Tôi ngồi Weibo, thấy một chủ đề nóng được lên“top” có hashtag như sau:#Hôm nay tôi uống thường có đọc được một tin#. Thế là tôi lập tức nhắn tin Wechat cho Mr. Bu:“Hôm nay lúc em uống thuốc có đọc được một tin“. “Thuốc gì? Rõ ràng tối qua chúng ta có sử dụng biện Pháp mà. “(có gì đó mờ ám=))). “...” Lẽ nào trọng tâm của vấn đề chính là ở tin tức? Là tin tức nào về ông xã của em? Ngô Diệp Phàm? Lộc Hàm? Lý Dịch Phong? Dương Dương? “ “Anh cứ thế này thì sẽ dễ mất em lắm đấy... “ Bởi vì vẫn còn trong thời gian thử việc, tôi ngồi trên xe vẫn còn phải tăng ca. Mr. Bu vừa lái xe vừa hỏi:“Em không hâm mộ Hậu duệ mặt trời à? “. Tôi chẳng buồn ngẩng đầu lên nữa. “Sao? Không hâm mộ thần tượng nữa à? Mrs. Bu cuối cùng cũng trưởng thành rồi! “ Tôi không thèm để ý đến anh Tối đến, anh vừa kéo cà vạt vừa nói:“Nếu qua được thời gian thử việc, em muốn phần thưởng gì nào? “. Tôi ngẩng đầu, hai mắt toả sáng lấp lánh, “Không cần!Bởi vì hết thời gian thử việc, có khả năng công ty sẽ cử em tới đoàn làm…
Chương 51: Chúng ta là những chú cá bơi ngược dòng giữa dòng đời mênh mông
Mr.Bu Không Phải Idol Của TôiTác giả: Meng Qi QiTruyện Ngôn TìnhTôi ngồi Weibo, thấy một chủ đề nóng được lên“top” có hashtag như sau:#Hôm nay tôi uống thường có đọc được một tin#. Thế là tôi lập tức nhắn tin Wechat cho Mr. Bu:“Hôm nay lúc em uống thuốc có đọc được một tin“. “Thuốc gì? Rõ ràng tối qua chúng ta có sử dụng biện Pháp mà. “(có gì đó mờ ám=))). “...” Lẽ nào trọng tâm của vấn đề chính là ở tin tức? Là tin tức nào về ông xã của em? Ngô Diệp Phàm? Lộc Hàm? Lý Dịch Phong? Dương Dương? “ “Anh cứ thế này thì sẽ dễ mất em lắm đấy... “ Bởi vì vẫn còn trong thời gian thử việc, tôi ngồi trên xe vẫn còn phải tăng ca. Mr. Bu vừa lái xe vừa hỏi:“Em không hâm mộ Hậu duệ mặt trời à? “. Tôi chẳng buồn ngẩng đầu lên nữa. “Sao? Không hâm mộ thần tượng nữa à? Mrs. Bu cuối cùng cũng trưởng thành rồi! “ Tôi không thèm để ý đến anh Tối đến, anh vừa kéo cà vạt vừa nói:“Nếu qua được thời gian thử việc, em muốn phần thưởng gì nào? “. Tôi ngẩng đầu, hai mắt toả sáng lấp lánh, “Không cần!Bởi vì hết thời gian thử việc, có khả năng công ty sẽ cử em tới đoàn làm… Kỳ thi đại học của một năm nào đó, tôi cùng Mr.Bu ôn lại chuyện thời trung học.“Thành tích học tập vượt trội của anh đâu phải có được nhờ may mắn, tất cả đều dựa vào những nỗ lực cố gắng của anh.”Năm đó đúng là Mr.Bu đã dốc toàn bộ sức lực của mình. Để giữ cho tinh thần tỉnh táo, anh uống cà phê thay nước lọc, bôi dầu gió, cho nắng chiếu vào mặt, bấm huyệt đạo, ngậm đá trong miệng vào mùa đông, thậm chí còn tự bóp tay mình đến xanh tím hết cả lên.Anh nói, “Anh mãi mãi không bao giờ quên được năm lớp mười, anh bị bệnh nên thi trượt, phải chuyển từ lớp chọn sang lớp thường. Bố mẹ anh phải mua một ít đặc sản từ Nhật, khép nép nịnh nọt nhờ vả lớp trưởng khi đó dễ dãi với anh một chút. Lúc ấy anh thề sẽ không bao giờ để bố mẹ mình đã từng này tuổi còn phải cúi đầu xin người khác vì anh nữa”.“Quãng thời gian đó vô cùng gian khổ phải không?”“Tuổi trẻ thì không có tư cách đòi hỏi sự an nhàn.”Khi nói câu đó, hai mắt của Mr.Bu tỏa sáng làm trái tim tôi rung động. Khoảng khắc ấy, tôi cho rằng mình đã có thể tuyên bố: Tôi yêu anh không chỉ bởi vì ngoại hình ưa nhìn của anh. Tôi xót xa thay anh, nhưng tôi lại càng kính nể anh hơn.
