Cái tên Cố Liệt này. Cố Liệt, cháu trai của Sở Vương. Sở Vương khiển binh thiện chiến, lập cho Yến Triều bao công lao hãn mã. Hoàng Đế ban đất Sở, phong Nhất tự tịnh kiên Vương (1). Cuối cùng, Hoàng Đế nói, Sở Vương mưu phản, di chín tộc. Gia thần của Sở Vương liều chết cứu sống Cố Liệt, năm ấy mới tám tuổi, là độc đinh của họ Sở, ngày qua ngày lớn lên dưới lời răn “vong Yến phục Sở”. Rốt cuộc, Bạo Yến vô đạo khiến quần hùng cùng quật khởi, năm Cố Liệt hai mươi ba tuổi, gia thần của Sở Vương vẫn luôn ẩn nấp tứ phương cùng tụ hội về bên hắn, dấy binh phản Yến. Tranh bá bảy năm, Cố Liệt đăng đỉnh, xưng đế lập Sở Triều. Cố Liệt chưởng quản thiên hạ tổng cộng năm mươi năm, chăm lo việc nước, cần chính ái dân, sau khi chết, hắn an bài một Trữ Quân (2) đã bồi dưỡng ba năm — Cố Viêm kế vị, vương quyền chuyển giao và quá độ vững vàng, không quấy nhiễu tới bá tánh. Sách sử bình luận rằng: Sở Tổ, một minh quân. Thiện dùng người, mưu tính sâu xa. Vô tư vô tình, trời sinh có tài đế vương. Tục…
Chương 768: Nụ Cười Của Lục Oánh 1
Năm Đó Giáp Sắt Động Đế VươngTác giả: Bộ Liêm YTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCái tên Cố Liệt này. Cố Liệt, cháu trai của Sở Vương. Sở Vương khiển binh thiện chiến, lập cho Yến Triều bao công lao hãn mã. Hoàng Đế ban đất Sở, phong Nhất tự tịnh kiên Vương (1). Cuối cùng, Hoàng Đế nói, Sở Vương mưu phản, di chín tộc. Gia thần của Sở Vương liều chết cứu sống Cố Liệt, năm ấy mới tám tuổi, là độc đinh của họ Sở, ngày qua ngày lớn lên dưới lời răn “vong Yến phục Sở”. Rốt cuộc, Bạo Yến vô đạo khiến quần hùng cùng quật khởi, năm Cố Liệt hai mươi ba tuổi, gia thần của Sở Vương vẫn luôn ẩn nấp tứ phương cùng tụ hội về bên hắn, dấy binh phản Yến. Tranh bá bảy năm, Cố Liệt đăng đỉnh, xưng đế lập Sở Triều. Cố Liệt chưởng quản thiên hạ tổng cộng năm mươi năm, chăm lo việc nước, cần chính ái dân, sau khi chết, hắn an bài một Trữ Quân (2) đã bồi dưỡng ba năm — Cố Viêm kế vị, vương quyền chuyển giao và quá độ vững vàng, không quấy nhiễu tới bá tánh. Sách sử bình luận rằng: Sở Tổ, một minh quân. Thiện dùng người, mưu tính sâu xa. Vô tư vô tình, trời sinh có tài đế vương. Tục… Tiếp đó hội nghị bắt đầu, không phải Lục Oánh chủ tọa, mà là một phó tổng hay chủ tịch gì đó khác, hẳn là người trong Tập đoàn Đại Đường, chỉ đứng sau Lục Oánh, người này khoảng năm mươi.tuổi, rất nghiêm túc, một bộ dạng cấp trên cao cao tại thượng.Tất nhiên, bình thường mấy loại doanh nghiệp lớn này tổ chức hội nghị người chủ trì không phải lãnh đạo cao cấp nhất.Hội nghị rất dài, căn bản những gì nói ra đều không liên quan gì đến Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên cũng không hiểu, thật ra hiểu biết của anh về Tập đoàn Đại Đường chỉ giới hạn có Lục Oánh mà thôi, ngoài ra không biết gì nữa hết.Diệp Lăng Thiên ngồi chỗ đó, nghe mọi người nói chuyện, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì, nếu không phải Lục Oánh mời mọc hai ba lần, anh cũng sẽ không bao giờ tới hội nghị này.“Được rồi, tiếp theo, Diệp Lăng Thiên của công ty An Bảo, anh đến báo cáo công việc một chút đi.Chúng tôi đã đầu tư hơn 9000 tỷ vào công ty An Bảo.