Tác giả:

\- " Hạ Nhược Khê\, ngươi mau đứng lên cho ta\." Giọng nói vừa dứt liền có một dòng nước lạnh xối xuống người Giang Chỉ khiến cô run rẩy tỉnh lại. \- " Con mẹ nó\, tên điên nào dám đổ nước lên người bổn cô nương?" Cô lấy tay vuốt đi dòng nước lạnh buốt trên mặt cố gắng mở mắt ra, đập vào mắt là một dáng người lả lướt, thân vận một bộ hồng y, trâm cài đầu trân quý, nhưng khuôn mặt lại ngược lại, tức giận đến mức tím lên. \- " Tiện nhân\, ngươi dám chửi ta? " Khoan khoan , có gì đó không đúng, cô rõ ràng đang trên đường đi làm mà, sao giờ lại ở đây nghe chửi oan rồi, còn bị xối một gáo nước nữa chứ? Ah, lão thiên gia người đây là đang đùa ta sao? \- " Bình tĩnh nào tiểu cô nương\, mạn phép hỏi ngươi là ai vậy?" Khuôn mặt kia càng trở nên vặn vẹo đến cực điểm, một khuôn mặt vốn xinh đẹp động lòng người giờ đây lại khiến người khác khiếp sợ. \- " Hạ Nhược Khê\, ngươi giả điên giả khùng gì ở đây\, chê mạng mình quá dài à? Đến cả chủ tử của ngươi cũng không nhớ\, đáng chết" Hạ Nhược Khê? Hạ…

Chương 8: Chương 8

Vương Phi Xin Đừng ChạyTác giả: meo_meo_meoTruyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không\- " Hạ Nhược Khê\, ngươi mau đứng lên cho ta\." Giọng nói vừa dứt liền có một dòng nước lạnh xối xuống người Giang Chỉ khiến cô run rẩy tỉnh lại. \- " Con mẹ nó\, tên điên nào dám đổ nước lên người bổn cô nương?" Cô lấy tay vuốt đi dòng nước lạnh buốt trên mặt cố gắng mở mắt ra, đập vào mắt là một dáng người lả lướt, thân vận một bộ hồng y, trâm cài đầu trân quý, nhưng khuôn mặt lại ngược lại, tức giận đến mức tím lên. \- " Tiện nhân\, ngươi dám chửi ta? " Khoan khoan , có gì đó không đúng, cô rõ ràng đang trên đường đi làm mà, sao giờ lại ở đây nghe chửi oan rồi, còn bị xối một gáo nước nữa chứ? Ah, lão thiên gia người đây là đang đùa ta sao? \- " Bình tĩnh nào tiểu cô nương\, mạn phép hỏi ngươi là ai vậy?" Khuôn mặt kia càng trở nên vặn vẹo đến cực điểm, một khuôn mặt vốn xinh đẹp động lòng người giờ đây lại khiến người khác khiếp sợ. \- " Hạ Nhược Khê\, ngươi giả điên giả khùng gì ở đây\, chê mạng mình quá dài à? Đến cả chủ tử của ngươi cũng không nhớ\, đáng chết" Hạ Nhược Khê? Hạ… VƯƠNG PHI, XIN ĐỪNG CHẠY \(8\)Ngày diễn ra yến tiệc, Nhược Khê mặc một bộ váy màu xanh, gương mặt được trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn tôn lên vẻ đẹp của cô.Bây giờ cô mang một vẻ đẹp sắc xảo chứ không còn vẻ dịu hiền như lúc trước.Còn Hạ Như Tuyết, cô ta hôm qua nghe cha nói sẽ tiến cử mình vào ngôi vị thái tử phi liền mặc một bộ váy đỏ rực, trang điểm cực kỳ bắt mắt, Nhược Khê nhìn thấy chỉ có hai chữ xuất hiện trong đầu: " Ngứa mắt".Thực sự là muốn chọc mù mắt chó của bổn cô nương đây mà, cô ta ứng tuyển thái tử phi chứ có phải tiến cung thành hoàng hậu đâu.Dù khó chịu nhưng cũng không nên nói nhiều, cô cố gắng nặn ra một nụ cười tươi bước về phía ả ta.\-" Muội muội, hôm nay muội được đề cử, sau này thành thái tử phi rồi, ta có món quà này muốn tặng muội."Nói xong liền từ tay áo lấy ra một cái trâm cài áo tinh xảo, Phía trên đính các hạt đá quý đủ màu, thỉnh thoảng còn tỏa ra ánh sáng lấp lánh.Cô ta thấy một món đồ như vậy không nhịn được mà tró mắt lên tán thưởng.\-" Ah, tỷ tỷ, tỷ thực sự tặng ta món đồ quý giá ư?"\-" Ta lừa muội làm gì.Nào lại đây, ta cài lên áo cho muội."Cô biết thế nào Hạ Như Tuyết cũng nhận món quà này, cô ta thuộc dạng người thấy cái gì đẹp nhất định sẽ giành lấy.Mà lần này cô lại tặng không cho cô ta, loại người như cô ta ngu gì không lấy.Một lúc sau cả hai lên xe ngựa tiến thẳng về hoàng cung, đến nơi cô choáng ngợp trước sự lộng lẫy của nó, mặc dù đã nhìn rất nhiều lần qua sách vở nhưng đây là lần đầu tiên thấy tận mắt nên không tránh khỏi bất ngờ.Cung điện nguy nga, lộng lẫy, tỏa ra ánh vàng khiến người ta liên tưởng đến sự xa hoa tột độ.Cô cùng Hạ Như Tuyết bước vào cung điện tìm đến chỗ của mình, lúc đi ngang qua, Nhược Khê nhận ra có rất nhiều tên đàn ông dùng ánh mắt dâm dục nhìn chòng chọc vào mình, khiến cô càm thấy thực kinh tởm nhưng lại nhủ thầm trong lòng: " Ta nhịn, ta nhịn." Cùng lúc đó tiếng của vị công công kia vang lên.\-" Hoàng thượng giá đáo."Nhược Khê như chỉ mong nghe thấy câu này, khóe miệng nhếch lên tạo một đường cong đẹp mắt.\-" Trò chơi bắt đầu."Mọi người có hóng chuyện gì xảy ra tiếp theo không.Đây là tác phẩm đầu tay của mình mọi người nhớ ủng hộ nhé.Follow me \+ like để ủng hộ mình nhé.Sớm đọc được chương mới nhất nữa nè.Yêu yêu các bạn.

