Lâm Duyệt tăng ca liên tiếp ba ngày, đến khuya mới về tới nhà. Vừa bước vào nhà, cô liền ngửi thấy mùi rượu nếp. Mẹ cô, Hà San, mặc áo nhung dày màu sau hô bưng đĩa bánh trôi đi đến bàn ăn, “Con mau vào đi, lạnh hỏng đầu rồi à?” Bên trong gian phòng ấm áp, Lâm Duyệt có cảm giác cuối cùng cũng được sống lại. Cô cởi áo khoác, rửa tay, đến bên bàn ăn ngồi xuống, “Sau này mẹ đừng chờ con nữa, ngủ sớm một chút.” “Không sao.” Hà San hắt xì một cái, “Mấy ngày nay mẹ mất ngủ, thế nào cũng không ngủ được.” Lâm Duyệt liếc nhìn mẹ mình, “Mẹ không sao chứ? Cái gối mát xa con mua không hiệu quả sao?” “Hiệu quả, hiệu quả.” Hà San ngồi xuống phía đối diện, xoay xoay cổ, “Sắp tới con vẫn cần tăng ca à?” “Tạm thời hết rồi ạ.” “Vậy thì tốt rồi, bạn thím ba có con trai, đang định sắp xếp cho hai đứa gặp mặt hôm thứ bảy.” Chiếc thìa sứ khẽ chạm vào thành bát tạo thành âm thanh thanh thúy, Lâm Duyệt múc một muỗng rượu nếp, mơ hồ đáp lại, “Vâng.” “Thím ba bảo, thằng bé này rất thành thật trung hậu. 35 tuổi…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...