Trình Song Song ngơ ngác tỉnh dậy, đây rõ ràng là giường phòng cô mà, không phải là cô đang bị Đường Vân Thanh trói trong nhà kho hay sao? Cô thẫn thờ đứng lên, đi đến trước gương, cô vẫn béo như thế, chỉ là... chưa đến mức như ngày bị người hạ thuốc tăng cân thôi! Trình Song Song khẽ xoa đầu, cô chưa bao giờ nghĩ đến giảm cân, không biết nó có ảnh hưởng gì đến sức khoẻ không nhỉ. Chưa bao giờ có một gã đàn ông nào chịu lại gần cô, cũng chẳng có ai muốn kết bạn với người béo như cô cả. Cô chỉ là muốn cho những nam nhân kia của Đường Vân Thanh biết cô ta là hồ ly tinh quyến rũ đàn ông mà, vậy mà bọn họ lại không chịu hiểu, còn cho rằng cô mới là hồ ly tinh. Ánh mắt Song Song hiện lên vẻ đượm buồn, rốt cuộc cô làm gì mà để Đường Vân Thanh hận như thế, cô chỉ muốn cô ta quay lại làm người lương thiện thôi mà. Mà cô ta cũng ác thật, biết rõ cô béo thế mà trói chặt quá, thật muốn cô chết sao? Những người kia không nhận ra sự độc chiếm của Đường Vân Thanh, lại bị làm cho mờ mắt, liên tục ép…
Chương 36: Ra tay (2)
Nữ Phụ Đại SủngTác giả: Trần Hoàng LanTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng SinhTrình Song Song ngơ ngác tỉnh dậy, đây rõ ràng là giường phòng cô mà, không phải là cô đang bị Đường Vân Thanh trói trong nhà kho hay sao? Cô thẫn thờ đứng lên, đi đến trước gương, cô vẫn béo như thế, chỉ là... chưa đến mức như ngày bị người hạ thuốc tăng cân thôi! Trình Song Song khẽ xoa đầu, cô chưa bao giờ nghĩ đến giảm cân, không biết nó có ảnh hưởng gì đến sức khoẻ không nhỉ. Chưa bao giờ có một gã đàn ông nào chịu lại gần cô, cũng chẳng có ai muốn kết bạn với người béo như cô cả. Cô chỉ là muốn cho những nam nhân kia của Đường Vân Thanh biết cô ta là hồ ly tinh quyến rũ đàn ông mà, vậy mà bọn họ lại không chịu hiểu, còn cho rằng cô mới là hồ ly tinh. Ánh mắt Song Song hiện lên vẻ đượm buồn, rốt cuộc cô làm gì mà để Đường Vân Thanh hận như thế, cô chỉ muốn cô ta quay lại làm người lương thiện thôi mà. Mà cô ta cũng ác thật, biết rõ cô béo thế mà trói chặt quá, thật muốn cô chết sao? Những người kia không nhận ra sự độc chiếm của Đường Vân Thanh, lại bị làm cho mờ mắt, liên tục ép… Dương Thời Minh trở về Canada thăm cha mẹ, tiện đường rẽ vào ngõ 69 Hiumens xem qua tình hình của Dương bang. Người hầu nhanh chóng mở cửa cho anh ta vào."- Cậu Nhật, tôi xem chút tình..." - Chưa kịp nói xong, Thời Minh sợ hãi nhìn Song Song đang ngồi trên sô pha, chạy ra núp đằng sau Lãng Nhật - "Sao... sao cô ở đây? A... a..."Song Song mờ mịt không hiểu, lạnh lẽo nhìn sang:"- Tôi làm sao?""- Cô, cô không nhớ a...?" - Thời Minh vẫn lắp bắp hỏi lại."- Là chuyện gì?""- Cô dí tôi chạy bạt mạng, nữ bạo, nữ bạo!"Song Song liền nhớ lại, hình như lúc đi sinh nhật Vân Thanh cô có uống rượu say dí anh ta chạy bạt mạng, chẳng trách anh ta lại sợ hãi đến vậy. Lãng Nhật nhịn không nổi liền cười phá ra, bình thường tên Thời Minh này luôn mang vẻ lạnh lùng đầy khí chất, bây giờ sợ hãi nhìn như một đứa trẻ lên ba. Thời Minh oán trách nhìn hắn:"- Cậu cười cái gì, tại cô ta dí tôi chạy.""- Thôi tôi rời đi, mọi việc đều ổn thoả rồi, nếu không cậu ta lại hận tôi mất."Song Song phì cười ra hiệu cho Lãng Nhật, hắn ta cũng gật đầu tỏ ý tạm biệt.
