Tôi ngồi Weibo, thấy một chủ đề nóng được lên“top” có hashtag như sau:#Hôm nay tôi uống thường có đọc được một tin#. Thế là tôi lập tức nhắn tin Wechat cho Mr. Bu:“Hôm nay lúc em uống thuốc có đọc được một tin“. “Thuốc gì? Rõ ràng tối qua chúng ta có sử dụng biện Pháp mà. “(có gì đó mờ ám=))). “...” Lẽ nào trọng tâm của vấn đề chính là ở tin tức? Là tin tức nào về ông xã của em? Ngô Diệp Phàm? Lộc Hàm? Lý Dịch Phong? Dương Dương? “ “Anh cứ thế này thì sẽ dễ mất em lắm đấy... “ Bởi vì vẫn còn trong thời gian thử việc, tôi ngồi trên xe vẫn còn phải tăng ca. Mr. Bu vừa lái xe vừa hỏi:“Em không hâm mộ Hậu duệ mặt trời à? “. Tôi chẳng buồn ngẩng đầu lên nữa. “Sao? Không hâm mộ thần tượng nữa à? Mrs. Bu cuối cùng cũng trưởng thành rồi! “ Tôi không thèm để ý đến anh Tối đến, anh vừa kéo cà vạt vừa nói:“Nếu qua được thời gian thử việc, em muốn phần thưởng gì nào? “. Tôi ngẩng đầu, hai mắt toả sáng lấp lánh, “Không cần!Bởi vì hết thời gian thử việc, có khả năng công ty sẽ cử em tới đoàn làm…
Chương 80
Mr.Bu Không Phải Idol Của TôiTác giả: Meng Qi QiTruyện Ngôn TìnhTôi ngồi Weibo, thấy một chủ đề nóng được lên“top” có hashtag như sau:#Hôm nay tôi uống thường có đọc được một tin#. Thế là tôi lập tức nhắn tin Wechat cho Mr. Bu:“Hôm nay lúc em uống thuốc có đọc được một tin“. “Thuốc gì? Rõ ràng tối qua chúng ta có sử dụng biện Pháp mà. “(có gì đó mờ ám=))). “...” Lẽ nào trọng tâm của vấn đề chính là ở tin tức? Là tin tức nào về ông xã của em? Ngô Diệp Phàm? Lộc Hàm? Lý Dịch Phong? Dương Dương? “ “Anh cứ thế này thì sẽ dễ mất em lắm đấy... “ Bởi vì vẫn còn trong thời gian thử việc, tôi ngồi trên xe vẫn còn phải tăng ca. Mr. Bu vừa lái xe vừa hỏi:“Em không hâm mộ Hậu duệ mặt trời à? “. Tôi chẳng buồn ngẩng đầu lên nữa. “Sao? Không hâm mộ thần tượng nữa à? Mrs. Bu cuối cùng cũng trưởng thành rồi! “ Tôi không thèm để ý đến anh Tối đến, anh vừa kéo cà vạt vừa nói:“Nếu qua được thời gian thử việc, em muốn phần thưởng gì nào? “. Tôi ngẩng đầu, hai mắt toả sáng lấp lánh, “Không cần!Bởi vì hết thời gian thử việc, có khả năng công ty sẽ cử em tới đoàn làm… Mặc dù khả năng được duyệt bản thảo là rất thấp, nhưng ngày nào tôi cũng ngóng trông, hồi hộp chờ đợi kết quả. Mỗi khi avatar của biên tập sáng lên, tôi hồi hộp đến nỗi tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Tôi tự thấy tố chất thần kinh của mình ngày càng kém, lúc nào cũng có thể suy sụp.Hơn nữa, viết lách là một công việc vô cùng vất vả, thường xuyên phải thức đêm, thời gian đó nội tiết tố của tôi mất cân bằng, mặt mọc đầy mụn, kinh nguyệt rối loạn.Mr. Bu kéo tôi đến trước gương, tôi thấy hình ảnh mình trong đó, đầu tóc rối bù, sắc mặt nhợt nhạt, đôi mắt vô hồn, mặt không cảm xúc.Anh lấy lược chải tóc cho tôi, thế mà lại rụng bao nhiêu sợi.