Bạn biết không? Trong cuộc sống có nhiều khoảng cách. Có khoảng cách dài, có khoảng cách ngắn, có khoảng cách giữa hai trái tim, hay khoảng cách vùng trời địa lý.. Mà bạn đã bao giờ nghe nói khoảng cách chào đời chưa? Khoảng cách này chỉ hiện hữu đối với những bào thai song sinh. Khoảng cách ấy vô cùng ngắn ngủi tầm một đến hai phút, nhưng lại là một khoảng cách cả đời không thể vượt qua. . . Tôi sẽ kể bạn nghe một câu chuyện về hai chị em song sinh tại một thành phố nọ. Hai chị em song sinh nhưng lại hệt như Ánh sáng và Bóng tối. Hai chị em song sinh nhưng cô chị luôn là trung tâm của sự chú mục còn cô em lại là cái bóng lặng lẽ. ------------------và bây giờ, câu chuyện bắt đầu-------------------------------- Tại một quốc gia to to nọ, có một thành phố nhỏ nhỏ, trong thành phố nhỏ nhỏ ấy có ngôi nhà to to, trong ngôi nhà to to có một gia đình nhỏ nhỏ, gia đình nhỏ nhỏ ấy có hai đứa con gái. Lấy tên là Sơ Nhi và Diệu Vy, họ Hạ. Hạ Sơ Nhi và Hạ Diệu Vy là chị em sinh đôi. Hạ Sơ Nhi là…
Chương 26: Mỗi Người Một Tâm Trạng
Thế Thân - Tiểu Thư Kiêu KỳTác giả: Tiểu Thư Kiêu KỳTruyện Ngôn TìnhBạn biết không? Trong cuộc sống có nhiều khoảng cách. Có khoảng cách dài, có khoảng cách ngắn, có khoảng cách giữa hai trái tim, hay khoảng cách vùng trời địa lý.. Mà bạn đã bao giờ nghe nói khoảng cách chào đời chưa? Khoảng cách này chỉ hiện hữu đối với những bào thai song sinh. Khoảng cách ấy vô cùng ngắn ngủi tầm một đến hai phút, nhưng lại là một khoảng cách cả đời không thể vượt qua. . . Tôi sẽ kể bạn nghe một câu chuyện về hai chị em song sinh tại một thành phố nọ. Hai chị em song sinh nhưng lại hệt như Ánh sáng và Bóng tối. Hai chị em song sinh nhưng cô chị luôn là trung tâm của sự chú mục còn cô em lại là cái bóng lặng lẽ. ------------------và bây giờ, câu chuyện bắt đầu-------------------------------- Tại một quốc gia to to nọ, có một thành phố nhỏ nhỏ, trong thành phố nhỏ nhỏ ấy có ngôi nhà to to, trong ngôi nhà to to có một gia đình nhỏ nhỏ, gia đình nhỏ nhỏ ấy có hai đứa con gái. Lấy tên là Sơ Nhi và Diệu Vy, họ Hạ. Hạ Sơ Nhi và Hạ Diệu Vy là chị em sinh đôi. Hạ Sơ Nhi là… Dư Huy vừa tỉnh giấc liền cảm giác được có người ngồi bên cạnh mình.Mùi nhựa Thông thoang thoảng.Sơ Nhi?Anh trở mình, mở mắt nhìn vào vị trí trước mặt.Mặc dù trước mắt không thay đổi vẫn là một màu đen u ám, nhưng anh vẫn cảm nhận được.Anh biết cô ngồi đó nhìn anh.-"Anh tỉnh rồi à" Diệu Vy nâng đầu giường lên cao, lại dịu dàng dịch gối giúp anh.-"..." Dư Huy không trả lời.Diệu Vy cũng biết anh sẽ không trả lời. Im lặng là hình thức ở chung hiện tại của hai người, anh không muốn nói, cô sẽ không ép, được ở cạnh anh như thế này cô đã thoả mãn rồi.Chuẩn bị tốt cho Dư Huy, Diệu Vy đứng dậy, bê chậu nước ấm đến gần anh.