EDIT: Vee Chimte. Làm ơn không mang truyện đi nơi khác. - Thân ái- Thế giới I: Hệ Thống Trọng Sinh Ảnh Hậu. #Tin tức tiểu hoa đán Giang Vãn Ca gả vào hào môn, tiết lộ hiện trường hôn lễ giá trên trời.# #Phụng tử thành hôn, Giang Vãn Ca tuyên bố rời khỏi ngành giải trí, giúp chồng dạy con.# #Nhân sinh chiến thắng Giang Vãn Ca, hình ảnh váy cưới trăm vạn!# #Giang Vãn Ca: Dáng vẻ đẹp nhất của người phụ nữ là được gả cho tình yêu.# ...! Hai ngày nay, oanh tạc giới truyền thông đều là tin tức Giang Vãn Ca gả vào hào môn. Cố gia thế lớn, bối cảnh hùng hậu, truyền thông không dám đưa tin lung tung, cho nên đặt sự chú ý lên nhà gái Giang Vãn Ca. Nữ minh tinh gả vào hào môn, từ trước đến nay vẫn luôn là chủ đề nóng, lần này Giang Vãn Ca gả vào hào môn, đương nhiên không thiếu sự chú ý. Lâm Tô mở ti vi, mở điện thoại, thậm chí lúc xem báo chí, đều là tin tức của bọn họ, cô không muốn thấy cũng khó. Mẹ Lâm thấy cô thở dài, còn tưởng cô là khổ sở chuyện Cố Hoài kết hôn, "Tô Tô đừng quá đau lòng,…
Chương 67
Xuyên Nhanh: Tôi Là Đại BossTác giả: Giang Nam Hồng ĐậuTruyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhEDIT: Vee Chimte. Làm ơn không mang truyện đi nơi khác. - Thân ái- Thế giới I: Hệ Thống Trọng Sinh Ảnh Hậu. #Tin tức tiểu hoa đán Giang Vãn Ca gả vào hào môn, tiết lộ hiện trường hôn lễ giá trên trời.# #Phụng tử thành hôn, Giang Vãn Ca tuyên bố rời khỏi ngành giải trí, giúp chồng dạy con.# #Nhân sinh chiến thắng Giang Vãn Ca, hình ảnh váy cưới trăm vạn!# #Giang Vãn Ca: Dáng vẻ đẹp nhất của người phụ nữ là được gả cho tình yêu.# ...! Hai ngày nay, oanh tạc giới truyền thông đều là tin tức Giang Vãn Ca gả vào hào môn. Cố gia thế lớn, bối cảnh hùng hậu, truyền thông không dám đưa tin lung tung, cho nên đặt sự chú ý lên nhà gái Giang Vãn Ca. Nữ minh tinh gả vào hào môn, từ trước đến nay vẫn luôn là chủ đề nóng, lần này Giang Vãn Ca gả vào hào môn, đương nhiên không thiếu sự chú ý. Lâm Tô mở ti vi, mở điện thoại, thậm chí lúc xem báo chí, đều là tin tức của bọn họ, cô không muốn thấy cũng khó. Mẹ Lâm thấy cô thở dài, còn tưởng cô là khổ sở chuyện Cố Hoài kết hôn, "Tô Tô đừng quá đau lòng,… Lúc cơ thể hóa thú, Lâm Niệm nghĩ, lần này chắc chắn không tránh khỏi.Lần đầu hóa thú ông nội kịp thời ra tay ngăn chặn, nhưng đó chỉ là tạm thời, lúc nào cậu cũng có thể hóa thú lần nữa, mà không ai có thể cứu được cậu.Sợ hãi, không cam lòng tất nhiên có, cậu mới mười tám tuổi, nhân sinh mới bắt đầu, đã bị tuyên cáo tử hình, là ai cũng không thể chấp nhận sự thật này.Cho nên từ ngày đó trở đi, trong lòng cậu luôn lo lắng, không biết khi nào bị xử tử.So với chết, chờ đợi trước khi chết là đau khổ nhất.