Một ngày mới lại tiếp tục bắt đầu,từng tia nắng chảy dài trên tán lá như đang theo bước chân của một cô gái và đó không ai khác là nó.... Là Hoàng Nguyệt Anh Nó lại làm những công việc mà cứ lặp đi lặp lại trong vòng 2 năm nay ,sáng dậy giặt một đống quần áo lớn,tưới cây,dọn phòng đó là những công việc bình thường mà nó phải làm công việc của một giúp việc trong Dương gia to lớn -"San...mày làm gì mà lâu vậy tính ngủ luôn trong đó à"_ một cái giọng chanh chua cất lên chỉa về hướng nó mà nói Nó từ khi vào làm ở Dương gia đã được đặt cho cái tên là San và bọn giúp việc ở đây không thích nó,ghét nó làm việc chậm chập nên đặt cho nó cái tên là San -Cả buổi sáng mà mày chỉ giặt được có bấy nhiêu đồ đây à? Có biết là còn nhiều việc đang chờ mày lắm không hả?_ giọng nói chanh chua cất lên kèm thêm cái đạp mạnh vào thân thể yếu ớt của nó ,là nó ngã nhào ra đất nhưng không nói gì chỉ nhẹ nhàng đứng dậy làm tiếp công việc đang dở dang của mình mặc dù thân thể nhỏ bé của nó đang rất đau Đến khi…
Chương 3: Nước
Osin Không Biết CườiTác giả: Hàn Tiểu CaTruyện Ngôn TìnhMột ngày mới lại tiếp tục bắt đầu,từng tia nắng chảy dài trên tán lá như đang theo bước chân của một cô gái và đó không ai khác là nó.... Là Hoàng Nguyệt Anh Nó lại làm những công việc mà cứ lặp đi lặp lại trong vòng 2 năm nay ,sáng dậy giặt một đống quần áo lớn,tưới cây,dọn phòng đó là những công việc bình thường mà nó phải làm công việc của một giúp việc trong Dương gia to lớn -"San...mày làm gì mà lâu vậy tính ngủ luôn trong đó à"_ một cái giọng chanh chua cất lên chỉa về hướng nó mà nói Nó từ khi vào làm ở Dương gia đã được đặt cho cái tên là San và bọn giúp việc ở đây không thích nó,ghét nó làm việc chậm chập nên đặt cho nó cái tên là San -Cả buổi sáng mà mày chỉ giặt được có bấy nhiêu đồ đây à? Có biết là còn nhiều việc đang chờ mày lắm không hả?_ giọng nói chanh chua cất lên kèm thêm cái đạp mạnh vào thân thể yếu ớt của nó ,là nó ngã nhào ra đất nhưng không nói gì chỉ nhẹ nhàng đứng dậy làm tiếp công việc đang dở dang của mình mặc dù thân thể nhỏ bé của nó đang rất đau Đến khi… Sau bao nhiêu lâu ngồi máy bay bây giờ hắn và nó đã có mặt ở nước V..Hai người vừa bước xuống máy bay đã trở thành tâm điểm chú ý nhưng đúng hơn là chỉ có hắn làm trái tim phụ nữ loạn nhịp còn nó thì phải chiệu vô vàng sự chỉ trích nhưng ngược lại nó không quan tâm vẫn luôn thủy chung với bộ mặt không cảm xúc làm hắn càng cảm thấy thú vị khóe môi lại liên tục khuếch lên nhìn nó-Thiếu gia.._vừa ra tới cổng sân bay đã có sẵn hàng người chào đón hắn-Ừ.._hắn ừ lạnh một tiếng rồi bước nhanh lên chiếc Lamborghini màu đỏ rực của mình-Cô không lên xe à_hắn lại khếch môi nhìn nó,còn nó thì vẫn đứng như trời trồng khi nghe hắn nói thì mới lẵng lặng bước vào xe"Để xem lần này tôi xem cô như thế nào.."