Đối với công ty An Bảo của các anh, chúng tôi đầu tư như thế là rất lớn, hy vọng anh sẽ có thể báo cáo cho chúng tôi một câu trả lời thỏa đáng.” Trong lúc Diệp Lăng Thiên còn đang mơ hồ, người được gọi là Trương tổng đột nhiên chỉ vào Diệp Lăng Thiên nói.Diệp Lăng Thiên sửng sốt, sau đó cười nói: “Các vị lãnh đạo, tôi không giỏi ăn nói, nhưng mà tôi đã nộp tài liệu báo cáo cho các vị về tiến độ công việc gần đây của công ty An Bảo rồi, các vị xem qua một chút là được rồi.”Diệp Lăng Thiên thật sự không muốn phát biểu mấy dịp thế này, nên đã nhờ người của công ty An Bảo làm trước báo cáo, giao cho lãnh đạo của Tập đoàn Đại Đường, hơn nữa bản thân anh cũng tham gia viết báo cáo này, cũng coi như rất bỏ công sức rồi.“Nếu chỉ nhìn vào tài liệu báo cáo vậy chúng tôi phải tổ chức hội nghị này làm gì chứ? Chúng tôi có rất nhiều người từ nam chí bắc đến đây, công ty lại chi nhiều tiền để tổ chức hội nghị này để làm gì? Mỗi người ở đây nộp bản điện tử cũng không phải đủ thông tin rồi còn gì? Anh thân là tổng giám đốc công ty An Bảo đến báo cáo anh còn không biết sao? “Trương tổng vẻ mặt rất tức giận nói với Diệp Lăng Thiên, hơn nữa còn nói rất khó nghe.“Tôi không có ý đó, tôi hoàn toàn không biết ông, đây là lần đầu tiên tôi đến Tập đoàn Đại Đường họp, tôi đã nói những lời này không có ý nhằm vào ai hết, cũng không cần thiết, tôi chỉ đang nhìn việc luận việc thôi.Nếu ông cứ cảm thấy tôi không nên nói giống như những gì tôi đã viết trong báo cáo, tôi có thể nói mà không cần nhìn, cũng không phải là vấn đề gì lớn.Tuy nhiên, nếu ông muốn tôi nói điều gì đó khác với những gì tôi viết, thật sự làm khó tôi rồi, dù sao một người không thể một người có hai cách nghĩ.” Diệp Lăng Thiên không muốn đi quá xa, chỉ ngồi trên ghế nhẹ nói.“Ý của anh là tôi cố ý làm anh khó xử?” Trương tổng hiển nhiên là không chịu buông tha cho Diệp Lăng Thiên.Trong lòng Diệp Lăng Thiên đã rất tức giận, quay đầu nhìn Lục Oánh đang ngồi bên cạnh Trương tổng, Lục Oánh ngồi bất động, chỉ trầm mặt, một câu cũng không nói.“Đừng quên bản thân anh là cái thứ gì, Tập đoàn Đại Đường chúng tôi là một trong những công ty lớn nhất trong nước, nhưng trong chế độ quản lý lại bị kiểm soát bởi một số người, một số người coi Tập đoàn Đại Đường như đồ đạc cá nhân, muốn đến là đến..
Tiếp đó hội nghị bắt đầu, không phải Lục Oánh chủ tọa, mà là một phó tổng hay chủ tịch gì đó khác, hẳn là người trong Tập đoàn Đại Đường, chỉ đứng sau Lục Oánh, người này khoảng năm mươi.
tuổi, rất nghiêm túc, một bộ dạng cấp trên cao cao tại thượng.
Tất nhiên, bình thường mấy loại doanh nghiệp lớn này tổ chức hội nghị người chủ trì không phải lãnh đạo cao cấp nhất.
Hội nghị rất dài, căn bản những gì nói ra đều không liên quan gì đến Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên cũng không hiểu, thật ra hiểu biết của anh về Tập đoàn Đại Đường chỉ giới hạn có Lục Oánh mà thôi, ngoài ra không biết gì nữa hết.
Diệp Lăng Thiên ngồi chỗ đó, nghe mọi người nói chuyện, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì, nếu không phải Lục Oánh mời mọc hai ba lần, anh cũng sẽ không bao giờ tới hội nghị này.
“Được rồi, tiếp theo, Diệp Lăng Thiên của công ty An Bảo, anh đến báo cáo công việc một chút đi.
Chúng tôi đã đầu tư hơn 9000 tỷ vào công ty An Bảo.
