Tác giả:

01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi…

Chương 22

Phụ Thân Ta Muốn Giết TaTác giả: Lưu Quang TúyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi… 22.Không có cha mẹ, không có yến hội, không có hồng y, tiểu thiếu gia dùng kéo cắt một chữ “Hỉ” đỏ thẫm, dán trên vách tường. Hắn kéo ta quỳ xuống, tay hắn run run, trong lòng ta đột nhiên chua xót, cùng hắn bái thiên địa.“Về sau ngươi là phu quân của ta, ta cũng là phu quân của ngươi, chúng ta dựa vào nhau, vượt qua quãng đời còn lại.”Tiểu thiếu gia nhìn ta, ánh mắt vô cùng nghiêm túc, ta sờ đầu của hắn.“Không, ngươi vẫn nên làm tiểu thiếu gia tiếp là được rồi, hơn nữa ta thích ngươi gọi ta là ca ca.”Tiểu thiếu gia nhào tới, gắt gao ôm lấy eo ta, nghẹn ngào, trong nháy mắt ta cảm thấy toàn bộ thế giới của mình đều trở trở nên tốt đẹp. Kiếp này nguyện cùng người tay nắm tay, nguyện cùng người bạc đầu.Hết

22.

Không có cha mẹ, không có yến hội, không có hồng y, tiểu thiếu gia dùng kéo cắt một chữ “Hỉ” đỏ thẫm, dán trên vách tường. Hắn kéo ta quỳ xuống, tay hắn run run, trong lòng ta đột nhiên chua xót, cùng hắn bái thiên địa.

“Về sau ngươi là phu quân của ta, ta cũng là phu quân của ngươi, chúng ta dựa vào nhau, vượt qua quãng đời còn lại.”

Tiểu thiếu gia nhìn ta, ánh mắt vô cùng nghiêm túc, ta sờ đầu của hắn.

“Không, ngươi vẫn nên làm tiểu thiếu gia tiếp là được rồi, hơn nữa ta thích ngươi gọi ta là ca ca.”

Tiểu thiếu gia nhào tới, gắt gao ôm lấy eo ta, nghẹn ngào, trong nháy mắt ta cảm thấy toàn bộ thế giới của mình đều trở trở nên tốt đẹp. Kiếp này nguyện cùng người tay nắm tay, nguyện cùng người bạc đầu.

Hết

Phụ Thân Ta Muốn Giết TaTác giả: Lưu Quang TúyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi… 22.Không có cha mẹ, không có yến hội, không có hồng y, tiểu thiếu gia dùng kéo cắt một chữ “Hỉ” đỏ thẫm, dán trên vách tường. Hắn kéo ta quỳ xuống, tay hắn run run, trong lòng ta đột nhiên chua xót, cùng hắn bái thiên địa.“Về sau ngươi là phu quân của ta, ta cũng là phu quân của ngươi, chúng ta dựa vào nhau, vượt qua quãng đời còn lại.”Tiểu thiếu gia nhìn ta, ánh mắt vô cùng nghiêm túc, ta sờ đầu của hắn.“Không, ngươi vẫn nên làm tiểu thiếu gia tiếp là được rồi, hơn nữa ta thích ngươi gọi ta là ca ca.”Tiểu thiếu gia nhào tới, gắt gao ôm lấy eo ta, nghẹn ngào, trong nháy mắt ta cảm thấy toàn bộ thế giới của mình đều trở trở nên tốt đẹp. Kiếp này nguyện cùng người tay nắm tay, nguyện cùng người bạc đầu.Hết

Chương 22