Kỳ thi đại học của một năm nào đó, tôi cùng Mr.Bu ôn lại chuyện thời trung học.
“Thành tích học tập vượt trội của anh đâu phải có được nhờ may mắn, tất cả đều dựa vào những nỗ lực cố gắng của anh.”
Năm đó đúng là Mr.Bu đã dốc toàn bộ sức lực của mình. Để giữ cho tinh thần tỉnh táo, anh uống cà phê thay nước lọc, bôi dầu gió, cho nắng chiếu vào mặt, bấm huyệt đạo, ngậm đá trong miệng vào mùa đông, thậm chí còn tự bóp tay mình đến xanh tím hết cả lên.
Anh nói, “Anh mãi mãi không bao giờ quên được năm lớp mười, anh bị bệnh nên thi trượt, phải chuyển từ lớp chọn sang lớp thường. Bố mẹ anh phải mua một ít đặc sản từ Nhật, khép nép nịnh nọt nhờ vả lớp trưởng khi đó dễ dãi với anh một chút. Lúc ấy anh thề sẽ không bao giờ để bố mẹ mình đã từng này tuổi còn phải cúi đầu xin người khác vì anh nữa”.
“Quãng thời gian đó vô cùng gian khổ phải không?”
“Tuổi trẻ thì không có tư cách đòi hỏi sự an nhàn.”
Khi nói câu đó, hai mắt của Mr.Bu tỏa sáng làm trái tim tôi rung động. Khoảng khắc ấy, tôi cho rằng mình đã có thể tuyên bố: Tôi yêu anh không chỉ bởi vì ngoại hình ưa nhìn của anh. Tôi xót xa thay anh, nhưng tôi lại càng kính nể anh hơn.
Mr.Bu Không Phải Idol Của TôiTác giả: Meng Qi QiTruyện Ngôn TìnhTôi ngồi Weibo, thấy một chủ đề nóng được lên“top” có hashtag như sau:#Hôm nay tôi uống thường có đọc được một tin#. Thế là tôi lập tức nhắn tin Wechat cho Mr. Bu:“Hôm nay lúc em uống thuốc có đọc được một tin“. “Thuốc gì? Rõ ràng tối qua chúng ta có sử dụng biện Pháp mà. “(có gì đó mờ ám=))). “...” Lẽ nào trọng tâm của vấn đề chính là ở tin tức? Là tin tức nào về ông xã của em? Ngô Diệp Phàm? Lộc Hàm? Lý Dịch Phong? Dương Dương? “ “Anh cứ thế này thì sẽ dễ mất em lắm đấy... “ Bởi vì vẫn còn trong thời gian thử việc, tôi ngồi trên xe vẫn còn phải tăng ca. Mr. Bu vừa lái xe vừa hỏi:“Em không hâm mộ Hậu duệ mặt trời à? “. Tôi chẳng buồn ngẩng đầu lên nữa. “Sao? Không hâm mộ thần tượng nữa à? Mrs. Bu cuối cùng cũng trưởng thành rồi! “ Tôi không thèm để ý đến anh Tối đến, anh vừa kéo cà vạt vừa nói:“Nếu qua được thời gian thử việc, em muốn phần thưởng gì nào? “. Tôi ngẩng đầu, hai mắt toả sáng lấp lánh, “Không cần!Bởi vì hết thời gian thử việc, có khả năng công ty sẽ cử em tới đoàn làm… Kỳ thi đại học của một năm nào đó, tôi cùng Mr.Bu ôn lại chuyện thời trung học.“Thành tích học tập vượt trội của anh đâu phải có được nhờ may mắn, tất cả đều dựa vào những nỗ lực cố gắng của anh.”Năm đó đúng là Mr.Bu đã dốc toàn bộ sức lực của mình. Để giữ cho tinh thần tỉnh táo, anh uống cà phê thay nước lọc, bôi dầu gió, cho nắng chiếu vào mặt, bấm huyệt đạo, ngậm đá trong miệng vào mùa đông, thậm chí còn tự bóp tay mình đến xanh tím hết cả lên.Anh nói, “Anh mãi mãi không bao giờ quên được năm lớp mười, anh bị bệnh nên thi trượt, phải chuyển từ lớp chọn sang lớp thường. Bố mẹ anh phải mua một ít đặc sản từ Nhật, khép nép nịnh nọt nhờ vả lớp trưởng khi đó dễ dãi với anh một chút. Lúc ấy anh thề sẽ không bao giờ để bố mẹ mình đã từng này tuổi còn phải cúi đầu xin người khác vì anh nữa”.“Quãng thời gian đó vô cùng gian khổ phải không?”“Tuổi trẻ thì không có tư cách đòi hỏi sự an nhàn.”Khi nói câu đó, hai mắt của Mr.Bu tỏa sáng làm trái tim tôi rung động. Khoảng khắc ấy, tôi cho rằng mình đã có thể tuyên bố: Tôi yêu anh không chỉ bởi vì ngoại hình ưa nhìn của anh. Tôi xót xa thay anh, nhưng tôi lại càng kính nể anh hơn.