1. Hôm nay là sinh nhật thứ hai mươi tám của Từ Văn, cũng là lần thứ mười Lưu Ngạn sửa soạn để tỏ tình với anh. Lưu Ngạn và Từ Văn biết nhau ngót nghét mười lăm, mười sáu năm, có thể nói là vừa gặp đã yêu, anh không phải mối tình đầu của Lưu Ngạn, nhưng lại là người Lưu Ngạn yêu thầm mười mấy năm. “Tôi bảo này Lưu Ngạn, mười lần rồi, suốt mười lần, mỗi năm một lần, lần nào cũng dàn trận để đi tỏ tình người ta. Nhưng ông nói coi, ông mua nhẫn kim cương bao nhiêu năm rồi hả? Dùng đi chứ! Nếu lần này ông lại biến trận tỏ tình thành tiệc sinh nhật bất ngờ, lần sau tôi còn đưa khách sạn nhà tôi cho ông mượn nữa thì tôi khỏi làm người!” Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh hung dữ của Trần Quân Hiền, Lưu Ngạn thầm áy náy từ tận đáy lòng, không ngờ hắn lại khiến một cô gái có giáo dưỡng tức giận tới mức càng chửi càng hăng thế này. Kể từ năm mười tám tuổi tới giờ, hắn đã chuẩn bị để tỏ tình với Từ Văn được chín lần, nhưng lần nào đến cuối cùng cũng hóa thành món quà “bất ngờ” cho Từ…

Chương 4

Lần Tỏ Tình Thứ Mười MộtTác giả: Linh Thất Nhị ThấtTruyện Đam Mỹ1. Hôm nay là sinh nhật thứ hai mươi tám của Từ Văn, cũng là lần thứ mười Lưu Ngạn sửa soạn để tỏ tình với anh. Lưu Ngạn và Từ Văn biết nhau ngót nghét mười lăm, mười sáu năm, có thể nói là vừa gặp đã yêu, anh không phải mối tình đầu của Lưu Ngạn, nhưng lại là người Lưu Ngạn yêu thầm mười mấy năm. “Tôi bảo này Lưu Ngạn, mười lần rồi, suốt mười lần, mỗi năm một lần, lần nào cũng dàn trận để đi tỏ tình người ta. Nhưng ông nói coi, ông mua nhẫn kim cương bao nhiêu năm rồi hả? Dùng đi chứ! Nếu lần này ông lại biến trận tỏ tình thành tiệc sinh nhật bất ngờ, lần sau tôi còn đưa khách sạn nhà tôi cho ông mượn nữa thì tôi khỏi làm người!” Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh hung dữ của Trần Quân Hiền, Lưu Ngạn thầm áy náy từ tận đáy lòng, không ngờ hắn lại khiến một cô gái có giáo dưỡng tức giận tới mức càng chửi càng hăng thế này. Kể từ năm mười tám tuổi tới giờ, hắn đã chuẩn bị để tỏ tình với Từ Văn được chín lần, nhưng lần nào đến cuối cùng cũng hóa thành món quà “bất ngờ” cho Từ… 4.Hôm sinh nhật Từ Văn, Lưu Ngạn kết thúc lớp học boxing của mình rồi phi về nhà bằng con xe đạp quà hai mươi tám tuổi. Giữa đường còn ngã một phát vì đường quá trơn, lúc hắn dựng xe dậy mới nhận ra hoa tuyết lớn bằng móng tay đã bay đầy trời.Lưu Ngạn lại leo lên xe lần nữa, hai danh từ ‘tuyết đầu mùa’ và ‘Từ Văn’ chẳng hề liên quan đến nhau va chạm trong não hắn, chạm qua chạm lại thành những đóa hoa lửa.“Lưu Ngạn, mi sẽ đi ngắm tuyết đầu mùa với Từ Văn vào sinh nhật cậu ấy.”Hắn tự nghĩ tự bật cười, mặc cho không ai nhìn thấy mười sáu cái răng trắng ởn giấu sau khăn quàng cổ.

4.

Hôm sinh nhật Từ Văn, Lưu Ngạn kết thúc lớp học boxing của mình rồi phi về nhà bằng con xe đạp quà hai mươi tám tuổi. Giữa đường còn ngã một phát vì đường quá trơn, lúc hắn dựng xe dậy mới nhận ra hoa tuyết lớn bằng móng tay đã bay đầy trời.

Lưu Ngạn lại leo lên xe lần nữa, hai danh từ ‘tuyết đầu mùa’ và ‘Từ Văn’ chẳng hề liên quan đến nhau va chạm trong não hắn, chạm qua chạm lại thành những đóa hoa lửa.

“Lưu Ngạn, mi sẽ đi ngắm tuyết đầu mùa với Từ Văn vào sinh nhật cậu ấy.”

Hắn tự nghĩ tự bật cười, mặc cho không ai nhìn thấy mười sáu cái răng trắng ởn giấu sau khăn quàng cổ.

Lần Tỏ Tình Thứ Mười MộtTác giả: Linh Thất Nhị ThấtTruyện Đam Mỹ1. Hôm nay là sinh nhật thứ hai mươi tám của Từ Văn, cũng là lần thứ mười Lưu Ngạn sửa soạn để tỏ tình với anh. Lưu Ngạn và Từ Văn biết nhau ngót nghét mười lăm, mười sáu năm, có thể nói là vừa gặp đã yêu, anh không phải mối tình đầu của Lưu Ngạn, nhưng lại là người Lưu Ngạn yêu thầm mười mấy năm. “Tôi bảo này Lưu Ngạn, mười lần rồi, suốt mười lần, mỗi năm một lần, lần nào cũng dàn trận để đi tỏ tình người ta. Nhưng ông nói coi, ông mua nhẫn kim cương bao nhiêu năm rồi hả? Dùng đi chứ! Nếu lần này ông lại biến trận tỏ tình thành tiệc sinh nhật bất ngờ, lần sau tôi còn đưa khách sạn nhà tôi cho ông mượn nữa thì tôi khỏi làm người!” Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh hung dữ của Trần Quân Hiền, Lưu Ngạn thầm áy náy từ tận đáy lòng, không ngờ hắn lại khiến một cô gái có giáo dưỡng tức giận tới mức càng chửi càng hăng thế này. Kể từ năm mười tám tuổi tới giờ, hắn đã chuẩn bị để tỏ tình với Từ Văn được chín lần, nhưng lần nào đến cuối cùng cũng hóa thành món quà “bất ngờ” cho Từ… 4.Hôm sinh nhật Từ Văn, Lưu Ngạn kết thúc lớp học boxing của mình rồi phi về nhà bằng con xe đạp quà hai mươi tám tuổi. Giữa đường còn ngã một phát vì đường quá trơn, lúc hắn dựng xe dậy mới nhận ra hoa tuyết lớn bằng móng tay đã bay đầy trời.Lưu Ngạn lại leo lên xe lần nữa, hai danh từ ‘tuyết đầu mùa’ và ‘Từ Văn’ chẳng hề liên quan đến nhau va chạm trong não hắn, chạm qua chạm lại thành những đóa hoa lửa.“Lưu Ngạn, mi sẽ đi ngắm tuyết đầu mùa với Từ Văn vào sinh nhật cậu ấy.”Hắn tự nghĩ tự bật cười, mặc cho không ai nhìn thấy mười sáu cái răng trắng ởn giấu sau khăn quàng cổ.

Chương 4