Tác giả:

Một ngày mới lại tiếp tục bắt đầu,từng tia nắng chảy dài trên tán lá như đang theo bước chân của một cô gái và đó không ai khác là nó.... Là Hoàng Nguyệt Anh Nó lại làm những công việc mà cứ lặp đi lặp lại trong vòng 2 năm nay ,sáng dậy giặt một đống quần áo lớn,tưới cây,dọn phòng đó là những công việc bình thường mà nó phải làm công việc của một giúp việc trong Dương gia to lớn -"San...mày làm gì mà lâu vậy tính ngủ luôn trong đó à"_ một cái giọng chanh chua cất lên chỉa về hướng nó mà nói Nó từ khi vào làm ở Dương gia đã được đặt cho cái tên là San và bọn giúp việc ở đây không thích nó,ghét nó làm việc chậm chập nên đặt cho nó cái tên là San -Cả buổi sáng mà mày chỉ giặt được có bấy nhiêu đồ đây à? Có biết là còn nhiều việc đang chờ mày lắm không hả?_ giọng nói chanh chua cất lên kèm thêm cái đạp mạnh vào thân thể yếu ớt của nó ,là nó ngã nhào ra đất nhưng không nói gì chỉ nhẹ nhàng đứng dậy làm tiếp công việc đang dở dang của mình mặc dù thân thể nhỏ bé của nó đang rất đau Đến khi…

Chương 9: Hoạch Của Cáo Già

Osin Không Biết CườiTác giả: Hàn Tiểu CaTruyện Ngôn TìnhMột ngày mới lại tiếp tục bắt đầu,từng tia nắng chảy dài trên tán lá như đang theo bước chân của một cô gái và đó không ai khác là nó.... Là Hoàng Nguyệt Anh Nó lại làm những công việc mà cứ lặp đi lặp lại trong vòng 2 năm nay ,sáng dậy giặt một đống quần áo lớn,tưới cây,dọn phòng đó là những công việc bình thường mà nó phải làm công việc của một giúp việc trong Dương gia to lớn -"San...mày làm gì mà lâu vậy tính ngủ luôn trong đó à"_ một cái giọng chanh chua cất lên chỉa về hướng nó mà nói Nó từ khi vào làm ở Dương gia đã được đặt cho cái tên là San và bọn giúp việc ở đây không thích nó,ghét nó làm việc chậm chập nên đặt cho nó cái tên là San -Cả buổi sáng mà mày chỉ giặt được có bấy nhiêu đồ đây à? Có biết là còn nhiều việc đang chờ mày lắm không hả?_ giọng nói chanh chua cất lên kèm thêm cái đạp mạnh vào thân thể yếu ớt của nó ,là nó ngã nhào ra đất nhưng không nói gì chỉ nhẹ nhàng đứng dậy làm tiếp công việc đang dở dang của mình mặc dù thân thể nhỏ bé của nó đang rất đau Đến khi… Rồi lại một sáng kiến mới lại nảy nở trong đầu hắnRồi rất nhanh trong vườn khỉ lại  có một con khỉ làm mấy con khỉ khác rất là thích thú nhất là mấy em khỉ cái và con  khỉ đó không ai khác là hắn hắn bận một bộ đồ thú nhìn rất đáng yêuHắn chạy vòng quanh chuồng vì bị mấy con khỉ đuổi theo,có con tinh quái hơn đảo lên trên đầu hắn sờ mó,con thì nắm cái đuôi dài lôi làm hắn múa may loạn xạ bên ngoài có rất nhiều em nhỏ đến xem nhìn hắn cười khúc khích còn nó thì vẫn như vậy nhưng đôi mắt lạnh lùng của nó đã hiện lên vài tia thích thúCòn hắn trong chuồng khỉ khổ sở vật lộn với bày khỉ mà đang giữa ngày cuối hè hắn lại mặt bộ đồ đó nữa nên mệt càng thêm mệt lảo đảo chạy sát vào bờ lưới-GẦMMMM_nhưng rất nhanh lại giật bắn người chạy toán loạn-Ôi chúa ơi cọp cái..._Hắn hét lên nhìn con vật to lớn bên cạnh rồi lại bắt chước theo hành động của nó trông đáng yêu cực khiến mọi người đều phá lên cười nhưng bao công sức của hắn lại đổ sông đổ biển khi nó lần nữa lại biến mất-Đúng thật là cô ta không có dây thần kinh cảm giác_Hắn thất vọng hoàn toàn khi hắn làm bai nhiêu trò mà nó lại chả nở nỗi một nụ cười còn hại hắn mất hết mặt mũi giờ còn phải đi tìm nóCũng rất may nó không đi xa chỉ ở cách chỗ hắn khoảng 10m nó đang đứng dưới một góc cây khung mặt đỏ ửng lên vì nắng-Osin vô cảm_Hắn cau mày gọi nó nhưng đáp lại hắn vẫn là sự im lặng-Ọt..ọt...ọt..._bỗng nghe được một âm thanh kỳ lạ làm hắn chú ý lắng nghe thì mới biết âm thanh đó phát ra từ bụng nó-Đi thôi tôi đưa cô đi ăn_hắn cười trều mến rồi nắm lấy tay nó đến một quán ăn,gọi đủ món nhưng hắn không ăn chỉ chăm chú nhìn nóNó ngồi ăn ngon lành cũng chả thèm quan tâm tới hắn làm hắn vừa giận lại vừa buồi cười.Hắn cớ sao phải vì một osin nhỏ bé mà phải làm như vậy chứ thật nực cười..nghĩ vậy hắn lại cười cười chính bản thân mình vì thông minh một đời ngu một lúcThế rồi một ngày dài lại trôi qua hắn cùng có lại trở về nhà hắn về phòng hắn nó về phòng nó.Hai người mỗi người một suy nghĩ,nó thì vẫn miệt mài nhìn lên bầu trời đầy sao mà đôi mắt trống rỗng còn hắn thì nằm ường ra giường và tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ làm cái chuyện mất mặt này nữa"osin đáng ghét tôi nhất định sẽ thay đổi cô"hắn khuôn mặt lạnh lùng đôi mắt khẽ nhắm lại rồi từ từ đi vào giấc ngủ