Đối với công ty An Bảo của các anh, chúng tôi đầu tư như thế là rất lớn, hy vọng anh sẽ có thể báo cáo cho chúng tôi một câu trả lời thỏa đáng.” Trong lúc Diệp Lăng Thiên còn đang mơ hồ, người được gọi là Trương tổng đột nhiên chỉ vào Diệp Lăng Thiên nói.
Diệp Lăng Thiên sửng sốt, sau đó cười nói: “Các vị lãnh đạo, tôi không giỏi ăn nói, nhưng mà tôi đã nộp tài liệu báo cáo cho các vị về tiến độ công việc gần đây của công ty An Bảo rồi, các vị xem qua một chút là được rồi.”
Diệp Lăng Thiên thật sự không muốn phát biểu mấy dịp thế này, nên đã nhờ người của công ty An Bảo làm trước báo cáo, giao cho lãnh đạo của Tập đoàn Đại Đường, hơn nữa bản thân anh cũng tham gia viết báo cáo này, cũng coi như rất bỏ công sức rồi.
“Nếu chỉ nhìn vào tài liệu báo cáo vậy chúng tôi phải tổ chức hội nghị này làm gì chứ? Chúng tôi có rất nhiều người từ nam chí bắc đến đây, công ty lại chi nhiều tiền để tổ chức hội nghị này để làm gì? Mỗi người ở đây nộp bản điện tử cũng không phải đủ thông tin rồi còn gì? Anh thân là tổng giám đốc công ty An Bảo đến báo cáo anh còn không biết sao? “Trương tổng vẻ mặt rất tức giận nói với Diệp Lăng Thiên, hơn nữa còn nói rất khó nghe.
“Tôi không có ý đó, tôi hoàn toàn không biết ông, đây là lần đầu tiên tôi đến Tập đoàn Đại Đường họp, tôi đã nói những lời này không có ý nhằm vào ai hết, cũng không cần thiết, tôi chỉ đang nhìn việc luận việc thôi.
Nếu ông cứ cảm thấy tôi không nên nói giống như những gì tôi đã viết trong báo cáo, tôi có thể nói mà không cần nhìn, cũng không phải là vấn đề gì lớn.
Tuy nhiên, nếu ông muốn tôi nói điều gì đó khác với những gì tôi viết, thật sự làm khó tôi rồi, dù sao một người không thể một người có hai cách nghĩ.” Diệp Lăng Thiên không muốn đi quá xa, chỉ ngồi trên ghế nhẹ nói.
“Ý của anh là tôi cố ý làm anh khó xử?” Trương tổng hiển nhiên là không chịu buông tha cho Diệp Lăng Thiên.
Trong lòng Diệp Lăng Thiên đã rất tức giận, quay đầu nhìn Lục Oánh đang ngồi bên cạnh Trương tổng, Lục Oánh ngồi bất động, chỉ trầm mặt, một câu cũng không nói.
“Đừng quên bản thân anh là cái thứ gì, Tập đoàn Đại Đường chúng tôi là một trong những công ty lớn nhất trong nước, nhưng trong chế độ quản lý lại bị kiểm soát bởi một số người, một số người coi Tập đoàn Đại Đường như đồ đạc cá nhân, muốn đến là đến..
Năm Đó Giáp Sắt Động Đế VươngTác giả: Bộ Liêm YTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCái tên Cố Liệt này. Cố Liệt, cháu trai của Sở Vương. Sở Vương khiển binh thiện chiến, lập cho Yến Triều bao công lao hãn mã. Hoàng Đế ban đất Sở, phong Nhất tự tịnh kiên Vương (1). Cuối cùng, Hoàng Đế nói, Sở Vương mưu phản, di chín tộc. Gia thần của Sở Vương liều chết cứu sống Cố Liệt, năm ấy mới tám tuổi, là độc đinh của họ Sở, ngày qua ngày lớn lên dưới lời răn “vong Yến phục Sở”. Rốt cuộc, Bạo Yến vô đạo khiến quần hùng cùng quật khởi, năm Cố Liệt hai mươi ba tuổi, gia thần của Sở Vương vẫn luôn ẩn nấp tứ phương cùng tụ hội về bên hắn, dấy binh phản Yến. Tranh bá bảy năm, Cố Liệt đăng đỉnh, xưng đế lập Sở Triều. Cố Liệt chưởng quản thiên hạ tổng cộng năm mươi năm, chăm lo việc nước, cần chính ái dân, sau khi chết, hắn an bài một Trữ Quân (2) đã bồi dưỡng ba năm — Cố Viêm kế vị, vương quyền chuyển giao và quá độ vững vàng, không quấy nhiễu tới bá tánh. Sách sử bình luận rằng: Sở Tổ, một minh quân. Thiện dùng