Ngài Hách là một Alpha. Không những thế còn là một Alpha vừa cao to cường tráng vừa đẹp trai, tiền chất đầy kho, vừa có nhà xịn vừa có xe sang. Tiếc thay vẫn chẳng có đối tượng, từ ngày còn cởi chuồng tắm mưa đến giờ, vẫn không có. Không phải người khác mắt mù, là vấn đề của ngài Hách. Ngài Hách phát hiện vấn đề này từ hồi còn học cấp ba, so với các Alpha đồng trang lứa, hắn không hề có hứng thú với các Omega xinh đẹp yếu đuối ngoài kia. Cậu trai Hách lúc đó hoang mang lắm. Thân là một Alpha chất lượng cao lạnh lùng đẹp trai khí phách, sao lại để chuyện này xảy ra cơ chứ? Cậu trai Hách máu nóng xông đầu đi mua đủ thể loại phim heo AO về để tham khảo, lại đơn thương độc mã chạy tới các quán bar giao lưu với các Omega cực phẩm, đến cả Beta cũng không buông tha, nỗ lực phá tan sự không đúng này. Tất nhiên kết quả là… xấu hổ. May mà bạn bè thân thiết và người nhà không biết chuyện này, vì vậy ngoài mặt ngài Hách vẫn là một Alpha ngầu lòi đẹp trai. Nhưng cuộc sống bây giờ chẳng khác gì hòa…
Chương 28: Vốn là của con
Vị Nhà Tôi Hôm Nay Có Chút LạTác giả: Độc Bá Giang SơnTruyện Đam MỹNgài Hách là một Alpha. Không những thế còn là một Alpha vừa cao to cường tráng vừa đẹp trai, tiền chất đầy kho, vừa có nhà xịn vừa có xe sang. Tiếc thay vẫn chẳng có đối tượng, từ ngày còn cởi chuồng tắm mưa đến giờ, vẫn không có. Không phải người khác mắt mù, là vấn đề của ngài Hách. Ngài Hách phát hiện vấn đề này từ hồi còn học cấp ba, so với các Alpha đồng trang lứa, hắn không hề có hứng thú với các Omega xinh đẹp yếu đuối ngoài kia. Cậu trai Hách lúc đó hoang mang lắm. Thân là một Alpha chất lượng cao lạnh lùng đẹp trai khí phách, sao lại để chuyện này xảy ra cơ chứ? Cậu trai Hách máu nóng xông đầu đi mua đủ thể loại phim heo AO về để tham khảo, lại đơn thương độc mã chạy tới các quán bar giao lưu với các Omega cực phẩm, đến cả Beta cũng không buông tha, nỗ lực phá tan sự không đúng này. Tất nhiên kết quả là… xấu hổ. May mà bạn bè thân thiết và người nhà không biết chuyện này, vì vậy ngoài mặt ngài Hách vẫn là một Alpha ngầu lòi đẹp trai. Nhưng cuộc sống bây giờ chẳng khác gì hòa… “Trong tiếng nói cười hân hoan, các vận động viên nhí đã xuất sắc hoàn thành cuộc thi! Tôi xin tuyên bố, hội thao Vui chơi hội hè của trường Chuông Đồng, kết thúc mĩ mãn!”“Các vị phụ huynh có thể rời chỗ ngồi để đón con em của mình…”Đám nhỏ tản ra khắp nơi, Hách Tuấn Lãng chạy tới bên cạnh Trần Gia Huân, nắm lấy tay nhỏ của bé, hưng phấn nói: “Cậu đã đồng ý tới nhà tớ hôm nay rồi.”“Ừ, hôm nay không ai đón tớ, tớ sẽ không đổi ý.” Trần Gia Huân vô cùng lạc lõng.Hách Tuấn Lãng nhìn đầu nhỏ của Trần Gia Huân đang ỉu xìu, nói: “Vậy không được, ở đây quá đông người, nhỡ đâu cậu lạc thì sao.” Nói xong bàn tay đang nắm người bên cạnh càng ra sức.Tay Trần Gia Huân bị nắm phát đau, nhưng bé không tránh né, mặc cậu ấy mạnh mẽ nắm tay mình.Lúc Trần Gia Huân nhìn thấy ngài Hách, bé ngạc nhiên vô cùng.Ơ, đây không phải là cái chú muốn được ôm ôm kia à!Ngài Hách cúi người xuống, xoa xoa khuôn mặt nhỏ của Trần Gia Huân, nói: “Ha, nhóc con, lại gặp rồi.”Hách Tuấn Lãng dùng sức đẩy mặt ngài Hách ra, ánh mắt phóng tới còn vô cùng nguy hiểm.“Bác làm gì đấy?”Ngài Hách nhéo nhéo sau gáy Hách Tuấn Lãng, nghiến răng nghiến lợi nói: “À há, thằng nhóc thúi, cũng không phải của con, còn không cho người khác sờ hả?”Hách Tuấn Lãng vô cùng tự tin gào to: “Vốn là của con!”…Về đến nhà, ngài Hách lười nấu cơm, trực tiếp gọi thức ăn ngoài.Hai đứa nhỏ vừa về đến nhà thì điên cuồng đuổi bắt nhau, la hét om sòm. Ngài Hách vừa mở cửa cho cậu trai giao hàng, phòng trong truyền tới một tràng rít gào, nghe mà rợn hết cả da gà.Ngài Hách lúng túng cười: “Trẻ con nô ấy mà.”Cậu trai giao thức ăn cười haha, trước khi đi còn nói một câu “Quốc tế Thiếu nhi vui vẻ”.Ngài Hách: Hả???
“Trong tiếng nói cười hân hoan, các vận động viên nhí đã xuất sắc hoàn thành cuộc thi! Tôi xin tuyên bố, hội thao
Vui chơi hội hè
của trường Chuông Đồng, kết thúc mĩ mãn!”
“Các vị phụ huynh có thể rời chỗ ngồi để đón con em của mình…”
Đám nhỏ tản ra khắp nơi, Hách Tuấn Lãng chạy tới bên cạnh Trần Gia Huân, nắm lấy tay nhỏ của bé, hưng phấn nói: “Cậu đã đồng ý tới nhà tớ hôm nay rồi.”
“Ừ, hôm nay không ai đón tớ, tớ sẽ không đổi ý.” Trần Gia Huân vô cùng lạc lõng.
Hách Tuấn Lãng nhìn đầu nhỏ của Trần Gia Huân đang ỉu xìu, nói: “Vậy không được, ở đây quá đông người, nhỡ đâu cậu lạc thì sao.” Nói xong bàn tay đang nắm người bên cạnh càng ra sức.
Tay Trần Gia Huân bị nắm phát đau, nhưng bé không tránh né, mặc cậu ấy mạnh mẽ nắm tay mình.
Lúc Trần Gia Huân nhìn thấy ngài Hách, bé ngạc nhiên vô cùng.
Ơ, đây không phải là cái chú muốn được ôm ôm kia à!
Ngài Hách cúi người xuống, xoa xoa khuôn mặt nhỏ của Trần Gia Huân, nói: “Ha, nhóc con, lại gặp rồi.”
Hách Tuấn Lãng dùng sức đẩy mặt ngài Hách ra, ánh mắt phóng tới còn vô cùng nguy hiểm.
“Bác làm gì đấy?”
Ngài Hách nhéo nhéo sau gáy Hách Tuấn Lãng, nghiến răng nghiến lợi nói: “À há, thằng nhóc thúi, cũng không phải của con, còn không cho người khác sờ hả?”
Hách Tuấn Lãng vô cùng tự tin gào to: “Vốn là của con!”
…
Về đến nhà, ngài Hách lười nấu cơm, trực tiếp gọi thức ăn ngoài.
Hai đứa nhỏ vừa về đến nhà thì điên cuồng đuổi bắt nhau, la hét om sòm. Ngài Hách vừa mở cửa cho cậu trai giao hàng, phòng trong truyền tới một tràng rít gào, nghe mà rợn hết cả da gà.
Ngài Hách lúng túng cười: “Trẻ con nô ấy mà.”
Cậu trai giao thức ăn cười haha, trước khi đi còn nói một câu “Quốc tế Thiếu nhi vui vẻ”.
Ngài Hách: Hả???
