một buổi sáng sớm se lạnh, tại một khu rừng âm u có một chiếc xe màu đen phóng qua đó. Trong đó, có một thiếu nữ đang ngắm nhìn ra ngoài cửa sổ, hình như cô đang đăm chiêu suy nghĩ rất nhiều. Đến nơi, thiếu nữ đó bước ra, là một cô gái cỡ khoảng 16-17 tuổi có mái tóc màu vàng dài ngang vai với đôi mắt màu hồng ngọc. bước xuống xe cô ngước nhìn nơi ở mới của cô - chà, nhìn nó tráng lệ quá! - trong đầu cô nghĩ vậy rồi nhanh chân kéo vali vào bên trong. Bỗng nhiên, bắt đầu vài giọt mưa rồi nó bắt đầu nặng hạt hơn. Thấy thế, cô liền nhanh chân chạy vào hiên của rồi gõ cửa cất lên 2 tiếng : - Sumimasen ( xin lỗi )! Cánh cửa đột nhiên tự mở ra, thấy vậy cô đẩy nhẹ cánh cửa và bước vào, không thấy ai cô quay đầu nhìn nhiều phía rồi thấy phía bên tay phải có một cậu thanh niên tóc đỏ đang nằm trên một chiếc ghế Sofa, cô lại gần lay cậu dậy nhưng chẳng thấy có phản ứng nên cô áp tai vào lồng ngực, vài giây sau cô hốt hoảng : - Tim không đập sao! Rồi cô mau rút chiếc điện thoại hồng hồng dễ…
Chương 9: Cô chỉ cần bên Bổn Thiếu Gia ta thôi!
Diabolik Lovers Tam Đại Bi KịchTác giả: Gia HânTruyện Ngôn Tìnhmột buổi sáng sớm se lạnh, tại một khu rừng âm u có một chiếc xe màu đen phóng qua đó. Trong đó, có một thiếu nữ đang ngắm nhìn ra ngoài cửa sổ, hình như cô đang đăm chiêu suy nghĩ rất nhiều. Đến nơi, thiếu nữ đó bước ra, là một cô gái cỡ khoảng 16-17 tuổi có mái tóc màu vàng dài ngang vai với đôi mắt màu hồng ngọc. bước xuống xe cô ngước nhìn nơi ở mới của cô - chà, nhìn nó tráng lệ quá! - trong đầu cô nghĩ vậy rồi nhanh chân kéo vali vào bên trong. Bỗng nhiên, bắt đầu vài giọt mưa rồi nó bắt đầu nặng hạt hơn. Thấy thế, cô liền nhanh chân chạy vào hiên của rồi gõ cửa cất lên 2 tiếng : - Sumimasen ( xin lỗi )! Cánh cửa đột nhiên tự mở ra, thấy vậy cô đẩy nhẹ cánh cửa và bước vào, không thấy ai cô quay đầu nhìn nhiều phía rồi thấy phía bên tay phải có một cậu thanh niên tóc đỏ đang nằm trên một chiếc ghế Sofa, cô lại gần lay cậu dậy nhưng chẳng thấy có phản ứng nên cô áp tai vào lồng ngực, vài giây sau cô hốt hoảng : - Tim không đập sao! Rồi cô mau rút chiếc điện thoại hồng hồng dễ… Sau khi bị Kou nói mấy câu không vô đầu, Yui cứ liên tục suy nghĩ để xem trả lời như thế nào. Tối đến, cô ngủ không được, cô liền ra ngoài vườn để hít thở không khí trong lành, cô vừa đi vừa ngắm hoa thì bị chặn đứng tại chỗ.- Chichinashi! cô đang làm cái quái gì ở đây vậy?- Ayato-ơ...là Ayato à!- Yui-Tch, là ta chứ là ai!- Ayato- Mau cho ta nếm máu đi!- Ayato-Eh?