Rồi lại một sáng kiến mới lại nảy nở trong đầu hắn

Rồi rất nhanh trong vườn khỉ lại  có một con khỉ làm mấy con khỉ khác rất là thích thú nhất là mấy em khỉ cái và con  khỉ đó không ai khác là hắn hắn bận một bộ đồ thú nhìn rất đáng yêu

Hắn chạy vòng quanh chuồng vì bị mấy con khỉ đuổi theo,có con tinh quái hơn đảo lên trên đầu hắn sờ mó,con thì nắm cái đuôi dài lôi làm hắn múa may loạn xạ bên ngoài có rất nhiều em nhỏ đến xem nhìn hắn cười khúc khích còn nó thì vẫn như vậy nhưng đôi mắt lạnh lùng của nó đã hiện lên vài tia thích thú

Còn hắn trong chuồng khỉ khổ sở vật lộn với bày khỉ mà đang giữa ngày cuối hè hắn lại mặt bộ đồ đó nữa nên mệt càng thêm mệt lảo đảo chạy sát vào bờ lưới

-GẦMMMM_

nhưng rất nhanh lại giật bắn người chạy toán loạn

-Ôi chúa ơi cọp cái..._

Hắn hét lên nhìn con vật to lớn bên cạnh rồi lại bắt chước theo hành động của nó trông đáng yêu cực khiến mọi người đều phá lên cười nhưng bao công sức của hắn lại đổ sông đổ biển khi nó lần nữa lại biến mất

-Đúng thật là cô ta không có dây thần kinh cảm giác_

Hắn thất vọng hoàn toàn khi hắn làm bai nhiêu trò mà nó lại chả nở nỗi một nụ cười còn hại hắn mất hết mặt mũi giờ còn phải đi tìm nó

Cũng rất may nó không đi xa chỉ ở cách chỗ hắn khoảng 10m nó đang đứng dưới một góc cây khung mặt đỏ ửng lên vì nắng

-Osin vô cảm_

Hắn cau mày gọi nó nhưng đáp lại hắn vẫn là sự im lặng

-Ọt..ọt...ọt..._

bỗng nghe được một âm thanh kỳ lạ làm hắn chú ý lắng nghe thì mới biết âm thanh đó phát ra từ bụng nó

-Đi thôi tôi đưa cô đi ăn_

hắn cười trều mến rồi nắm lấy tay nó đến một quán ăn,gọi đủ món nhưng hắn không ăn chỉ chăm chú nhìn nó

Nó ngồi ăn ngon lành cũng chả thèm quan tâm tới hắn làm hắn vừa giận lại vừa buồi cười.

Hắn cớ sao phải vì một osin nhỏ bé mà phải làm như vậy chứ thật nực cười..nghĩ vậy hắn lại cười cười chính bản thân mình vì thông minh một đời ngu một lúc

Thế rồi một ngày dài lại trôi qua hắn cùng có lại trở về nhà hắn về phòng hắn nó về phòng nó.

