Tác giả:

Cái tên Cố Liệt này. Cố Liệt, cháu trai của Sở Vương. Sở Vương khiển binh thiện chiến, lập cho Yến Triều bao công lao hãn mã. Hoàng Đế ban đất Sở, phong Nhất tự tịnh kiên Vương (1). Cuối cùng, Hoàng Đế nói, Sở Vương mưu phản, di chín tộc. Gia thần của Sở Vương liều chết cứu sống Cố Liệt, năm ấy mới tám tuổi, là độc đinh của họ Sở, ngày qua ngày lớn lên dưới lời răn “vong Yến phục Sở”. Rốt cuộc, Bạo Yến vô đạo khiến quần hùng cùng quật khởi, năm Cố Liệt hai mươi ba tuổi, gia thần của Sở Vương vẫn luôn ẩn nấp tứ phương cùng tụ hội về bên hắn, dấy binh phản Yến. Tranh bá bảy năm, Cố Liệt đăng đỉnh, xưng đế lập Sở Triều. Cố Liệt chưởng quản thiên hạ tổng cộng năm mươi năm, chăm lo việc nước, cần chính ái dân, sau khi chết, hắn an bài một Trữ Quân (2) đã bồi dưỡng ba năm — Cố Viêm kế vị, vương quyền chuyển giao và quá độ vững vàng, không quấy nhiễu tới bá tánh. Sách sử bình luận rằng: Sở Tổ, một minh quân. Thiện dùng người, mưu tính sâu xa. Vô tư vô tình, trời sinh có tài đế vương. Tục…

Chương 777: Nụ Cười Của Lục Oánh 10

Năm Đó Giáp Sắt Động Đế VươngTác giả: Bộ Liêm YTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCái tên Cố Liệt này. Cố Liệt, cháu trai của Sở Vương. Sở Vương khiển binh thiện chiến, lập cho Yến Triều bao công lao hãn mã. Hoàng Đế ban đất Sở, phong Nhất tự tịnh kiên Vương (1). Cuối cùng, Hoàng Đế nói, Sở Vương mưu phản, di chín tộc. Gia thần của Sở Vương liều chết cứu sống Cố Liệt, năm ấy mới tám tuổi, là độc đinh của họ Sở, ngày qua ngày lớn lên dưới lời răn “vong Yến phục Sở”. Rốt cuộc, Bạo Yến vô đạo khiến quần hùng cùng quật khởi, năm Cố Liệt hai mươi ba tuổi, gia thần của Sở Vương vẫn luôn ẩn nấp tứ phương cùng tụ hội về bên hắn, dấy binh phản Yến. Tranh bá bảy năm, Cố Liệt đăng đỉnh, xưng đế lập Sở Triều. Cố Liệt chưởng quản thiên hạ tổng cộng năm mươi năm, chăm lo việc nước, cần chính ái dân, sau khi chết, hắn an bài một Trữ Quân (2) đã bồi dưỡng ba năm — Cố Viêm kế vị, vương quyền chuyển giao và quá độ vững vàng, không quấy nhiễu tới bá tánh. Sách sử bình luận rằng: Sở Tổ, một minh quân. Thiện dùng người, mưu tính sâu xa. Vô tư vô tình, trời sinh có tài đế vương. Tục… “Nếu là như vậy thì không được rồi, chú Lý, chú xem xem có thể làm như vậy được không.Chú bắt giam Tô Lão Tam cùng với đám nhân viên quan trọng đó, theo tôi được biết thì tối ngày hôm qua người tham gia vào cuộc ẩu đã cũng không có Tô Lão Tam, cũng không có những nhân viên dưới trướng của Tô Lão Tam, người tham gia vào cuộc ẩu đả cũng chỉ có mười mấy tên lưu manh nhỏ nhoi mà thôi.” Diệp Lăng Thiên suy nghĩ rồi nói.“Cậu đi gặp ông Liễu đi, nếu như ông Liễu đồng ý thì tôi sẽ làm như vậy, dựa vào một mình tôi thì cũng không thể bắt giam Tô Lão Tam lại được.”Diệp Lăng Thiên biết ông Liễu ở trong miệng của Lý Đông Sinh là ai.“Được, tôi đi gặp ông Liễu cùng với chú.” Diệp Lăng Thiên bất đắc dĩ gật đầu, sau đó cười nói: “Cũng cần phải đi gặp một lần, chuyến này là lần đầu tiên, nhưng mà chắc chắn không phải là lần cuối cùng, sau này vẫn còn có rất nhiều chỗ cần sự trợ giúp của mọi người.”“Cái gì, còn có lần sau nữa?” Lý Đông Sinh không nhịn được nữa mà nói.“Chú Lý, chú đừng có kích động như vậy, chú cứ yên tâm đi, đây là lần đầu tiên, lần này chắc chắn còn phải làm như vậy.Tôi nhất định phải nâng đỡ Tô Lão Tam, làm cho ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người của Tô Lão Tam, sau đó mới có thể lợi dụng ông ta để làm việc, chắc chắn là lực ảnh hưởng của những chuyện sau này sẽ không lớn như thế.Với lại tôi cũng đảm bảo một điểm, đó chính là Tô Lão Tam tuyệt đối sẽ không tham gia vào những hành vi phạm tội.” Buổi tối, Diệp Lăng Thiên vẫn ngồi trong đình ở phía sau vườn hoa uống trà đến mười một giờ đêm, Lão Ưng với Hầu Tử lại xuất hiện ở bên cạnh Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên cũng không nói quá nhiều lời, anh trực tiếp hỏi Hầu Tử: “Bây giờ Tô Lão Tam với đám người kia đang làm cái gì?”“Ông ta dẫn người trốn đến nông thôn rồi, không dám ra khỏi cửa, bây giờ vẫn còn đang trốn ở trong đó, ông ta đã bị hành động lần này dọa cho xám mặt.”“Ha ha, cũng phải doạ ông ta một lần mới được, cậu tính đoán thử xem hành động tối ngày hôm qua có thỏa mãn yêu cầu của chúng ta không?” Sau khi Diệp Lăng Thiên cười lạnh thì lại hỏi.“Mục đích của chúng ta đã hoàn toàn đạt được.”.