Đến giờ phút này, cậu phát hiện mình có thể bình tĩnh chấp nhận.Từ ngày quyết định tòng quân, cậu đã chuẩn bị tốt tâm lí hi sinh, bây giờ chỉ biến thành phế nhân, ít nhiều cũng kiếm về được một cái mạng mà?Cậu vừa tự giễu an ủi bản thân, vừa chịu đau khổ hóa thú, đau đớn trên người có thể nhịn, nhưng trên tinh thần lại khó chịu đựng, nhưng cậu không dám thả lỏng, vì hậu quả của thả lỏng là biến ngu! Hóa thú không chỉ dị năng biến mất, có khi trí lực kém, tinh thần thất thủ liền biến thành kẻ ngốc.Cho dù biến thành phế nhân, cậu cũng không muốn biến thành thiểu năng phế nhân.Lúc đau đớn cùng cực, cậu cảm thấy bản thân sắp không chịu nổi nửa, một tiếng sáo êm ái đi vào lỗ tai cậu, đập thẳng vào tinh thần.Trong chốc lát, đau đớn rút đi như triều xuống.Cậu cảm thấy dị năng như muốn xé rách cũng dần an tĩnh lại, ngoan ngoãn ở trong cơ thể.Tâm thần mỏi mệt, vô lực muốn té xỉu, nhưng cậu vẫn liều mạng mở to mắt, muốn nhìn xem là ai cứu mình.Sau đó, cậu thấy được...Là cô ấy...Ý thức Lâm Niệm dần khôi phục, cậu dùng sức mở to mắt, đầu tiên nhìn thấy bầu trời đen đầy sao, cậu ý thức được, bây giờ cậu còn ở trong trường thi khe núi.Cậu nghiêng đầu, nhìn bên cạnh, một thân ảnh màu trắng, ngồi đưa lưng về phía cậu.Bóng lưng quen thuộc, cậu nhìn một cái đã nhận ra.Thì ra trước khi hôn mê không phải ảo giác..
Lúc cơ thể hóa thú, Lâm Niệm nghĩ, lần này chắc chắn không tránh khỏi.
Lần đầu hóa thú ông nội kịp thời ra tay ngăn chặn, nhưng đó chỉ là tạm thời, lúc nào cậu cũng có thể hóa thú lần nữa, mà không ai có thể cứu được cậu.
Sợ hãi, không cam lòng tất nhiên có, cậu mới mười tám tuổi, nhân sinh mới bắt đầu, đã bị tuyên cáo tử hình, là ai cũng không thể chấp nhận sự thật này.
Cho nên từ ngày đó trở đi, trong lòng cậu luôn lo lắng, không biết khi nào bị xử tử.
So với chết, chờ đợi trước khi chết là đau khổ nhất.
Đến giờ phút này, cậu phát hiện mình có thể bình tĩnh chấp nhận.
Từ ngày quyết định tòng quân, cậu đã chuẩn bị tốt tâm lí hi sinh, bây giờ chỉ biến thành phế nhân, ít nhiều cũng kiếm về được một cái mạng mà?
Cậu vừa tự giễu an ủi bản thân, vừa chịu đau khổ hóa thú, đau đớn trên người có thể nhịn, nhưng trên tinh thần lại khó chịu đựng, nhưng cậu không dám thả lỏng, vì hậu quả của thả lỏng là biến ngu! Hóa thú không chỉ dị năng biến mất, có khi trí lực kém, tinh thần thất thủ liền biến thành kẻ ngốc.
Cho dù biến thành phế nhân, cậu cũng không muốn biến thành thiểu năng phế nhân.
Lúc đau đớn cùng cực, cậu cảm thấy bản thân sắp không chịu nổi nửa, một tiếng sáo êm ái đi vào lỗ tai cậu, đập thẳng vào tinh thần.
Trong chốc lát, đau đớn rút đi như triều xuống.
Cậu cảm thấy dị năng như muốn xé rách cũng dần an tĩnh lại, ngoan ngoãn ở trong cơ thể.
Tâm thần mỏi mệt, vô lực muốn té xỉu, nhưng cậu vẫn liều mạng mở to mắt, muốn nhìn xem là ai cứu mình.
Sau đó, cậu thấy được...
Là cô ấy...
Ý thức Lâm Niệm dần khôi phục, cậu dùng sức mở to mắt, đầu tiên nhìn thấy bầu trời đen đầy sao, cậu ý thức được, bây giờ cậu còn ở trong trường thi khe núi.
Cậu nghiêng đầu, nhìn bên cạnh, một thân ảnh màu trắng, ngồi đưa lưng về phía cậu.
Bóng lưng quen thuộc, cậu nhìn một cái đã nhận ra.
Thì ra trước khi hôn mê không phải ảo giác.
.