_hắn khếch môi cười nham hiểm nhìn cô vẻ mặt vẫn lạnh tanh không để hắn trong mắt mình đến 1 giây..VÈOOOOO...VÈOOOO.....VÈOOO..Hắn tăng tốc nhanh đến chóng mặt đến nỗi những chiếc xe đang lưu thông trên đường cũng phải nhường lối cho hắn đi nếu không chỉ sợ ngay lập tức sẽ được lão Diêm mời trà mất.Nhưng khi hắn nhìn qua nó lại bất chợt nhiếu mày nó không giống những cô gái hắn đã từng tiếp xúc không run sợ mà la hét bám vào tay hắn,nó khuôn mặt vẫn lạnh lùng ánh mắt bất cần không một tia dao động khiến hắn khẽ cảm thấy khác lạ.Chắc là cảm giác tự ti, không phải tất cả con gái ở thành phố S kia luôn muốn ngã vào lòng hắn sao? Không lẽ mị lực của hắn giảm? Đại thiếu gia tự suy nghĩCòn nó bỗng dưng có một cảm giác xen lẫn vào vừa lạ lẫm vừa quen thuộc mà nó không thể nào nhớ ra nó càng suy nghĩ càng rối càng khiến nó khó chịu bợ lấy đầu, không ngừng lắc mạnh.-Cô sao vậy?_Hắn nhanh chóng giảm ga lại quay sang hỏi thăm nó nhưng đáp lại hắn chỉ là sự im lặng càng làm hắn khó chịu.Sau đó hai người đi trong sự im lặngKhoảng năm phút sau chiếc lamborghini của hắn dừng chân trước một căn biệt thự sang trọng sa hoa có cánh cổng màu đen điểm thêm bụi dây leo quấn quanh tường nở đầy những bông màu hồng đỏ,vào bên trong là một lối đi bằng đá hoa cương bóng hai bên là những thảm cỏ xanh và những chậu cây cảnh được bố trí rất hài hòa đi khoảng ba phút thì cánh cửa chính màu gỗ bóng từ từ hiện ra bên trong căn biệt thự có thiết kế theo kiểu phương tây rất đẹp vào cầu kì-Từ nay cô sẽ là osin đặc biệt của tôi..nhớ phải làm việc cho tốt.._Hắn lại cười, khóe môi gian xảo nhìn nó rồi bước vào phòng của mình còn phòng nó thì đối diện phòng hắn,căn phòng màu trắng tinh khôiBỗng nhiên trong lòng nó lại dâng lên một cảm xúc khó tả từ khi nó đặt chân đến nước V nó liền cảm thấy nơi này rất thân thuộc với nó giống như nơi đây là nhà của nó vậy nhưng rốt cuộc nó lại chẳng nhớ gìCòn về phần hắn,hắn cũng cảm thấy nó rất lạ mà hắn không thể nhận biết nó lạ ở chổ nào..Nó lạnh lùng và gần như là vô cảm nhưng hắn thích và sẽ từ từ tìm hiểu về nó từng chút một..
Sau bao nhiêu lâu ngồi máy bay bây giờ hắn và nó đã có mặt ở nước V..
Hai người vừa bước xuống máy bay đã trở thành tâm điểm chú ý nhưng đúng hơn là chỉ có hắn làm trái tim phụ nữ loạn nhịp còn nó thì phải chiệu vô vàng sự chỉ trích nhưng ngược lại nó không quan tâm vẫn luôn thủy chung với bộ mặt không cảm xúc làm hắn càng cảm thấy thú vị khóe môi lại liên tục khuếch lên nhìn nó
-Thiếu gia.._
vừa ra tới cổng sân bay đã có sẵn hàng người chào đón hắn
-Ừ.._hắn ừ lạnh một tiếng rồi bước nhanh lên chiếc Lamborghini màu đỏ rực của mình
-Cô không lên xe à_
hắn lại khếch môi nhìn nó,còn nó thì vẫn đứng như trời trồng khi nghe hắn nói thì mới lẵng lặng bước vào xe
"Để xem lần này tôi xem cô như thế nào.."_
hắn khếch môi cười nham hiểm nhìn cô vẻ mặt vẫn lạnh tanh không để hắn trong mắt mình đến 1 giây..
VÈOOOOO...VÈOOOO.....VÈOOO..