“Em tự cho bản thân mình nghỉ phép một thời gian đi, rủ Cô Nàng Kim Chi đi Hàn Quốc chơi cũng được”.Tôi gật đầu, rồi đột nhiên hỏi, “Có phải em không có năng khiếu không?”.Tay anh hơi khựng lại.Tôi lại nói tiếp, “Người ta nộp bản thảo, được duyệt cứ như không, sao tới em lại khó khăn thế? Lần nào lướt Weibo gặp cá chép em cũng chia sẻ để phóng sinh, sao vẫn không có chút may mắn nào vậy? Em mệt mỏi quá, thực sự không muốn viết tiếp nữa rồi”.“Thế thì đừng viết nữa. Em thích đi làm thì đi làm, không thích đi làm thì làm fan girl đi du lịch đây đó cũng được. Anh nuôi em.”“Nhưng sao lúc nào em cũng như vậy, làm việc gì cũng không đến nơi đến chốn, chưa gì đã dễ dàng từ bỏ rồi.”Anh từ phía sau ôm lấy tôi, tì cằm vào hõm vai của tôi, ngắm nhìn hình ảnh chúng tôi trong gương.“Có sao đâu, từ bỏ thì từ bỏ, chỉ cần em không từ bỏ một điều này là được.”“Điều gì?”“Có lẽ sự nghiệp lớn lao nhất trong cuộc đời này của em là trở thành Mrs. Bu.”
Mặc dù khả năng được duyệt bản thảo là rất thấp, nhưng ngày nào tôi cũng ngóng trông, hồi hộp chờ đợi kết quả. Mỗi khi avatar của biên tập sáng lên, tôi hồi hộp đến nỗi tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Tôi tự thấy tố chất thần kinh của mình ngày càng kém, lúc nào cũng có thể suy sụp.
Hơn nữa, viết lách là một công việc vô cùng vất vả, thường xuyên phải thức đêm, thời gian đó nội tiết tố của tôi mất cân bằng, mặt mọc đầy mụn, kinh nguyệt rối loạn.
Mr. Bu kéo tôi đến trước gương, tôi thấy hình ảnh mình trong đó, đầu tóc rối bù, sắc mặt nhợt nhạt, đôi mắt vô hồn, mặt không cảm xúc.
Anh lấy lược chải tóc cho tôi, thế mà lại rụng bao nhiêu sợi.
“Em tự cho bản thân mình nghỉ phép một thời gian đi, rủ Cô Nàng Kim Chi đi Hàn Quốc chơi cũng được”.
Tôi gật đầu, rồi đột nhiên hỏi, “Có phải em không có năng khiếu không?”.
Tay anh hơi khựng lại.
Tôi lại nói tiếp, “Người ta nộp bản thảo, được duyệt cứ như không, sao tới em lại khó khăn thế? Lần nào lướt Weibo gặp cá chép em cũng chia sẻ để phóng sinh, sao vẫn không có chút may mắn nào vậy? Em mệt mỏi quá, thực sự không muốn viết tiếp nữa rồi”.
“Thế thì đừng viết nữa. Em thích đi làm thì đi làm, không thích đi làm thì làm fan girl đi du lịch đây đó cũng được. Anh nuôi em.”
“Nhưng sao lúc nào em cũng như vậy, làm việc gì cũng không đến nơi đến chốn, chưa gì đã dễ dàng từ bỏ rồi.”
Anh từ phía sau ôm lấy tôi, tì cằm vào hõm vai của tôi, ngắm nhìn hình ảnh chúng tôi trong gương.
“Có sao đâu, từ bỏ thì từ bỏ, chỉ cần em không từ bỏ một điều này là được.”
“Điều gì?”
“Có lẽ sự nghiệp lớn lao nhất trong cuộc đời này của em là trở thành Mrs. Bu.”
