Trình Song Song ngơ ngác tỉnh dậy, đây rõ ràng là giường phòng cô mà, không phải là cô đang bị Đường Vân Thanh trói trong nhà kho hay sao? Cô thẫn thờ đứng lên, đi đến trước gương, cô vẫn béo như thế, chỉ là... chưa đến mức như ngày bị người hạ thuốc tăng cân thôi! Trình Song Song khẽ xoa đầu, cô chưa bao giờ nghĩ đến giảm cân, không biết nó có ảnh hưởng gì đến sức khoẻ không nhỉ. Chưa bao giờ có một gã đàn ông nào chịu lại gần cô, cũng chẳng có ai muốn kết bạn với người béo như cô cả. Cô chỉ là muốn cho những nam nhân kia của Đường Vân Thanh biết cô ta là hồ ly tinh quyến rũ đàn ông mà, vậy mà bọn họ lại không chịu hiểu, còn cho rằng cô mới là hồ ly tinh. Ánh mắt Song Song hiện lên vẻ đượm buồn, rốt cuộc cô làm gì mà để Đường Vân Thanh hận như thế, cô chỉ muốn cô ta quay lại làm người lương thiện thôi mà. Mà cô ta cũng ác thật, biết rõ cô béo thế mà trói chặt quá, thật muốn cô chết sao? Những người kia không nhận ra sự độc chiếm của Đường Vân Thanh, lại bị làm cho mờ mắt, liên tục ép…
Chương 14: Ăn đủ (2)
Nữ Phụ Đại SủngTác giả: Trần Hoàng LanTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng SinhTrình Song Song ngơ ngác tỉnh dậy, đây rõ ràng là giường phòng cô mà, không phải là cô đang bị Đường Vân Thanh trói trong nhà kho hay sao? Cô thẫn thờ đứng lên, đi đến trước gương, cô vẫn béo như thế, chỉ là... chưa đến mức như ngày bị người hạ thuốc tăng cân thôi! Trình Song Song khẽ xoa đầu, cô chưa bao giờ nghĩ đến giảm cân, không biết nó có ảnh hưởng gì đến sức khoẻ không nhỉ. Chưa bao giờ có một gã đàn ông nào chịu lại gần cô, cũng chẳng có ai muốn kết bạn với người béo như cô cả. Cô chỉ là muốn cho những nam nhân kia của Đường Vân Thanh biết cô ta là hồ ly tinh quyến rũ đàn ông mà, vậy mà bọn họ lại không chịu hiểu, còn cho rằng cô mới là hồ ly tinh. Ánh mắt Song Song hiện lên vẻ đượm buồn, rốt cuộc cô làm gì mà để Đường Vân Thanh hận như thế, cô chỉ muốn cô ta quay lại làm người lương thiện thôi mà. Mà cô ta cũng ác thật, biết rõ cô béo thế mà trói chặt quá, thật muốn cô chết sao? Những người kia không nhận ra sự độc chiếm của Đường Vân Thanh, lại bị làm cho mờ mắt, liên tục ép… Dạo này mình bận nên không đăng nhiều được, hiện tại đã được giải quyết ổn thoả rồi.Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của mình.Mong mọi người ủng hộ và vote để mình có động lực viết._____________________________________Sinh nhật lần thứ 21 của đại tiểu thư tập đoàn Đường gia - Đường Vân Thanh đang là vấn đề được nhiều người trong trường đại học bàn luận rầm rộ. Từ nhà ăn cho tới hoa viên, từ khu tập bơi cho tới hệ thống tin học, ai ai cũng nói đến."- Vân Thanh hoa khôi trường ta, lần này tôi phải thu phục bằng được cô ấy.""- Bạn học à, bạn xem tập đoàn nhà bạn đã bằng Vân Thanh chưa mà đòi thu phục?""