Tác giả:

Cô vốn là một người con gái xinh đẹp, hiền dịu và đặc biệt sở sở hữu đôi mắt to sáng trong như ngọc nếu không muốn nói là mỹ nữ của thành thị nơi cô đang sống. Từ nhỏ cô đã chẳng biết được cha mẹ mình là ai, người thân duy nhất hiện giờ của cô là người cha đã nhận nuôi cô từ cô nhi viện khi cô chỉ mới 3 tuổi. Dù gia cảnh khốn khó nhưng ông yêu thương cô hết mực và đặt cho cô một cái tên nghe thật ấm ấp " Thục Tâm ( một trái tim dịu dàng, nhân hậu) ", đó là những gì ông muốn dạy dỗ con gái của mình thông qua cái tên ấy. Năm nay Thục Tâm vừa tròn 19 tuổi và chuẩn bị bước vào giảng đường đại học trong sự vui mừng của cha cô. Tuy nhiên, đây cũng là lúc ông vừa vui vừa canh cánh trong lòng một nỗi lo không biết phải làm sao. Tuổi của ông nay đã già, sức khỏe ngày một yếu đi trong thấy, ông không thể làm được những công việc nặng nhọc và làm việc trong thời gian lâu được. Cái ăn hằng ngày của gia đình còn phải phụ thuộc vào tiền công nhận may đồ tại nhà của Thục Tâm để sống qua ngày. Cô…

Chương 16: 16: Là Emnhưng Không Phải Em

Đã Thuộc Về Em Từ Bao GiờTác giả: Yên Đan (Amber)Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhCô vốn là một người con gái xinh đẹp, hiền dịu và đặc biệt sở sở hữu đôi mắt to sáng trong như ngọc nếu không muốn nói là mỹ nữ của thành thị nơi cô đang sống. Từ nhỏ cô đã chẳng biết được cha mẹ mình là ai, người thân duy nhất hiện giờ của cô là người cha đã nhận nuôi cô từ cô nhi viện khi cô chỉ mới 3 tuổi. Dù gia cảnh khốn khó nhưng ông yêu thương cô hết mực và đặt cho cô một cái tên nghe thật ấm ấp " Thục Tâm ( một trái tim dịu dàng, nhân hậu) ", đó là những gì ông muốn dạy dỗ con gái của mình thông qua cái tên ấy. Năm nay Thục Tâm vừa tròn 19 tuổi và chuẩn bị bước vào giảng đường đại học trong sự vui mừng của cha cô. Tuy nhiên, đây cũng là lúc ông vừa vui vừa canh cánh trong lòng một nỗi lo không biết phải làm sao. Tuổi của ông nay đã già, sức khỏe ngày một yếu đi trong thấy, ông không thể làm được những công việc nặng nhọc và làm việc trong thời gian lâu được. Cái ăn hằng ngày của gia đình còn phải phụ thuộc vào tiền công nhận may đồ tại nhà của Thục Tâm để sống qua ngày. Cô… Một sự trùng phùng mà cô không ngờ rằng sẽ có một ngày mình có thể tìm lại người thân ruột thịt.Điều cô càng không dám tin mình chính là tiểu thư của gia đình giàu có, là một cô gái có xuất thân không hề tầm thường.Cô kể cho mẹ cô nghe về người cha nuôi của mình và cùng bà trở về quê thăm ông nhưng...ông đã qua đời...chỉ mới vài tháng trước cô vẫn còn gọi điện hỏi thăm ông nhưng bây giờ lại đột ngột nghe tin ông đã qua đời vì đột quỵ bất ngờ.Những người hàng xóm tìm cách liên lạc với cô nhưng không được, họ đành phải cùng nhau lo hậu sự cho ông.Cô đau đớn tột cùng, tự trách bản thân, người cha cô yêu quý nhất đã vĩnh viễn ra đi mà cô không thể gặp mặt lần cuối.Hai mẹ con cô cho người xây dựng lại mồ mả của ông thật tươm tất.Căn nhà của cha con cô vẫn được giữ lại vì đó là mái ấm và kỉ niệm còn sót lại của ông dành cho cô.❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇1 năm sau.Tại công ty đá quý...- Hôm nay cô đã có thể phân biệt được thêm nhiều loại đá quý hơn rồi đó tiểu thư! _ Vừa nói vừa xoa đầu.- Cũng nhờ sư phụ nhiệt tình chỉ bảo cả! _ Cô mỉm cười sắc sảo.- Hai đứa vui vẻ chưa kìa! _ Hàn phu nhân đến.- Mẹ đến rồi!- Con cùng Đình Luận nghiên cứu đá quý đến đâu rồi.- Chú Luận nhiệt tình chỉ bảo nên con đã hiểu biết hơn rất nhiều!- Vậy thì con tiếp tục cố gắng lên, sau khi con học xong đại học thì công ty này là con của con đấy!- Không được, con còn phải học hỏi nhiều lắm, vẫn cần mẹ hỗ trợ._ Cô nắm tay bà nũng nịu.- Ta biết rồi, con gái cưng à!❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇Tại khách sạn Lâm gia...Tổng giám đốc Vĩnh Ân đang trao đổi cùng quản lý.- Tôi muốn khách sạn chúng ta có một phần quà thật giá trị để tri ân những vị khách và cả những vị cổ đông đã luôn ủng hộ, họp tác cùng khách sạn suốt nhiều năm qua trong dịp lễ sắp tới._ Giọng lạnh lùng vốn dĩ.- Nếu vậy thì Tổng giám đốc xem xét về việc tặng họ trang sức đá quý thử xem.Công ty đá quý Kaia đặc biệt là về trang sức rất nổi tiếng, anh có thể tham khảo thử._ Quản lý đưa ngay một cuốn sách có rất nhiều mẫu trang sức đẹp mê hồn cho anh xem.- Được! Anh cứ liên hệ với người bên công ty đó rồi sắp xếp để tôi gặp họ!- Vâng thưa Tổng giám đốc!❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇Anh ngồi trong phòng làm việc chờ người của công ty đá quý đến.- Thưa Tổng giám đốc! Tiểu thư Song Lam của công ty Kaia đến! _ Quản lý bước vào cho hay.- Sao lại là tiểu thư, nghe nói cô ta là con gái của Hàn chủ tịch.Tuổi tác còn rất trẻ thì làm sao có kinh nghiệm để trao đổi! _ Anh tỏ ý không hề hài lòng.- Không phải thế đâu.Tôi nghe nói tuy nhỏ tuổi nhưng cô ấy vô cùng xinh đẹp, rất giỏi mà lại khéo ăn nói, cô ấy đã ký kết được rất nhiều hợp đồng lớn.Anh cứ thử gặp cô ấy xem..._ Quản lý phân trần.- Được thôi! Mời cô ta vào! _ Mặt lạnh lùng không biến sắc.Bước chân nhẹ nhàng quý phái của một cô gái mang vẻ đẹp động lòng người trong bộ đầm đỏ ôm sát cơ thể để lộ đường cong quyết rũ khó cưỡng.Cô bước đến ngồi lên ghế sofa đối diện bàn làm việc của anh, lúc này anh đang nhắm mắt tựa đầu vào chiếc ghế xoay.Cô khẽ mỉm cười ma mị nhìn anh cất vọng:- Chào anh! Tổng giám đốc Lâm!Giọng nói ấm áp đầy quen thuộc.Anh giật mình mở mắt nhìn về phía đối diện như không tin vào mắt mình rồi thốt lên đầy kinh ngạc:- Là em! Có phải em không? Thục Tâm!....

Một sự trùng phùng mà cô không ngờ rằng sẽ có một ngày mình có thể tìm lại người thân ruột thịt.

Điều cô càng không dám tin mình chính là tiểu thư của gia đình giàu có, là một cô gái có xuất thân không hề tầm thường.

Cô kể cho mẹ cô nghe về người cha nuôi của mình và cùng bà trở về quê thăm ông nhưng...ông đã qua đời...chỉ mới vài tháng trước cô vẫn còn gọi điện hỏi thăm ông nhưng bây giờ lại đột ngột nghe tin ông đã qua đời vì đột quỵ bất ngờ.

Những người hàng xóm tìm cách liên lạc với cô nhưng không được, họ đành phải cùng nhau lo hậu sự cho ông.

Cô đau đớn tột cùng, tự trách bản thân, người cha cô yêu quý nhất đã vĩnh viễn ra đi mà cô không thể gặp mặt lần cuối.

Hai mẹ con cô cho người xây dựng lại mồ mả của ông thật tươm tất.

Căn nhà của cha con cô vẫn được giữ lại vì đó là mái ấm và kỉ niệm còn sót lại của ông dành cho cô.

❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇

1 năm sau.

Tại công ty đá quý...

- Hôm nay cô đã có thể phân biệt được thêm nhiều loại đá quý hơn rồi đó tiểu thư! _ Vừa nói vừa xoa đầu.

- Cũng nhờ sư phụ nhiệt tình chỉ bảo cả! _ Cô mỉm cười sắc sảo.

- Hai đứa vui vẻ chưa kìa! _ Hàn phu nhân đến.

- Mẹ đến rồi!

- Con cùng Đình Luận nghiên cứu đá quý đến đâu rồi.

