Tác giả:

Edit: Yan —- Tà dương buông xuống, ánh vàng như muốn hòa tan cả áng mây chiều. Chạng vạng giữa mùa hè trời vẫn nắng như đổ lửa chiếu ra bóng cây đung đưa trên mặt đất vàng rực, không khí ngập tràn oi nóng. Cửa hàng bánh ngọt bên cạnh Nam thành Nhất Trung nghênh đón thời điểm bận rộn nhất trong ngày. Trong tiệm chen lấn đầy học sinh vừa mới tan học, tốp năm tốp ba vây lại một chỗ, tràn ngập tiếng cười ồn ào náo động cùng với tiếng thủ thỉ khe khẽ. Nhân viên thu ngân cúi đầu lấy tiền vội đến sứt đầu mẻ trán, thỉnh thoảng lại giơ tay gạt mồ hôi trên trán, đến thời gian ngẩng đầu hoạt động cái cổ đau nhức cũng không có. Trời nắng to, ông chủ keo kiệt đến mức điều hòa cũng tiếc không mở, nhân viên chỉ thuê có hai người, bảo sao lại vội vàng đến vậy. Cô hận bản thân không được như bạch tuộc một túc ra được tám cái tay, đột nhiên ai nấy trong tiệm đều ăn ý mà an tĩnh lại, nháy mắt ngay cả tiếng hít thở cũng có thể nghe thấy. Theo tiếng bước chân rất nhỏ, một giong nam mát lạnh động lòng…

Quyển 1 - Chương 5: Trăm Tuổ

Sau Khi Kết Hôn Với Tà ThầnTác giả: Phù Bạch KhúcTruyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngược, Truyện SủngEdit: Yan —- Tà dương buông xuống, ánh vàng như muốn hòa tan cả áng mây chiều. Chạng vạng giữa mùa hè trời vẫn nắng như đổ lửa chiếu ra bóng cây đung đưa trên mặt đất vàng rực, không khí ngập tràn oi nóng. Cửa hàng bánh ngọt bên cạnh Nam thành Nhất Trung nghênh đón thời điểm bận rộn nhất trong ngày. Trong tiệm chen lấn đầy học sinh vừa mới tan học, tốp năm tốp ba vây lại một chỗ, tràn ngập tiếng cười ồn ào náo động cùng với tiếng thủ thỉ khe khẽ. Nhân viên thu ngân cúi đầu lấy tiền vội đến sứt đầu mẻ trán, thỉnh thoảng lại giơ tay gạt mồ hôi trên trán, đến thời gian ngẩng đầu hoạt động cái cổ đau nhức cũng không có. Trời nắng to, ông chủ keo kiệt đến mức điều hòa cũng tiếc không mở, nhân viên chỉ thuê có hai người, bảo sao lại vội vàng đến vậy. Cô hận bản thân không được như bạch tuộc một túc ra được tám cái tay, đột nhiên ai nấy trong tiệm đều ăn ý mà an tĩnh lại, nháy mắt ngay cả tiếng hít thở cũng có thể nghe thấy. Theo tiếng bước chân rất nhỏ, một giong nam mát lạnh động lòng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thích Bạch Trà nhẹ nhàng cảm nhận trong cái ôm này có gì đó cô đơn tịch mịch. (mn bỏ đoạn côThích bạch Trà, một năm, một tháng, một ngày, một phút đồng hồ, đều trở nên vô cùng quý giá.Nhưng so với tưởng tượng của y, con người yếu ớt hơn nhiều. Sống thọ và chết tại nhà đối với người thường mà nói mới là chạm tới đỉnh cao nhân sinh, mỗi ngày trên đời này đều có người chết sớm hơn dự định vì đủ loại bệnh tật, tai nạn ngoài ý muốn. Sinh mệnh từ đó mà bỏ dở nửa chừng, thậm chí kết thúc khi mới chỉ bắt đầu.Cho nên Phó Minh Dã không thể để bất kỳ điều gì ngoài ý muốn như ngày hôm nay phát sinh. Giả sử y đến chậm một bước, Trà Trà xảy ra chuyện trong tay đám yêu tà kia, những ngày sau đó ý không biết phải sống như thế nào.Dường như y sống mà không hề có một chút chuẩn bị nào.Tà Thần tự do tự tại làm bậy nhất thế gian cũng vì yêu mà sợ hãi.Thích Bạch Trà đối diễn ánh mắt rủ xuống của Phó Minh Dã, nhìn hàng mi dài run rẩy của người kia mà lòng sinh ra một tia đau đớn.Hắn ra vẻ không thèm để ý đùa giỡn nói:” Còn nói không cầu mong gì, một trăm năm cũng rất dài nha. Phó tiên sinh, sống lâu trăm tuổi vốn dĩ là một lời chúc phúc bởi vì đại bộ phận người sống đều chưa đến một trăm tuổi đã chết rồi.”Em cũng đang cầu mong điều này, tiên sinh của em, mỗi ngày em đều cầu mong điều này.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Thích Bạch Trà nhẹ nhàng cảm nhận trong cái ôm này có gì đó cô đơn tịch mịch. (mn bỏ đoạn cô

Image removed.