Xuyên Nhanh: Tôi Là Đại BossTác giả: Giang Nam Hồng ĐậuTruyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhEDIT: Vee Chimte. Làm ơn không mang truyện đi nơi khác. - Thân ái- Thế giới I: Hệ Thống Trọng Sinh Ảnh Hậu. #Tin tức tiểu hoa đán Giang Vãn Ca gả vào hào môn, tiết lộ hiện trường hôn lễ giá trên trời.# #Phụng tử thành hôn, Giang Vãn Ca tuyên bố rời khỏi ngành giải trí, giúp chồng dạy con.# #Nhân sinh chiến thắng Giang Vãn Ca, hình ảnh váy cưới trăm vạn!# #Giang Vãn Ca: Dáng vẻ đẹp nhất của người phụ nữ là được gả cho tình yêu.# ...! Hai ngày nay, oanh tạc giới truyền thông đều là tin tức Giang Vãn Ca gả vào hào môn. Cố gia thế lớn, bối cảnh hùng hậu, truyền thông không dám đưa tin lung tung, cho nên đặt sự chú ý lên nhà gái Giang Vãn Ca. Nữ minh tinh gả vào hào môn, từ trước đến nay vẫn luôn là chủ đề nóng, lần này Giang Vãn Ca gả vào hào môn, đương nhiên không thiếu sự chú ý. Lâm Tô mở ti vi, mở điện thoại, thậm chí lúc xem báo chí, đều là tin tức của bọn họ, cô không muốn thấy cũng khó. Mẹ Lâm thấy cô thở dài, còn tưởng cô là khổ sở chuyện Cố Hoài kết hôn, "Tô Tô đừng quá đau lòng,… Lúc cơ thể hóa thú, Lâm Niệm nghĩ, lần này chắc chắn không tránh khỏi.Lần đầu hóa thú ông nội kịp thời ra tay ngăn chặn, nhưng đó chỉ là tạm thời, lúc nào cậu cũng có thể hóa thú lần nữa, mà không ai có thể cứu được cậu.Sợ hãi, không cam lòng tất nhiên có, cậu mới mười tám tuổi, nhân sinh mới bắt đầu, đã bị tuyên cáo tử hình, là ai cũng không thể chấp nhận sự thật này.Cho nên từ ngày đó trở đi, trong lòng cậu luôn lo lắng, không biết khi nào bị xử tử.So với chết, chờ đợi trước khi chết là đau khổ nhất.Đến giờ phút này, cậu phát hiện mình có thể bình tĩnh chấp nhận.Từ ngày quyết định tòng quân, cậu đã chuẩn bị tốt tâm lí hi sinh, bây giờ chỉ biến thành phế nhân, ít nhiều cũng kiếm về được một cái mạng mà?Cậu vừa tự giễu an ủi bản thân, vừa chịu đau khổ hóa thú, đau đớn trên người có thể nhịn, nhưng trên tinh thần lại khó chịu đựng, nhưng cậu không dám thả lỏng, vì hậu quả của thả lỏng là biến ngu! Hóa thú không chỉ dị năng biến mất, có khi trí lực kém, tinh thần thất thủ liền biến thành kẻ ngốc.Cho dù biến thành phế nhân, cậu cũng không muốn biến thành thiểu năng phế nhân.Lúc đau đớn cùng cực, cậu cảm thấy bản thân sắp không chịu nổi nửa, một tiếng sáo êm ái đi vào lỗ tai cậu, đập thẳng vào tinh thần.Trong chốc lát, đau đớn rút đi như triều xuống.Cậu cảm thấy dị năng như muốn xé rách cũng dần an tĩnh lại, ngoan ngoãn ở trong cơ thể.Tâm thần mỏi mệt, vô lực muốn té xỉu, nhưng cậu vẫn liều mạng mở to mắt, muốn nhìn xem là ai cứu mình.Sau đó, cậu thấy được...Là cô ấy...Ý thức Lâm Niệm dần khôi phục, cậu dùng sức mở to mắt, đầu tiên nhìn thấy bầu trời đen đầy sao, cậu ý thức được, bây giờ cậu còn ở trong trường thi khe núi.Cậu nghiêng đầu, nhìn bên cạnh, một thân ảnh màu trắng, ngồi đưa lưng về phía cậu.Bóng lưng quen thuộc, cậu nhìn một cái đã nhận ra.Thì ra trước khi hôn mê không phải ảo giác..