Đưa tay bắt đầu cởi áo.Bàn tay cô mềm mềm, mát lạnh chạm lên da thịt anh ấm nóng khiến cả hai cùng giật mình.Gương mặt cả hai không tiền đồ đỏ bừng.Dư Huy bởi vì gương mặt cố trang lãnh đạm nên Diệu Vy nhìn không ra, mà Diệu Vy gương mặt toàn bộ nóng ran, cũng may Dư Huy không nhìn thấy được,Sau khi bình tĩnh lại, Dư Huy trong lòng đột nhiên nổi hoả.Động tác cô cởi áo rất thuần thục, cô.. cùng nam nhân kia?-"buông ra, đừng chạm đôi tay dơ bẩn đó vào tôi" Dư Huy nâng tay trái, dùng sức gạt bỏ tay Diệu Vy ra khỏi lồng ngực mình.Trái tim đau đớn dữ dội.Diệu Vy sững sờ..Dơ..bẩn..?!Cô cúi nhìn bàn tay mình, mười đầu ngón tay vì luyện tập vẽ tranh hàng ngày mà dính nhựa thông loang lổ, xấu xí..Cô chợt nhớ đến bàn tay xinh đẹp của Sơ Nhi...A...Thế thân thì vẫn chỉ là thế thân a..Haha..Diệu Vy cúi đầu..Dư Huy nghe căn phòng chợt chìm vào yên lặng có chút ảo não mình nói nhảm..Nhưng lời đã nói ra như bát nước đổ đi, làm sao rút lại được..-"Em đi rửa tay" Diệu Vy giọng rất nhẹ nói như vậy, sau đó đứng lên.-"có rửa cũng không thay đổi việc cô đã chạm vào cơ thể người đàn ông khác." Dư Huy lên tiếng, giọng châm chọc..Rửa sao?Cả đời rửa... cũng không sạch..Diệu Vy nghe anh nói sửng sốt, sau đó xoay người ngồi xuống cạnh anh.-"Em chỉ chạm vào anh, anh là duy nhất..." cô nói như thủ thỉ vào tai anh, như tâm sự cõi lòng, hoặc nói cô ám cách bày tỏ..-"Vậy lần trước cô để người kia hôn cô lại là chuyện gì?" Dư Huy nhịn không được hỏi.-"..." Diệu Vy im lặng không trả lời.Cô thấm ướt rồi lại vắt khô bắt đầu thay anh lau người, động tác mềm nhẹ.Bởi vì vết thương của anh rất nhiều, đa số là vết thương hở, một số tuy đã lành nhưng rất nhiều còn chảy máu kết vảy, không thể tắm được.Cho nên cô lau người cho anh.Cô không biết sự im lặng của cô lại khiến Dư Huy tâm chìm xuống đáy cốc..Cô chấp nhận sao? Mối quan hệ cùng người đàn ông đó?Anh mím môi, nhắm lại đôi mắt..Sơ Nhi..Em làm tôi hết lần này đến lần khác thất vọng về em.Trong phòng bệnh, không khí chìm xuống, mỗi người trầm mặc mang một tâm trạng khác nhau.
Dư Huy vừa tỉnh giấc liền cảm giác được có người ngồi bên cạnh mình.
Mùi nhựa Thông thoang thoảng.
Sơ Nhi?
Anh trở mình, mở mắt nhìn vào vị trí trước mặt.
Mặc dù trước mắt không thay đổi vẫn là một màu đen u ám, nhưng anh vẫn cảm nhận được.
Anh biết cô ngồi đó nhìn anh.
-"Anh tỉnh rồi à" Diệu Vy nâng đầu giường lên cao, lại dịu dàng dịch gối giúp anh.
-"..." Dư Huy không trả lời.
Diệu Vy cũng biết anh sẽ không trả lời. Im lặng là hình thức ở chung hiện tại của hai người, anh không muốn nói, cô sẽ không ép, được ở cạnh anh như thế này cô đã thoả mãn rồi.
Chuẩn bị tốt cho Dư Huy, Diệu Vy đứng dậy, bê chậu nước ấm đến gần anh.
Đưa tay bắt đầu cởi áo.
Bàn tay cô mềm mềm, mát lạnh chạm lên da thịt anh ấm nóng khiến cả hai cùng giật mình.
Gương mặt cả hai không tiền đồ đỏ bừng.
