Tác giả:

Trình Song Song ngơ ngác tỉnh dậy, đây rõ ràng là giường phòng cô mà, không phải là cô đang bị Đường Vân Thanh trói trong nhà kho hay sao? Cô thẫn thờ đứng lên, đi đến trước gương, cô vẫn béo như thế, chỉ là... chưa đến mức như ngày bị người hạ thuốc tăng cân thôi! Trình Song Song khẽ xoa đầu, cô chưa bao giờ nghĩ đến giảm cân, không biết nó có ảnh hưởng gì đến sức khoẻ không nhỉ. Chưa bao giờ có một gã đàn ông nào chịu lại gần cô, cũng chẳng có ai muốn kết bạn với người béo như cô cả. Cô chỉ là muốn cho những nam nhân kia của Đường Vân Thanh biết cô ta là hồ ly tinh quyến rũ đàn ông mà, vậy mà bọn họ lại không chịu hiểu, còn cho rằng cô mới là hồ ly tinh. Ánh mắt Song Song hiện lên vẻ đượm buồn, rốt cuộc cô làm gì mà để Đường Vân Thanh hận như thế, cô chỉ muốn cô ta quay lại làm người lương thiện thôi mà. Mà cô ta cũng ác thật, biết rõ cô béo thế mà trói chặt quá, thật muốn cô chết sao? Những người kia không nhận ra sự độc chiếm của Đường Vân Thanh, lại bị làm cho mờ mắt, liên tục ép…

Chương 53: Lãnh - Lục (1)

Nữ Phụ Đại SủngTác giả: Trần Hoàng LanTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng SinhTrình Song Song ngơ ngác tỉnh dậy, đây rõ ràng là giường phòng cô mà, không phải là cô đang bị Đường Vân Thanh trói trong nhà kho hay sao? Cô thẫn thờ đứng lên, đi đến trước gương, cô vẫn béo như thế, chỉ là... chưa đến mức như ngày bị người hạ thuốc tăng cân thôi! Trình Song Song khẽ xoa đầu, cô chưa bao giờ nghĩ đến giảm cân, không biết nó có ảnh hưởng gì đến sức khoẻ không nhỉ. Chưa bao giờ có một gã đàn ông nào chịu lại gần cô, cũng chẳng có ai muốn kết bạn với người béo như cô cả. Cô chỉ là muốn cho những nam nhân kia của Đường Vân Thanh biết cô ta là hồ ly tinh quyến rũ đàn ông mà, vậy mà bọn họ lại không chịu hiểu, còn cho rằng cô mới là hồ ly tinh. Ánh mắt Song Song hiện lên vẻ đượm buồn, rốt cuộc cô làm gì mà để Đường Vân Thanh hận như thế, cô chỉ muốn cô ta quay lại làm người lương thiện thôi mà. Mà cô ta cũng ác thật, biết rõ cô béo thế mà trói chặt quá, thật muốn cô chết sao? Những người kia không nhận ra sự độc chiếm của Đường Vân Thanh, lại bị làm cho mờ mắt, liên tục ép… Sở Thiết Lãnh khó khăn mở mắt tỉnh dậy. Màu trắng của bệnh viện bao trùm xung quanh. Chợt nghe thấy tiếng của Song Song, giọng nói cô đứt quãng:"- Tâm Tâm, anh... tỉnh lại rồi?"Hắn dời tầm mắt về phía cô. Trải qua 17 năm như thế, em vẫn rất đơn giản, vẫn rất xinh đẹp. Còn tôi, lại phạm quá nhiều sai lầm."- Ừ, là tôi..." - Thiết Lãnh đưa bàn tay lạnh lẽo của mình lên sờ má cô. Song Song không tránh né, áp tay mình lên tay hắn:"- Thật xin lỗi, tôi vẫn không biết là anh.""- Không phải lỗi của em."Thiết Lãnh ôn nhu nhìn cô. Song Song cũng chan chứa nhìn lại. Nhưng..."- Khụ!"Hoàng Ưu Lục đen mặt nhìn hai người trước mặt mình. Thiết Tâm chết tiệt, lại dám có ánh mắt đó với vợ tôi?!"- Em cũng không biết, Ưu Lục lại là Thiết Quan."Sở Thiết Lãnh cứng đờ. Cái gì, người mà hắn luôn đấu lại là tảng băng ngàn năm Thiết Quan đó sao? Thế giới thật đáng sợ...m"- Nhìn cái gì?" - Ưu Lục quắc mắt lên lườm. Có gì hay ho?"- Không ngờ... Tảng băng..."Sở Thiết Lãnh vốn dĩ rất lạnh lùng, nhưng hôm nay bản tính cũ háo sắc trở lại, đưa tay lên sờ sờ mặt Ưu Lục. Cũng không nể nang gì, lại vỗ mông Ưu Lục một cái. Ưu Lục bị vỗ mông liền tức giận, thẳng chân đá mạnh vào giữa hai chân Thiết Lãnh."- Á.... A a a."Song Song nghe tiếng kêu của hắn liền cười bò. Nghe thật giống gà bị cắt tiết. Hahaha...

Sở Thiết Lãnh khó khăn mở mắt tỉnh dậy. Màu trắng của bệnh viện bao trùm xung quanh. Chợt nghe thấy tiếng của Song Song, giọng nói cô đứt quãng:

"- Tâm Tâm, anh... tỉnh lại rồi?"

