Tác giả:

Trời mùa đông rét thấu xương, một chiếc xe taxi từ từ chạy đến dừng trước cổng khu chung cư cao cấp. Không lâu sau một cô gái mặc áo che kín mít kéo hành lý bước xuống xe, sau đó xoay người cảm ơn tài xế, lúc chiếc xe đi khỏi rồi, cô mới bước vào khung chung cư cao cấp nhưng chưa vào đến cổng thì hai bảo vệ mặt mày nghiêm nghị tiến đến, dù hành động rất lễ phép nhưng vẻ mặt lại đầy nghi ngờ. “Xin lỗi, cô muốn tìm ai?” Bảo vệ trẻ tuổi nghiêm mặt hỏi. Cô kéo khăn quàng cổ đang che mũi xuống, mỉm cười trả lời, “Xin chào, tôi họ Hà, Hà Thu Nhiên, tôi có hẹn với dì Trần Hảo sống ở lầu tám, phiền anh thông báo cho dì ấy dùm!” “Trần Hảo?” Bảo vệ nhăn mày suy nghĩ xem trong khu chung cư này có ai tên Trần Hảo không, rốt cuộc ai là Trần Hảo? “À, tôi nhớ rồi, là thím Trần!” Một bảo vệ khác nhìn như có thâm niên lâu hơn bỗng dưng la lên, “Hôm qua thím Trần có nói với tôi là hôm nay có cô Hà sẽ đến đây, kêu chúng ta để ý một chút.” Hừ! Ở đây toàn người có danh tiếng sống, không giàu có thì cũng…

Chương 11: Ngoại truyện 1

Tổng Tài “Ngang Hơn Cua”Tác giả: Trạm LượngTruyện Ngôn TìnhTrời mùa đông rét thấu xương, một chiếc xe taxi từ từ chạy đến dừng trước cổng khu chung cư cao cấp. Không lâu sau một cô gái mặc áo che kín mít kéo hành lý bước xuống xe, sau đó xoay người cảm ơn tài xế, lúc chiếc xe đi khỏi rồi, cô mới bước vào khung chung cư cao cấp nhưng chưa vào đến cổng thì hai bảo vệ mặt mày nghiêm nghị tiến đến, dù hành động rất lễ phép nhưng vẻ mặt lại đầy nghi ngờ. “Xin lỗi, cô muốn tìm ai?” Bảo vệ trẻ tuổi nghiêm mặt hỏi. Cô kéo khăn quàng cổ đang che mũi xuống, mỉm cười trả lời, “Xin chào, tôi họ Hà, Hà Thu Nhiên, tôi có hẹn với dì Trần Hảo sống ở lầu tám, phiền anh thông báo cho dì ấy dùm!” “Trần Hảo?” Bảo vệ nhăn mày suy nghĩ xem trong khu chung cư này có ai tên Trần Hảo không, rốt cuộc ai là Trần Hảo? “À, tôi nhớ rồi, là thím Trần!” Một bảo vệ khác nhìn như có thâm niên lâu hơn bỗng dưng la lên, “Hôm qua thím Trần có nói với tôi là hôm nay có cô Hà sẽ đến đây, kêu chúng ta để ý một chút.” Hừ! Ở đây toàn người có danh tiếng sống, không giàu có thì cũng… Lần thứ nhất khi Bàng Sĩ Bân và Hà Thu Nhiên lăn lăn lộn lộn trên giường, hai người làm đủ màn dạo đầu nóng bỏng, toàn thân nóng bừng vì dục hỏa thiêu đốt..."Này, em yêu..." Thở hổn hển, đang trong tình trạng nguy cấp anh lại lề mề, không chịu xông vào thành."Hả?" Từ từ mở đôi mắt mờ ảo, mê mụi vì lửa tình đang dâng lên, cô không hiểu sao anh phải dừng lại?"Thừa nhận đi! Anh là đại bác, không phải là "cây chổi bị gãy" như em nói, đúng không hả?"Hà Thu Nhiên im lặng một lúc không nói gì ----- trong lúc này mà anh còn so đo cái gì không biết nữa."Thừa nhận! Thừa nhận đi! Anh là đại bác hạng nặng..." Phải biết rằng anh bị ô danh bởi "cây chổi bị gãy" quá lâu rồi, hôm nay cần phải đòi lại công đạo từ miệng cô mới được.Bây giờ là gì thế hả?Em bé ba tuổi muốn lấy kẹo ăn, không lấy được danh tiếng "đại bác" không chịu bỏ qua sao?"Hạng nặng à... Cái này khó nói lắm, cảm nhận mới biết được, còn về phần phải đại bác..." Khoé miệng nhếch lên tinh ranh, liếc nhìn xuống phía dưới, cô miễn cưỡng nói, "Để xem thế nào đã!"Không nói ra miệng bởi vì thực tế trong đại bác đẳng cấp cao, miễn cưỡng tiếp cận đại bác cấp thấp nhất, nhưng sợ đả kích đến tôn nghiêm đàn ông của anh, tốt nhất đừng nói anh biết.Nghe thế, lòng anh vui sướng khôn cùng, tức khắc phấn khởi xách thương ra trận, biểu hiển dũng mạnh phi thường.Kể từ đó, cô đã có được một bài học sâu sắc, kích thước thật sự không quan trọng, sự tự tin mới là chìa khoá cho tất cả!

Lần thứ nhất khi Bàng Sĩ Bân và Hà Thu Nhiên lăn lăn lộn lộn trên giường, hai người làm đủ màn dạo đầu nóng bỏng, toàn thân nóng bừng vì dục hỏa thiêu đốt...

