Tác giả:

Madoka tỉnh giấc vì một cơn rung nhẹ. Vừa mở mắt đã thấy ngay một vật là lạ trước mặt mình. Phải mất một lúc Madoka mới nhận ra đó là phần nóc của một chiếc xe hơi. Ngay sau đó Madoka nhớ ra việc mình đã tới cửa hàng cho thuê xe cạnh sân bay Asahikawa. Nhưng Madoka không thể nhớ nổi mình đã leo lên chiếc xe nào. Vì xe chạy chưa lâu thì Madoka bị cơn buồn ngủ tấn công và ngả lưng ở băng ghế sau rồi. Uhara Madoka chậm rãi ngồi dậy, ngắm nhìn khung cảnh ngoài cửa xe. Xung quanh họ là cánh đồng bát ngát, những ngôi nhà kính nối tiếp nhau. Xa xa có thể thấy thấp thoáng những ngọn đồi. "Con ngủ say thật." Mina, mẹ cô bé, từ ghế lái ngoảnh lại nói. "Mẹ cứ lo con sẽ trở mình rồi ngã phịch khỏi ghế đấy." "Chúng ta đang ở đoạn nào rồi mẹ?" "Sắp tới nơi rồi. Tầm hai mươi phút nữa là đến." "Con ngủ lâu thế rồi cơ à." Madoka chớp chớp, rồi dụi mắt. Quê ngoại Madoka cách sân bay khoảng ba tiếng lái xe. Sau khi thấm họng với nước trà đóng chai, Madoka lấy gương từ chiếc xắc tay ra. Cô bé cần kiểm…