Hắn tăng tốc nhanh đến chóng mặt đến nỗi những chiếc xe đang lưu thông trên đường cũng phải nhường lối cho hắn đi nếu không chỉ sợ ngay lập tức sẽ được lão Diêm mời trà mất.
Nhưng khi hắn nhìn qua nó lại bất chợt nhiếu mày nó không giống những cô gái hắn đã từng tiếp xúc không run sợ mà la hét bám vào tay hắn,nó khuôn mặt vẫn lạnh lùng ánh mắt bất cần không một tia dao động khiến hắn khẽ cảm thấy khác lạ.
Chắc là cảm giác tự ti, không phải tất cả con gái ở thành phố S kia luôn muốn ngã vào lòng hắn sao? Không lẽ mị lực của hắn giảm? Đại thiếu gia tự suy nghĩ
Còn nó bỗng dưng có một cảm giác xen lẫn vào vừa lạ lẫm vừa quen thuộc mà nó không thể nào nhớ ra nó càng suy nghĩ càng rối càng khiến nó khó chịu bợ lấy đầu, không ngừng lắc mạnh.
-Cô sao vậy?_
Hắn nhanh chóng giảm ga lại quay sang hỏi thăm nó nhưng đáp lại hắn chỉ là sự im lặng càng làm hắn khó chịu.Sau đó hai người đi trong sự im lặng
Khoảng năm phút sau chiếc lamborghini của hắn dừng chân trước một căn biệt thự sang trọng sa hoa có cánh cổng màu đen điểm thêm bụi dây leo quấn quanh tường nở đầy những bông màu hồng đỏ,vào bên trong là một lối đi bằng đá hoa cương bóng hai bên là những thảm cỏ xanh và những chậu cây cảnh được bố trí rất hài hòa đi khoảng ba phút thì cánh cửa chính màu gỗ bóng từ từ hiện ra bên trong căn biệt thự có thiết kế theo kiểu phương tây rất đẹp vào cầu kì
-Từ nay cô sẽ là osin đặc biệt của tôi..nhớ phải làm việc cho tốt.._
Hắn lại cười, khóe môi gian xảo nhìn nó rồi bước vào phòng của mình còn phòng nó thì đối diện phòng hắn,căn phòng màu trắng tinh khôi
Bỗng nhiên trong lòng nó lại dâng lên một cảm xúc khó tả từ khi nó đặt chân đến nước V nó liền cảm thấy nơi này rất thân thuộc với nó giống như nơi đây là nhà của nó vậy nhưng rốt cuộc nó lại chẳng nhớ gì
Còn về phần hắn,hắn cũng cảm thấy nó rất lạ mà hắn không thể nhận biết nó lạ ở chổ nào..Nó lạnh lùng và gần như là vô cảm nhưng hắn thích và sẽ từ từ tìm hiểu về nó từng chút một..
Osin Không Biết CườiTác giả: Hàn Tiểu CaTruyện Ngôn TìnhMột ngày mới lại tiếp tục bắt đầu,từng tia nắng chảy dài trên tán lá như đang theo bước chân của một cô gái và đó không ai khác là nó.... Là Hoàng Nguyệt Anh Nó lại làm những công việc mà cứ lặp đi lặp lại trong vòng 2 năm nay ,sáng dậy giặt một đống quần áo lớn,tưới cây,dọn phòng đó là những công việc bình thường mà nó phải làm công việc của một giúp việc trong Dương gia to lớn -"San...mày làm gì mà lâu vậy tính ngủ luôn trong đó à"_ một cái giọng chanh chua cất lên chỉa về hướng nó mà nói Nó từ khi vào làm ở Dương gia đã được đặt cho cái tên là San và bọn giúp việc ở đây không thích nó,ghét nó làm việc chậm chập nên đặt cho nó cái tên là San -Cả buổi sáng mà mày chỉ giặt được có bấy nhiêu đồ đây à? Có biết là còn nhiều việc đang chờ mày lắm không hả?