Chuyện xảy ra vào dịp Tết Nguyên Đán của một năm nọ, cụ thể là năm bao nhiêu thì tôi không rõ nữa. Hôm đó trời rất lạnh, đóng cả tuyết, vốn là hễ cứ vào mùa này là chắc chắn tôi sẽ ở lại Hàng Châu, nằm cuộn mình trong nhà, hoặc thỉnh thoảng đến xem cửa hàng một chút, tóm lại là tôi không muốn đi xa vào cái dịp như thế này. Có điều, năm ấy lại là một ngoại lệ, năm ấy tôi không thể không cùng gia đình lặn lội đường xa, quay về một ngôi làng nhỏ sát rìa Trường Sa. Ngôi làng đó là tổ thôn của nhà tôi, tên là Mạo Sa Tỉnh. Nhìn bề ngoài thì làng này cũng không có gì khác biệt so với mấy vùng nông thôn mới bây giờ, nhà nông dân cứ chồng chất lên nhau cao ngất, ốp sứ lòe loẹt, vào sâu bên trong một chút là đến khu làng cũ, có rất nhiều ngôi nhà xây bằng đất cũ kỹ nằm dọc theo sườn núi. Đó là những ngôi nhà rất cổ, gần như không thể khảo cứu được những cột kèo đầu tiên được dựng lên vào thời nào nữa rồi. Đa số những ngôi nhà này đều chỉ còn người già ở lại, một số thì không còn ai ở nữa, trở…
Chương 31: Vĩ Thanh
Hạ Tuế Thiên 2013Tác giả: Lê VịtTruyện Linh DịChuyện xảy ra vào dịp Tết Nguyên Đán của một năm nọ, cụ thể là năm bao nhiêu thì tôi không rõ nữa. Hôm đó trời rất lạnh, đóng cả tuyết, vốn là hễ cứ vào mùa này là chắc chắn tôi sẽ ở lại Hàng Châu, nằm cuộn mình trong nhà, hoặc thỉnh thoảng đến xem cửa hàng một chút, tóm lại là tôi không muốn đi xa vào cái dịp như thế này. Có điều, năm ấy lại là một ngoại lệ, năm ấy tôi không thể không cùng gia đình lặn lội đường xa, quay về một ngôi làng nhỏ sát rìa Trường Sa. Ngôi làng đó là tổ thôn của nhà tôi, tên là Mạo Sa Tỉnh. Nhìn bề ngoài thì làng này cũng không có gì khác biệt so với mấy vùng nông thôn mới bây giờ, nhà nông dân cứ chồng chất lên nhau cao ngất, ốp sứ lòe loẹt, vào sâu bên trong một chút là đến khu làng cũ, có rất nhiều ngôi nhà xây bằng đất cũ kỹ nằm dọc theo sườn núi. Đó là những ngôi nhà rất cổ, gần như không thể khảo cứu được những cột kèo đầu tiên được dựng lên vào thời nào nữa rồi. Đa số những ngôi nhà này đều chỉ còn người già ở lại, một số thì không còn ai ở nữa, trở… Editor: An NhienBeta: tongminhngocNói xong chú Hai lấy từ trong túi ra một chiếc khăn tay rồi mở ra cho tôi xem, là chìa khóa tìm được trong tay ông bác."Ây, chú nói là ông bác muốn cho chúng ta xem gia phả là giả sao? Chìa khóa này chú lấy từ chỗ nào vậy?""Đây quả thật là tìm thấy từ trong tay ông bác, chú chỉ mượn đề tài để nói chuyện của mình một chút thôi.". Chú Hai nói: "nhưng đây không phải là chìa khóa mở cái hòm kia. Chú từng thử đi mở rồi, không được."Tôi ừ một tiếng: "Làm sao lại vậy, cháu thấy chính là cái chìa này mà."Chú Hai lắc đầu nói: "Không phải, chìa khóa này, có thể mở ra một cái hòm tương tự thế. Hơn nữa __" chú giơ chìa khóa lên, chỉ thấy trên mặt có một chữ "Ngô". "Ông bác trước khi chết có giấu cái chìa khóa này, là muốn chúng ta làm gì chứ?""Đừng nghĩ nữa," tôi nói: "năm sau rồi nói.""Đúng,". Chú Hai cất chìa khóa đi "cứ ăn tết xong đã.". Nói rồi vỗ tôi một cái, "chạy chậm một chút, chú ý an toàn."