Chương 35

Ma Nữ Của LaplaceTác giả: Higashino KeigoTruyện Linh Dị, Truyện Trinh ThámMadoka tỉnh giấc vì một cơn rung nhẹ. Vừa mở mắt đã thấy ngay một vật là lạ trước mặt mình. Phải mất một lúc Madoka mới nhận ra đó là phần nóc của một chiếc xe hơi. Ngay sau đó Madoka nhớ ra việc mình đã tới cửa hàng cho thuê xe cạnh sân bay Asahikawa. Nhưng Madoka không thể nhớ nổi mình đã leo lên chiếc xe nào. Vì xe chạy chưa lâu thì Madoka bị cơn buồn ngủ tấn công và ngả lưng ở băng ghế sau rồi. Uhara Madoka chậm rãi ngồi dậy, ngắm nhìn khung cảnh ngoài cửa xe. Xung quanh họ là cánh đồng bát ngát, những ngôi nhà kính nối tiếp nhau. Xa xa có thể thấy thấp thoáng những ngọn đồi. "Con ngủ say thật." Mina, mẹ cô bé, từ ghế lái ngoảnh lại nói. "Mẹ cứ lo con sẽ trở mình rồi ngã phịch khỏi ghế đấy." "Chúng ta đang ở đoạn nào rồi mẹ?" "Sắp tới nơi rồi. Tầm hai mươi phút nữa là đến." "Con ngủ lâu thế rồi cơ à." Madoka chớp chớp, rồi dụi mắt. Quê ngoại Madoka cách sân bay khoảng ba tiếng lái xe. Sau khi thấm họng với nước trà đóng chai, Madoka lấy gương từ chiếc xắc tay ra. Cô bé cần kiểm… Đậu xe cạnh chiếc Maserati đỏ, Madoka và Aoe cùng bước đi. Họ đã đoán biết được nơi Chisato và Amakasu tìm tới. Chính là tòa nhà trước mắt. Hiện giờ có vẻ nó đã bị bỏ hoang. Đó chính là bối cảnh được Amakasu Saisei sử dụng trong bộ phim Tháp chuông phế tích.Mưa không còn nặng hạt nhưng gió đã mạnh hơn một chút. Madoka ngước nhìn bầu trời. Cô vẫn để ý tới đám mây vũ tích lúc nãy."Giống thật." Aoe vừa bước đi vừa nhận xét."Giống gì ạ?""À không, tòa nhà ấy." Ông hất cằm về phía tòa nhà hoang trước mặt. "Trên tường chằng chịt vết nứt. Làm bác thấy giống mô hình Lego quá.""Lego?""Khối hộp đồ chơi. Lắp ráp các mảnh lại có thể tạo ra rất nhiều hình dạng. Nói ra thật xấu hổ, nhưng đó là sở thích của bác. Bác hay lắp thành quách với những cây cầu nổi tiếng. Sau đó chỉ chụp ảnh lại rồi dỡ ra. Vì sợ để lại sẽ vướng víu."Một ý nghĩ xẹt qua đầu Madoka. Cô đứng lại. Không hiểu lý do của phản ứng vừa rồi, Aoe cất tiếng xin lỗi. "Bác lại nói chuyện không đâu rồi. Chỉ vì muốn giải tỏa căng thẳng nên...""Cháu hiểu rồi." Madoka đáp."Hả?""Cháu đã đoán ra ý đồ của Kento.""Sao, ý đồ gì?"Không còn thời gian để giải thích. Madoka quan sát xung quanh, bắt đầu thu thập mọi thông tin. Địa hình, màu trời, vị trí tòa nhà... Mất khoảng một phút để cô đưa ra kết luận từ những thông tin ấy."Quay lại xe thôi." Cô quay đầu, nhanh chân rảo bước."Thế là thế nào, cháu định làm gì?" Aoe hỏi."Bác mau lên. Không còn thời gian đâu."Quay lại ô tô, cô tháo đoạn dây thừng treo tấm biển "Cấm vào" rồi mới lên xe."Bác nổ máy đi. Rồi chạy thẳng." Cô vừa nói vừa ngồi vào ghế phụ."Đường này à? Toàn xà bần mà.""Đâu phải là không đi được. Xe mà hỏng cháu sẽ đền."Aoe nổ máy với vẻ mặt chẳng hiểu chuyện gì đang nảy ra. Mỗi lần đụng trúng mảnh gạch vụn, chiếc xe lại nảy lên. Tay Aoe trượt trên vô lăng.Lúc tới gần tòa nhà, Madoka hô dừng lại. Aoe nhấn phanh."Sang phải chút nữa. Khoảng năm mét. Thêm chút nữa. Rồi, chỗ này được rồi. Bác tắt máy, ra ngoài đi."Chiếc xe cách tòa nhà tầm mười lăm mét. Cô nhẩm tính trong đầu, chắc mẩm khoảng cách thế này là được. Chưa biết sẽ thế nào, nhưng có thể phá tan kế hoạch của Kento.Tiếp theo phải tính toán cho mình. Madoka nhìn xung quanh một lần nữa.Đúng lúc ấy, trời tối sầm lại, những hạt mưa lớn đột ngột ập xuống.

Đậu xe cạnh chiếc Maserati đỏ, Madoka và Aoe cùng bước đi. Họ đã đoán biết được nơi Chisato và Amakasu tìm tới. Chính là tòa nhà trước mắt. Hiện giờ có vẻ nó đã bị bỏ hoang. Đó chính là bối cảnh được Amakasu Saisei sử dụng trong bộ phim Tháp chuông phế tích.

Mưa không còn nặng hạt nhưng gió đã mạnh hơn một chút. Madoka ngước nhìn bầu trời. Cô vẫn để ý tới đám mây vũ tích lúc nãy.

"Giống thật." Aoe vừa bước đi vừa nhận xét.

"Giống gì ạ?"

"À không, tòa nhà ấy." Ông hất cằm về phía tòa nhà hoang trước mặt. "Trên tường chằng chịt vết nứt. Làm bác thấy giống mô hình Lego quá."

"Lego?"