Hai người mỗi người một suy nghĩ,nó thì vẫn miệt mài nhìn lên bầu trời đầy sao mà đôi mắt trống rỗng còn hắn thì nằm ường ra giường và tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ làm cái chuyện mất mặt này nữa

"osin đáng ghét tôi nhất định sẽ thay đổi cô"hắn khuôn mặt lạnh lùng đôi mắt khẽ nhắm lại rồi từ từ đi vào giấc ngủ

Osin Không Biết CườiTác giả: Hàn Tiểu CaTruyện Ngôn TìnhMột ngày mới lại tiếp tục bắt đầu,từng tia nắng chảy dài trên tán lá như đang theo bước chân của một cô gái và đó không ai khác là nó.... Là Hoàng Nguyệt Anh Nó lại làm những công việc mà cứ lặp đi lặp lại trong vòng 2 năm nay ,sáng dậy giặt một đống quần áo lớn,tưới cây,dọn phòng đó là những công việc bình thường mà nó phải làm công việc của một giúp việc trong Dương gia to lớn -"San...mày làm gì mà lâu vậy tính ngủ luôn trong đó à"_ một cái giọng chanh chua cất lên chỉa về hướng nó mà nói Nó từ khi vào làm ở Dương gia đã được đặt cho cái tên là San và bọn giúp việc ở đây không thích nó,ghét nó làm việc chậm chập nên đặt cho nó cái tên là San -Cả buổi sáng mà mày chỉ giặt được có bấy nhiêu đồ đây à? Có biết là còn nhiều việc đang chờ mày lắm không hả?_ giọng nói chanh chua cất lên kèm thêm cái đạp mạnh vào thân thể yếu ớt của nó ,là nó ngã nhào ra đất nhưng không nói gì chỉ nhẹ nhàng đứng dậy làm tiếp công việc đang dở dang của mình mặc dù thân thể nhỏ bé của nó đang rất đau Đến khi… Rồi lại một sáng kiến mới lại nảy nở trong đầu hắnRồi rất nhanh trong vườn khỉ lại  có một con khỉ làm mấy con khỉ khác rất là thích thú nhất là mấy em khỉ cái và con  khỉ đó không ai khác là hắn hắn bận một bộ đồ thú nhìn rất đáng yêuHắn chạy vòng quanh chuồng vì bị mấy con khỉ đuổi theo,có con tinh quái hơn đảo lên trên đầu hắn sờ mó,con thì nắm cái đuôi dài lôi làm hắn múa may loạn xạ bên ngoài có rất nhiều em nhỏ đến xem nhìn hắn cười khúc khích còn nó thì vẫn như vậy nhưng đôi mắt lạnh lùng của nó đã hiện lên vài tia thích thúCòn hắn trong chuồng khỉ khổ sở vật lộn với bày khỉ mà đang giữa ngày cuối hè hắn lại mặt bộ đồ đó nữa nên mệt càng thêm mệt lảo đảo chạy sát vào bờ lưới-GẦMMMM_nhưng rất nhanh lại giật bắn người chạy toán loạn-Ôi chúa ơi cọp cái..._Hắn hét lên nhìn con vật to lớn bên cạnh rồi lại bắt chước theo hành động của nó trông đáng yêu cực khiến mọi người đều phá lên cười nhưng bao công sức của hắn lại đổ sông đổ biển khi nó lần nữa lại biến mất-Đúng thật là cô ta không có dây thần kinh cảm giác_Hắn thất vọng hoàn toàn khi hắn làm bai nhiêu trò mà nó lại chả nở nỗi một nụ cười còn hại hắn mất hết mặt mũi giờ còn phải đi tìm nóCũng rất may nó không đi xa chỉ ở cách chỗ hắn khoảng 10m nó đang đứng dưới một góc cây khung mặt đỏ ửng lên vì nắng-Osin vô cảm_Hắn cau mày gọi nó nhưng đáp lại hắn vẫn là sự im lặng-Ọt..ọt...ọt..._bỗng nghe được một âm thanh kỳ lạ làm hắn chú ý lắng nghe thì mới biết âm thanh đó phát ra từ bụng nó-Đi thôi tôi đưa cô đi ăn_hắn cười trều mến rồi nắm lấy tay nó đến một quán ăn,gọi đủ món nhưng hắn không ăn chỉ chăm chú nhìn nóNó ngồi ăn ngon lành cũng chả thèm quan tâm tới hắn làm hắn vừa giận lại vừa buồi cười.Hắn cớ sao phải vì một osin nhỏ bé mà phải làm như vậy chứ thật nực cười..nghĩ vậy hắn lại cười cười chính bản thân mình vì thông minh một đời ngu một lúcThế rồi một ngày dài lại trôi qua hắn cùng có lại trở về nhà hắn về phòng hắn nó về phòng nó.Hai người mỗi người một suy nghĩ,nó thì vẫn miệt mài nhìn lên bầu trời đầy sao mà đôi mắt trống rỗng còn hắn thì nằm ường ra giường và tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ làm cái chuyện mất mặt này nữa"osin đáng ghét tôi nhất định sẽ thay đổi cô"hắn khuôn mặt lạnh lùng đôi mắt khẽ nhắm lại rồi từ từ đi vào giấc ngủ

Chương 9: Hoạch Của Cáo Già