Vị Nhà Tôi Hôm Nay Có Chút LạTác giả: Độc Bá Giang SơnTruyện Đam MỹNgài Hách là một Alpha. Không những thế còn là một Alpha vừa cao to cường tráng vừa đẹp trai, tiền chất đầy kho, vừa có nhà xịn vừa có xe sang. Tiếc thay vẫn chẳng có đối tượng, từ ngày còn cởi chuồng tắm mưa đến giờ, vẫn không có. Không phải người khác mắt mù, là vấn đề của ngài Hách. Ngài Hách phát hiện vấn đề này từ hồi còn học cấp ba, so với các Alpha đồng trang lứa, hắn không hề có hứng thú với các Omega xinh đẹp yếu đuối ngoài kia. Cậu trai Hách lúc đó hoang mang lắm. Thân là một Alpha chất lượng cao lạnh lùng đẹp trai khí phách, sao lại để chuyện này xảy ra cơ chứ? Cậu trai Hách máu nóng xông đầu đi mua đủ thể loại phim heo AO về để tham khảo, lại đơn thương độc mã chạy tới các quán bar giao lưu với các Omega cực phẩm, đến cả Beta cũng không buông tha, nỗ lực phá tan sự không đúng này. Tất nhiên kết quả là… xấu hổ. May mà bạn bè thân thiết và người nhà không biết chuyện này, vì vậy ngoài mặt ngài Hách vẫn là một Alpha ngầu lòi đẹp trai. Nhưng cuộc sống bây giờ chẳng khác gì hòa… “Trong tiếng nói cười hân hoan, các vận động viên nhí đã xuất sắc hoàn thành cuộc thi! Tôi xin tuyên bố, hội thao Vui chơi hội hè của trường Chuông Đồng, kết thúc mĩ mãn!”“Các vị phụ huynh có thể rời chỗ ngồi để đón con em của mình…”Đám nhỏ tản ra khắp nơi, Hách Tuấn Lãng chạy tới bên cạnh Trần Gia Huân, nắm lấy tay nhỏ của bé, hưng phấn nói: “Cậu đã đồng ý tới nhà tớ hôm nay rồi.”“Ừ, hôm nay không ai đón tớ, tớ sẽ không đổi ý.” Trần Gia Huân vô cùng lạc lõng.Hách Tuấn Lãng nhìn đầu nhỏ của Trần Gia Huân đang ỉu xìu, nói: “Vậy không được, ở đây quá đông người, nhỡ đâu cậu lạc thì sao.” Nói xong bàn tay đang nắm người bên cạnh càng ra sức.Tay Trần Gia Huân bị nắm phát đau, nhưng bé không tránh né, mặc cậu ấy mạnh mẽ nắm tay mình.Lúc Trần Gia Huân nhìn thấy ngài Hách, bé ngạc nhiên vô cùng.Ơ, đây không phải là cái chú muốn được ôm ôm kia à!Ngài Hách cúi người xuống, xoa xoa khuôn mặt nhỏ của Trần Gia Huân, nói: “Ha, nhóc con, lại gặp rồi.”Hách Tuấn Lãng dùng sức đẩy mặt ngài Hách ra, ánh mắt phóng tới còn vô cùng nguy hiểm.“Bác làm gì đấy?”Ngài Hách nhéo nhéo sau gáy Hách Tuấn Lãng, nghiến răng nghiến lợi nói: “À há, thằng nhóc thúi, cũng không phải của con, còn không cho người khác sờ hả?”Hách Tuấn Lãng vô cùng tự tin gào to: “Vốn là của con!”…Về đến nhà, ngài Hách lười nấu cơm, trực tiếp gọi thức ăn ngoài.Hai đứa nhỏ vừa về đến nhà thì điên cuồng đuổi bắt nhau, la hét om sòm. Ngài Hách vừa mở cửa cho cậu trai giao hàng, phòng trong truyền tới một tràng rít gào, nghe mà rợn hết cả da gà.Ngài Hách lúng túng cười: “Trẻ con nô ấy mà.”Cậu trai giao thức ăn cười haha, trước khi đi còn nói một câu “Quốc tế Thiếu nhi vui vẻ”.Ngài Hách: Hả???