Độ ấm ánh mặt trời sáng sớm vừa vặn, Đường Tích đang cầm giẻ lau ban công, nhìn thấy hai người bạn nam cùng lớp đang đi tới, vốn dĩ dựa vào tính tình của cô, vốn dĩ không cần phải chào hỏi, bởi vì hai bạn nam cùng lớp kia không phải người cô cần đối phó. “Haizzz.” Một câu than thở này của Quách Hằng Hàng cô cũng không để ý tới cậu ta. Cậu ta lại gào lên về phía cô. “Haizz, Đường Tích.” Cô vẫn không để ý tới cậu ta, bởi vì đoàn thể nhỏ của bọn họ chính là lấy việc trêu cợt cô làm thú vui. Quách Hằng Hàng nhìn cô không phản ứng với cậu ta, nhưng dường như cậu ta đã thành thói quen, vẫn nói một câu với cô. “Đường Tích, Trần Uy thích cậu.” Tại một khắc này, trái tim cô bùm bùm nhảy lên, ở trong lòng tôi, cô có chút cảm giác với cậu ấy, chỉ là cô không nhận ra. “…” Cô nên trả lời như thế nào? Thật ra nội tâm của cô cũng đang nhảy lên. Cô không dám nhìn hai người bọn họ, nhưng cô biết rằng sắc mặt của Trần Uy chắc cũng không quá tốt, dù sao thì cũng là người khác lấy mình làm thú vui. Hay…
Tác giả: