Ngài Hách là một Alpha. Không những thế còn là một Alpha vừa cao to cường tráng vừa đẹp trai, tiền chất đầy kho, vừa có nhà xịn vừa có xe sang. Tiếc thay vẫn chẳng có đối tượng, từ ngày còn cởi chuồng tắm mưa đến giờ, vẫn không có. Không phải người khác mắt mù, là vấn đề của ngài Hách. Ngài Hách phát hiện vấn đề này từ hồi còn học cấp ba, so với các Alpha đồng trang lứa, hắn không hề có hứng thú với các Omega xinh đẹp yếu đuối ngoài kia. Cậu trai Hách lúc đó hoang mang lắm. Thân là một Alpha chất lượng cao lạnh lùng đẹp trai khí phách, sao lại để chuyện này xảy ra cơ chứ? Cậu trai Hách máu nóng xông đầu đi mua đủ thể loại phim heo AO về để tham khảo, lại đơn thương độc mã chạy tới các quán bar giao lưu với các Omega cực phẩm, đến cả Beta cũng không buông tha, nỗ lực phá tan sự không đúng này. Tất nhiên kết quả là… xấu hổ. May mà bạn bè thân thiết và người nhà không biết chuyện này, vì vậy ngoài mặt ngài Hách vẫn là một Alpha ngầu lòi đẹp trai. Nhưng cuộc sống bây giờ chẳng khác gì hòa…
Chương 37: Bình tĩnh kiên định
Vị Nhà Tôi Hôm Nay Có Chút LạTác giả: Độc Bá Giang SơnTruyện Đam MỹNgài Hách là một Alpha. Không những thế còn là một Alpha vừa cao to cường tráng vừa đẹp trai, tiền chất đầy kho, vừa có nhà xịn vừa có xe sang. Tiếc thay vẫn chẳng có đối tượng, từ ngày còn cởi chuồng tắm mưa đến giờ, vẫn không có. Không phải người khác mắt mù, là vấn đề của ngài Hách. Ngài Hách phát hiện vấn đề này từ hồi còn học cấp ba, so với các Alpha đồng trang lứa, hắn không hề có hứng thú với các Omega xinh đẹp yếu đuối ngoài kia. Cậu trai Hách lúc đó hoang mang lắm. Thân là một Alpha chất lượng cao lạnh lùng đẹp trai khí phách, sao lại để chuyện này xảy ra cơ chứ? Cậu trai Hách máu nóng xông đầu đi mua đủ thể loại phim heo AO về để tham khảo, lại đơn thương độc mã chạy tới các quán bar giao lưu với các Omega cực phẩm, đến cả Beta cũng không buông tha, nỗ lực phá tan sự không đúng này. Tất nhiên kết quả là… xấu hổ. May mà bạn bè thân thiết và người nhà không biết chuyện này, vì vậy ngoài mặt ngài Hách vẫn là một Alpha ngầu lòi đẹp trai. Nhưng cuộc sống bây giờ chẳng khác gì hòa… Thực tế chứng minh, hai người đàn ông to con dùng chung một cái túi ngủ là vô cùng chật.Ban đầu lúc lấy túi ngủ ra, ngài Hách đã định để lại cho thầy Chu rồi.Kết quả, nét nghi ngờ trên mặt anh lại càng trở nên ngay thẳng.Tại sao không ngủ cùng?Có vấn đề gì à?Tình cảnh này làm ngài Hách càng ngượng ngùng, đây không phải là giấu đầu lòi đuôi à…Ngài Hách vẫn nhớ cái chân bị thương kia của anh, hắn sợ lúc mình ngủ sẽ bất cẩn va phải, vì vậy mới quay lưng lại, dùng hết sức bình sinh dán cơ thể mình vào mép của túi ngủ.Nhưng trong không gian nhỏ hẹp như vậy, dù bạn có dịch đi đâu, chỉ cần hơi cử động nhẹ một chút sẽ chạm vào tay của đối phương. Phần da thịt chạm vào nhau từ từ vã mồ hôi, cảm giác ngày càng dính nhớp.Ngài Hách nhắm mắt lại, không bình tĩnh nổi, hắn chưa bao giờ nghĩ đến một ngày mình sẽ ngủ cùng một chỗ với thầy Chu.Rất gần, rất gần.Sau đó không làm gì cả.Ngài Hách là người trưởng thành, đã vậy còn là một người trưởng thành đã độc thân cực kỳ lâu.Có một con mèo trong tâm can hắn, đuôi của nó lắc tới lắc lui, móng vuốt nhỏ cứ cào cấu lung tung.Ngứa.Thế nhưng lý trí đã hóa thành thiên sứ, ôm con mèo nhỏ phá rối kia đi, sau đó nói với ngài Hách: Bình tĩnh kiên định, chúng ta có thể chiến thắng!
Thực tế chứng minh, hai người đàn ông to con dùng chung một cái túi ngủ là vô cùng chật.
Ban đầu lúc lấy túi ngủ ra, ngài Hách đã định để lại cho thầy Chu rồi.