- Yui-sao lại ngạc nhiên chứ, bộ cô định ngăn cấm ta sao?- Ayato-Chỉ là..gần đây tôi đang bị thiếu máu!- Yui-Tch, ta lấy một ít thôi, có sao đâu mà kêu ca!- AyatoNói rồi Ayato ôm Yui lại, cậu lấy tay kéo vai áo cô xuống thì cậu ngạc nhiên khi trông thấy một vết cắn đã nằm trên cổ Yui mà cậu không hề hay biết.-Oi, ai cắn cô đây?- Ayato-Um..tôi..-YuiYui đâu có ngờ rằng vết cắn của Kou vẫn còn in trên cổ của cô nên đang rất lo sợ vì không biết trả lời như thế nào.-Có phải bọn Mukami cắn đúng không?- Ayato-Um..-Yui-Tch, bọn chó đó!- Ayato bắt đầu bực mìnhRồi cậu sờ lên chỗ vết cắn ấy cậu cười một cách đáng sợ.- Được, vậy ta sẽ làm nó biến mất luôn!- Ayato-Eh?- Yui hơi ngạc nhiên và sợ hãi* Phập*Giờ đây cặp răng nanh của Ayato đã cắm vào cổ của Yui. Nó không đau lắm nhưng lại khiến chỗ mà Yui bị Ayato cắn nóng ran lên.-hehee, ta sẽ làm cô quên đi cảm giác bọn Mukami cắn cô!- Ayato-nóng..nóng quá!- Yui-hả? nóng ư! thế thì hãy cảm ơn ta vì làm vết cắn bẩn thỉu trên này biến mất đi!- Ayato-làm ơn..dừng...!-Yui-ha! ta đang có hứng nên không dừng lại được đâu!- Ayato-Tốt hơn cô chỉ nên ở bên ta thôi!- Ayato- Tôi..tôi.....-Yui-Đừng có ngập ngừng, chỉ cần nghe ta thôi là đủ rồiRồi một lúc sau cũng vì không cầm cự nổi nên Yui đã ngất đi. Ayato nhìn Yui mà cậu không nói gì, sau đó cậu bế Yui vào phòng. Một lúc sau, Yui tỉnh dậy.-Dậy rồi à!- AyatoYui ngoáy đầu sang:-Ủa, Ayato?- Yui-Ủa gì nữa, đây!-Ayato Nói rồi cậu đưa cô một dĩa bánh ngọt do cậu mới mua về.-cảm ơn nhé!- Yui cười-Tch, có gì mà phải cảm ơn!- Ayato hơi đỏ mặt Trong lúc Yui ăn, Ayato tiến lại gần hôn nhẹ lên trán cô và nói:- Cô đó! Hãy bên cạnh ta mãi mãi về sau đấy!-Hả?- Yui ngơ ngác hỏi-Hahaa, khuôn mặt đó đáng yêu đấy ~!- Ayato cười-----------------------------------------------------------------------Chap hôm nay hơi ngắn mong mọi người thứ lỗi nhé!
Sau khi bị Kou nói mấy câu không vô đầu, Yui cứ liên tục suy nghĩ để xem trả lời như thế nào. Tối đến, cô ngủ không được, cô liền ra ngoài vườn để hít thở không khí trong lành, cô vừa đi vừa ngắm hoa thì bị chặn đứng tại chỗ.
- Chichinashi! cô đang làm cái quái gì ở đây vậy?- Ayato
-ơ...là Ayato à!- Yui
-Tch, là ta chứ là ai!- Ayato
- Mau cho ta nếm máu đi!- Ayato
-Eh?- Yui
-sao lại ngạc nhiên chứ, bộ cô định ngăn cấm ta sao?- Ayato
-Chỉ là..gần đây tôi đang bị thiếu máu!- Yui
-Tch, ta lấy một ít thôi, có sao đâu mà kêu ca!- Ayato
Nói rồi Ayato ôm Yui lại, cậu lấy tay kéo vai áo cô xuống thì cậu ngạc nhiên khi trông thấy một vết cắn đã nằm trên cổ Yui mà cậu không hề hay biết.