"Này, em yêu..." Thở hổn hển, đang trong tình trạng nguy cấp anh lại lề mề, không chịu xông vào thành.

"Hả?" Từ từ mở đôi mắt mờ ảo, mê mụi vì lửa tình đang dâng lên, cô không hiểu sao anh phải dừng lại?

"Thừa nhận đi! Anh là đại bác, không phải là "cây chổi bị gãy" như em nói, đúng không hả?"

Hà Thu Nhiên im lặng một lúc không nói gì ----- trong lúc này mà anh còn so đo cái gì không biết nữa.

"Thừa nhận! Thừa nhận đi! Anh là đại bác hạng nặng..." Phải biết rằng anh bị ô danh bởi "cây chổi bị gãy" quá lâu rồi, hôm nay cần phải đòi lại công đạo từ miệng cô mới được.

Bây giờ là gì thế hả?

Em bé ba tuổi muốn lấy kẹo ăn, không lấy được danh tiếng "đại bác" không chịu bỏ qua sao?

"Hạng nặng à... Cái này khó nói lắm, cảm nhận mới biết được, còn về phần phải đại bác..." Khoé miệng nhếch lên tinh ranh, liếc nhìn xuống phía dưới, cô miễn cưỡng nói, "Để xem thế nào đã!"

Không nói ra miệng bởi vì thực tế trong đại bác đẳng cấp cao, miễn cưỡng tiếp cận đại bác cấp thấp nhất, nhưng sợ đả kích đến tôn nghiêm đàn ông của anh, tốt nhất đừng nói anh biết.

Nghe thế, lòng anh vui sướng khôn cùng, tức khắc phấn khởi xách thương ra trận, biểu hiển dũng mạnh phi thường.

Kể từ đó, cô đã có được một bài học sâu sắc, kích thước thật sự không quan trọng, sự tự tin mới là chìa khoá cho tất cả!

Tổng Tài “Ngang Hơn Cua”Tác giả: Trạm LượngTruyện Ngôn TìnhTrời mùa đông rét thấu xương, một chiếc xe taxi từ từ chạy đến dừng trước cổng khu chung cư cao cấp. Không lâu sau một cô gái mặc áo che kín mít kéo hành lý bước xuống xe, sau đó xoay người cảm ơn tài xế, lúc chiếc xe đi khỏi rồi, cô mới bước vào khung chung cư cao cấp nhưng chưa vào đến cổng thì hai bảo vệ mặt mày nghiêm nghị tiến đến, dù hành động rất lễ phép nhưng vẻ mặt lại đầy nghi ngờ. “Xin lỗi, cô muốn tìm ai?” Bảo vệ trẻ tuổi nghiêm mặt hỏi. Cô kéo khăn quàng cổ đang che mũi xuống, mỉm cười trả lời, “Xin chào, tôi họ Hà, Hà Thu Nhiên, tôi có hẹn với dì Trần Hảo sống ở lầu tám, phiền anh thông báo cho dì ấy dùm!” “Trần Hảo?” Bảo vệ nhăn mày suy nghĩ xem trong khu chung cư này có ai tên Trần Hảo không, rốt cuộc ai là Trần Hảo? “À, tôi nhớ rồi, là thím Trần!” Một bảo vệ khác nhìn như có thâm niên lâu hơn bỗng dưng la lên, “Hôm qua thím Trần có nói với tôi là hôm nay có cô Hà sẽ đến đây, kêu chúng ta để ý một chút.” Hừ! Ở đây toàn người có danh tiếng sống, không giàu có thì cũng… Lần thứ nhất khi Bàng Sĩ Bân và Hà Thu Nhiên lăn lăn lộn lộn trên giường, hai người làm đủ màn dạo đầu nóng bỏng, toàn thân nóng bừng vì dục hỏa thiêu đốt..."Này, em yêu..." Thở hổn hển, đang trong tình trạng nguy cấp anh lại lề mề, không chịu xông vào thành."Hả?" Từ từ mở đôi mắt mờ ảo, mê mụi vì lửa tình đang dâng lên, cô không hiểu sao anh phải dừng lại?"Thừa nhận đi! Anh là đại bác, không phải là "cây chổi bị gãy" như em nói, đúng không hả?"Hà Thu Nhiên im lặng một lúc không nói gì ----- trong lúc này mà anh còn so đo cái gì không biết nữa."Thừa nhận! Thừa nhận đi! Anh là đại bác hạng nặng..." Phải biết rằng anh bị ô danh bởi "cây chổi bị gãy" quá lâu rồi, hôm nay cần phải đòi lại công đạo từ miệng cô mới được.Bây giờ là gì thế hả?Em bé ba tuổi muốn lấy kẹo ăn, không lấy được danh tiếng "đại bác" không chịu bỏ qua sao?"Hạng nặng à... Cái này khó nói lắm, cảm nhận mới biết được, còn về phần phải đại bác..." Khoé miệng nhếch lên tinh ranh, liếc nhìn xuống phía dưới, cô miễn cưỡng nói, "Để xem thế nào đã!"Không nói ra miệng bởi vì thực tế trong đại bác đẳng cấp cao, miễn cưỡng tiếp cận đại bác cấp thấp nhất, nhưng sợ đả kích đến tôn nghiêm đàn ông của anh, tốt nhất đừng nói anh biết.Nghe thế, lòng anh vui sướng khôn cùng, tức khắc phấn khởi xách thương ra trận, biểu hiển dũng mạnh phi thường.Kể từ đó, cô đã có được một bài học sâu sắc, kích thước thật sự không quan trọng, sự tự tin mới là chìa khoá cho tất cả!

Chương 11: Ngoại truyện 1