VƯƠNG PHI, XIN ĐỪNG CHẠY \(8\)

Ngày diễn ra yến tiệc, Nhược Khê mặc một bộ váy màu xanh, gương mặt được trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn tôn lên vẻ đẹp của cô.

Bây giờ cô mang một vẻ đẹp sắc xảo chứ không còn vẻ dịu hiền như lúc trước.

Còn Hạ Như Tuyết, cô ta hôm qua nghe cha nói sẽ tiến cử mình vào ngôi vị thái tử phi liền mặc một bộ váy đỏ rực, trang điểm cực kỳ bắt mắt, Nhược Khê nhìn thấy chỉ có hai chữ xuất hiện trong đầu: " Ngứa mắt".

Thực sự là muốn chọc mù mắt chó của bổn cô nương đây mà, cô ta ứng tuyển thái tử phi chứ có phải tiến cung thành hoàng hậu đâu.

Dù khó chịu nhưng cũng không nên nói nhiều, cô cố gắng nặn ra một nụ cười tươi bước về phía ả ta.

\-" Muội muội, hôm nay muội được đề cử, sau này thành thái tử phi rồi, ta có món quà này muốn tặng muội."

Nói xong liền từ tay áo lấy ra một cái trâm cài áo tinh xảo, Phía trên đính các hạt đá quý đủ màu, thỉnh thoảng còn tỏa ra ánh sáng lấp lánh.

Cô ta thấy một món đồ như vậy không nhịn được mà tró mắt lên tán thưởng.

\-" Ah, tỷ tỷ, tỷ thực sự tặng ta món đồ quý giá ư?"

\-" Ta lừa muội làm gì.

Nào lại đây, ta cài lên áo cho muội."

Cô biết thế nào Hạ Như Tuyết cũng nhận món quà này, cô ta thuộc dạng người thấy cái gì đẹp nhất định sẽ giành lấy.

Mà lần này cô lại tặng không cho cô ta, loại người như cô ta ngu gì không lấy.

Một lúc sau cả hai lên xe ngựa tiến thẳng về hoàng cung, đến nơi cô choáng ngợp trước sự lộng lẫy của nó, mặc dù đã nhìn rất nhiều lần qua sách vở nhưng đây là lần đầu tiên thấy tận mắt nên không tránh khỏi bất ngờ.

Cung điện nguy nga, lộng lẫy, tỏa ra ánh vàng khiến người ta liên tưởng đến sự xa hoa tột độ.

Cô cùng Hạ Như Tuyết bước vào cung điện tìm đến chỗ của mình, lúc đi ngang qua, Nhược Khê nhận ra có rất nhiều tên đàn ông dùng ánh mắt dâm dục nhìn chòng chọc vào mình, khiến cô càm thấy thực kinh tởm nhưng lại nhủ thầm trong lòng: " Ta nhịn, ta nhịn." Cùng lúc đó tiếng của vị công công kia vang lên.

\-" Hoàng thượng giá đáo."

Nhược Khê như chỉ mong nghe thấy câu này, khóe miệng nhếch lên tạo một đường cong đẹp mắt.

\-" Trò chơi bắt đầu."

Mọi người có hóng chuyện gì xảy ra tiếp theo không.

Đây là tác phẩm đầu tay của mình mọi người nhớ ủng hộ nhé.

Follow me \+ like để ủng hộ mình nhé.

Sớm đọc được chương mới nhất nữa nè.

Yêu yêu các bạn.