-Oi, ai cắn cô đây?- Ayato
-Um..tôi..-Yui
Yui đâu có ngờ rằng vết cắn của Kou vẫn còn in trên cổ của cô nên đang rất lo sợ vì không biết trả lời như thế nào.
-Có phải bọn Mukami cắn đúng không?- Ayato
-Um..-Yui
-Tch, bọn chó đó!- Ayato bắt đầu bực mình
Rồi cậu sờ lên chỗ vết cắn ấy cậu cười một cách đáng sợ.
- Được, vậy ta sẽ làm nó biến mất luôn!- Ayato
-Eh?- Yui hơi ngạc nhiên và sợ hãi
* Phập*
Giờ đây cặp răng nanh của Ayato đã cắm vào cổ của Yui. Nó không đau lắm nhưng lại khiến chỗ mà Yui bị Ayato cắn nóng ran lên.
-hehee, ta sẽ làm cô quên đi cảm giác bọn Mukami cắn cô!- Ayato
-nóng..nóng quá!- Yui
-hả? nóng ư! thế thì hãy cảm ơn ta vì làm vết cắn bẩn thỉu trên này biến mất đi!- Ayato
-làm ơn..dừng...!-Yui
-ha! ta đang có hứng nên không dừng lại được đâu!- Ayato
-Tốt hơn cô chỉ nên ở bên ta thôi!- Ayato
- Tôi..tôi.....-Yui
-Đừng có ngập ngừng, chỉ cần nghe ta thôi là đủ rồi
Rồi một lúc sau cũng vì không cầm cự nổi nên Yui đã ngất đi. Ayato nhìn Yui mà cậu không nói gì, sau đó cậu bế Yui vào phòng.
Một lúc sau, Yui tỉnh dậy.
-Dậy rồi à!- Ayato
Yui ngoáy đầu sang:
-Ủa, Ayato?- Yui
-Ủa gì nữa, đây!-Ayato
Nói rồi cậu đưa cô một dĩa bánh ngọt do cậu mới mua về.
-cảm ơn nhé!- Yui cười
-Tch, có gì mà phải cảm ơn!- Ayato hơi đỏ mặt
Trong lúc Yui ăn, Ayato tiến lại gần hôn nhẹ lên trán cô và nói:
- Cô đó! Hãy bên cạnh ta mãi mãi về sau đấy!
-Hả?- Yui ngơ ngác hỏi
-Hahaa, khuôn mặt đó đáng yêu đấy ~!- Ayato cười
-----------------------------------------------------------------------
Chap hôm nay hơi ngắn mong mọi người thứ lỗi nhé!
Diabolik Lovers Tam Đại Bi KịchTác giả: Gia HânTruyện Ngôn Tìnhmột buổi sáng sớm se lạnh, tại một khu rừng âm u có một chiếc xe màu đen phóng qua đó. Trong đó, có một thiếu nữ đang ngắm nhìn ra ngoài cửa sổ, hình như cô đang đăm chiêu suy nghĩ rất nhiều. Đến nơi, thiếu nữ đó bước ra, là một cô gái cỡ khoảng 16-17 tuổi có mái tóc màu vàng dài ngang vai với đôi mắt màu hồng ngọc. bước xuống xe cô ngước nhìn nơi ở mới của cô - chà, nhìn nó tráng lệ quá! - trong đầu cô nghĩ vậy rồi nhanh chân kéo vali vào bên trong. Bỗng nhiên, bắt đầu vài giọt mưa rồi nó bắt đầu nặng hạt hơn. Thấy thế, cô liền nhanh chân chạy vào hiên của rồi gõ cửa cất lên 2 tiếng : - Sumimasen ( xin lỗi )! Cánh cửa đột nhiên tự mở ra, thấy vậy cô đẩy nhẹ cánh cửa và bước vào, không thấy ai cô quay đầu nhìn nhiều phía rồi thấy phía bên tay phải có một cậu thanh niên tóc đỏ đang nằm trên một chiếc ghế Sofa, cô lại gần lay cậu dậy nhưng chẳng thấy có phản ứng nên cô áp tai vào lồng ngực, vài giây sau cô hốt hoảng : - Tim không đập sao! Rồi cô mau rút chiếc điện thoại hồng hồng dễ… Sau khi bị Kou nói mấy câu không vô đầu, Yui cứ liên tục suy nghĩ để xem trả lời như thế nào. Tối đến, cô ngủ không được, cô liền ra ngoài vườn để hít thở không khí trong lành, cô vừa đi vừa ngắm hoa thì bị chặn đứng tại chỗ.- Chichinashi! cô đang làm cái quái gì ở đây vậy?- Ayato-ơ...là Ayato à!- Yui-Tch, là ta chứ là ai!- Ayato- Mau cho ta nếm máu đi!- Ayato-Eh?- Yui-sao lại ngạc nhiên chứ, bộ cô định ngăn cấm ta sao?- Ayato-Chỉ là..gần đây tôi đang bị thiếu máu!- Yui-Tch, ta lấy một ít thôi, có sao đâu mà kêu ca!- AyatoNói rồi Ayato ôm Yui lại, cậu lấy tay kéo vai áo cô xuống thì cậu ngạc nhiên khi trông thấy một vết cắn đã nằm trên cổ Yui mà cậu không hề hay biết.-Oi, ai cắn cô đây?- Ayato-Um..tôi..-YuiYui đâu có ngờ rằng vết cắn của Kou vẫn còn in trên cổ của cô nên đang rất lo sợ vì không biết trả lời như thế nào.-Có phải bọn Mukami cắn đúng không?- Ayato-Um..-Yui-Tch, bọn chó đó!- Ayato bắt đầu bực mìnhRồi cậu sờ lên chỗ vết cắn ấy cậu cười một cách đáng sợ.- Được, vậy ta sẽ làm nó biến mất luôn!- Ayato-Eh?- Yui hơi ngạc nhiên và sợ hãi* Phập*Giờ đây cặp răng nanh của Ayato đã cắm vào cổ của Yui. Nó không đau lắm nhưng lại khiến chỗ mà Yui bị Ayato cắn nóng ran lên.-hehee, ta sẽ làm cô quên đi cảm giác bọn Mukami cắn cô!- Ayato-nóng..nóng quá!- Yui-hả? nóng ư! thế thì hãy cảm ơn ta vì làm vết cắn bẩn thỉu trên này biến mất đi!- Ayato-làm ơn..dừng...!-Yui-ha! ta đang có hứng nên không dừng lại được đâu!- Ayato-Tốt hơn cô chỉ nên ở bên ta thôi!- Ayato- Tôi..tôi.....-Yui-Đừng có ngập ngừng, chỉ cần nghe ta thôi là đủ rồiRồi một lúc sau cũng vì không cầm cự nổi nên Yui đã ngất đi. Ayato nhìn Yui mà cậu không nói gì, sau đó cậu bế Yui vào phòng. Một lúc sau, Yui tỉnh dậy.-Dậy rồi à!- AyatoYui ngoáy đầu sang:-Ủa, Ayato?- Yui-Ủa gì nữa, đây!-Ayato Nói rồi cậu đưa cô một dĩa bánh ngọt do cậu mới mua về.-cảm ơn nhé!- Yui cười-Tch, có gì mà phải cảm ơn!- Ayato hơi đỏ mặt Trong lúc Yui ăn, Ayato tiến lại gần hôn nhẹ lên trán cô và nói:- Cô đó! Hãy bên cạnh ta mãi mãi về sau đấy!-Hả?- Yui ngơ ngác hỏi-Hahaa, khuôn mặt đó đáng yêu đấy ~!- Ayato cười-----------------------------------------------------------------------Chap hôm nay hơi ngắn mong mọi người thứ lỗi nhé!