Tác giả: Tôi Là Người Mù Chữ. CHƯƠNG 1 Cô thường tự hỏi rằng: “Tại sao khi lớn lên người ta thường thích nói lí lẽ ?” Cô nghĩ người lớn cũng chỉ là trẻ con lớn lên mà thôi, họ cũng chỉ là người may mắn được sinh ra trước, lớn lên trước và bước vào đời trước. Đã là người đi trước thì kinh nghiệm trong cuộc sống sẽ có nhiều hơn, nhưng cũng không phải vì thế mà bắt những người kém may mắn - trong đó có cô đây - phải luôn tuân theo những gì họ nói dù đúng hay sai. Người lớn họ luôn tự ình là đúng, dù có sai đi chăng nữa thì họ vẫn đúng. Giống như một vài người hay thế này (trong đó có bố mẹ cô) họ thường mắng cô vì vài chuyện như quậy phá, ngủ lười, không làm việc nhà...bla bla bla. Sau đó người bị hại sẽ có vai trò giải thích và trình bày vì sao lại thế, tiếp theo sẽ có một tràng cảm thán và chấm hỏi như: “Tao nuôi mày lớn thế để mày trả treo với tao à !?” hay “Lì lợm không nghe lời còn hỗn láo !”. Trong vài trường hợp bất đồng quan điểm cũng sẽ có trường hợp cao cấp hơn là vừa khóc vừa…

Chương 32: Chương 33: Phiên ngoại Chuyện đã lâu

Bạc Hà Năm Năm Trên Ruộng Cải ThảoTác giả: Tôi Là Người Mù ChữTruyện Ngôn TìnhTác giả: Tôi Là Người Mù Chữ. CHƯƠNG 1 Cô thường tự hỏi rằng: “Tại sao khi lớn lên người ta thường thích nói lí lẽ ?” Cô nghĩ người lớn cũng chỉ là trẻ con lớn lên mà thôi, họ cũng chỉ là người may mắn được sinh ra trước, lớn lên trước và bước vào đời trước. Đã là người đi trước thì kinh nghiệm trong cuộc sống sẽ có nhiều hơn, nhưng cũng không phải vì thế mà bắt những người kém may mắn - trong đó có cô đây - phải luôn tuân theo những gì họ nói dù đúng hay sai. Người lớn họ luôn tự ình là đúng, dù có sai đi chăng nữa thì họ vẫn đúng. Giống như một vài người hay thế này (trong đó có bố mẹ cô) họ thường mắng cô vì vài chuyện như quậy phá, ngủ lười, không làm việc nhà...bla bla bla. Sau đó người bị hại sẽ có vai trò giải thích và trình bày vì sao lại thế, tiếp theo sẽ có một tràng cảm thán và chấm hỏi như: “Tao nuôi mày lớn thế để mày trả treo với tao à !?” hay “Lì lợm không nghe lời còn hỗn láo !”. Trong vài trường hợp bất đồng quan điểm cũng sẽ có trường hợp cao cấp hơn là vừa khóc vừa… KHÔNG ĐỀHôm nay Bạch Thiên Di lên Facebook dạo quanh thì tình cờ nhìn thấy một bài post nói về ngôn ngữ của Minion trong phim Despicable Me:Tiếng Anh: Hello!Minions: Bello!Tiếng Anh: Goodbye!Minions: Poopaye!Tiếng Anh: Thank you!Minions: Tank tu!Tiếng Anh: Goodbye!Minions: Poopaye!Tiếng Anh: Im Hungry!Minions: We want banana!Tiếng Anh: I swearMinions: UnderwearTiếng Anh: FireMinions: Bee Do Bee Do Bee DoTiếng Anh: I love youMinions: Tulaliloo to amo!….Đọc đến đây cô bỗng cảm thấy hình như từ cuối rất quen nhưng mãi không nhớ được, Bạch Thiên Di liền ngồi thần người trước máy tính, mặt đăm chiêu.Cô có một thói quen rất xấu, chính là việc khi đã không nhớ được thì sẽ cố gắng nhớ cho bằng được. Đó chính là cứng đầu!Trong đầu Bạch Thiên Di có một logic rất kì lạ, mọi thứ tự nhiên sẽ nhớ ra theo một chiều hướng vô cùng kì lạ.Sau nửa ngày ngẫm nghĩ, Bạch Thiên Di cuối cùng cũng đập bàn đứng dậyTulaliloo to amo!Chính là nó!Chính là cái dòng chữ bé xíu nằm ở phía dưới cánh tay cô lúc bị bó bột. Chính là cái dòng chữ Hà Tử Phàm đã viết lên tay cô khi cả hai đi xem phim. ( Chương 21)Cái dòng chữ mà cô đọc hoài chẳng hiểu, để nhìn thấy được Hà Tử Phàm viết gì thì cô đã phải dùng gương để phản chiếu lại, viết ra giấy, rồi dùng gương xem thêm một lần nữa mới đọc được. Tên Bạc Hà lưu manh ấy viết phía dưới cánh tay trong khi tay cô bó bột thành một cục to tướng, giống như khi bạn viết một dòng chữ dưới lòng bàn chân của người gẫy chân vậy. Họ không tức chết mới lạ!Cô chẳng biết nó là cái gì cả, cứ bảo để hỏi bác google nhưng cứ quên mãi -_-Đến tận bây giờ…Cuối cùng cũng đã hiểu.Nhưng mà…Ai đó đã ngượng đến chết…