Kết quả, nét nghi ngờ trên mặt anh lại càng trở nên ngay thẳng.
Tại sao không ngủ cùng?
Có vấn đề gì à?
Tình cảnh này làm ngài Hách càng ngượng ngùng, đây không phải là giấu đầu lòi đuôi à…
Ngài Hách vẫn nhớ cái chân bị thương kia của anh, hắn sợ lúc mình ngủ sẽ bất cẩn va phải, vì vậy mới quay lưng lại, dùng hết sức bình sinh dán cơ thể mình vào mép của túi ngủ.
Nhưng trong không gian nhỏ hẹp như vậy, dù bạn có dịch đi đâu, chỉ cần hơi cử động nhẹ một chút sẽ chạm vào tay của đối phương. Phần da thịt chạm vào nhau từ từ vã mồ hôi, cảm giác ngày càng dính nhớp.
Ngài Hách nhắm mắt lại, không bình tĩnh nổi, hắn chưa bao giờ nghĩ đến một ngày mình sẽ ngủ cùng một chỗ với thầy Chu.
Rất gần, rất gần.
Sau đó không làm gì cả.
Ngài Hách là người trưởng thành, đã vậy còn là một người trưởng thành đã độc thân cực kỳ lâu.
Có một con mèo trong tâm can hắn, đuôi của nó lắc tới lắc lui, móng vuốt nhỏ cứ cào cấu lung tung.
Ngứa.
Thế nhưng lý trí đã hóa thành thiên sứ, ôm con mèo nhỏ phá rối kia đi, sau đó nói với ngài Hách: Bình tĩnh kiên định, chúng ta có thể chiến thắng!
Vị Nhà Tôi Hôm Nay Có Chút LạTác giả: Độc Bá Giang SơnTruyện Đam MỹNgài Hách là một Alpha. Không những thế còn là một Alpha vừa cao to cường tráng vừa đẹp trai, tiền chất đầy kho, vừa có nhà xịn vừa có xe sang. Tiếc thay vẫn chẳng có đối tượng, từ ngày còn cởi chuồng tắm mưa đến giờ, vẫn không có. Không phải người khác mắt mù, là vấn đề của ngài Hách. Ngài Hách phát hiện vấn đề này từ hồi còn học cấp ba, so với các Alpha đồng trang lứa, hắn không hề có hứng thú với các Omega xinh đẹp yếu đuối ngoài kia. Cậu trai Hách lúc đó hoang mang lắm. Thân là một Alpha chất lượng cao lạnh lùng đẹp trai khí phách, sao lại để chuyện này xảy ra cơ chứ? Cậu trai Hách máu nóng xông đầu đi mua đủ thể loại phim heo AO về để tham khảo, lại đơn thương độc mã chạy tới các quán bar giao lưu với các Omega cực phẩm, đến cả Beta cũng không buông tha, nỗ lực phá tan sự không đúng này. Tất nhiên kết quả là… xấu hổ. May mà bạn bè thân thiết và người nhà không biết chuyện này, vì vậy ngoài mặt ngài Hách vẫn là một Alpha ngầu lòi đẹp trai. Nhưng cuộc sống bây giờ chẳng khác gì hòa… Thực tế chứng minh, hai người đàn ông to con dùng chung một cái túi ngủ là vô cùng chật.Ban đầu lúc lấy túi ngủ ra, ngài Hách đã định để lại cho thầy Chu rồi.Kết quả, nét nghi ngờ trên mặt anh lại càng trở nên ngay thẳng.Tại sao không ngủ cùng?Có vấn đề gì à?Tình cảnh này làm ngài Hách càng ngượng ngùng, đây không phải là giấu đầu lòi đuôi à…Ngài Hách vẫn nhớ cái chân bị thương kia của anh, hắn sợ lúc mình ngủ sẽ bất cẩn va phải, vì vậy mới quay lưng lại, dùng hết sức bình sinh dán cơ thể mình vào mép của túi ngủ.Nhưng trong không gian nhỏ hẹp như vậy, dù bạn có dịch đi đâu, chỉ cần hơi cử động nhẹ một chút sẽ chạm vào tay của đối phương. Phần da thịt chạm vào nhau từ từ vã mồ hôi, cảm giác ngày càng dính nhớp.Ngài Hách nhắm mắt lại, không bình tĩnh nổi, hắn chưa bao giờ nghĩ đến một ngày mình sẽ ngủ cùng một chỗ với thầy Chu.Rất gần, rất gần.Sau đó không làm gì cả.Ngài Hách là người trưởng thành, đã vậy còn là một người trưởng thành đã độc thân cực kỳ lâu.Có một con mèo trong tâm can hắn, đuôi của nó lắc tới lắc lui, móng vuốt nhỏ cứ cào cấu lung tung.Ngứa.Thế nhưng lý trí đã hóa thành thiên sứ, ôm con mèo nhỏ phá rối kia đi, sau đó nói với ngài Hách: Bình tĩnh kiên định, chúng ta có thể chiến thắng!