- Chú Luận nhiệt tình chỉ bảo nên con đã hiểu biết hơn rất nhiều!

- Vậy thì con tiếp tục cố gắng lên, sau khi con học xong đại học thì công ty này là con của con đấy!

- Không được, con còn phải học hỏi nhiều lắm, vẫn cần mẹ hỗ trợ.

_ Cô nắm tay bà nũng nịu.

- Ta biết rồi, con gái cưng à!

❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇

Tại khách sạn Lâm gia...

Tổng giám đốc Vĩnh Ân đang trao đổi cùng quản lý.

- Tôi muốn khách sạn chúng ta có một phần quà thật giá trị để tri ân những vị khách và cả những vị cổ đông đã luôn ủng hộ, họp tác cùng khách sạn suốt nhiều năm qua trong dịp lễ sắp tới._ Giọng lạnh lùng vốn dĩ.

- Nếu vậy thì Tổng giám đốc xem xét về việc tặng họ trang sức đá quý thử xem.

Công ty đá quý Kaia đặc biệt là về trang sức rất nổi tiếng, anh có thể tham khảo thử.

_ Quản lý đưa ngay một cuốn sách có rất nhiều mẫu trang sức đẹp mê hồn cho anh xem.

- Được! Anh cứ liên hệ với người bên công ty đó rồi sắp xếp để tôi gặp họ!

- Vâng thưa Tổng giám đốc!

❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇

Anh ngồi trong phòng làm việc chờ người của công ty đá quý đến.

- Thưa Tổng giám đốc! Tiểu thư Song Lam của công ty Kaia đến! _ Quản lý bước vào cho hay.

- Sao lại là tiểu thư, nghe nói cô ta là con gái của Hàn chủ tịch.

Tuổi tác còn rất trẻ thì làm sao có kinh nghiệm để trao đổi! _ Anh tỏ ý không hề hài lòng.

- Không phải thế đâu.

Tôi nghe nói tuy nhỏ tuổi nhưng cô ấy vô cùng xinh đẹp, rất giỏi mà lại khéo ăn nói, cô ấy đã ký kết được rất nhiều hợp đồng lớn.

Anh cứ thử gặp cô ấy xem..._ Quản lý phân trần.

- Được thôi! Mời cô ta vào! _ Mặt lạnh lùng không biến sắc.

Bước chân nhẹ nhàng quý phái của một cô gái mang vẻ đẹp động lòng người trong bộ đầm đỏ ôm sát cơ thể để lộ đường cong quyết rũ khó cưỡng.

Cô bước đến ngồi lên ghế sofa đối diện bàn làm việc của anh, lúc này anh đang nhắm mắt tựa đầu vào chiếc ghế xoay.

Cô khẽ mỉm cười ma mị nhìn anh cất vọng:

- Chào anh! Tổng giám đốc Lâm!

Giọng nói ấm áp đầy quen thuộc.

Anh giật mình mở mắt nhìn về phía đối diện như không tin vào mắt mình rồi thốt lên đầy kinh ngạc:

- Là em! Có phải em không? Thục Tâm!....