người, mưu tính sâu xa. Vô tư vô tình, trời sinh có tài đế vương. Tục… Tiếp đó hội nghị bắt đầu, không phải Lục Oánh chủ tọa, mà là một phó tổng hay chủ tịch gì đó khác, hẳn là người trong Tập đoàn Đại Đường, chỉ đứng sau Lục Oánh, người này khoảng năm mươi.tuổi, rất nghiêm túc, một bộ dạng cấp trên cao cao tại thượng.Tất nhiên, bình thường mấy loại doanh nghiệp lớn này tổ chức hội nghị người chủ trì không phải lãnh đạo cao cấp nhất.Hội nghị rất dài, căn bản những gì nói ra đều không liên quan gì đến Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên cũng không hiểu, thật ra hiểu biết của anh về Tập đoàn Đại Đường chỉ giới hạn có Lục Oánh mà thôi, ngoài ra không biết gì nữa hết.Diệp Lăng Thiên ngồi chỗ đó, nghe mọi người nói chuyện, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì, nếu không phải Lục Oánh mời mọc hai ba lần, anh cũng sẽ không bao giờ tới hội nghị này.“Được rồi, tiếp theo, Diệp Lăng Thiên của công ty An Bảo, anh đến báo cáo công việc một chút đi.Chúng tôi đã đầu tư hơn 9000 tỷ vào công ty An Bảo.Đối với công ty An Bảo của các anh, chúng tôi đầu tư như thế là rất lớn, hy vọng anh sẽ có thể báo cáo cho chúng tôi một câu trả lời thỏa đáng.” Trong lúc Diệp Lăng Thiên còn đang mơ hồ, người được gọi là Trương tổng đột nhiên chỉ vào Diệp Lăng Thiên nói.Diệp Lăng Thiên sửng sốt, sau đó cười nói: “Các vị lãnh đạo, tôi không giỏi ăn nói, nhưng mà tôi đã nộp tài liệu báo cáo cho các vị về tiến độ công việc gần đây của công ty An Bảo rồi, các vị xem qua một chút là được rồi.”Diệp Lăng Thiên thật sự không muốn phát biểu mấy dịp thế này, nên đã nhờ người của công ty An Bảo làm trước báo cáo, giao cho lãnh đạo của Tập đoàn Đại Đường, hơn nữa bản thân anh cũng tham gia viết báo cáo này, cũng coi như rất bỏ công sức rồi.“Nếu chỉ nhìn vào tài liệu báo cáo vậy chúng tôi phải tổ chức hội nghị này làm gì chứ? Chúng tôi có rất nhiều người từ nam chí bắc đến đây, công ty lại chi nhiều tiền để tổ chức hội nghị này để làm gì? Mỗi người ở đây nộp bản điện tử cũng không phải đủ thông tin rồi còn gì? Anh thân là tổng giám đốc công ty An Bảo đến báo cáo anh còn không biết sao? “Trương tổng vẻ mặt rất tức giận nói với Diệp Lăng Thiên, hơn nữa còn nói rất khó nghe.“Tôi không có ý đó, tôi hoàn toàn không biết ông, đây là lần đầu tiên tôi đến Tập đoàn Đại Đường họp, tôi đã nói những lời này không có ý nhằm vào ai hết, cũng không cần thiết, tôi chỉ đang nhìn việc luận việc thôi.Nếu ông cứ cảm thấy tôi không nên nói giống như những gì tôi đã viết trong báo cáo, tôi có thể nói mà không cần nhìn, cũng không phải là vấn đề gì lớn.Tuy nhiên, nếu ông muốn tôi nói điều gì đó khác với những gì tôi viết, thật sự làm khó tôi rồi, dù sao một người không thể một người có hai cách nghĩ.” Diệp Lăng Thiên không muốn đi quá xa, chỉ ngồi trên ghế nhẹ nói.“Ý của anh là tôi cố ý làm anh khó xử?” Trương tổng hiển nhiên là không chịu buông tha cho Diệp Lăng Thiên.Trong lòng Diệp Lăng Thiên đã rất tức giận, quay đầu nhìn Lục Oánh đang ngồi bên cạnh Trương tổng, Lục Oánh ngồi bất động, chỉ trầm mặt, một câu cũng không nói.“Đừng quên bản thân anh là cái thứ gì, Tập đoàn Đại Đường chúng tôi là một trong những công ty lớn nhất trong nước, nhưng trong chế độ quản lý lại bị kiểm soát bởi một số người, một số người coi Tập đoàn Đại Đường như đồ đạc cá nhân, muốn đến là đến..