Hắn dời tầm mắt về phía cô. Trải qua 17 năm như thế, em vẫn rất đơn giản, vẫn rất xinh đẹp. Còn tôi, lại phạm quá nhiều sai lầm.

"- Ừ, là tôi..." - Thiết Lãnh đưa bàn tay lạnh lẽo của mình lên sờ má cô. Song Song không tránh né, áp tay mình lên tay hắn:

"- Thật xin lỗi, tôi vẫn không biết là anh."

"- Không phải lỗi của em."

Thiết Lãnh ôn nhu nhìn cô. Song Song cũng chan chứa nhìn lại. Nhưng...

"- Khụ!"

Hoàng Ưu Lục đen mặt nhìn hai người trước mặt mình. Thiết Tâm chết tiệt, lại dám có ánh mắt đó với vợ tôi?!

"- Em cũng không biết, Ưu Lục lại là Thiết Quan."

Sở Thiết Lãnh cứng đờ. Cái gì, người mà hắn luôn đấu lại là tảng băng ngàn năm Thiết Quan đó sao? Thế giới thật đáng sợ...m

"- Nhìn cái gì?" - Ưu Lục quắc mắt lên lườm. Có gì hay ho?

"- Không ngờ... Tảng băng..."

Sở Thiết Lãnh vốn dĩ rất lạnh lùng, nhưng hôm nay bản tính cũ háo sắc trở lại, đưa tay lên sờ sờ mặt Ưu Lục. Cũng không nể nang gì, lại vỗ mông Ưu Lục một cái. Ưu Lục bị vỗ mông liền tức giận, thẳng chân đá mạnh vào giữa hai chân Thiết Lãnh.

"- Á.... A a a."

Song Song nghe tiếng kêu của hắn liền cười bò. Nghe thật giống gà bị cắt tiết. Hahaha...

Nữ Phụ Đại SủngTác giả: Trần Hoàng LanTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng SinhTrình Song Song ngơ ngác tỉnh dậy, đây rõ ràng là giường phòng cô mà, không phải là cô đang bị Đường Vân Thanh trói trong nhà kho hay sao? Cô thẫn thờ đứng lên, đi đến trước gương, cô vẫn béo như thế, chỉ là... chưa đến mức như ngày bị người hạ thuốc tăng cân thôi! Trình Song Song khẽ xoa đầu, cô chưa bao giờ nghĩ đến giảm cân, không biết nó có ảnh hưởng gì đến sức khoẻ không nhỉ. Chưa bao giờ có một gã đàn ông nào chịu lại gần cô, cũng chẳng có ai muốn kết bạn với người béo như cô cả. Cô chỉ là muốn cho những nam nhân kia của Đường Vân Thanh biết cô ta là hồ ly tinh quyến rũ đàn ông mà, vậy mà bọn họ lại không chịu hiểu, còn cho rằng cô mới là hồ ly tinh. Ánh mắt Song Song hiện lên vẻ đượm buồn, rốt cuộc cô làm gì mà để Đường Vân Thanh hận như thế, cô chỉ muốn cô ta quay lại làm người lương thiện thôi mà. Mà cô ta cũng ác thật, biết rõ cô béo thế mà trói chặt quá, thật muốn cô chết sao? Những người kia không nhận ra sự độc chiếm của Đường Vân Thanh, lại bị làm cho mờ mắt, liên tục ép… Sở Thiết Lãnh khó khăn mở mắt tỉnh dậy. Màu trắng của bệnh viện bao trùm xung quanh. Chợt nghe thấy tiếng của Song Song, giọng nói cô đứt quãng:"- Tâm Tâm, anh... tỉnh lại rồi?"Hắn dời tầm mắt về phía cô. Trải qua 17 năm như thế, em vẫn rất đơn giản, vẫn rất xinh đẹp. Còn tôi, lại phạm quá nhiều sai lầm."- Ừ, là tôi..." - Thiết Lãnh đưa bàn tay lạnh lẽo của mình lên sờ má cô. Song Song không tránh né, áp tay mình lên tay hắn:"- Thật xin lỗi, tôi vẫn không biết là anh.""- Không phải lỗi của em."Thiết Lãnh ôn nhu nhìn cô. Song Song cũng chan chứa nhìn lại. Nhưng..."- Khụ!"Hoàng Ưu Lục đen mặt nhìn hai người trước mặt mình. Thiết Tâm chết tiệt, lại dám có ánh mắt đó với vợ tôi?!"- Em cũng không biết, Ưu Lục lại là Thiết Quan."Sở Thiết Lãnh cứng đờ. Cái gì, người mà hắn luôn đấu lại là tảng băng ngàn năm Thiết Quan đó sao? Thế giới thật đáng sợ...m"- Nhìn cái gì?" - Ưu Lục quắc mắt lên lườm. Có gì hay ho?"- Không ngờ... Tảng băng..."Sở Thiết Lãnh vốn dĩ rất lạnh lùng, nhưng hôm nay bản tính cũ háo sắc trở lại, đưa tay lên sờ sờ mặt Ưu Lục. Cũng không nể nang gì, lại vỗ mông Ưu Lục một cái. Ưu Lục bị vỗ mông liền tức giận, thẳng chân đá mạnh vào giữa hai chân Thiết Lãnh."- Á.... A a a."Song Song nghe tiếng kêu của hắn liền cười bò. Nghe thật giống gà bị cắt tiết. Hahaha...

Chương 53: Lãnh - Lục (1)