Đã Thuộc Về Em Từ Bao GiờTác giả: Yên Đan (Amber)Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhCô vốn là một người con gái xinh đẹp, hiền dịu và đặc biệt sở sở hữu đôi mắt to sáng trong như ngọc nếu không muốn nói là mỹ nữ của thành thị nơi cô đang sống. Từ nhỏ cô đã chẳng biết được cha mẹ mình là ai, người thân duy nhất hiện giờ của cô là người cha đã nhận nuôi cô từ cô nhi viện khi cô chỉ mới 3 tuổi. Dù gia cảnh khốn khó nhưng ông yêu thương cô hết mực và đặt cho cô một cái tên nghe thật ấm ấp " Thục Tâm ( một trái tim dịu dàng, nhân hậu) ", đó là những gì ông muốn dạy dỗ con gái của mình thông qua cái tên ấy. Năm nay Thục Tâm vừa tròn 19 tuổi và chuẩn bị bước vào giảng đường đại học trong sự vui mừng của cha cô. Tuy nhiên, đây cũng là lúc ông vừa vui vừa canh cánh trong lòng một nỗi lo không biết phải làm sao. Tuổi của ông nay đã già, sức khỏe ngày một yếu đi trong thấy, ông không thể làm được những công việc nặng nhọc và làm việc trong thời gian lâu được. Cái ăn hằng ngày của gia đình còn phải phụ thuộc vào tiền công nhận may đồ tại nhà của Thục Tâm để sống qua ngày. Cô… Một sự trùng phùng mà cô không ngờ rằng sẽ có một ngày mình có thể tìm lại người thân ruột thịt.Điều cô càng không dám tin mình chính là tiểu thư của gia đình giàu có, là một cô gái có xuất thân không hề tầm thường.Cô kể cho mẹ cô nghe về người cha nuôi của mình và cùng bà trở về quê thăm ông nhưng...ông đã qua đời...chỉ mới vài tháng trước cô vẫn còn gọi điện hỏi thăm ông nhưng bây giờ lại đột ngột nghe tin ông đã qua đời vì đột quỵ bất ngờ.Những người hàng xóm tìm cách liên lạc với cô nhưng không được, họ đành phải cùng nhau lo hậu sự cho ông.Cô đau đớn tột cùng, tự trách bản thân, người cha cô yêu quý nhất đã vĩnh viễn ra đi mà cô không thể gặp mặt lần cuối.Hai mẹ con cô cho người xây dựng lại mồ mả của ông thật tươm tất.Căn nhà của cha con cô vẫn được giữ lại vì đó là mái ấm và kỉ niệm còn sót lại của ông dành cho cô.❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇1 năm sau.Tại công ty đá quý...- Hôm nay cô đã có thể phân biệt được thêm nhiều loại đá quý hơn rồi đó tiểu thư! _ Vừa nói vừa xoa đầu.- Cũng nhờ sư phụ nhiệt tình chỉ bảo cả! _ Cô mỉm cười sắc sảo.- Hai đứa vui vẻ chưa kìa! _ Hàn phu nhân đến.- Mẹ đến rồi!- Con cùng Đình Luận nghiên cứu đá quý đến đâu rồi.- Chú Luận nhiệt tình chỉ bảo nên con đã hiểu biết hơn rất nhiều!- Vậy thì con tiếp tục cố gắng lên, sau khi con học xong đại học thì công ty này là con của con đấy!- Không được, con còn phải học hỏi nhiều lắm, vẫn cần mẹ hỗ trợ._ Cô nắm tay bà nũng nịu.- Ta biết rồi, con gái cưng à!❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇Tại khách sạn Lâm gia...Tổng giám đốc Vĩnh Ân đang trao đổi cùng quản lý.- Tôi muốn khách sạn chúng ta có một phần quà thật giá trị để tri ân những vị khách và cả những vị cổ đông đã luôn ủng hộ, họp tác cùng khách sạn suốt nhiều năm qua trong dịp lễ sắp tới._ Giọng lạnh lùng vốn dĩ.- Nếu vậy thì Tổng giám đốc xem xét về việc tặng họ trang sức đá quý thử xem.Công ty đá quý Kaia đặc biệt là về trang sức rất nổi tiếng, anh có thể tham khảo thử._ Quản lý đưa ngay một cuốn sách có rất nhiều mẫu trang sức đẹp mê hồn cho anh xem.- Được! Anh cứ liên hệ với người bên công ty đó rồi sắp xếp để tôi gặp họ!- Vâng thưa Tổng giám đốc!❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇Anh ngồi trong phòng làm việc chờ người của công ty đá quý đến.- Thưa Tổng giám đốc! Tiểu thư Song Lam của công ty Kaia đến! _ Quản lý bước vào cho hay.- Sao lại là tiểu thư, nghe nói cô ta là con gái của Hàn chủ tịch.Tuổi tác còn rất trẻ thì làm sao có kinh nghiệm để trao đổi! _ Anh tỏ ý không hề hài lòng.- Không phải thế đâu.Tôi nghe nói tuy nhỏ tuổi nhưng cô ấy vô cùng xinh đẹp, rất giỏi mà lại khéo ăn nói, cô ấy đã ký kết được rất nhiều hợp đồng lớn.Anh cứ thử gặp cô ấy xem..._ Quản lý phân trần.- Được thôi! Mời cô ta vào! _ Mặt lạnh lùng không biến sắc.Bước chân nhẹ nhàng quý phái của một cô gái mang vẻ đẹp động lòng người trong bộ đầm đỏ ôm sát cơ thể để lộ đường cong quyết rũ khó cưỡng.Cô bước đến ngồi lên ghế sofa đối diện bàn làm việc của anh, lúc này anh đang nhắm mắt tựa đầu vào chiếc ghế xoay.Cô khẽ mỉm cười ma mị nhìn anh cất vọng:- Chào anh! Tổng giám đốc Lâm!Giọng nói ấm áp đầy quen thuộc.Anh giật mình mở mắt nhìn về phía đối diện như không tin vào mắt mình rồi thốt lên đầy kinh ngạc:- Là em! Có phải em không? Thục Tâm!....

Chương 16: 16: Là Emnhưng Không Phải Em