01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi…
Chương 20
Phụ Thân Ta Muốn Giết TaTác giả: Lưu Quang TúyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi… 20.Ta thích hắn sao? Ta thích tiểu thiếu gia á? Sao có thể? Nhưng tại sao lại không có khả năng? Tiểu thiếu gia không thể sinh hài tử, nhưng kỳ thật ta cũng không mong có hài tử lắm, hơn nữa một tiểu thiếu gia đã đủ khiến ta phiền lòng. Vô vàng ý nghĩ xoay vòng vòng trong đầu, ta nhớ đến tiên sinh kể chuyện ở chân núi, hắn nói thích một người sẽ thích nhìn người đó cười. Nhưng ta không giống vậy, ta thích nhìn tiểu thiếu gia khóc, mắt hạnh rưng rưng, khóe mi ửng đỏ, mỗi lần nhìn thấy hắn như vậy, ta liền nhịn không được làm nhiều hơn một lần. Ôi chao, về nhà trước đi, ta muốn trở về.
20.
Ta thích hắn sao? Ta thích tiểu thiếu gia á? Sao có thể? Nhưng tại sao lại không có khả năng? Tiểu thiếu gia không thể sinh hài tử, nhưng kỳ thật ta cũng không mong có hài tử lắm, hơn nữa một tiểu thiếu gia đã đủ khiến ta phiền lòng. Vô vàng ý nghĩ xoay vòng vòng trong đầu, ta nhớ đến tiên sinh kể chuyện ở chân núi, hắn nói thích một người sẽ thích nhìn người đó cười. Nhưng ta không giống vậy, ta thích nhìn tiểu thiếu gia khóc, mắt hạnh rưng rưng, khóe mi ửng đỏ, mỗi lần nhìn thấy hắn như vậy, ta liền nhịn không được làm nhiều hơn một lần. Ôi chao, về nhà trước đi, ta muốn trở về.
Phụ Thân Ta Muốn Giết TaTác giả: Lưu Quang TúyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi… 20.Ta thích hắn sao? Ta thích tiểu thiếu gia á? Sao có thể? Nhưng tại sao lại không có khả năng? Tiểu thiếu gia không thể sinh hài tử, nhưng kỳ thật ta cũng không mong có hài tử lắm, hơn nữa một tiểu thiếu gia đã đủ khiến ta phiền lòng. Vô vàng ý nghĩ xoay vòng vòng trong đầu, ta nhớ đến tiên sinh kể chuyện ở chân núi, hắn nói thích một người sẽ thích nhìn người đó cười. Nhưng ta không giống vậy, ta thích nhìn tiểu thiếu gia khóc, mắt hạnh rưng rưng, khóe mi ửng đỏ, mỗi lần nhìn thấy hắn như vậy, ta liền nhịn không được làm nhiều hơn một lần. Ôi chao, về nhà trước đi, ta muốn trở về.