Dương Thời Minh trở về Canada thăm cha mẹ, tiện đường rẽ vào ngõ 69 Hiumens xem qua tình hình của Dương bang. Người hầu nhanh chóng mở cửa cho anh ta vào.
"- Cậu Nhật, tôi xem chút tình..." - Chưa kịp nói xong, Thời Minh sợ hãi nhìn Song Song đang ngồi trên sô pha, chạy ra núp đằng sau Lãng Nhật - "Sao... sao cô ở đây? A... a..."
Song Song mờ mịt không hiểu, lạnh lẽo nhìn sang:
"- Tôi làm sao?"
"- Cô, cô không nhớ a...?" - Thời Minh vẫn lắp bắp hỏi lại.
"- Là chuyện gì?"
"- Cô dí tôi chạy bạt mạng, nữ bạo, nữ bạo!"
Song Song liền nhớ lại, hình như lúc đi sinh nhật Vân Thanh cô có uống rượu say dí anh ta chạy bạt mạng, chẳng trách anh ta lại sợ hãi đến vậy. Lãng Nhật nhịn không nổi liền cười phá ra, bình thường tên Thời Minh này luôn mang vẻ lạnh lùng đầy khí chất, bây giờ sợ hãi nhìn như một đứa trẻ lên ba. Thời Minh oán trách nhìn hắn:
"- Cậu cười cái gì, tại cô ta dí tôi chạy."
"- Thôi tôi rời đi, mọi việc đều ổn thoả rồi, nếu không cậu ta lại hận tôi mất."
Song Song phì cười ra hiệu cho Lãng Nhật, hắn ta cũng gật đầu tỏ ý tạm biệt.
Nữ Phụ Đại SủngTác giả: Trần Hoàng LanTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng SinhTrình Song Song ngơ ngác tỉnh dậy, đây rõ ràng là giường phòng cô mà, không phải là cô đang bị Đường Vân Thanh trói trong nhà kho hay sao? Cô thẫn thờ đứng lên, đi đến trước gương, cô vẫn béo như thế, chỉ là... chưa đến mức như ngày bị người hạ thuốc tăng cân thôi! Trình Song Song khẽ xoa đầu, cô chưa bao giờ nghĩ đến giảm cân, không biết nó có ảnh hưởng gì đến sức khoẻ không nhỉ. Chưa bao giờ có một gã đàn ông nào chịu lại gần cô, cũng chẳng có ai muốn kết bạn với người béo như cô cả. Cô chỉ là muốn cho những nam nhân kia của Đường Vân Thanh biết cô ta là hồ ly tinh quyến rũ đàn ông mà, vậy mà bọn họ lại không chịu hiểu, còn cho rằng cô mới là hồ ly tinh. Ánh mắt Song Song hiện lên vẻ đượm buồn, rốt cuộc cô làm gì mà để Đường Vân Thanh hận như thế, cô chỉ muốn cô ta quay lại làm người lương thiện thôi mà. Mà cô ta cũng ác thật, biết rõ cô béo thế mà trói chặt quá, thật muốn cô chết sao? Những người kia không nhận ra sự độc chiếm của Đường Vân Thanh, lại bị làm cho mờ mắt, liên tục ép… Dương Thời Minh trở về Canada thăm cha mẹ, tiện đường rẽ vào ngõ 69 Hiumens xem qua tình hình của Dương bang. Người hầu nhanh chóng mở cửa cho anh ta vào."- Cậu Nhật, tôi xem chút tình..." - Chưa kịp nói xong, Thời Minh sợ hãi nhìn Song Song đang ngồi trên sô pha, chạy ra núp đằng sau Lãng Nhật - "Sao... sao cô ở đây? A... a..."Song Song mờ mịt không hiểu, lạnh lẽo nhìn sang:"- Tôi làm sao?""- Cô, cô không nhớ a...?" - Thời Minh vẫn lắp bắp hỏi lại."- Là chuyện gì?""- Cô dí tôi chạy bạt mạng, nữ bạo, nữ bạo!"Song Song liền nhớ lại, hình như lúc đi sinh nhật Vân Thanh cô có uống rượu say dí anh ta chạy bạt mạng, chẳng trách anh ta lại sợ hãi đến vậy. Lãng Nhật nhịn không nổi liền cười phá ra, bình thường tên Thời Minh này luôn mang vẻ lạnh lùng đầy khí chất, bây giờ sợ hãi nhìn như một đứa trẻ lên ba. Thời Minh oán trách nhìn hắn:"- Cậu cười cái gì, tại cô ta dí tôi chạy.""- Thôi tôi rời đi, mọi việc đều ổn thoả rồi, nếu không cậu ta lại hận tôi mất."Song Song phì cười ra hiệu cho Lãng Nhật, hắn ta cũng gật đầu tỏ ý tạm biệt.