“Nếu là như vậy thì không được rồi, chú Lý, chú xem xem có thể làm như vậy được không.

Chú bắt giam Tô Lão Tam cùng với đám nhân viên quan trọng đó, theo tôi được biết thì tối ngày hôm qua người tham gia vào cuộc ẩu đã cũng không có Tô Lão Tam, cũng không có những nhân viên dưới trướng của Tô Lão Tam, người tham gia vào cuộc ẩu đả cũng chỉ có mười mấy tên lưu manh nhỏ nhoi mà thôi.

” Diệp Lăng Thiên suy nghĩ rồi nói.

“Cậu đi gặp ông Liễu đi, nếu như ông Liễu đồng ý thì tôi sẽ làm như vậy, dựa vào một mình tôi thì cũng không thể bắt giam Tô Lão Tam lại được.

Diệp Lăng Thiên biết ông Liễu ở trong miệng của Lý Đông Sinh là ai.

“Được, tôi đi gặp ông Liễu cùng với chú.

” Diệp Lăng Thiên bất đắc dĩ gật đầu, sau đó cười nói: “Cũng cần phải đi gặp một lần, chuyến này là lần đầu tiên, nhưng mà chắc chắn không phải là lần cuối cùng, sau này vẫn còn có rất nhiều chỗ cần sự trợ giúp của mọi người.

“Cái gì, còn có lần sau nữa?” Lý Đông Sinh không nhịn được nữa mà nói.

“Chú Lý, chú đừng có kích động như vậy, chú cứ yên tâm đi, đây là lần đầu tiên, lần này chắc chắn còn phải làm như vậy.

Tôi nhất định phải nâng đỡ Tô Lão Tam, làm cho ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người của Tô Lão Tam, sau đó mới có thể lợi dụng ông ta để làm việc, chắc chắn là lực ảnh hưởng của những chuyện sau này sẽ không lớn như thế.

Với lại tôi cũng đảm bảo một điểm, đó chính là Tô Lão Tam tuyệt đối sẽ không tham gia vào những hành vi phạm tội.

” Buổi tối, Diệp Lăng Thiên vẫn ngồi trong đình ở phía sau vườn hoa uống trà đến mười một giờ đêm, Lão Ưng với Hầu Tử lại xuất hiện ở bên cạnh Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên cũng không nói quá nhiều lời, anh trực tiếp hỏi Hầu Tử: “Bây giờ Tô Lão Tam với đám người kia đang làm cái gì?”

“Ông ta dẫn người trốn đến nông thôn rồi, không dám ra khỏi cửa, bây giờ vẫn còn đang trốn ở trong đó, ông ta đã bị hành động lần này dọa cho xám mặt.

“Ha ha, cũng phải doạ ông ta một lần mới được, cậu tính đoán thử xem hành động tối ngày hôm qua có thỏa mãn yêu cầu của chúng ta không?” Sau khi Diệp Lăng Thiên cười lạnh thì lại hỏi.

“Mục đích của chúng ta đã hoàn toàn đạt được.

”.