Editor: An Nhien
Beta: tongminhngoc
Nói xong chú Hai lấy từ trong túi ra một chiếc khăn tay rồi mở ra cho tôi xem, là chìa khóa tìm được trong tay ông bác.
"Ây, chú nói là ông bác muốn cho chúng ta xem gia phả là giả sao? Chìa khóa này chú lấy từ chỗ nào vậy?"
"Đây quả thật là tìm thấy từ trong tay ông bác, chú chỉ mượn đề tài để nói chuyện của mình một chút thôi.". Chú Hai nói: "nhưng đây không phải là chìa khóa mở cái hòm kia. Chú từng thử đi mở rồi, không được."
Tôi ừ một tiếng: "Làm sao lại vậy, cháu thấy chính là cái chìa này mà."
Chú Hai lắc đầu nói: "Không phải, chìa khóa này, có thể mở ra một cái hòm tương tự thế. Hơn nữa __" chú giơ chìa khóa lên, chỉ thấy trên mặt có một chữ "Ngô". "Ông bác trước khi chết có giấu cái chìa khóa này, là muốn chúng ta làm gì chứ?"
"Đừng nghĩ nữa," tôi nói: "năm sau rồi nói."
"Đúng,". Chú Hai cất chìa khóa đi "cứ ăn tết xong đã.". Nói rồi vỗ tôi một cái, "chạy chậm một chút, chú ý an toàn."
Hạ Tuế Thiên 2013Tác giả: Lê VịtTruyện Linh DịChuyện xảy ra vào dịp Tết Nguyên Đán của một năm nọ, cụ thể là năm bao nhiêu thì tôi không rõ nữa. Hôm đó trời rất lạnh, đóng cả tuyết, vốn là hễ cứ vào mùa này là chắc chắn tôi sẽ ở lại Hàng Châu, nằm cuộn mình trong nhà, hoặc thỉnh thoảng đến xem cửa hàng một chút, tóm lại là tôi không muốn đi xa vào cái dịp như thế này. Có điều, năm ấy lại là một ngoại lệ, năm ấy tôi không thể không cùng gia đình lặn lội đường xa, quay về một ngôi làng nhỏ sát rìa Trường Sa. Ngôi làng đó là tổ thôn của nhà tôi, tên là Mạo Sa Tỉnh. Nhìn bề ngoài thì làng này cũng không có gì khác biệt so với mấy vùng nông thôn mới bây giờ, nhà nông dân cứ chồng chất lên nhau cao ngất, ốp sứ lòe loẹt, vào sâu bên trong một chút là đến khu làng cũ, có rất nhiều ngôi nhà xây bằng đất cũ kỹ nằm dọc theo sườn núi. Đó là những ngôi nhà rất cổ, gần như không thể khảo cứu được những cột kèo đầu tiên được dựng lên vào thời nào nữa rồi. Đa số những ngôi nhà này đều chỉ còn người già ở lại, một số thì không còn ai ở nữa, trở… Editor: An NhienBeta: tongminhngocNói xong chú Hai lấy từ trong túi ra một chiếc khăn tay rồi mở ra cho tôi xem, là chìa khóa tìm được trong tay ông bác."Ây, chú nói là ông bác muốn cho chúng ta xem gia phả là giả sao? Chìa khóa này chú lấy từ chỗ nào vậy?""Đây quả thật là tìm thấy từ trong tay ông bác, chú chỉ mượn đề tài để nói chuyện của mình một chút thôi.". Chú Hai nói: "nhưng đây không phải là chìa khóa mở cái hòm kia. Chú từng thử đi mở rồi, không được."Tôi ừ một tiếng: "Làm sao lại vậy, cháu thấy chính là cái chìa này mà."Chú Hai lắc đầu nói: "Không phải, chìa khóa này, có thể mở ra một cái hòm tương tự thế. Hơn nữa __" chú giơ chìa khóa lên, chỉ thấy trên mặt có một chữ "Ngô". "Ông bác trước khi chết có giấu cái chìa khóa này, là muốn chúng ta làm gì chứ?""Đừng nghĩ nữa," tôi nói: "năm sau rồi nói.""Đúng,". Chú Hai cất chìa khóa đi "cứ ăn tết xong đã.". Nói rồi vỗ tôi một cái, "chạy chậm một chút, chú ý an toàn."