị vứt bỏ.Chẩm Lập Phong tự cho là vô tình chạm mặt, lúng túng ngồi ăn với Phong Tử.“Nếu anh ấy không nguyện ý ăn bữa cơm này cùng tôi, vậy phiền Chẩm tổng giúp một chút nhé, dù gì lãng phí cũng không tốt lắm… Tôi lại chẳng có khẩu vị.”Nhà hàng Nhật này trang hoàng khá là lãng mạn, ánh đèn mờ ảo làm nổi bật Phong Tử càng khiến người ta tiếc thương.Đáng tiếc ánh mắt quyến rũ của y lại để cho một tên mù nhìn.Chẩm Lập Phong quả nhiên là Alpha chưa trải đời, chỉ biết vùi đầu tận lực ăn, vừa ăn còn vừa làm ra vẻ đau khổ, giống như thứ anh ăn không phải là trứng cá muối đắt tiền mà là đồ cho lợn* ăn vậy, nào có cái lẽ ấy.*gốc 猪草: mấy loại rau cỏ cho heo ăn nói chungKhông chỉ phải mời đối phương ăn uống no say một bữa, mà y còn trơ mắt nhìn Chẩm Lập Phong vừa cơm nước xong đã vội vàng chạy qua bên đường mua hạt dẻ ngào đường, vừa ăn nóng đến giậm chân, vừa nói tạm biệt y bảo muốn về nhà sớm, nếu không hạt dẻ nguội rồi người yêu anh sẽ không thích nữa.Phong Tử đứng đầu đường trong ngày tuyết rơi của tháng Mười hai mà giậm chân.Tức chết y rồi!

Chương 35