"Khối hộp đồ chơi. Lắp ráp các mảnh lại có thể tạo ra rất nhiều hình dạng. Nói ra thật xấu hổ, nhưng đó là sở thích của bác. Bác hay lắp thành quách với những cây cầu nổi tiếng. Sau đó chỉ chụp ảnh lại rồi dỡ ra. Vì sợ để lại sẽ vướng víu."

Một ý nghĩ xẹt qua đầu Madoka. Cô đứng lại. Không hiểu lý do của phản ứng vừa rồi, Aoe cất tiếng xin lỗi. "Bác lại nói chuyện không đâu rồi. Chỉ vì muốn giải tỏa căng thẳng nên..."

"Cháu hiểu rồi." Madoka đáp.

"Hả?"

"Cháu đã đoán ra ý đồ của Kento."

"Sao, ý đồ gì?"

Không còn thời gian để giải thích. Madoka quan sát xung quanh, bắt đầu thu thập mọi thông tin. Địa hình, màu trời, vị trí tòa nhà... Mất khoảng một phút để cô đưa ra kết luận từ những thông tin ấy.

"Quay lại xe thôi." Cô quay đầu, nhanh chân rảo bước.

"Thế là thế nào, cháu định làm gì?" Aoe hỏi.

"Bác mau lên. Không còn thời gian đâu."

Quay lại ô tô, cô tháo đoạn dây thừng treo tấm biển "Cấm vào" rồi mới lên xe.

"Bác nổ máy đi. Rồi chạy thẳng." Cô vừa nói vừa ngồi vào ghế phụ.

"Đường này à? Toàn xà bần mà."

"Đâu phải là không đi được. Xe mà hỏng cháu sẽ đền."

Aoe nổ máy với vẻ mặt chẳng hiểu chuyện gì đang nảy ra. Mỗi lần đụng trúng mảnh gạch vụn, chiếc xe lại nảy lên. Tay Aoe trượt trên vô lăng.

Lúc tới gần tòa nhà, Madoka hô dừng lại. Aoe nhấn phanh.

"Sang phải chút nữa. Khoảng năm mét. Thêm chút nữa. Rồi, chỗ này được rồi. Bác tắt máy, ra ngoài đi."

Chiếc xe cách tòa nhà tầm mười lăm mét. Cô nhẩm tính trong đầu, chắc mẩm khoảng cách thế này là được. Chưa biết sẽ thế nào, nhưng có thể phá tan kế hoạch của Kento.

Tiếp theo phải tính toán cho mình. Madoka nhìn xung quanh một lần nữa.

Đúng lúc ấy, trời tối sầm lại, những hạt mưa lớn đột ngột ập xuống.