Thích bạch Trà, một năm, một tháng, một ngày, một phút đồng hồ, đều trở nên vô cùng quý giá.

Nhưng so với tưởng tượng của y, con người yếu ớt hơn nhiều. Sống thọ và chết tại nhà đối với người thường mà nói mới là chạm tới đỉnh cao nhân sinh, mỗi ngày trên đời này đều có người chết sớm hơn dự định vì đủ loại bệnh tật, tai nạn ngoài ý muốn. Sinh mệnh từ đó mà bỏ dở nửa chừng, thậm chí kết thúc khi mới chỉ bắt đầu.

Cho nên Phó Minh Dã không thể để bất kỳ điều gì ngoài ý muốn như ngày hôm nay phát sinh. Giả sử y đến chậm một bước, Trà Trà xảy ra chuyện trong tay đám yêu tà kia, những ngày sau đó ý không biết phải sống như thế nào.

Dường như y sống mà không hề có một chút chuẩn bị nào.

Tà Thần tự do tự tại làm bậy nhất thế gian cũng vì yêu mà sợ hãi.

Thích Bạch Trà đối diễn ánh mắt rủ xuống của Phó Minh Dã, nhìn hàng mi dài run rẩy của người kia mà lòng sinh ra một tia đau đớn.

Hắn ra vẻ không thèm để ý đùa giỡn nói:” Còn nói không cầu mong gì, một trăm năm cũng rất dài nha. Phó tiên sinh, sống lâu trăm tuổi vốn dĩ là một lời chúc phúc bởi vì đại bộ phận người sống đều chưa đến một trăm tuổi đã chết rồi.”

Em cũng đang cầu mong điều này, tiên sinh của em, mỗi ngày em đều cầu mong điều này.

Image removed.

Sau Khi Kết Hôn Với Tà ThầnTác giả: Phù Bạch KhúcTruyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngược, Truyện SủngEdit: Yan —- Tà dương buông xuống, ánh vàng như muốn hòa tan cả áng mây chiều. Chạng vạng giữa mùa hè trời vẫn nắng như đổ lửa chiếu ra bóng cây đung đưa trên mặt đất vàng rực, không khí ngập tràn oi nóng. Cửa hàng bánh ngọt bên cạnh Nam thành Nhất Trung nghênh đón thời điểm bận rộn nhất trong ngày. Trong tiệm chen lấn đầy học sinh vừa mới tan học, tốp năm tốp ba vây lại một chỗ, tràn ngập tiếng cười ồn ào náo động cùng với tiếng thủ thỉ khe khẽ. Nhân viên thu ngân cúi đầu lấy tiền vội đến sứt đầu mẻ trán, thỉnh thoảng lại giơ tay gạt mồ hôi trên trán, đến thời gian ngẩng đầu hoạt động cái cổ đau nhức cũng không có. Trời nắng to, ông chủ keo kiệt đến mức điều hòa cũng tiếc không mở, nhân viên chỉ thuê có hai người, bảo sao lại vội vàng đến vậy. Cô hận bản thân không được như bạch tuộc một túc ra được tám cái tay, đột nhiên ai nấy trong tiệm đều ăn ý mà an tĩnh lại, nháy mắt ngay cả tiếng hít thở cũng có thể nghe thấy. Theo tiếng bước chân rất nhỏ, một giong nam mát lạnh động lòng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thích Bạch Trà nhẹ nhàng cảm nhận trong cái ôm này có gì đó cô đơn tịch mịch. (mn bỏ đoạn côThích bạch Trà, một năm, một tháng, một ngày, một phút đồng hồ, đều trở nên vô cùng quý giá.Nhưng so với tưởng tượng của y, con người yếu ớt hơn nhiều. Sống thọ và chết tại nhà đối với người thường mà nói mới là chạm tới đỉnh cao nhân sinh, mỗi ngày trên đời này đều có người chết sớm hơn dự định vì đủ loại bệnh tật, tai nạn ngoài ý muốn. Sinh mệnh từ đó mà bỏ dở nửa chừng, thậm chí kết thúc khi mới chỉ bắt đầu.Cho nên Phó Minh Dã không thể để bất kỳ điều gì ngoài ý muốn như ngày hôm nay phát sinh. Giả sử y đến chậm một bước, Trà Trà xảy ra chuyện trong tay đám yêu tà kia, những ngày sau đó ý không biết phải sống như thế nào.Dường như y sống mà không hề có một chút chuẩn bị nào.Tà Thần tự do tự tại làm bậy nhất thế gian cũng vì yêu mà sợ hãi.Thích Bạch Trà đối diễn ánh mắt rủ xuống của Phó Minh Dã, nhìn hàng mi dài run rẩy của người kia mà lòng sinh ra một tia đau đớn.Hắn ra vẻ không thèm để ý đùa giỡn nói:” Còn nói không cầu mong gì, một trăm năm cũng rất dài nha. Phó tiên sinh, sống lâu trăm tuổi vốn dĩ là một lời chúc phúc bởi vì đại bộ phận người sống đều chưa đến một trăm tuổi đã chết rồi.”Em cũng đang cầu mong điều này, tiên sinh của em, mỗi ngày em đều cầu mong điều này.

Quyển 1 - Chương 5: Trăm Tuổ