Dư Huy bởi vì gương mặt cố trang lãnh đạm nên Diệu Vy nhìn không ra, mà Diệu Vy gương mặt toàn bộ nóng ran, cũng may Dư Huy không nhìn thấy được,
Sau khi bình tĩnh lại, Dư Huy trong lòng đột nhiên nổi hoả.
Động tác cô cởi áo rất thuần thục, cô.. cùng nam nhân kia?
-"buông ra, đừng chạm đôi tay dơ bẩn đó vào tôi" Dư Huy nâng tay trái, dùng sức gạt bỏ tay Diệu Vy ra khỏi lồng ngực mình.
Trái tim đau đớn dữ dội.
Diệu Vy sững sờ..
Dơ..bẩn..?!
Cô cúi nhìn bàn tay mình, mười đầu ngón tay vì luyện tập vẽ tranh hàng ngày mà dính nhựa thông loang lổ, xấu xí..
Cô chợt nhớ đến bàn tay xinh đẹp của Sơ Nhi...
A...
Thế thân thì vẫn chỉ là thế thân a..
Haha..
Diệu Vy cúi đầu..
Dư Huy nghe căn phòng chợt chìm vào yên lặng có chút ảo não mình nói nhảm..
Nhưng lời đã nói ra như bát nước đổ đi, làm sao rút lại được..
-"Em đi rửa tay" Diệu Vy giọng rất nhẹ nói như vậy, sau đó đứng lên.
-"có rửa cũng không thay đổi việc cô đã chạm vào cơ thể người đàn ông khác." Dư Huy lên tiếng, giọng châm chọc..
Rửa sao?
Cả đời rửa... cũng không sạch..
Diệu Vy nghe anh nói sửng sốt, sau đó xoay người ngồi xuống cạnh anh.
-"Em chỉ chạm vào anh, anh là duy nhất..." cô nói như thủ thỉ vào tai anh, như tâm sự cõi lòng, hoặc nói cô ám cách bày tỏ..
-"Vậy lần trước cô để người kia hôn cô lại là chuyện gì?" Dư Huy nhịn không được hỏi.
-"..." Diệu Vy im lặng không trả lời.
Cô thấm ướt rồi lại vắt khô bắt đầu thay anh lau người, động tác mềm nhẹ.
Bởi vì vết thương của anh rất nhiều, đa số là vết thương hở, một số tuy đã lành nhưng rất nhiều còn chảy máu kết vảy, không thể tắm được.
Cho nên cô lau người cho anh.
Cô không biết sự im lặng của cô lại khiến Dư Huy tâm chìm xuống đáy cốc..
Cô chấp nhận sao? Mối quan hệ cùng người đàn ông đó?
Anh mím môi, nhắm lại đôi mắt..
Sơ Nhi..
Em làm tôi hết lần này đến lần khác thất vọng về em.
Trong phòng bệnh, không khí chìm xuống, mỗi người trầm mặc mang một tâm trạng khác nhau.
Thế Thân - Tiểu Thư Kiêu KỳTác giả: Tiểu Thư Kiêu KỳTruyện Ngôn TìnhBạn biết không? Trong cuộc sống có nhiều khoảng cách. Có khoảng cách dài, có khoảng cách ngắn, có khoảng cách giữa hai trái tim, hay khoảng cách vùng trời địa lý.. Mà bạn đã bao giờ nghe nói khoảng cách chào đời chưa? Khoảng cách này chỉ hiện hữu đối với những bào thai song sinh. Khoảng cách ấy vô cùng ngắn ngủi tầm một đến hai phút, nhưng lại là một khoảng cách cả đời không thể vượt qua. . . Tôi sẽ kể bạn nghe một câu chuyện về hai chị em song sinh tại một thành phố nọ. Hai chị em song sinh nhưng lại hệt như Ánh sáng và Bóng tối. Hai chị em song sinh nhưng cô chị luôn là trung tâm của sự chú mục còn cô em lại là cái bóng lặng lẽ. ------------------và bây giờ, câu chuyện bắt đầu-------------------------------- Tại một quốc gia to to nọ, có một thành phố nhỏ nhỏ, trong thành phố nhỏ nhỏ ấy có ngôi nhà to to, trong ngôi nhà