Năm Đó Giáp Sắt Động Đế VươngTác giả: Bộ Liêm YTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCái tên Cố Liệt này. Cố Liệt, cháu trai của Sở Vương. Sở Vương khiển binh thiện chiến, lập cho Yến Triều bao công lao hãn mã. Hoàng Đế ban đất Sở, phong Nhất tự tịnh kiên Vương (1). Cuối cùng, Hoàng Đế nói, Sở Vương mưu phản, di chín tộc. Gia thần của Sở Vương liều chết cứu sống Cố Liệt, năm ấy mới tám tuổi, là độc đinh của họ Sở, ngày qua ngày lớn lên dưới lời răn “vong Yến phục Sở”. Rốt cuộc, Bạo Yến vô đạo khiến quần hùng cùng quật khởi, năm Cố Liệt hai mươi ba tuổi, gia thần của Sở Vương vẫn luôn ẩn nấp tứ phương cùng tụ hội về bên hắn, dấy binh phản Yến. Tranh bá bảy năm, Cố Liệt đăng đỉnh, xưng đế lập Sở Triều. Cố Liệt chưởng quản thiên hạ tổng cộng năm mươi năm, chăm lo việc nước, cần chính ái dân, sau khi chết, hắn an bài một Trữ Quân (2) đã bồi dưỡng ba năm — Cố Viêm kế vị, vương quyền chuyển giao và quá độ vững vàng, không quấy nhiễu tới bá tánh. Sách sử bình luận rằng: Sở Tổ, một minh quân. Thiện dùng người, mưu tính sâu xa. Vô tư vô tình, trời sinh có tài đế vương. Tục… “Nếu là như vậy thì không được rồi, chú Lý, chú xem xem có thể làm như vậy được không.Chú bắt giam Tô Lão Tam cùng với đám nhân viên quan trọng đó, theo tôi được biết thì tối ngày hôm qua người tham gia vào cuộc ẩu đã cũng không có Tô Lão Tam, cũng không có những nhân viên dưới trướng của Tô Lão Tam, người tham gia vào cuộc ẩu đả cũng chỉ có mười mấy tên lưu manh nhỏ nhoi mà thôi.” Diệp Lăng Thiên suy nghĩ rồi nói.“Cậu đi gặp ông Liễu đi, nếu như ông Liễu đồng ý thì tôi sẽ làm như vậy, dựa vào một mình tôi thì cũng không thể bắt giam Tô Lão Tam lại được.”Diệp Lăng Thiên biết ông Liễu ở trong miệng của Lý Đông Sinh là ai.“Được, tôi đi gặp ông Liễu cùng với chú.” Diệp Lăng Thiên bất đắc dĩ gật đầu, sau đó cười nói: “Cũng cần phải đi gặp một lần, chuyến này là lần đầu tiên, nhưng mà chắc chắn không phải là lần cuối cùng, sau này vẫn còn có rất nhiều chỗ cần sự trợ giúp của mọi người.”“Cái gì, còn có lần sau nữa?” Lý Đông Sinh không nhịn được nữa mà nói.“Chú Lý, chú đừng có kích động như vậy, chú cứ yên tâm đi, đây là lần đầu tiên, lần này chắc chắn còn phải làm như vậy.Tôi nhất định phải nâng đỡ Tô Lão Tam, làm cho ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người của Tô Lão Tam, sau đó mới có thể lợi dụng ông ta để làm việc, chắc chắn là lực ảnh hưởng của những chuyện sau này sẽ không lớn như thế.Với lại tôi cũng đảm bảo một điểm, đó chính là Tô Lão Tam tuyệt đối sẽ không tham gia vào những hành vi phạm tội.” Buổi tối, Diệp Lăng Thiên vẫn ngồi trong đình ở phía sau vườn hoa uống trà đến mười một giờ đêm, Lão Ưng với Hầu Tử lại xuất hiện ở bên cạnh Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên cũng không nói quá nhiều lời, anh trực tiếp hỏi Hầu Tử: “Bây giờ Tô Lão Tam với đám người kia đang làm cái gì?”“Ông ta dẫn người trốn đến nông thôn rồi, không dám ra khỏi cửa, bây giờ vẫn còn đang trốn ở trong đó, ông ta đã bị hành động lần này dọa cho xám mặt.”“Ha ha, cũng phải doạ ông ta một lần mới được, cậu tính đoán thử xem hành động tối ngày hôm qua có thỏa mãn yêu cầu của chúng ta không?” Sau khi Diệp Lăng Thiên cười lạnh thì lại hỏi.“Mục đích của chúng ta đã hoàn toàn đạt được.”.

Chương 777: Nụ Cười Của Lục Oánh 10