Ma Nữ Của LaplaceTác giả: Higashino KeigoTruyện Linh Dị, Truyện Trinh ThámMadoka tỉnh giấc vì một cơn rung nhẹ. Vừa mở mắt đã thấy ngay một vật là lạ trước mặt mình. Phải mất một lúc Madoka mới nhận ra đó là phần nóc của một chiếc xe hơi. Ngay sau đó Madoka nhớ ra việc mình đã tới cửa hàng cho thuê xe cạnh sân bay Asahikawa. Nhưng Madoka không thể nhớ nổi mình đã leo lên chiếc xe nào. Vì xe chạy chưa lâu thì Madoka bị cơn buồn ngủ tấn công và ngả lưng ở băng ghế sau rồi. Uhara Madoka chậm rãi ngồi dậy, ngắm nhìn khung cảnh ngoài cửa xe. Xung quanh họ là cánh đồng bát ngát, những ngôi nhà kính nối tiếp nhau. Xa xa có thể thấy thấp thoáng những ngọn đồi. "Con ngủ say thật." Mina, mẹ cô bé, từ ghế lái ngoảnh lại nói. "Mẹ cứ lo con sẽ trở mình rồi ngã phịch khỏi ghế đấy." "Chúng ta đang ở đoạn nào rồi mẹ?" "Sắp tới nơi rồi. Tầm hai mươi phút nữa là đến." "Con ngủ lâu thế rồi cơ à." Madoka chớp chớp, rồi dụi mắt. Quê ngoại Madoka cách sân bay khoảng ba tiếng lái xe. Sau khi thấm họng với nước trà đóng chai, Madoka lấy gương từ chiếc xắc tay ra. Cô bé cần kiểm… Đậu xe cạnh chiếc Maserati đỏ, Madoka và Aoe cùng bước đi. Họ đã đoán biết được nơi Chisato và Amakasu tìm tới. Chính là tòa nhà trước mắt. Hiện giờ có vẻ nó đã bị bỏ hoang. Đó chính là bối cảnh được Amakasu Saisei sử dụng trong bộ phim Tháp chuông phế tích.Mưa không còn nặng hạt nhưng gió đã mạnh hơn một chút. Madoka ngước nhìn bầu trời. Cô vẫn để ý tới đám mây vũ tích lúc nãy."Giống thật." Aoe vừa bước đi vừa nhận xét."Giống gì ạ?""À không, tòa nhà ấy." Ông hất cằm về phía tòa nhà hoang trước mặt. "Trên tường chằng chịt vết nứt. Làm bác thấy giống mô hình Lego quá.""Lego?""Khối hộp đồ chơi. Lắp ráp các mảnh lại có thể tạo ra rất nhiều hình dạng. Nói ra thật xấu hổ, nhưng đó là sở thích của bác. Bác hay lắp thành quách với những cây cầu nổi tiếng. Sau đó chỉ chụp ảnh lại rồi dỡ ra. Vì sợ để lại sẽ vướng víu."Một ý nghĩ xẹt qua đầu Madoka. Cô đứng lại. Không hiểu lý do của phản ứng vừa rồi, Aoe cất tiếng xin lỗi. "Bác lại nói chuyện không đâu rồi. Chỉ vì muốn giải tỏa căng thẳng nên...""Cháu hiểu rồi." Madoka đáp."Hả?""Cháu đã đoán ra ý đồ của Kento.""Sao, ý đồ gì?"Không còn thời gian để giải thích. Madoka quan sát xung quanh, bắt đầu thu thập mọi thông tin. Địa hình, màu trời, vị trí tòa nhà... Mất khoảng một phút để cô đưa ra kết luận từ những thông tin ấy."Quay lại xe thôi." Cô quay đầu, nhanh chân rảo bước."Thế là thế nào, cháu định làm gì?" Aoe hỏi."Bác mau lên. Không còn thời gian đâu."Quay lại ô tô, cô tháo đoạn dây thừng treo tấm biển "Cấm vào" rồi mới lên xe."Bác nổ máy đi. Rồi chạy thẳng." Cô vừa nói vừa ngồi vào ghế phụ."Đường này à? Toàn xà bần mà.""Đâu phải là không đi được. Xe mà hỏng cháu sẽ đền."Aoe nổ máy với vẻ mặt chẳng hiểu chuyện gì đang nảy ra. Mỗi lần đụng trúng mảnh gạch vụn, chiếc xe lại nảy lên. Tay Aoe trượt trên vô lăng.Lúc tới gần tòa nhà, Madoka hô dừng lại. Aoe nhấn phanh."Sang phải chút nữa. Khoảng năm mét. Thêm chút nữa. Rồi, chỗ này được rồi. Bác tắt máy, ra ngoài đi."Chiếc xe cách tòa nhà tầm mười lăm mét. Cô nhẩm tính trong đầu, chắc mẩm khoảng cách thế này là được. Chưa biết sẽ thế nào, nhưng có thể phá tan kế hoạch của Kento.Tiếp theo phải tính toán cho mình. Madoka nhìn xung quanh một lần nữa.Đúng lúc ấy, trời tối sầm lại, những hạt mưa lớn đột ngột ập xuống.

Chương 35