Tác giả:

Yoshioka nhìn đồng hồ đeo tay. Đã quá 11 giờ đêm một chút. Những vị khách còn sót lại trên sảnh tản mát cất bước đi. Sau khi dõi theo bóng dáng họ, Yoshioka nhìn xuống máy tính. Đêm ở khách sạn trung tâm thành phố Tokyo thật dài. Bộ phận lễ tân bắt đầu ca đêm từ 10 giờ tối nhưng đến khi đó khách mới tới nhận phòng là chuyện bình thường. Chưa kể, việc khách nhận phòng khi đã sang ngày mới cũng không phải là hiếm. Trong số những vị khách đó, không ít cặp đôi tỏa ra bầu không khí tình tứ nhưng Yoshioka không hề khó chịu với việc đón tiếp họ. Cô thích để cho mình mặc sức tưởng tượng xem liệu hôm nay có phải là một ngày đặc biệt của hai người đó? Họ đã dùng một bữa ăn xa xỉ và uống chút rượu trước khi đến đây? Hay là hai người đã đi hẹn hò và anh chàng này đã may mắn dụ được cô nàng đến khách sạn? Đương nhiên, cô không được phép thể hiện ra mặt sự tò mò ấy. Cửa tự động ở sảnh chính mở ra, một người phụ nữ bước vào. Có lẽ cô ta khoảng ngoài hai nhăm. Tuy mặc bộ vest chỉn chu nhưng chiếc váy…

Chương 30

Ma Thuật Bị CấmTác giả: Higashino KeigoTruyện Trinh ThámYoshioka nhìn đồng hồ đeo tay. Đã quá 11 giờ đêm một chút. Những vị khách còn sót lại trên sảnh tản mát cất bước đi. Sau khi dõi theo bóng dáng họ, Yoshioka nhìn xuống máy tính. Đêm ở khách sạn trung tâm thành phố Tokyo thật dài. Bộ phận lễ tân bắt đầu ca đêm từ 10 giờ tối nhưng đến khi đó khách mới tới nhận phòng là chuyện bình thường. Chưa kể, việc khách nhận phòng khi đã sang ngày mới cũng không phải là hiếm. Trong số những vị khách đó, không ít cặp đôi tỏa ra bầu không khí tình tứ nhưng Yoshioka không hề khó chịu với việc đón tiếp họ. Cô thích để cho mình mặc sức tưởng tượng xem liệu hôm nay có phải là một ngày đặc biệt của hai người đó? Họ đã dùng một bữa ăn xa xỉ và uống chút rượu trước khi đến đây? Hay là hai người đã đi hẹn hò và anh chàng này đã may mắn dụ được cô nàng đến khách sạn? Đương nhiên, cô không được phép thể hiện ra mặt sự tò mò ấy. Cửa tự động ở sảnh chính mở ra, một người phụ nữ bước vào. Có lẽ cô ta khoảng ngoài hai nhăm. Tuy mặc bộ vest chỉn chu nhưng chiếc váy… Qua lưới thép, có thể thấy các thiếu niên đang luyện tập phòng thủ. Kusanagi đã có mặt cùng Mamiya ở bãi đỗ xe của sân bóng chày. Đoàn của Oga Jinsaku vừa đến, họ đang ở trong văn phòng bên cạnh. Nghi thức ném bóng chắc sẽ được bắt đầu sau khi họ thay đồ."Chắc Koshiba không xuất hiện đâu nhỉ," Mamiya cất giọng từ tốn. "Vũ khí bị tịch thu rồi, chắc cậu ta sẽ hết cách. Có khi lúc này đang rời khỏi tỉnh rồi cũng nên.""Có thể lắm.""Có lẽ chứng ta nghĩ hơi quá rồi. Cậu ta có thể rất xuất chúng nhưng chưa chắc đã là một tên tội phạm đáng gờm. Vốn dĩ cậu ta cũng chỉ là một thanh niên vừa tốt nghiệp cấp ba. Tất nhiên, tôi vẫn thấy, làm ra được thứ kinh khủng như vậy khi còn học cấp ba thì quả là đáng nể.""Đúng vậy," Kusanagi vừa đáp vừa cảm thấy có gì đó vướng mắc.Làm ra từ thời cấp ba...Không, không thể như vậy được. Mẫu ban đầu có thể được làm ra từ thời cấp ba, nhưng nhất định cậu ta đã thêm vào đó rất nhiều cải tiến. Vì thế Koshiba Shingo mới vào làm ở công ty Cơ khí Kurasaka. Việc đó cũng được Kurasaka Yurina chứng nhận.Anh giật mình. Những lời Yukawa nói bất chợt vọng lại."Đúng là railgun mà Shingo làm ra từ thời học cấp ba dưới sự hướng dẫn của tôi. Tôi nhớ là đã thấy tụ điện, máy biến áp và bộ điều chỉnh điện áp ra. vẫn y như lúc đó."Y như lúc đó...Không thể thế được. Nếu đã có một vài cải tiến thì dứt khoát Yukawa không nói kiểu đó."Sếp, có liên lạc gì từ Utsumi không?" Kusanagi hỏi Mamiya."Không có. Cậu nói tôi mới để ý, lâu thế nhỉ."Kusanagi lấy điện thoại di động, anh gọi điện cho Utsumi Kaoru. Điện thoại được kết nối ngay. "Tôi nghe đây," Kaoru nói với một giọng trầm hiếm thấy."Kusanagi đây. Cô đang ở đâu?"Nhưng cô không trả lời ngay. Anh có cảm giác cô đang phân vân điều gì."Yukawa đâu? Yukawa thế nào rồi? Cô đưa cậu ta ra ga rồi chứ? Tên đó về Tokyo chưa?""Hiện tôi... đang ở bên cạnh tiên sinh Yukawa.""Cùng Yukawa? Này, thế là thế nào? Mau giải thích đi! Hai người đang ở đâu?""Chúng tôi đang ở... một trung tâm mua sắm cách sân bóng chày khoảng một ki lô mét về phía Đông.""Trung tâm mua sắm? Hai người làm gì ở đó?" Kaoru trả lời sau một thoáng im lặng."Chúng tôi đang chờ Koshiba Shingo xuất hiện." vẫn áp điện thoại vào tai, Kusanagi lao đi. Mamiya gọi lại nhưng anh không có thời gian để giải thích.