Mr.Bu Không Phải Idol Của TôiTác giả: Meng Qi QiTruyện Ngôn TìnhTôi ngồi Weibo, thấy một chủ đề nóng được lên“top” có hashtag như sau:#Hôm nay tôi uống thường có đọc được một tin#. Thế là tôi lập tức nhắn tin Wechat cho Mr. Bu:“Hôm nay lúc em uống thuốc có đọc được một tin“. “Thuốc gì? Rõ ràng tối qua chúng ta có sử dụng biện Pháp mà. “(có gì đó mờ ám=))). “...” Lẽ nào trọng tâm của vấn đề chính là ở tin tức? Là tin tức nào về ông xã của em? Ngô Diệp Phàm? Lộc Hàm? Lý Dịch Phong? Dương Dương? “ “Anh cứ thế này thì sẽ dễ mất em lắm đấy... “ Bởi vì vẫn còn trong thời gian thử việc, tôi ngồi trên xe vẫn còn phải tăng ca. Mr. Bu vừa lái xe vừa hỏi:“Em không hâm mộ Hậu duệ mặt trời à? “. Tôi chẳng buồn ngẩng đầu lên nữa. “Sao? Không hâm mộ thần tượng nữa à? Mrs. Bu cuối cùng cũng trưởng thành rồi! “ Tôi không thèm để ý đến anh Tối đến, anh vừa kéo cà vạt vừa nói:“Nếu qua được thời gian thử việc, em muốn phần thưởng gì nào? “. Tôi ngẩng đầu, hai mắt toả sáng lấp lánh, “Không cần!Bởi vì hết thời gian thử việc, có khả năng công ty sẽ cử em tới đoàn làm… Mặc dù khả năng được duyệt bản thảo là rất thấp, nhưng ngày nào tôi cũng ngóng trông, hồi hộp chờ đợi kết quả. Mỗi khi avatar của biên tập sáng lên, tôi hồi hộp đến nỗi tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Tôi tự thấy tố chất thần kinh của mình ngày càng kém, lúc nào cũng có thể suy sụp.Hơn nữa, viết lách là một công việc vô cùng vất vả, thường xuyên phải thức đêm, thời gian đó nội tiết tố của tôi mất cân bằng, mặt mọc đầy mụn, kinh nguyệt rối loạn.Mr. Bu kéo tôi đến trước gương, tôi thấy hình ảnh mình trong đó, đầu tóc rối bù, sắc mặt nhợt nhạt, đôi mắt vô hồn, mặt không cảm xúc.Anh lấy lược chải tóc cho tôi, thế mà lại rụng bao nhiêu sợi.“Em tự cho bản thân mình nghỉ phép một thời gian đi, rủ Cô Nàng Kim Chi đi Hàn Quốc chơi cũng được”.Tôi gật đầu, rồi đột nhiên hỏi, “Có phải em không có năng khiếu không?”.Tay anh hơi khựng lại.Tôi lại nói tiếp, “Người ta nộp bản thảo, được duyệt cứ như không, sao tới em lại khó khăn thế? Lần nào lướt Weibo gặp cá chép em cũng chia sẻ để phóng sinh, sao vẫn không có chút may mắn nào vậy? Em mệt mỏi quá, thực sự không muốn viết tiếp nữa rồi”.“Thế thì đừng viết nữa. Em thích đi làm thì đi làm, không thích đi làm thì làm fan girl đi du lịch đây đó cũng được. Anh nuôi em.”“Nhưng sao lúc nào em cũng như vậy, làm việc gì cũng không đến nơi đến chốn, chưa gì đã dễ dàng từ bỏ rồi.”Anh từ phía sau ôm lấy tôi, tì cằm vào hõm vai của tôi, ngắm nhìn hình ảnh chúng tôi trong gương.“Có sao đâu, từ bỏ thì từ bỏ, chỉ cần em không từ bỏ một điều này là được.”“Điều gì?”“Có lẽ sự nghiệp lớn lao nhất trong cuộc đời này của em là trở thành Mrs. Bu.”