KHÔNG ĐỀ

Hôm nay Bạch Thiên Di lên Facebook dạo quanh thì tình cờ nhìn thấy một bài post nói về ngôn ngữ của Minion trong phim Despicable Me:

Tiếng Anh: Hello!

Minions: Bello!

Tiếng Anh: Goodbye!

Minions: Poopaye!

Tiếng Anh: Thank you!

Minions: Tank tu!

Tiếng Anh: Goodbye!

Minions: Poopaye!

Tiếng Anh: Im Hungry!

Minions: We want banana!

Tiếng Anh: I swear

Minions: Underwear

Tiếng Anh: Fire

Minions: Bee Do Bee Do Bee Do

Tiếng Anh: I love you

Minions: Tulaliloo to amo!

….

Đọc đến đây cô bỗng cảm thấy hình như từ cuối rất quen nhưng mãi không nhớ được, Bạch Thiên Di liền ngồi thần người trước máy tính, mặt đăm chiêu.

Cô có một thói quen rất xấu, chính là việc khi đã không nhớ được thì sẽ cố gắng nhớ cho bằng được. Đó chính là cứng đầu!

Trong đầu Bạch Thiên Di có một logic rất kì lạ, mọi thứ tự nhiên sẽ nhớ ra theo một chiều hướng vô cùng kì lạ.

Sau nửa ngày ngẫm nghĩ, Bạch Thiên Di cuối cùng cũng đập bàn đứng dậy

Tulaliloo to amo!

Chính là nó!

Chính là cái dòng chữ bé xíu nằm ở phía dưới cánh tay cô lúc bị bó bột. Chính là cái dòng chữ Hà Tử Phàm đã viết lên tay cô khi cả hai đi xem phim. ( Chương 21)

Cái dòng chữ mà cô đọc hoài chẳng hiểu, để nhìn thấy được Hà Tử Phàm viết gì thì cô đã phải dùng gương để phản chiếu lại, viết ra giấy, rồi dùng gương xem thêm một lần nữa mới đọc được. Tên Bạc Hà lưu manh ấy viết phía dưới cánh tay trong khi tay cô bó bột thành một cục to tướng, giống như khi bạn viết một dòng chữ dưới lòng bàn chân của người gẫy chân vậy. Họ không tức chết mới lạ!

Cô chẳng biết nó là cái gì cả, cứ bảo để hỏi bác google nhưng cứ quên mãi -_-

Đến tận bây giờ…

Cuối cùng cũng đã hiểu.