Qua lưới thép, có thể thấy các thiếu niên đang luyện tập phòng thủ. Kusanagi đã có mặt cùng Mamiya ở bãi đỗ xe của sân bóng chày. Đoàn của Oga Jinsaku vừa đến, họ đang ở trong văn phòng bên cạnh. Nghi thức ném bóng chắc sẽ được bắt đầu sau khi họ thay đồ.

"Chắc Koshiba không xuất hiện đâu nhỉ," Mamiya cất giọng từ tốn. "Vũ khí bị tịch thu rồi, chắc cậu ta sẽ hết cách. Có khi lúc này đang rời khỏi tỉnh rồi cũng nên."

"Có thể lắm."

"Có lẽ chứng ta nghĩ hơi quá rồi. Cậu ta có thể rất xuất chúng nhưng chưa chắc đã là một tên tội phạm đáng gờm. Vốn dĩ cậu ta cũng chỉ là một thanh niên vừa tốt nghiệp cấp ba. Tất nhiên, tôi vẫn thấy, làm ra được thứ kinh khủng như vậy khi còn học cấp ba thì quả là đáng nể."

"Đúng vậy," Kusanagi vừa đáp vừa cảm thấy có gì đó vướng mắc.

Làm ra từ thời cấp ba...

Không, không thể như vậy được. Mẫu ban đầu có thể được làm ra từ thời cấp ba, nhưng nhất định cậu ta đã thêm vào đó rất nhiều cải tiến. Vì thế Koshiba Shingo mới vào làm ở công ty Cơ khí Kurasaka. Việc đó cũng được Kurasaka Yurina chứng nhận.

Anh giật mình. Những lời Yukawa nói bất chợt vọng lại.

"Đúng là railgun mà Shingo làm ra từ thời học cấp ba dưới sự hướng dẫn của tôi. Tôi nhớ là đã thấy tụ điện, máy biến áp và bộ điều chỉnh điện áp ra. vẫn y như lúc đó."

Y như lúc đó...

Không thể thế được. Nếu đã có một vài cải tiến thì dứt khoát Yukawa không nói kiểu đó.

"Sếp, có liên lạc gì từ Utsumi không?" Kusanagi hỏi Mamiya.

"Không có. Cậu nói tôi mới để ý, lâu thế nhỉ."

Kusanagi lấy điện thoại di động, anh gọi điện cho Utsumi Kaoru. Điện thoại được kết nối ngay. "Tôi nghe đây," Kaoru nói với một giọng trầm hiếm thấy.

"Kusanagi đây. Cô đang ở đâu?"

Nhưng cô không trả lời ngay. Anh có cảm giác cô đang phân vân điều gì.

"Yukawa đâu? Yukawa thế nào rồi? Cô đưa cậu ta ra ga rồi chứ? Tên đó về Tokyo chưa?"

"Hiện tôi... đang ở bên cạnh tiên sinh Yukawa."

"Cùng Yukawa? Này, thế là thế nào? Mau giải thích đi! Hai người đang ở đâu?"

"Chúng tôi đang ở... một trung tâm mua sắm cách sân bóng chày khoảng một ki lô mét về phía Đông."

"Trung tâm mua sắm? Hai người làm gì ở đó?" Kaoru trả lời sau một thoáng im lặng.

"Chúng tôi đang chờ Koshiba Shingo xuất hiện." vẫn áp điện thoại vào tai, Kusanagi lao đi. Mamiya gọi lại nhưng anh không có thời gian để giải thích.

