Nước mưa táp vào ô cửa sổ pha lê, phát ra vài âm thanh nhỏ rung động. Để lại vệt nước hình bầu dục. Chưa đợi vệt nước này tan hết, lại có một vệt nước khác hình bầu dục chồng lên. Dường như càng lúc càng nhiều, càng lúc càng dày, từ trên cửa kính pha lê không ngừng trượt xuống. Bàn trang điểm của mẹ ngay cạnh cửa sổ. Tôi nghe nói mẹ rất thích mưa. Dung mạo của mẹ tôi không nhớ rõ, cũng chưa nhìn thấy ảnh chụp. Nhưng có rất nhiều trưởng bối đều nói rằng tôi lớn lên giống mẹ, vì chuyện đó nên tôi thường soi gương. Nói ra thì tôi cũng thuộc dạng xinh đẹp, nhưng mà, cũng chỉ dừng lại ở xinh đẹp, mà vẻ xinh đẹp này cũng là vì tôi có một người mẹ xinh đẹp. Mọi người đều nói mẹ không chỉ xinh đẹp mà còn mỹ lệ, quyến rũ. Bác Lôi khi nhắc tới mẹ của tôi đều nói: "Nhất cố khuynh nhân thành, tái cố khuynh nhân quốc. Có hiểu không?" Tôi không nghĩ bác Lôi khoa trương quá, bởi vì tùy tiện hỏi mấy người chơi thân với gia đình tôi đều nói rằng: "Phu nhân của Tam công tử? Mỹ nhân, đích thực là mỹ…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...