Vương Phi Xin Đừng ChạyTác giả: meo_meo_meoTruyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không\- " Hạ Nhược Khê\, ngươi mau đứng lên cho ta\." Giọng nói vừa dứt liền có một dòng nước lạnh xối xuống người Giang Chỉ khiến cô run rẩy tỉnh lại. \- " Con mẹ nó\, tên điên nào dám đổ nước lên người bổn cô nương?" Cô lấy tay vuốt đi dòng nước lạnh buốt trên mặt cố gắng mở mắt ra, đập vào mắt là một dáng người lả lướt, thân vận một bộ hồng y, trâm cài đầu trân quý, nhưng khuôn mặt lại ngược lại, tức giận đến mức tím lên. \- " Tiện nhân\, ngươi dám chửi ta? " Khoan khoan , có gì đó không đúng, cô rõ ràng đang trên đường đi làm mà, sao giờ lại ở đây nghe chửi oan rồi, còn bị xối một gáo nước nữa chứ? Ah, lão thiên gia người đây là đang đùa ta sao? \- " Bình tĩnh nào tiểu cô nương\, mạn phép hỏi ngươi là ai vậy?" Khuôn mặt kia càng trở nên vặn vẹo đến cực điểm, một khuôn mặt vốn xinh đẹp động lòng người giờ đây lại khiến người khác khiếp sợ. \- " Hạ Nhược Khê\, ngươi giả điên giả khùng gì ở đây\, chê mạng mình quá dài à? Đến cả chủ tử của ngươi cũng không nhớ\, đáng chết" Hạ Nhược Khê? Hạ… VƯƠNG PHI, XIN ĐỪNG CHẠY \(8\)Ngày diễn ra yến tiệc, Nhược Khê mặc một bộ váy màu xanh, gương mặt được trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn tôn lên vẻ đẹp của cô.Bây giờ cô mang một vẻ đẹp sắc xảo chứ không còn vẻ dịu hiền như lúc trước.Còn Hạ Như Tuyết, cô ta hôm qua nghe cha nói sẽ tiến cử mình vào ngôi vị thái tử phi liền mặc một bộ váy đỏ rực, trang điểm cực kỳ bắt mắt, Nhược Khê nhìn thấy chỉ có hai chữ xuất hiện trong đầu: " Ngứa mắt".Thực sự là muốn chọc mù mắt chó của bổn cô nương đây mà, cô ta ứng tuyển thái tử phi chứ có phải tiến cung thành hoàng hậu đâu.Dù khó chịu nhưng cũng không nên nói nhiều, cô cố gắng nặn ra một nụ cười tươi bước về phía ả ta.\-" Muội muội, hôm nay muội được đề cử, sau này thành thái tử phi rồi, ta có món quà này muốn tặng muội."Nói xong liền từ tay áo lấy ra một cái trâm cài áo tinh xảo, Phía trên đính các hạt đá quý đủ màu, thỉnh thoảng còn tỏa ra ánh sáng lấp lánh.Cô ta thấy một món đồ như vậy không nhịn được mà tró mắt lên tán thưởng.\-" Ah, tỷ tỷ, tỷ thực sự tặng ta món đồ quý giá ư?"\-" Ta lừa muội làm gì.Nào lại đây, ta cài lên áo cho muội."Cô biết thế nào Hạ Như Tuyết cũng nhận món quà này, cô ta thuộc dạng người thấy cái gì đẹp nhất định sẽ giành lấy.Mà lần này cô lại tặng không cho cô ta, loại người như cô ta ngu gì không lấy.Một lúc sau cả hai lên xe ngựa tiến thẳng về hoàng cung, đến nơi cô choáng ngợp trước sự lộng lẫy của nó, mặc dù đã nhìn rất nhiều lần qua sách vở nhưng đây là lần đầu tiên thấy tận mắt nên không tránh khỏi bất ngờ.Cung điện nguy nga, lộng lẫy, tỏa ra ánh vàng khiến người ta liên tưởng đến sự xa hoa tột độ.Cô cùng Hạ Như Tuyết bước vào cung điện tìm đến chỗ của mình, lúc đi ngang qua, Nhược Khê nhận ra có rất nhiều tên đàn ông dùng ánh mắt dâm dục nhìn chòng chọc vào mình, khiến cô càm thấy thực kinh tởm nhưng lại nhủ thầm trong lòng: " Ta nhịn, ta nhịn." Cùng lúc đó tiếng của vị công công kia vang lên.\-" Hoàng thượng giá đáo."Nhược Khê như chỉ mong nghe thấy câu này, khóe miệng nhếch lên tạo một đường cong đẹp mắt.\-" Trò chơi bắt đầu."Mọi người có hóng chuyện gì xảy ra tiếp theo không.Đây là tác phẩm đầu tay của mình mọi người nhớ ủng hộ nhé.Follow me \+ like để ủng hộ mình nhé.Sớm đọc được chương mới nhất nữa nè.Yêu yêu các bạn.

Chương 8: Chương 8