to to có một gia đình nhỏ nhỏ, gia đình nhỏ nhỏ ấy có hai đứa con gái. Lấy tên là Sơ Nhi và Diệu Vy, họ Hạ. Hạ Sơ Nhi và Hạ Diệu Vy là chị em sinh đôi. Hạ Sơ Nhi là… Dư Huy vừa tỉnh giấc liền cảm giác được có người ngồi bên cạnh mình.Mùi nhựa Thông thoang thoảng.Sơ Nhi?Anh trở mình, mở mắt nhìn vào vị trí trước mặt.Mặc dù trước mắt không thay đổi vẫn là một màu đen u ám, nhưng anh vẫn cảm nhận được.Anh biết cô ngồi đó nhìn anh.-"Anh tỉnh rồi à" Diệu Vy nâng đầu giường lên cao, lại dịu dàng dịch gối giúp anh.-"..." Dư Huy không trả lời.Diệu Vy cũng biết anh sẽ không trả lời. Im lặng là hình thức ở chung hiện tại của hai người, anh không muốn nói, cô sẽ không ép, được ở cạnh anh như thế này cô đã thoả mãn rồi.Chuẩn bị tốt cho Dư Huy, Diệu Vy đứng dậy, bê chậu nước ấm đến gần anh.Đưa tay bắt đầu cởi áo.Bàn tay cô mềm mềm, mát lạnh chạm lên da thịt anh ấm nóng khiến cả hai cùng giật mình.Gương mặt cả hai không tiền đồ đỏ bừng.Dư Huy bởi vì gương mặt cố trang lãnh đạm nên Diệu Vy nhìn không ra, mà Diệu Vy gương mặt toàn bộ nóng ran, cũng may Dư Huy không nhìn thấy được,Sau khi bình tĩnh lại, Dư Huy trong lòng đột nhiên nổi hoả.Động tác cô cởi áo rất thuần thục, cô.. cùng nam nhân kia?-"buông ra, đừng chạm đôi tay dơ bẩn đó vào tôi" Dư Huy nâng tay trái, dùng sức gạt bỏ tay Diệu Vy ra khỏi lồng ngực mình.Trái tim đau đớn dữ dội.Diệu Vy sững sờ..Dơ..bẩn..?!Cô cúi nhìn bàn tay mình, mười đầu ngón tay vì luyện tập vẽ tranh hàng ngày mà dính nhựa thông loang lổ, xấu xí..Cô chợt nhớ đến bàn tay xinh đẹp của Sơ Nhi...A...Thế thân thì vẫn chỉ là thế thân a..Haha..Diệu Vy cúi đầu..Dư Huy nghe căn phòng chợt chìm vào yên lặng có chút ảo não mình nói nhảm..Nhưng lời đã nói ra như bát nước đổ đi, làm sao rút lại được..-"Em đi rửa tay" Diệu Vy giọng rất nhẹ nói như vậy, sau đó đứng lên.-"có rửa cũng không thay đổi việc cô đã chạm vào cơ thể người đàn ông khác." Dư Huy lên tiếng, giọng châm chọc..Rửa sao?Cả đời rửa... cũng không sạch..Diệu Vy nghe anh nói sửng sốt, sau đó xoay người ngồi xuống cạnh anh.-"Em chỉ chạm vào anh, anh là duy nhất..." cô nói như thủ thỉ vào tai anh, như tâm sự cõi lòng, hoặc nói cô ám cách bày tỏ..-"Vậy lần trước cô để người kia hôn cô lại là chuyện gì?" Dư Huy nhịn không được hỏi.-"..." Diệu Vy im lặng không trả lời.Cô thấm ướt rồi lại vắt khô bắt đầu thay anh lau người, động tác mềm nhẹ.Bởi vì vết thương của anh rất nhiều, đa số là vết thương hở, một số tuy đã lành nhưng rất nhiều còn chảy máu kết vảy, không thể tắm được.Cho nên cô lau người cho anh.Cô không biết sự im lặng của cô lại khiến Dư Huy tâm chìm xuống đáy cốc..Cô chấp nhận sao? Mối quan hệ cùng người đàn ông đó?Anh mím môi, nhắm lại đôi mắt..Sơ Nhi..Em làm tôi hết lần này đến lần khác thất vọng về em.Trong phòng bệnh, không khí chìm xuống, mỗi người trầm mặc mang một tâm trạng khác nhau.