Nhưng mà…

Ai đó đã ngượng đến chết…

Bạc Hà Năm Năm Trên Ruộng Cải ThảoTác giả: Tôi Là Người Mù ChữTruyện Ngôn TìnhTác giả: Tôi Là Người Mù Chữ. CHƯƠNG 1 Cô thường tự hỏi rằng: “Tại sao khi lớn lên người ta thường thích nói lí lẽ ?” Cô nghĩ người lớn cũng chỉ là trẻ con lớn lên mà thôi, họ cũng chỉ là người may mắn được sinh ra trước, lớn lên trước và bước vào đời trước. Đã là người đi trước thì kinh nghiệm trong cuộc sống sẽ có nhiều hơn, nhưng cũng không phải vì thế mà bắt những người kém may mắn - trong đó có cô đây - phải luôn tuân theo những gì họ nói dù đúng hay sai. Người lớn họ luôn tự ình là đúng, dù có sai đi chăng nữa thì họ vẫn đúng. Giống như một vài người hay thế này (trong đó có bố mẹ cô) họ thường mắng cô vì vài chuyện như quậy phá, ngủ lười, không làm việc nhà...bla bla bla. Sau đó người bị hại sẽ có vai trò giải thích và trình bày vì sao lại thế, tiếp theo sẽ có một tràng cảm thán và chấm hỏi như: “Tao nuôi mày lớn thế để mày trả treo với tao à !?” hay “Lì lợm không nghe lời còn hỗn láo !”. Trong vài trường hợp bất đồng quan điểm cũng sẽ có trường hợp cao cấp hơn là vừa khóc vừa… KHÔNG ĐỀHôm nay Bạch Thiên Di lên Facebook dạo quanh thì tình cờ nhìn thấy một bài post nói về ngôn ngữ của Minion trong phim Despicable Me:Tiếng Anh: Hello!Minions: Bello!Tiếng Anh: Goodbye!Minions: Poopaye!Tiếng Anh: Thank you!Minions: Tank tu!Tiếng Anh: Goodbye!Minions: Poopaye!Tiếng Anh: Im Hungry!Minions: We want banana!Tiếng Anh: I swearMinions: UnderwearTiếng Anh: FireMinions: Bee Do Bee Do Bee DoTiếng Anh: I love youMinions: Tulaliloo to amo!….Đọc đến đây cô bỗng cảm thấy hình như từ cuối rất quen nhưng mãi không nhớ được, Bạch Thiên Di liền ngồi thần người trước máy tính, mặt đăm chiêu.Cô có một thói quen rất xấu, chính là việc khi đã không nhớ được thì sẽ cố gắng nhớ cho bằng được. Đó chính là cứng đầu!Trong đầu Bạch Thiên Di có một logic rất kì lạ, mọi thứ tự nhiên sẽ nhớ ra theo một chiều hướng vô cùng kì lạ.Sau nửa ngày ngẫm nghĩ, Bạch Thiên Di cuối cùng cũng đập bàn đứng dậyTulaliloo to amo!Chính là nó!Chính là cái dòng chữ bé xíu nằm ở phía dưới cánh tay cô lúc bị bó bột. Chính là cái dòng chữ Hà Tử Phàm đã viết lên tay cô khi cả hai đi xem phim. ( Chương 21)Cái dòng chữ mà cô đọc hoài chẳng hiểu, để nhìn thấy được Hà Tử Phàm viết gì thì cô đã phải dùng gương để phản chiếu lại, viết ra giấy, rồi dùng gương xem thêm một lần nữa mới đọc được. Tên Bạc Hà lưu manh ấy viết phía dưới cánh tay trong khi tay cô bó bột thành một cục to tướng, giống như khi bạn viết một dòng chữ dưới lòng bàn chân của người gẫy chân vậy. Họ không tức chết mới lạ!Cô chẳng biết nó là cái gì cả, cứ bảo để hỏi bác google nhưng cứ quên mãi -_-Đến tận bây giờ…Cuối cùng cũng đã hiểu.Nhưng mà…Ai đó đã ngượng đến chết…

Chương 32: Chương 33: Phiên ngoại Chuyện đã lâu