- Để tôi ảo tưởng đi."Nghe đám người nông cạn kia khen ngợi Đường Vân Thanh, làm cho Trình Song Song cô phải nổi da gà. Mà không chỉ mình cô, ngay cả Khưu Mạn ở một góc cũng khinh bỉ không kém.Song Song cầm chiếc điện thoại lên, gọi cho Hoàng Ưu Lục."- Bảo bối gọi anh có việc gì?""- Bảo bối cái em gái anh! Tối nay tôi đi sinh nhật bạn, mời anh đi cùng cho đỡ cô đơn." - Song Song hừ mũi. Ưu Lục đầu dây bên kia cười nhẹ, trong ánh mắt biểu lộ sự vui vẻ:"- Cuối cùng em cũng cho anh trở thành bạn trai em rồi à?""- Hôm đó còn không phải là anh? Nếu tối nay anh không xuất hiện, tôi cho anh biết mặt.""- Tuân lệnh bà xã đại nhân!"Hoàng Ưu Lục nhìn màn hình điện thoại một lúc lâu rồi mỉm cười, một nụ cười khiến người khác chói mắt. Lữ Hiên đứng bên cạnh trố mắt nhìn, lão đại cười thật đẹp nha, nếu mình là con gái chắc sẽ yêu luôn!"- Cậu nhìn cái gì?" - Ưu Lục ánh mắt chán ghét nhìn Lữ Hiên."- Tôi có nhìn lão đại đâu...""- Cuối tháng sang Xuyên Tử làm việc."Lữ Hiên khóc trong đau khổ, tôi chỉ nhìn lão đại thôi mà, cớ sao lại đưa tôi qua nhà xác dọn dẹp...
Dạo này mình bận nên không đăng nhiều được, hiện tại đã được giải quyết ổn thoả rồi.
Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của mình.
Mong mọi người ủng hộ và vote để mình có động lực viết.
_____________________________________
Sinh nhật lần thứ 21 của đại tiểu thư tập đoàn Đường gia - Đường Vân Thanh đang là vấn đề được nhiều người trong trường đại học bàn luận rầm rộ. Từ nhà ăn cho tới hoa viên, từ khu tập bơi cho tới hệ thống tin học, ai ai cũng nói đến.
"- Vân Thanh hoa khôi trường ta, lần này tôi phải thu phục bằng được cô ấy."
"- Bạn học à, bạn xem tập đoàn nhà bạn đã bằng Vân Thanh chưa mà đòi thu phục?"
"- Để tôi ảo tưởng đi."
Nghe đám người nông cạn kia khen ngợi Đường Vân Thanh, làm cho Trình Song Song cô phải nổi da gà. Mà không chỉ mình cô, ngay cả Khưu Mạn ở một góc cũng khinh bỉ không kém.
Song Song cầm chiếc điện thoại lên, gọi cho Hoàng Ưu Lục.
"- Bảo bối gọi anh có việc gì?"
"- Bảo bối cái em gái anh! Tối nay tôi đi sinh nhật bạn, mời anh đi cùng cho đỡ cô đơn." - Song Song hừ mũi. Ưu Lục đầu dây bên kia cười nhẹ, trong ánh mắt biểu lộ sự vui vẻ:
"- Cuối cùng em cũng cho anh trở thành bạn trai em rồi à?"
"- Hôm đó còn không phải là anh? Nếu tối nay anh không xuất hiện, tôi cho anh biết mặt."
"- Tuân lệnh bà xã đại nhân!"
Hoàng Ưu Lục nhìn màn hình điện thoại một lúc lâu rồi mỉm cười, một nụ cười khiến người khác chói mắt. Lữ Hiên đứng bên cạnh trố mắt nhìn, lão đại cười thật đẹp nha, nếu mình là con gái chắc sẽ yêu luôn!
"- Cậu nhìn cái gì?" - Ưu Lục ánh mắt chán ghét nhìn Lữ Hiên.
"- Tôi có nhìn lão đại đâu..."
"- Cuối tháng sang Xuyên Tử làm việc."
Lữ Hiên khóc trong đau khổ, tôi chỉ nhìn lão đại thôi mà, cớ sao lại đưa tôi qua nhà xác dọn dẹp...