_ giọng nói chanh chua cất lên kèm thêm cái đạp mạnh vào thân thể yếu ớt của nó ,là nó ngã nhào ra đất nhưng không nói gì chỉ nhẹ nhàng đứng dậy làm tiếp công việc đang dở dang của mình mặc dù thân thể nhỏ bé của nó đang rất đau Đến khi… Sau bao nhiêu lâu ngồi máy bay bây giờ hắn và nó đã có mặt ở nước V..Hai người vừa bước xuống máy bay đã trở thành tâm điểm chú ý nhưng đúng hơn là chỉ có hắn làm trái tim phụ nữ loạn nhịp còn nó thì phải chiệu vô vàng sự chỉ trích nhưng ngược lại nó không quan tâm vẫn luôn thủy chung với bộ mặt không cảm xúc làm hắn càng cảm thấy thú vị khóe môi lại liên tục khuếch lên nhìn nó-Thiếu gia.._vừa ra tới cổng sân bay đã có sẵn hàng người chào đón hắn-Ừ.._hắn ừ lạnh một tiếng rồi bước nhanh lên chiếc Lamborghini màu đỏ rực của mình-Cô không lên xe à_hắn lại khếch môi nhìn nó,còn nó thì vẫn đứng như trời trồng khi nghe hắn nói thì mới lẵng lặng bước vào xe"Để xem lần này tôi xem cô như thế nào.."_hắn khếch môi cười nham hiểm nhìn cô vẻ mặt vẫn lạnh tanh không để hắn trong mắt mình đến 1 giây..VÈOOOOO...VÈOOOO.....VÈOOO..Hắn tăng tốc nhanh đến chóng mặt đến nỗi những chiếc xe đang lưu thông trên đường cũng phải nhường lối cho hắn đi nếu không chỉ sợ ngay lập tức sẽ được lão Diêm mời trà mất.Nhưng khi hắn nhìn qua nó lại bất chợt nhiếu mày nó không giống những cô gái hắn đã từng tiếp xúc không run sợ mà la hét bám vào tay hắn,nó khuôn mặt vẫn lạnh lùng ánh mắt bất cần không một tia dao động khiến hắn khẽ cảm thấy khác lạ.Chắc là cảm giác tự ti, không phải tất cả con gái ở thành phố S kia luôn muốn ngã vào lòng hắn sao? Không lẽ mị lực của hắn giảm? Đại thiếu gia tự suy nghĩCòn nó bỗng dưng có một cảm giác xen lẫn vào vừa lạ lẫm vừa quen thuộc mà nó không thể nào nhớ ra nó càng suy nghĩ càng rối càng khiến nó khó chịu bợ lấy đầu, không ngừng lắc mạnh.-Cô sao vậy?_Hắn nhanh chóng giảm ga lại quay sang hỏi thăm nó nhưng đáp lại hắn chỉ là sự im lặng càng làm hắn khó chịu.Sau đó hai người đi trong sự im lặngKhoảng năm phút sau chiếc lamborghini của hắn dừng chân trước một căn biệt thự sang trọng sa hoa có cánh cổng màu đen điểm thêm bụi dây leo quấn quanh tường nở đầy những bông màu hồng đỏ,vào bên trong là một lối đi bằng đá hoa cương bóng hai bên là những thảm cỏ xanh và những chậu cây cảnh được bố trí rất hài hòa đi khoảng ba phút thì cánh cửa chính màu gỗ bóng từ từ hiện ra bên trong căn biệt thự có thiết kế theo kiểu phương tây rất đẹp vào cầu kì-Từ nay cô sẽ là osin đặc biệt của tôi..nhớ phải làm việc cho tốt.._Hắn lại cười, khóe môi gian xảo nhìn nó rồi bước vào phòng của mình còn phòng nó thì đối diện phòng hắn,căn phòng màu trắng tinh khôiBỗng nhiên trong lòng nó lại dâng lên một cảm xúc khó tả từ khi nó đặt chân đến nước V nó liền cảm thấy nơi này rất thân thuộc với nó giống như nơi đây là nhà của nó vậy nhưng rốt cuộc nó lại chẳng nhớ gìCòn về phần hắn,hắn cũng cảm thấy nó rất lạ mà hắn không thể nhận biết nó lạ ở chổ nào..Nó lạnh lùng và gần như là vô cảm nhưng hắn thích và sẽ từ từ tìm hiểu về nó từng chút một..