Ma Thuật Bị CấmTác giả: Higashino KeigoTruyện Trinh ThámYoshioka nhìn đồng hồ đeo tay. Đã quá 11 giờ đêm một chút. Những vị khách còn sót lại trên sảnh tản mát cất bước đi. Sau khi dõi theo bóng dáng họ, Yoshioka nhìn xuống máy tính. Đêm ở khách sạn trung tâm thành phố Tokyo thật dài. Bộ phận lễ tân bắt đầu ca đêm từ 10 giờ tối nhưng đến khi đó khách mới tới nhận phòng là chuyện bình thường. Chưa kể, việc khách nhận phòng khi đã sang ngày mới cũng không phải là hiếm. Trong số những vị khách đó, không ít cặp đôi tỏa ra bầu không khí tình tứ nhưng Yoshioka không hề khó chịu với việc đón tiếp họ. Cô thích để cho mình mặc sức tưởng tượng xem liệu hôm nay có phải là một ngày đặc biệt của hai người đó? Họ đã dùng một bữa ăn xa xỉ và uống chút rượu trước khi đến đây? Hay là hai người đã đi hẹn hò và anh chàng này đã may mắn dụ được cô nàng đến khách sạn? Đương nhiên, cô không được phép thể hiện ra mặt sự tò mò ấy. Cửa tự động ở sảnh chính mở ra, một người phụ nữ bước vào. Có lẽ cô ta khoảng ngoài hai nhăm. Tuy mặc bộ vest chỉn chu nhưng chiếc váy… Qua lưới thép, có thể thấy các thiếu niên đang luyện tập phòng thủ. Kusanagi đã có mặt cùng Mamiya ở bãi đỗ xe của sân bóng chày. Đoàn của Oga Jinsaku vừa đến, họ đang ở trong văn phòng bên cạnh. Nghi thức ném bóng chắc sẽ được bắt đầu sau khi họ thay đồ."Chắc Koshiba không xuất hiện đâu nhỉ," Mamiya cất giọng từ tốn. "Vũ khí bị tịch thu rồi, chắc cậu ta sẽ hết cách. Có khi lúc này đang rời khỏi tỉnh rồi cũng nên.""Có thể lắm.""Có lẽ chứng ta nghĩ hơi quá rồi. Cậu ta có thể rất xuất chúng nhưng chưa chắc đã là một tên tội phạm đáng gờm. Vốn dĩ cậu ta cũng chỉ là một thanh niên vừa tốt nghiệp cấp ba. Tất nhiên, tôi vẫn thấy, làm ra được thứ kinh khủng như vậy khi còn học cấp ba thì quả là đáng nể.""Đúng vậy," Kusanagi vừa đáp vừa cảm thấy có gì đó vướng mắc.Làm ra từ thời cấp ba...Không, không thể như vậy được. Mẫu ban đầu có thể được làm ra từ thời cấp ba, nhưng nhất định cậu ta đã thêm vào đó rất nhiều cải tiến. Vì thế Koshiba Shingo mới vào làm ở công ty Cơ khí Kurasaka. Việc đó cũng được Kurasaka Yurina chứng nhận.Anh giật mình. Những lời Yukawa nói bất chợt vọng lại."Đúng là railgun mà Shingo làm ra từ thời học cấp ba dưới sự hướng dẫn của tôi. Tôi nhớ là đã thấy tụ điện, máy biến áp và bộ điều chỉnh điện áp ra. vẫn y như lúc đó."Y như lúc đó...Không thể thế được. Nếu đã có một vài cải tiến thì dứt khoát Yukawa không nói kiểu đó."Sếp, có liên lạc gì từ Utsumi không?" Kusanagi hỏi Mamiya."Không có. Cậu nói tôi mới để ý, lâu thế nhỉ."Kusanagi lấy điện thoại di động, anh gọi điện cho Utsumi Kaoru. Điện thoại được kết nối ngay. "Tôi nghe đây," Kaoru nói với một giọng trầm hiếm thấy."Kusanagi đây. Cô đang ở đâu?"Nhưng cô không trả lời ngay. Anh có cảm giác cô đang phân vân điều gì."Yukawa đâu? Yukawa thế nào rồi? Cô đưa cậu ta ra ga rồi chứ? Tên đó về Tokyo chưa?""Hiện tôi... đang ở bên cạnh tiên sinh Yukawa.""Cùng Yukawa? Này, thế là thế nào? Mau giải thích đi! Hai người đang ở đâu?""Chúng tôi đang ở... một trung tâm mua sắm cách sân bóng chày khoảng một ki lô mét về phía Đông.""Trung tâm mua sắm? Hai người làm gì ở đó?" Kaoru trả lời sau một thoáng im lặng."Chúng tôi đang chờ Koshiba Shingo xuất hiện." vẫn áp điện thoại vào tai, Kusanagi lao đi. Mamiya gọi lại nhưng anh không có thời gian để giải thích.

Chương 30