Nữ Phụ Đại SủngTác giả: Trần Hoàng LanTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng SinhTrình Song Song ngơ ngác tỉnh dậy, đây rõ ràng là giường phòng cô mà, không phải là cô đang bị Đường Vân Thanh trói trong nhà kho hay sao? Cô thẫn thờ đứng lên, đi đến trước gương, cô vẫn béo như thế, chỉ là... chưa đến mức như ngày bị người hạ thuốc tăng cân thôi! Trình Song Song khẽ xoa đầu, cô chưa bao giờ nghĩ đến giảm cân, không biết nó có ảnh hưởng gì đến sức khoẻ không nhỉ. Chưa bao giờ có một gã đàn ông nào chịu lại gần cô, cũng chẳng có ai muốn kết bạn với người béo như cô cả. Cô chỉ là muốn cho những nam nhân kia của Đường Vân Thanh biết cô ta là hồ ly tinh quyến rũ đàn ông mà, vậy mà bọn họ lại không chịu hiểu, còn cho rằng cô mới là hồ ly tinh. Ánh mắt Song Song hiện lên vẻ đượm buồn, rốt cuộc cô làm gì mà để Đường Vân Thanh hận như thế, cô chỉ muốn cô ta quay lại làm người lương thiện thôi mà. Mà cô ta cũng ác thật, biết rõ cô béo thế mà trói chặt quá, thật muốn cô chết sao? Những người kia không nhận ra sự độc chiếm của Đường Vân Thanh, lại bị làm cho mờ mắt, liên tục ép… Dạo này mình bận nên không đăng nhiều được, hiện tại đã được giải quyết ổn thoả rồi.Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của mình.Mong mọi người ủng hộ và vote để mình có động lực viết._____________________________________Sinh nhật lần thứ 21 của đại tiểu thư tập đoàn Đường gia - Đường Vân Thanh đang là vấn đề được nhiều người trong trường đại học bàn luận rầm rộ. Từ nhà ăn cho tới hoa viên, từ khu tập bơi cho tới hệ thống tin học, ai ai cũng nói đến."- Vân Thanh hoa khôi trường ta, lần này tôi phải thu phục bằng được cô ấy.""- Bạn học à, bạn xem tập đoàn nhà bạn đã bằng Vân Thanh chưa mà đòi thu phục?""- Để tôi ảo tưởng đi."Nghe đám người nông cạn kia khen ngợi Đường Vân Thanh, làm cho Trình Song Song cô phải nổi da gà. Mà không chỉ mình cô, ngay cả Khưu Mạn ở một góc cũng khinh bỉ không kém.Song Song cầm chiếc điện thoại lên, gọi cho Hoàng Ưu Lục."- Bảo bối gọi anh có việc gì?""- Bảo bối cái em gái anh! Tối nay tôi đi sinh nhật bạn, mời anh đi cùng cho đỡ cô đơn." - Song Song hừ mũi. Ưu Lục đầu dây bên kia cười nhẹ, trong ánh mắt biểu lộ sự vui vẻ:"- Cuối cùng em cũng cho anh trở thành bạn trai em rồi à?""- Hôm đó còn không phải là anh? Nếu tối nay anh không xuất hiện, tôi cho anh biết mặt.""- Tuân lệnh bà xã đại nhân!"Hoàng Ưu Lục nhìn màn hình điện thoại một lúc lâu rồi mỉm cười, một nụ cười khiến người khác chói mắt. Lữ Hiên đứng bên cạnh trố mắt nhìn, lão đại cười thật đẹp nha, nếu mình là con gái chắc sẽ yêu luôn!"- Cậu nhìn cái gì?" - Ưu Lục ánh mắt chán ghét nhìn Lữ Hiên."- Tôi có nhìn lão đại đâu...""- Cuối tháng sang Xuyên Tử làm việc."Lữ Hiên khóc trong đau khổ, tôi chỉ nhìn lão đại thôi mà, cớ sao lại đưa tôi qua nhà xác dọn dẹp...